Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1975 chữ

Hàn Tam Thiên nghỉ ngơi trong chốc lát, lúc ra khỏi phòng Thích Y Vân có thể nhìn ra vẻ mặt của anh không tốt lắm.

“Anh làm sao vậy, có phải bị bệnh rồi không?” Thích Y Vân đi đến bên người quan tâm nói.

Hàn Tam Thiên lắc đầu, sau khi đau đầu biến mất, tình huống thân thể cũng không xuất hiện cái gì khác thường, chỉ là có chút mệt mỏi vô lực mà thôi, nói: “ Không có gì, tối hôm qua nghỉ ngơi không được

“Tôi biết áp lực của anh rất lớn, nhưng mà anh cũng phải chăm sóc tốt cơ thể của mình chứ, nếu cơ thể suy sụp thì mọi thứ cũng coi như xong.” Thích Y Vân nhắc

nhỏ.

“Vậy cô nhớ kỹ sau này những quần áo trong, đừng đặt ở trong phòng tắm nữa. Nếu không thì thân thể của tôi sớm muộn cũng suy sụp đấy.” Hàn Tam Thiên cười trêu ghẹo nói.

Thích Y Vân ngược lại không có chút biểu hiện ngại ngùng của thiếu nữ, bởi vì vốn

là cô cố ý làm như vậy, vì thế đã sớm nghĩ kỹ khả năng bị Hàn Tam Thiên nhìn thấu rồi, nói: “Đẹp không? Mỗi lần anh đi vệ sinh, đều không nháy mắt nhìn chăm chú vào sao?"

Hàn Tam Thiên tuyệt đối không nghĩ tới biểu hiện của Thích Y Vân là như vậy, biểu hiện của cô càng tự nhiên thoải mái, Hàn Tam Thiên càng thêm lúng túng, nói: “Không có. Không có, quần áo cũng chỉ là một ít vải vóc thôi, có cái gì đẹp mà xem chứ.”

“Anh không muốn xem vải vóc, tôi có thể cho anh xem những thứ khác, chỉ cần anh bằng lòng.” Thích Y Vân khiêu mày nói.

Hàn Tam Thiên mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, đi nhanh đến bên cạnh bàn ăn vùi đầu ăn

com.

Anh trung thành tuyệt đối với Tô Nghênh Hạ, nhưng đàn ông lúc đối mặt trước sắc đẹp sức chống cự thường rất thấp, chớ nói chi là đại mỹ nữ cực phẩm như Thích Y Vân. Hàn Tam Thiên rất sợ mình nhịn không được, một bước sai lầm có thể gây ra sự hối tiếc suốt đời, đúc thành sai lầm lớn.

Thích Y Vân đột nhiên đi đến sau lưng

Hàn Tam Thiên, dựa sát vào người Hàn Tam Thiên bên tại thổi khí như lan, nói: “Tôi sẵn lòng giúp anh giảm stress, bằng cách gì cũng được, anh có muốn không?”

Hàn Tam Thiên có cảm giác tóc gáy toàn thân đều dựng đứng lên, Thích Y Vân có một mặt lẳng lơ như vậy, trước giờ anh chưa từng được chứng kiến, không tránh khỏi tim đập rộn lên, bắt đầu hô hấp dồn dập.

“Thích Y Vân, bớt câu dẫn tôi, cô muốn bị đuổi ra ngoài hả.” Hàn Tam Thiên lạnh giọng nói.

Thích Y Vân giở giọng liếc mắt một cái, nói: “Tôi có câu dẫn anh hả? Tôi giúp anh giảm stress, có thể là mát xa, chính anh nghĩ sai còn trách tôi ư? Loại đàn ông đầu óc đen tối như anh, thật là không biết xấu hổ."

Hàn Tam Thiên chỉ đành nở nụ cười, tranh luận cùng phụ nữ, chỉ có con đường chết, vì vậy vào lúc này tốt nhất là ngậm miệng

lại.

Sau khi ăn cơm, Hàn Tam Thiên lập tức ra cửa. Hôm nay phải đi gặp Viêm Quân, hy Vọng ông có thể giải đáp cho anh về chuyện sức mạnh này.

Hàn Tam Thiên vừa rời đi không lâu, tiếng gõ cửa đã vang lên, nét mặt Thích Y Vân không có gì ngạc nhiên, sau khi mở cửa, để cho Đông Hạo vào trong nhà.

