Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 3487 chữ

"Phiền phức gì, tôi có thể có phiền phúc gì chứ? Tối nay khu biệt thự núi Vân Đinh không có xả ra chuyện gì cả." Hàn Tam Thiên nói xong trực tiếp tắt điện thoại,

Thiên Hưng Thịnh run rẩy càng thêm lợi hại, mặc dù ông ta không ôm hi vọng gì với Hàn Tam Thiên, nhưng mà ông ta cực kỳ rõ ràng loại hi vọng này xa vời đến Cỡ nào.Bây giờ Hàn Tam Thiên đã làm ra được kỳ tích, ngay cả Thiên Hưng Thịnh cũng không thể tin tưởng nổi,

Cậu ta làm được

Cậu ta thật sự làm được!

“Nhanh, Hoành Huy, gọi điện thoại cho người của khu biệt thự người lập tức tắt lại các máy giám sát cho toàn bộ người lại đi." Thiên Hưng Thịnh kích động nói với Thiên Hoành Huy.

Thiên Hoành Huy run lên không ngừng, lấy điện thoại di động ra,

Thiên Linh Nhi giơ đôi bàn tay trắng nhưphấn lên, vẻ mặt đắc ý: "Con biết anh trai sẽ không thua mà, anh ấy là Hàn Tam Thiên đây làm sao lại có thể thua trong tay Hàn Lập được, loại lão giả này làm sao có thể là đối thủ của anh trai Con."

Thiên Hưng Thịnh không biết nói gì chỉ Cười một tiếng: “Con cũng đừng thổi phồng nữa, mặc dù chúng ta không biết chuyện đã xảy ra như thế nào, nhưng mà chuyện này với Hàn Tam Thiên mà nói tuyệt đối sẽ không đơn giản,

Thiên Hưng Thịnh dừng lại một chút rồi tiếp tục nói: "Nhưng mà cậu ta lại làm ra được kỳ tích, thực sự là đảng giá để người ta sợ hãi thán phục, ngay cả khi có hội đang nằm chỉ có một phần trăm cơ hội cũng bị cậu ta nắm chắc, thực sự khó có thể tưởng tượng được đền cuỖI cùng chuyện gì đã xảy ra."

"Xảy ra chuyện gì CÓ quan trọng, quan trọng nhất chính là hiện tại chúng ta không cần rời khỏi thành phố Thiên Vân nữa." Thiên Linh Nhi sau khi nói xong lời nói Có cố gắng nhìn thoáng qua Thiên Hoành Huy

Về mặt Thiên Hoành Huy khó xử, từ đầu đến cuối chỉ có ông ta không đồng ý tin tuởng Hàn Tam Thiên, chỉ có thái độ của Thiên Linh Nhi và Thiên Hưng Thịnh là kiên định, bây giờ xem ra bọn họ có thể tiếp tục ở lại thành phố Thiên Vân nhung lại chính là công lao hai ông cháu này.

“Cha, cha còn nói không muốn con gọi anh ấy là anh trai nữa hay không, anh ấy không có tư cách hay không?" Thiên Linh Nhị CỔ ý hỏi Thiên Hoành Huy,

Thiên Hưng Thịnh không có ngăn cản Thiên Linh Nhi gây khó dễ cho Thiên Hoành Huy, bởi vì ông biết được, ở trong lòng Thiên Hoành Huy vẫn luôn có ý kiến với Hàn Tam Thiên, có lẽ nó cũng không phải là xem trọng gì Hàn Tam Thiên, nhân Cơ hội này để nó nhận rõ và thừa nhận sỤ thật cũng là chuyện tốt,

Vẻ mặt Thiên Hoành Huy xấu hổ nói: "Quả thật là cha xem thường cậu ta, nhung mà hiện tại cha không lo lắng cậu ta có tư cách hay không, mà là lo lắng con Có tư cách hay không."

