Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2700 chữ

Địa Ương cau mày, đột nhiên Hàn Yên nhắc tới chuyện này khiến ông ta khó hiểu, chẳng lẽ Hàn Yên muốn bỏ xe giữ tướng, để ông ta tới gánh trách nhiệm sao?

"Cô chủ, đừng nói cô muốn tôi gánh trách nhiệm giúp cô đấy." Địa Ương nói.

Hàn Yên lắc đầu, bước đến trước mặt Địa Ương, nói: "Tôi có một cách, có thể đảm bảo an toàn của chúng ta, hơn nữa còn có thể để tôi lên làm chủ nhân nhà họ Hàn, tôi còn có thể cho ông địa vị khác

biệt với người khác ở nhà họ Hàn."

"Cô chủ, cô muốn nói gì cứ nói thẳng ra đi, tôi đã lớn tuổi, tôi có nhiều tâm tư như vậy để đi suy đoán." Địa Ương nói.

Hàn Yên hít sâu một hơi, vẻ mặt nặng nề chết: "Nếu như cha tôi chết, nhà họ Hàn sau này sẽ do tôi khốn chế, hơn nữa cái chết của Hàn Phong cũng sẽ không bị người ta điều tra ra."

Ánh mắt Địa Ương đông lại, thảo nào mấy ngày nay tâm thần Hàn Yên có chút không yên, thì cô ta thế mà đang nghĩ chuyện này

Địa Ương cũng không dám có ý nghĩ như vậy, thậm chí một chút suy nghĩ trong đầu cũng chưa từng có.

Bề ngoài Hàn Lập là một doanh nhân, nhưng trên thực tế, ông chính là một Diêm Vương mặt lạnh tuyệt đối, cô hồn dã quỷ dưới tay ông đã hàng trăm hàng ngàn, bạch cốt trắng như tuyết mới xây nên địa vị hiện tại của nhà họ Hàn ở khu người Hoa nước Mỹ, muốn ra tay với một người lòng dạ độc ác như vậy, cái giá phải trả và nguy hiểm là không thể nào tưởng tượng được.

"Cô chủ, chắc cô cũng biết thân thủ của Hàn Long, gã chính là người duy nhất trong số tất cả vệ sĩ ở nhà họ Hàn có tư cách được ban cho họ Hàn đấy." Địa Ương nói.

Tên chữ Địa là vệ sĩ mạnh nhất nhà họ Hàn, mà Hàn Long là một ngoại lệ, từ rất nhiều năm trước gã đã đổi họ, một người khác họ có thể được Hàn Lập trao họ Hàn, đó là vinh quang cực kỳ lớn lao, đồng thời phần vinh quang này cũng đại biểu thực lực mạnh mẽ của Hàn Long.

Địa Ương nghe nói trước kia Hàn Long là sát thủ hàng đầu của một tổ chức, thậm chí có danh hiệu Sát Thần, rất nhiều đối thủ của Hàn Long đều chết trong tay Hàn Long, chưa từng thất bại lần nào, tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ trăm phần trăm này hiển nhiên Địa Ương không thể đuổi kịp.

Cả nhà họ Hàn, ngoại trừ tôn kính Hàn Lập, người duy nhất Địa Ương sợ hãi chính là Hàn Long.

Mặt Hàn Yên trầm như nước, quả thực Hàn Long là một uy hiếp rất lớn, nhưng thân phận của cô ta đặc biệt, có rất nhiều biện pháp có thể giết Hàn Lập, không cần đối đầu với Hàn Long, chỉ là sau khi Hàn Lập chết, tìm một lý do khiến Hàn Long tin mà thôi.

"Tôi là con gái của ông ta, có thể tùy ý thân cận ông ta, giết ông ta, không cần dùng vũ lực." Dứt lời, Hàn Yên móc một viên con nhộng ra, tiếp tục nói: "Một viên này đã đủ để ông ta chế ngàn vạn lần rồi."

Địa Ương nhìn viên con nhộng, mí mắt giật giật, giết Hàn Phong là việc quá giới hạn nhất mà ông ta làm rồi, không ngờ rằng bây giờ vẫn phải đi lên con đường

"Nếu như ông không làm vậy, sớm muộn gì cha cũng sẽ điều tra ra Hàn Phong chết thế nào, khi đó, có lẽ tôi sẽ bị nhốt ở nhà họ Hàn cả đời, còn ông, sẽ chết." Hàn Yên nói.