“Hàn Tam Thiên nói anh ấy chỉ một quyền đã KO Đơn Kình, cái này có thật không vậy?" Thích Y Vân hỏi Đông Hạo. Tối hôm qua cô cảm thấy Hàn Tam Thiên đang khoác lác, nhưng mà cẩn thận nhớ lại, cái này không giống tính cách của Hàn Tam Thiên, vì vậy Thích Y Vân lập tức gọi Đông Hạo tới chứng thực.Đông Hao không muốn thừa nhận, nhưng tối hôm qua gã ở hiện trường, nên chỉ có thể khẽ gật đầu.

Tối qua biểu hiện của Hàn Tam Thiên ở Tràng quyền Thanh Long, tất cả mọi người đều khiếp sợ, cũng bao gồm cả gã.

Lúc Đông Hạo nhìn thấy Đơn Kình bay vút lên cao, kinh hãi đời này của gã đều đem ra hết.

Hàn Tam Thiên có bao nhiêu sức mạnh gã rất rõ ràng, thế nhưng biểu hiện tối hôm qua của Hàn Tam Thiên, đã hoàntoàn vượt qua phạm trù gã có thể lý giải.

Sức lực của một quyền kia Đông Hạo nghĩ, gần như đã không phải là sức người có thể làm được.

Nhìn thấy Đông Hạo gật đầu, Thích Y Vân nhíu mày, điều này sao có thể là sự thật? Sao Hàn Tam Thiên có thể một quyền đánh KO Đơn Kinh được?

“Thực lực của Đơn Kình, chắc không phải bị thổi phồng chứ?” Thích Y Vân ngờ vực nói, cũng chỉ như thế mới có thể giải thích nguyên nhân Hàn Tam Thiên chỉ một quyền đã KO Đơn Kinh

" Đông Hao lắc đầu, nói: “Tiểu thư,thực lực Đơn Kình là thật đó. Tuyệt đối không có chút giả dối nào.”

“Đây là chuyện gì, chẳng lẽ Hàn Tam Thiên được người trời nhập vào người hả?" Thích Y Vân nói.

Đông Hạo cũng rất muốn biết rốt cuộc là nguyên nhân gì đã khiến Hàn Tam Thiên đột nhiên trở nên mạnh mẽ, thậm chí hiện tại gã còn hoài nghi ngay cả mình cũng không phải là đối thủ của Hàn Tam Thiên, một quyền kia đánh vào người gã, kết quảcủa gã tuyệt đối sẽ không tốt hơn xíu nào so với Đơn Kình.

“Tiểu thư, tôi cũng không biết, nhưng mà có thể khẳng định. Hàn Tam Thiên thật sự đã trở nên mạnh mẽ, hơn nữa còn rất mạnh.” Đông Hạo hít sâu một hơi nói. Trước kia gã đối mặt với Hàn Tam Thiên, chỉ cần gã muốn, chỉ cần anh ta dám ngang ngược với Thích Y Vân, gã có thể dựa vào tâm tình giết Hàn Tam Thiên.

Trong mắt gã, Hàn Tam Thiên chỉ là một con sâu con kiến bất cứ lúc nào cũng có thể bóp chết.Nhưng mà bây giờ, Đông Hạo không thể không thay đổi cái ý nghĩ này, thậm chí trong đầu không dám tùy tiện có suy nghĩ muốn giết Hàn Tam Thiên nữa, sợ chết trong tay Hàn Tam Thiên.

Thích Y Vân sửng sốt lúc lâu, trên mặt hiện lên sự vui vẻ, Hàn Tam Thiên trở nên mạnh mẽ đối với cô chính là một chuyện tốt, chỉ có một điểm không tốt duy nhất, đại khái chính là Hàn Tam Thiên càng lợi hại, cô sẽ càng thêm mê muội Hàn Tam Thiên.

“Không còn chuyện gì nữa, anh có thể đi Thích Y Vân nói.

Đông Hạo cam tâm tình nguyện làm bất cứ điều gì cho Thích Y Vân, nhưng mà đối mặt với người đã mất không chế là Hàn Tam Thiên, Đông Hạo không thể không nhắc nhở Thích Y Vân: “Tiểu thư, Hàn Tam Thiên đã trở nên mạnh mẽ, đối với chúng ta mà nói, không phải là chuyện tốt, một khi anh ta qua cầu rút ván, ai cũng không thể làm gì anh ta được. Nếu không thì cô hãy nghĩ vài cách, khống chế mạch máu của Hàn Tam Thiên?”