Hàn Tam Thiên có thể đối phó với Hàn Lập, vậy thì thậm chí họ Hàn ở nước Mỹ cũng đáng kể gì, có khả năng đây là một phần kế hoạch có sẵn của cậu ta, về sau địa vị Hàn Tam Thiên cao như thế nào, đây là điều không thể tưởng tượng, mà họ Thiên lại bị vĩnh viên giam cầm thành phố Thiên Vân, địa vị giữa Thiên Linh Nhì cùng Hăn Tam Thiên sẽ càng ngày càng chênh lệch lớn hơn, Thiên Linh Nhi cũng sẽ càng ngày càng không có tư cách này,

“Hữ." Thiên Linh Nhi nhăn mũi lại, hừ một tiếng Anh của con sẽ không giống thế lực của cha, anh ấy đã nói với con, sẽ luôn bảo vệ con đấy."

"HiVọng như thể." Thiên Hoành Hùy thở dai.

"Hoành Huy, con cũng đừng lòng tiêu nhân đo bụng quân tử nữa, Hàn Tam Thiên là người rất biết tuân thủ lời hứa, lời cậu ta đã nói thì tuyệt đối sẽ không có nuốt lời, chở sau này con nhận biết cậu ta càng nhiều, Con sẽ hiểu rõ vì sao cậu ta đảng giá để tin tưởng." Thiên Hưng Thịnh lên tiếng.

Cha, chuyện này thật sự là con đã sai rồi, Con không nên xem thưởng cậu ta, có điều hiện tại cây đại thụ này, sau này có thể cho chúng ta hóng mặt hay không, vẫn như cũ không thể biết được." Thiên Hoành Huy lo lắng.

“Thế nào, còn còn nghĩ muốn lợi dụng cậu ta giúp họ Thiên lớn mạnh Loại ý nghĩ này Con tốt nhất tranh thủ mà ném cho xa đi, Con quên lần trước lợi dụng cậu ta đã có

hậu quả gì sao?" Thiên Hưng Thịnh lớn tiếng quát lên, ông ta sẽ không coi Hàn Tam Thiên như công cụ mà lợi dụng, họ Thiên gia có thể phát triển như thế nào đều sẽ dựa vào thực lực của bản thân, CÓ thể bước ra khỏi thành phố Thiên Vân hay không, đó cũng là trách nhiệm mà Thiên Hoành Huy phải gánh, muốn đi bằng con đường bằng môn tà đạo, muốn lợi dụng Hắn Tam Thiên, nhất định sẽ là con đường chết.

Thiên Hoành Huy nghĩ đến chuyện lần trước xảy ra, căng thẳng trong lòng vội vàng trả lời: "Cha, cha yên tâm đi, sau này Con cũng không dám nghĩ nữa."

“Con muốn đi ngủ một giấc thật ngon, ngày mai còn phải mời anh trai Con ăn Cơm nữa" Thiên Linh Nhi mim cưới mà trở về phòng của mình.

Thiên Hưng Thịnh đi đến bên người Thiên Hoành Huy bên người lúc, vỗ vai của ông ta: “Tuyệt đối đừng không muốn thừa nhận sự ư tủ của Hàn Tam Thiên, cũng đừng lấy chính mình so với cậu ta, trên đời này người có tư cách cùng so sánh với cậu ta còn chưa tới phiên con đâu."

Lời nói này của Thiên Hưng Thịnh khiến Thiên Hoành Huy trong nháy mắt cúi đầu xuống, không thể phủ nhận rằng thật sự là ông ta Cả so sánh chính mình với Hàn Tam Thiên, có đôi khi thậm chí hy vọng Hàn Tam Thiên sẽ thất bại khi đối mặt với họ Hàn ở nước Mỹ, bởi vì chỉ có như vậy, ông ta mới có bản thân an ủi bản thân.

Nhưng mà bây giờ, Thiện Hoành Huy đã nhận rõ được hiện thực, như Thiện Hung Thịnh đã nói, so sánh với cùng Hàn Tam chưa đến lượt ông đâu.

"Cha, cậu có thể trở thành nhân vật lớn quan sát thế giới này không?" Thiên Hoành Huy nhịn không được hỏi.