"Cô chủ, cô mới là người thân mật với chủ nhân nhất, chuyện này, không phải nên để cô làm mới tốt sao?" Địa Ương nói.

"Nếu ông đã biết chuyện này còn có tư cách từ chối tham gia sao? Tôi sẽ đích thân đưa đồ ăn, còn ông phụ trách chuyện

nhà bếp." Hàn Yên nói.

Hô hấp Địa Ương dồn dập, sau khi trong lòng đấu tranh kịch liệt một trận, nhận lấy viên con nhộng từ tay Hàn Yên.

"Hi vọng sau này có chủ trở thành chủ nhân nhà họ Hàn có thể giữ lời hứa." Địa Ương nói.

Trong một căn phòng khác trong khách sạn, Hàn Lập đứng trước cửa sổ, vẻ mặt hờ hững, hai ngày nay việc tìm kiếm Hàn Phong không hề có một chút tin tức nào, nhưng trong quá trình này, ông lại nhận ra sự khác thường của Hàn Yên.

Hàn Lập vô cùng hiểu con gái của mình, cô ta tỏ ra kỳ lạ, nhất định là có điều giấu giếm.

"Hàn Long, tình huống của Yên Nhi hai ngày nay, anh có phát hiện ra không?" Hàn Lập hỏi Hàn Long.

"Cô chủ có chút tâm thần không yên, cậu chủ mất tích, có khả năng liên quan tới cô ấy." Hàn Long rất thẳng thắn nói, nhiều năm như vậy, mặc dù dã tâm của Hàn Yên không bại lộ, nhưng nhìn từ thải độ của cô ta với Hàn Phong, ai lại không biết cô ta mơ ước vị trí chủ nhân nhà họ Hàn chứ?

Hàn Lập hít sâu một hơi, nói: "Tôi không hy vọng chuyện là như thế, hai chị em bọn nó đều là con của tôi."

"Chủ nhân, ông phải cẩn thận." Đột nhiên

Ánh mắt Hàn Lập đông lại, quay đầu ảnh mắt sáng như đuốc nhìn Hàn Long, nói: "Anh có ý gì?"

"Ông chủ, tôi không có ý mạo phạm, nhưng dã tâm của cô chủ đã đến mức không thể vãn hồi, có lẽ, bây giờ cô ấy đang đối diện với tình huống không đường thối lui." Hàn Long nói, tuy rằng gã không nói rõ ràng, nhưng dựa vào trình độ thông minh của Hàn Lập, không khó liên tưởng tới ý của gã.

Nếu như chuyện Hàn Phong mất tích thật sự liên quan tới Hàn Yên, vậy cô ta ra quyết định đối phó Hàn Lập cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

"Nếu chuyện cậu chủ mất tích liên quan tới cô chủ, ông cảm thấy cô ấy sẽ dùng cách gì giấu giếm, hơn nữa còn có thể thuận lợi ngồi lên vị trí chủ nhân nhà họ Hàn." Hàn Long tiếp tục nói.

"Nếu như để tôi phát hiện, nó sẽ phải sống cuộc sống vĩnh viễn không nhìn thấy ánh mặt trời." Dứt lời, Hàn Lập thở dài, tuy rằng ông rất không muốn thừa nhận, nhưng có khả năng chuyện này thật sự sẽ xảy ra, Hàn Lập vô cùng hiểu rõ muốn che giấu một chuyện sai thì cần phải làm nhiều chuyện sai hơn nữa, dù sao ông cũng đã từng trải qua lựa chọn như vậy.

"Ông chủ, nhất định sắp tới cô chủ sẽ có hành động, nhất định ông phải cẩn thận." Hàn Long nói.

Hàn Lập gật đầu, tuy rằng là con gái của

mình, nhưng Hàn Lập sẽ không để mặc cô ta làm xằng làm bậy.

"Hi vọng nó đừng bước một bước đó, nếu không, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nó." Giọng điệu Hàn Lập lạnh như băng nói.

Hàn Long lắc đầu, gã biết, loại hy vọng này của Hàn Lập không thể nào xảy ra, bởi vì có lẽ Hàn Yên đã tính xong sẽ đối phó ông thế nào, dù sao Hàn Yên đã đi nhầm một bước, không có đường quay về đáng nói.

Đêm đó trước khi ăn, Hàn Yên chuẩn bị tâm lý cho mình rất nhiều, lúc cô ta xuất hiện trên bàn ăn, dáng vẻ con gái ngoan, hơn nữa sẽ không để cho Hàn Lập cảm thấy có gì đó bất thường.