“Có lẽ cả đời này tôi sẽ không trở thành người phụ nữ của anh ta, nhưng mà anh

ta sẽ không vô tình với tôi, thì tại sao tôi phải làm vậy chứ?” Vẻ mặt Thích Y Vân bị

thương nói.

Đông Hạo không hiểu lắc đầu, gã thật sự là không rõ Thích Y Vân đã rời đi, vì sao còn mặt dày mày dạn trở về chỗ Hàn Tam Thiên ở.

“Tôi muốn anh ta sinh ra áy náy với tôi, dù chỉ có một chút thì cũng đã đủ rồi." Thích Y Vân cười đắng chát nói, không hề trông chờ Hàn Tam Thiên có thể yêu cô ta, mà là muốn anh sinh ra áy náy với cô ta, đây hẳn là tình yêu đơn phương hèn mọn nhất thế gian rồi.

Trong lòng Đông Hạo đau xót, nói: “Tiểu thư, tại sao cô phải làm khó bản thân như vậy.”

“ Làm khó?” Thích Y Mây cười nhạt một tiếng, nói: “Với tôi mà nói, không có làm khó, ít nhất bây giờ tôi còn vui vẻ. Hơn nữa phiền toái nhà họ Thích, còn phải trông chờ anh ta giúp đỡ, có cái gì khó xử đâu.”

“Thế nhưng mà...”

“Không có nhưng nhị gì hết, anh đi làm chuyện của mình đi.” Thích Y Vân cắt đứt lời nói của Đông Hạo, bắt đầu thu dọn bát đũa trên bàn cơm.

Trong lòng Đông Hạo cảm thấy Thích Y Vân làm vậy không đáng, thế nhưng gã biết rõ, nếu như Thích Y vân đã đưa ra quyết định như vậy thì bất cứ ai cũng không thay đổi được.

Ở trong phòng bếp, Thích Y Vân làm một người phụ nữ gia đình bình thường đang rửa chén và làm việc vặt, đối với người có thân phận đại tiểu thư nhà họ Thích như cô thì làm loại chuyện này thật sỉ nhục ba chữ “Đại tiểu thư” kia. Nhưng cô thật sự vô cùng cam tâm tình nguyện, hơn nữa cũng chưa từng phàn nàn chút nào, thậm chí một tia ý niệm trong đầu cũng không có.

Đối với cô, điều hạnh phúc nhất bây giờ, hình như chỉ là rửa bát đũa mà Hàn Tam Thiên đã dùng qua.

Vào lúc này, một mình Hàn Tam Thiên lái xe đến một thôn trang nhỏ ở ngoại ô, lúc nãy đã liên lạc với Viêm Quân, biết được Viêm Quân ở chỗ này, gần với thành phố Thiên Vân, nguyên nhân ông ở chỗ này, Hàn Tam Thiên tương đối hiểu rõ rồi.

Lần trước quay về Thủ Đô, Thi Tinh nói cho anh biết Viêm Quân đi làm chuyện quan trọng, hóa ra là chuyện quan trọng này. Chính là trong bóng tối yên lặng bảo vệ anh, điều này khiến cho nội tâm Hàn Tam Thiên hết sức biết ơn.

Từ sau khi anh ở nhà họ Hàn bị xa lánh, quan tâm duy nhất mà Hàn Tam Thiên có thể cảm nhận là đến từ Viêm Quân. Nhiều năm như vậy, điểm này chưa từng thay

đổi.

Trong thôn hiện nay, người ở lại phần lớn là ông lão cao tuổi và đứa nhỏ chưa lớn, những thanh niên trai tráng hầu như đều đi xa nhà làm công rồi, đây là hiện tượng rất phổ biến ở nông thôn. Dù sao xã hội bây giờ, muốn sống thật tốt, đã không còn là một chuyện đơn giản nữa.

Lúc đến chỗ Viêm Quân ở, Hàn Tam Thiên dừng lại sau đó xuống xe, mấy bạn nhỏ lập tức vây quanh ô tô nhìn tới nhìn lui, giống như là thấy cái gì rất mới lạ.

Thôn cách thành phố Thiên Vân cũng không xa lắm, ô tô đối với bọn họ cũng không phải cái gì kỳ lạ quý hiếm. Nhưng có thể ở khoảng cách gần như vậy quan sát, thậm chí là sờ, đối với những đứa nhỏ này thì đã là một chuyện tương đối xa xỉ rồi.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.