Thiên Hưng Thịnh cười không nói, trở về gian phòng của mình,

Biệt thự sườn núi.

Đợi đến tất cả máy giám sát đều tháo, nhân viên bảo an đều đã rút lui, Hàn Tam Thiên để Mặc Dướng dẫn theo người đưa thu thể hai người Hàn Lập và Hàn Long bị mặt đưa ra ngoài, chuyện này thần không biết quỷ không hay, không có bất kỳ người nào biết, khu biệt thự Vân Đỉnh giống như cái gì cũng không xảy ra.

Tô Nghênh Hạ năm tay Hàn Tam Thiên:

Đợi đến tất cả máy giám sát đều tháo, nhân viên bảo an đều đã rút lui, Hàn Tam Thiên để Mặc Dướng dẫn theo người đưa thu thể hai người Hàn Lập và Hàn Long bị một đưa ra ngoài, chuyện này thần không biết quỷ không hay, không có bất kỳ người nào biết, khu biệt thự Vân Đỉnh giống như cái gì cũng không xảy ra.

Tô Nghênh Hạ năm tay Hàn Tam Thiện:

Tô Nghễnh Hạ gật đầu: "Em chờ anh."

Sau khi Hàn Tam Thiên rời khỏi biệt thự, Tô Nghềnh Hạ không để ý tới thời gian đã cực kỳ muộn, gọi điện thoại cho Thẩm Linh Dao.

"Đồ phụ nữ đáng ghét nhà cậu, đêm hôm khuya khoắt còn quấy rầy tớ nghỉ ngơi, coi như cậu có là bà chủ của tớ đi nữa cũng không thể xâm phạm thời gian riêng tư của tớ được. Thẩm Linh Dao bất mãn,

“Dao Dao, cậu có biết ở thành phố Thiên Vân Thành có nhà nghỉ nào không? Tốt nhất là một nơi cực kỳ yên lặng." Tô Nghềnh Hạ hỏi.

"Cậu tin nhà trọ làm gì?" Thẩm Linh Dao nghi ngờ hỏi.

Tớ muốn phục hôn với Tam Thiên, muốn tim một nhà trọ trả lại cho anh ấy thời gian tớ đã thiểu anh ấy ba năm, toàn bộ đều cho anh ấy, cho nên nhất định phải cực kỳ yên tĩnh, không bị người khác quấy rầy" Tô Nghễnh Hạ không chút nào e dè nói,

Thẩm Linh Dao đang mơ mơ màng màng nghe thấy câu này lập tức tỉnh táo, đang nằm ngủ ngồi bật dậy.

"Đột ngột thể, có chuyện gì vậy?" Thẩm Linh Dao tò mò hỏi, trong khoảng thời gian này, chuyện ly hôn đã dày vò Tô Nghênh Hạ rất nhiều, Thẩm Linh Dao đều nhìn thấy cả, cô cũng hy vọng hai người Có thể nhanh chóng phục hỗn trở về với nhau, nhưng chuyện này lại không có dấu hiệu xảy ra nào, khiến cô rất tò mò cuối cũng đã xảy ra chuyện gì.

"Chuyện rất phức tạp, cậu tìm chỗ giúp tở là được, những chuyện khác đừng hỏi nhiều." Tô Nghênh Hạ nhặt

Thẩm Linh Dao đột nhiên nở nụ cười, nói: "Cậu đã nợ hơn ba năm đó, vậy phải trả bao nhiêu lần, trả hết cho anh ta, cậu chịu nối không?"

Sắc mặt Tô Nghễnh Hạ đỏ bừng, mặc dù Cỏ chút e lệ nhưng nếu đã quyết định gọi điện thoại cho Thảm Linh Dao, cho thấy Cô đã bất chấp mọi giả rồi.