Nhưng cũng bởi vì biểu hiện của cô ta bỗng nhiên quả bình thường nên mới khiến cho Hàn Lập cảnh giác hơn.

Mấy ngày nay, trạng thái của Hàn Yên vẫn luôn kỳ lạ, hôm nay đột nhiên bình thường lại, đây chính là sơ hở lớn nhất.

"Cha, con kêu phòng bếp chuẩn bị món cha thích ăn nhất, mấy ngày nay cha vất vả rồi." Hàn Yên cười nói với Hàn Lập.

"Cha có gì mà vất vả, là con vất vả mới phải, vì tìm Hàn Phong, con bỏ ra không ít công sức." Hàn Lập nói.

Nhắc đến chuyện này, Hàn Yên cố ý lắc đầu thở dài, nói: "Chỉ tiếc mãi mà vẫn không có tin tức của Hàn Phong, không biết nó đã đi đâu, cha, cha đã nghĩ bước tiếp theo nên làm thế nào chưa?"

"Mối lo lớn nhất của Hàn Tam Thiên chính là Tô Nghênh Hạ, nếu cậu ta muốn lấy Hàn Phong uy hiếp cha, người phụ nữ đó chính là quân cờ của chúng ta, con có thể kêu người bắt Tô Nghênh Hạ." Hàn Lập nói.

Hàn Yên gật đầu đáo: "Đêm nay con sẽ cho người hành động, Hàn Tam Thiên vậy mà dám động vào em trai con, nhất định anh ta phải trả giá thật đắt."

Trong lúc nói chuyện trời đất, món ăn Hàn Lập thích nhất đã lên bàn, Hàn Yên vô cùng ân cần giúp Hàn Lập gắp thức ăn, nói: "Cha, cha nếm thử xem mùi vị chỗ này có khác gì đầu bếp ở nhà chúng ta không, nếu cha thích, con sẽ mời đầu bếp này về Mỹ."

"Cũng là con tri kỷ nhất, nếu lúc nào đó Hàn Phong cũng khéo hiểu lòng người như con thì tốt rồi." Nói rồi, Hàn Lập gắp món ngon trong bát mình vào bát không của Hàn Yên, tiếp tục nói: "Con ăn trước đi, giúp cha nếm thử xem có gì khác, nếu ăn không ngon, cha sẽ không ăn, đừng phá hỏng địa vị của món ăn này trong lòng cha."

Sắc mặt Hàn Yên thay đổi, cô ta hoàn toàn không ngờ rằng Hàn Lập sẽ nói vậy.

Trong món ăn này đã bỏ thêm chất độc cực mạnh, một khi ăn xong, cho dù là Đại La Kim Tiên giáng thế cũng bó tay chịu chết.

"Sao thế, bảo con nếm thử món ăn giúp cha thôi mà, đừng nói là chút chuyện nhỏ này cũng không muốn đấy?" Hàn Lập nói.

Sắc mặt Hàn Yên càng khó coi, nói: "Cha, hôm nay con hơi khó chịu, có chút đau dạ dày, không muốn ăn cho lắm."

"Vậy à." Hàn Lập cười, đương lúc Hàn Yên thở phào nhẹ nhõm, Hàn Long bắt một nhân viên phục vụ của khách sạn tới.

"Cậu nếm thử giúp tôi hương vị có gì khác biệt." Hàn Lập cười nói với nhân viên phục vụ.

Tuy rằng trong lòng nhân viên phục vụ khó hiểu, nhưng đối mặt với yêu cầu của loại đại nhân vật này, anh ta nào dám từ

Đương lúc nhân viên phục vụ cầm chén đũa lên, Hàn Yên hốt hoảng vội vàng nói: "Mang đồ ăn xuống đi, kêu đầu bếp ra đi, xem ông ta làm cái gì, ngửi mùi đã không ăn được, chẳng lẽ ông ta không biết đây là món cha tôi thích nhất hả, lại bị ông ta làm nát tới mức độ này."

Nhân viên phục vụ sợ tới mức rụt đầu một cái, anh ta đã chứng kiến tính tình nóng nảy của vị đại tiểu thư này không ít lần, một lời không hợp sẽ đánh người.

Lúc anh ta buông bát đũa xuống định đi tìm đầu bếp, Hàn Lập nói: "Không cần nghe lời nó, tôi kêu cậu ăn, cậu cứ ăn."

"Cha, để cho nhà bếp nấu lại đi." Hàn Yên hốt hoảng nói.