"Mau tìm thủ giúp tở, đừng nói nhảm nhiều như vậy." Tô Nghênh Hà nội

"Dạ dạ dạ, chủ tịch Tô của tôi, cậu yên tâm, chỗ tớ tìm cho cậu nhất định sẽ khiếncậu thỏa mãn, aị kêu tớ là người hiểu rõ thành phố Thiên Vân chủ, chút chuyện nhỏ này còn làm khó được tớ à?" Thẩm Linh Dao vỗ ngực bảo đảm.

Khách sạn Bản Đảo, con người Hàn Yên đờ đẫn, cô ta ngồi ở mép giường trong phông minh, Hàn Lập đã phát hiện cô ta muốn giết ông, hơn nữa sao khi chuyện này bị nhìn thấu, thế giới của Hàn Yên đã sụp đổ, cô ta biết, mình không còn là đại tiểu thư cáo cáo tại thượng ở nhà họ Hàn nữa, trở lại Mỹ, tất nhiên cô ta sẽ bị ném lên hòn đảo kia, thời kỳ ác mộng sau này Sẽ theo Cô ta đến tận ngày chết

Kết quả này, trong lòng Hàn Yên khó có thể chịu đựng, nhưng cô ta lại không thể thay đổi.

Nếu có cơ hội lựa chọn, có lẽ Hàn Yên sẽ không giết Hàn Phong, chỉ cần Hàn Phong không chết, Cô ta sẽ không luân lạc tới kết cục bộ năm lên đảo, tuy rằng không thể trở thành chủ nhân nhà họ Hàn, nhung thân phận đại tiểu thư nhà họ Hàn thì không ai lay chuyên được.

Chỉ tiếc, mọi chuyện đã muộn, cô ta không có cơ hội hối hận,

Hai hàng nước mắt trong veo chảy xuống gò má vô cảm, sau khi Hàn Yên đưa tay lau đi, nở nụ cười lạnh,

"Tôi trốn không thoát, anh cũng trốn không thoát, it nhất tôi còn được sống, mà anh, chắc chắn phải chết." Hàn Yên thản nhiên nói, "anh" trong miệng cô ta chính là Hàn Tam Thiên, dưới cái nhìn của cô ta, nhất định Hàn Tam Thiên chết chắc, tuyệt đối không có chút cơ hội sống sót.

Thế nhưng cô ta vừa lầm bầm lầu bầu Xong, cửa phòng lập tức bị người ta đạp ra, người đứng ở cửa chính là Hàn Tam Thiên mà cô ta cho rằng chắc chắn phải chet

Hàn Yên đừng bật dậy, kinh ngạc nói: "Là anh, sao anh lại tới khách sạn Bán Đảo!"

"Chẳng lẽ cô tưởng rằng tôi đã chết hả?" Hàn Tam Thiên cười tiến vào phòng.

Trong đầu Hàn Yên lập tức nhảy ra rất nhiều khả năng, nhung những khả năng này lại vì một cái tên mà hoàn toàn tan tành

Hàn Long

Chỉ cần Có Hàn Long, Hàn Tam Thiên không thể nào sống sót, khả năng cô ta nghĩ tới cũng không thể tồn tại.

Nhưng mà... nhưng mà hiện tại Hàn Tam Thiền lành lận đổrng trước mặt cô ta, chỉ là thoạt nhìn sắc mặt hơi tái nhợt mà thôi, đây là chuyện gì xảy ra chứ!

"Anh là quỷ?" Hàn Yên hỏi.

Hàn Tam Thiên không nhịn được bật cười, Có điều anh có thể hiểu được tâm trạng của Hàn Yên, mặc dù chính bản thân anh cũng hiểu được có thể sống sót là một kỳ tích.

"Quỷ thì không có bóng." Hàn Tam Thiên chỉ vào cải bỏng do ánh đèn chiếu vào dưới đất nói,

Hàn Yên nhíu chặt mày, vô cùng khó hiểu, cô ta không nghĩ ra bất kỳ khả năng nào Hàn Lập sẽ bỏ qua Hàn Tam Thiên, nhung nếu như không phải Hàn Lập thả anh, sao anh lại xuất hiện ở khách sạn Bán Đảo chứ?

"Đừng đoản nữa, Hàn Lập bị tôi bắt rồi, chỉ cần Cõi chịu ngoan ngoãn nghe lời tôi, tôi có thể giúp cô trở thành chủ nhân nhà ở Mỹ." Hàn Tam Thiên thản nhiên noi

Hàn Yên nghe thấy câu này, cười khinh bỉ đứng dậy, nói: "Hàn Tam Thiên, anh đúng là giỏi khoác lác, thân thủ của Hàn Long, Có thể đánh thăng một trăm phế vật như anh, anh cũng dám nói bừa bắt được cha tôi."

Nhìn thái độ khinh thường cả Hàn Yên, Hàn Tam Thiên lấy điện thoại ra, ném thẳng về phía cô ta,

Hành động này rất đột ngột, cũng may Hàm Yên kịp phản ứng, miễn cưỡng chụp được điện thoại..

Trên điện thoại là một tấm ảnh, hai người Hàn Lập và Hàn Long quỷ dưới đất, mỗi người đều bị hai người giữ, tuy rằng bọn họ đều cúi đầu nhung Hán Yên cực kỳ chắc chắn, đó thật sự là Hàn Lập và Hàn Long

Chuyện này khiến Hàn Yến kinh ngạc không dám tin, trong mặt sắp rời ra

Cô ta cho rằng chắc chắn Hàn Tam Thiên sẽ chiết, nhưng bây giờ anh lại bắt hai người Hàn Lập và Hàn Long, sao có thể như thể chứ?

Dựa vào thân thủ của Hàn Long, sao lại bị Hàn Tam Thiên bắt!

Chẳng lẽ, bên cạnh Hán Tam Thiên còn Có một người lợi hại hơn cả Hàn Long?

Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!

Nếu như bên cạnh anh thật sự có kẻ mạnh như vậy đáng lẽ đã ra tay từ lâu, sao lại cho tới bây giờ chứ?

"Anh làm thế nào!" Hô hấp Hàn Yên dồn dập hỏi Hàn Tam Thiên,

"Tôi làm được thế nào không liên quan tới cô, cô chỉ cần biết, Hàn Lập ở trong tay tôi, chỉ cần tôi TIuốn, cả đời ông ta cũng không thể trở về Mỹ, vị trí chủ nhân nhà họ Hàn ở Mỹ hôm nay sẽ là của cô." Hàn Tam Thiên thản nhiên nói,

Hàn Yên không ngờ rằng đột nhiên chuyện lại chuyển hưởng như vậy, vốn cô ta tưởng rằng quãng đời con của mình sẽ là một vùng tăm tối, không ngờ rằng lại chào đón ánh rạng đông Hàn Tam Thiên này!

Cô ta nhìn thấy hi vọng, nhưng cô ta vô cùng rõ ràng, loại hy vọng này dưới sự khống chế của Hàn Tam Thiên.

Cũng có nghĩa là, mặc dù cô ta đã trở thành chủ nhân nhà họ Hàn cũng sẽ bị Hàn Tam Thiên kiểm soát,

Trở thành con rối của loại phế vật này, cũng không phải chuyện Hàn Yên muốn.

"Khỏi suy nghĩ nữa, cô không còn lựa chọn khác hơn nữa nếu như CÔ CÓ lông riêng với tôi, vị trí này, tôi đưa cho cô được cũng có thể lấy đi được, hơn nữa tôi

có thể đảm bảo với cô, cô sẽ chết vô cùng thê thảm." Hắn Tam Thiên thản nhiên nói,

"Anh làm gì cha tôi rồi!" Hàn Yên hỏi.

"Yên tâm đi, ông ta không chết, dù sao đỏ là kế hoạch uy hiếp Cổ của tôi, tôi sẽ để ông ta sống thật tốt, nếu như ngày nào đó Cô không nghe lời, tôi sẽ để ông ta trở lại Mỹ." Hàn Tam Thiên nói.