"Có ngon hay không, phải thử mới biết được, miễn cho lãng phí nguyên liệu nấu ăn." Dứt lời, Hàn Lập quay đầu nhìn về phía nhân viên phục vụ, ý bảo anh ta ăn hết.

Nhân viên phục vụ thấy Hàn Yên không nói lời nào, gắp một đũa bỏ vào miệng, hương vị tuyệt đối chính công, không có bất cứ vấn đề gì, nhưng lúc anh ta định nói chuyện, trong cơ thể như bốc lên một ngọn lửa, cơn đau kịch liệt theo lục phủ ngũ tạng lan tràn ra.

Không đến mười giây, nhân viên phục vụ mắt trợn ngược nhìn lên trần nhà, khóe miệng liên tục tuôn ra máu tươi.

Thấy cảnh tượng này, Hàn Yên hoàn toàn tuyệt vọng.

Suy nghĩ đầu tiên trong đầu Địa Ương chính là lập tức chạy, có lẽ chạy còn có thể có một chút hy vọng sống, về phần sau này sẽ gặp phải loại đuổi giết gì, bây giờ ông ta căn bản không kịp nghĩ.

Thế nhưng vừa chạy chưa bao xa, lưng đã chịu một luồng lực lớn, khiến ông ta bay nhào như chó ăn phân.

"Còn muốn chạy? Địa Ương, lá gan ông đúng là không nhỏ nhỉ?" Hàn Long cười lạnh nói.

Địa Ương là người có chữ lót Địa mạnh nhất ở nhà họ Hàn, nhưng lúc đối mặt với Hàn Long cả dũng khí đánh trả cũng không có.

"Không liên quan gì tới tôi, việc này không liên quan tới tôi, là một tay cô chủ bày kế, tôi chỉ có thể nghe mệnh lệnh của cô ấy." Địa Ương hốt hoảng lắc đầu, sắc mặt trắng bệch.

"Biết chuyện không báo, chính là tội chết." Hàn Long cười lạnh bước đến trước mặt Địa Ương, một quyền đánh vào ngực Địa

Ương.

Tròng mắt Địa Ương lập tức lồi ra, hơn nữa dùng tốc độ cực nhanh ứ máu biến đỏ, lỗ mai và lỗ mũi lập tức cũng có máu tươi tràn ra.

Sức mạnh của một quyền này, trực tiếp làm vỡ nát trái tim Địa Ương, dẫn đến các bộ phận trong cơ thể ông ta bị xuất huyết.

"Người chữ lót Địa mạnh nhất?" Hàn Long cười khẩy, không thèm liếc mắt nhìn Địa Ương một cái, trở về bên cạnh Hàn Lập.

Lúc này, Hàn Yên đã quỳ dưới đất, cô ta cực kỳ hốt hoảng, chào đón lần đầu tiên hối hận trong cuộc đời cô ta.

Trước kia bất kể làm chuyện gì, Hàn Yên cũng sẽ không hối hận, trong từ điển cuộc sống của cô ta căn bản không có hai chữ này tồn tại.

Nhưng hiện tại, cô ta thật sự sợ, bởi vì cô ta biết rõ Hàn Lập sẽ không tha cho cô ta.

"Em trai của con đâu!" Hàn Lập trầm giọng hỏi, nếu như Hàn Yên đã làm ra chuyện này, vậy chuyện của Hàn Phong nhất định không liên quan tới Hàn Tam Thiên, mà là Hàn Yên làm.

"Cha, Hàn Tam Thiên đã sớm giết chết Hàn Phong, cũng là anh ta ép con giết cha, đều là lỗi của anh ta, cầu xin cha tha thứ cho con." Hàn Yên nói.

"Cái gì!"

Sắc mặt Hàn Lập thay đổi đứng dậy, tuy rằng ông lo lắng sự an toàn của Hàn Phong, nhưng trong mắt ông, cho dù Hàn Phong sẽ bị thương nhưng nhất định còn sống, chỉ cần còn sống thì không phải vấn đề gì lớn.

Mà tin tức bây giờ với Hàn Lập mà nói, hiển nhiên là sấm sét giữa trời quang.

Cả nhà họ Hàn ở Mỹ còn đang chờ Hàn Phong kế thừa, vậy mà anh ta... anh ta đã bị giết!

Hàn Lập không kìm được tức giận hét một tiếng, nắm tóc Hàn Yên, khuôn mặt dữ tợn nói: "Nó là em trai mày, mày thậm chí cả em trai mình cũng giết!"

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.