Sao Hàn Yên có thể yên tâm?

Nếu Hàn Lập trực tiếp chết, cô ta ngược lại có thể yên tâm, Hàn Tam Thiên sẽ

không có vốn để uy hiếp cô ta.

Nhưng hiện tại, điểm yếu của CÔ ta đã bị Hàn Tam Thiên tôm vĩnh viễn, Hàn Tam Thiên kêu Cô ta làm gì, cô ta nhất định phải làm, nếu không vị trí chủ nhân nhà họ Hàn tới tay cũng bởi vì sự xuất hiện của Hàn Lập mà bị cướp đi.

"Ông ta trở về Mỹ có lợi gì với anh? Thả hổ về rừng, anh thực sự cho rằng lần nào cũng sẽ may mắn như vậy sao?" Hàn Yên vẻ mặt u ám nói, cô ta không thể thỏa hiệp chuyện gì, không thể nghe lệnh Hàn Tam Thiện cả đời.

"Quả thật thả hổ về rùng rất nguy hiểm, nhung hồ sau khi bị tẩy não, ngoại trừ biểu diễn nhảy qua vòng lửa ra, còn có bản lĩnh gì chứ?"

Sắc mặt Hàn Yên càng thêm khó coi, tuy rằng cô ta không biết Hàn Tam Thiên sẽ dùng cách gì đối phó với Hàn Lập, nhung Cô ta biết, nhất định Hàn Tam Thiên đã có kế hoạch.

Không ngờ rằng... không ngờ rằng một đối thủ bị Cô ta khinh thường như vậy, thế mà bây giờ lại có thể khống chế toàn bộ nhà họ Hàn ở Mỹ tương lai

"Cha tôi nên trực tiếp giết anh, nếu không ông ta cũng đã không đến nông nỗi này." Hàn Yên nói.

"Cô Hàn, bây giờ cô nói thể với tôi có biết nguy hiểm cô nào không, trong tay tôi vẫn Có chứng cứ cô giết Hàn Phong, nếu chuyện này bị mấy người nhà họ Hàn ở Mỹ biết, cô muốn trở về, rất khó khăn." Hàn Tam Thiên cười nói.

Hàn Yên hít sâu một hơi, đối mặt với tình huống hiện tại, cô ta biết mình căn bản không Cả lựa chọn nào khác, chỉ có nghe theo sắp xếp của Hàn Tam Thiên, cô ta mới có thể có được thử trinh muốn.

Nhung Hán Yên biết cái giá phải trả.

"Anh muốn tôi làm con rối của anh?" Hàn Yen hoi.

Hàn Tam Thiên ra vẻ suy nghĩ sâu xa, lập tắc lắc đầu, nói: "Chỉ là một con chó mà thôi."

Sắc mặt Hàn Yên trầm xuống, hai chữ Con rối với cô ta mà nói đã là nhục nhã quả lớn, Hàn Tam Thiên vậy mà chỉ xem cô ta như một con chót

Cô ta chính là đại tiểu thư của nhà họ Hàn chính thống, mà Hàn Tam Thiên, cũng làm chỉ là một con cờ bị vặt bỏ của chi nhánh mà thôi!

"Hắn Tam Thiên, anh có tư cách gì xem tôi như chó!" Hàn Yên nghiến răng nghiến lời nói.

Hàn Tam Thiên bước đến trước mặt Hàn Yên, đưa tay phải ra, nắm chặt lấy cảm Hàn Yên, bởi vì dùng sức quá mức khiến Hàn Yên đau đến mức thay đổi sắc mặt

"Hàn Yên, tôi có tư cách hay không, chẳng lẽ cô vẫn chưa thấy rõ hả? Bây giờ Số phận của cô nằm trong tay tôi, tôi

muốn cô làm chó, CÔ Có tư cách gì phản khảng? Là chết, hay là trở về Mỹ làm chủ nhân, chẳng lẽ Cô không biết nên lựa chọn thế nào?" Giọng điệu Hàn Tam Thiên lạnh băng nói.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.