Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 961 chữ

"Cho nên theo tôi thấy, cái chết của Hàn Phong còn chưa đủ. Hàn Lập, cũng nhất định phải chết."

Thoáng chốc Hàn Yên đã nổi da gà toàn thân, Hàn Lập chết!

Cô ta chưa từng nghĩ muốn làm gì đó với Hàn Lập.

Giết Hàn Phong đã là chuyện vượt quá giới hạn nhất mà Hàn Yên có thể làm rồi. Hơn nữa mấy ngày nay, gần như mỗi đêm cô ta đều sẽ gặp ác mộng, mơ thấy Hàn Phong ôm chân cô xin tha.

Mỗi đêm khuya khi giật mình tỉnh dậy, Hàn Yên đều cảm thấy như trong bóng tối có người đang nhìn chằm chằm mình. Cho nên hiện giờ ngay cả buổi tối đi ngủ cô ta cũng không dám tắt đèn.

Nếu giết chết Hàn Lập, nội tâm cô ta nhất định sẽ chịu dày vò rất lớn, hơn nữa về mặt tinh thần cũng sẽ bị những chuyện này tra tấn.

"Không thể được!" Hàn Yên không chút do dự mà lắc đầu, nói: "Anh muốn tôi giết ba tôi, chuyện này tuyệt đối không thể được!"

"Đừng nói chắc chắn như vậy. Trước kia cô cũng chưa từng nghĩ sẽ giết Hàn Phong đâu nhỉ? Nhưng giờ thì sao? Cô đã làm được chuyện đó rồi đấy thôi." Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.

"Tính chất hai chuyện này không giống nhau, sao có thể đánh đồng được?" Hàn Yên phản bác.

"Không giống nhau? Hàn Phong sẽ cản trở cô trở thành gia chủ, Hàn Lập cũng vậy, có gì không giống chứ? Lẽ nào cô cam tâm đi tới bước này rồi lại chịu thất bại trong gang tấc sao? Lẽ nào cô cam tâm bị Hàn Lập cầm tù cả đời sao? Ông ta mà biết cô giết Hàn Phong, cô còn có thể tự do sao?" Hàn Tam Thiên nói.

Mấy vấn đề này giống như tiếng chuông, đánh mạnh vào lòng Hàn Yên.

Đương nhiên là cô ta không cam tâm, ngay cả em trai ruột của mình cũng giết, nếu vẫn không thể ngồi lên vị trí gia chủ như ý nguyện thì dù chết cô ta cũng không nhắm được mắt.

Khi vẻ mặt Hàn Yên dần trở nên hung ác, Hàn Tam Thiên biết trong lòng cô ta đã bắt đầu dao động rồi, tiếp tục nói: "Chỉ cần cô lên làm gia chủ rồi, nhà họ Hàn sau này, cô nói là được. Ai còn quan tâm Hàn Lập và Hàn Phong chết như thế nào nữa?

Cho nên cô hoàn toàn không cần kiêng dè vấn đề này."

"Hàn Tam Thiên, anh bớt ở đây dùng lời ma quỷ mê hoặc người khác đi."

"Tôi có phải là lời ma quỷ mê hoặc người khác hay không, trong lòng cô hiểu rõ. Cô muốn có được vị trí gia chủ thì chỉ có một con đường này là có thể đi. Trừ phi cô bằng lòng từ bỏ, bằng lòng dùng tự do của mình để thỉnh cầu Hàn Lập tha thứ, dù sao... cô đã giết con trai ông ta đó." Hàn Tam Thiên nói.

"Tôi giết con trai ông ấy lẽ nào còn ít hay sao? Vì để không ai có thể uy hiếp được tôi, tôi đã âm thầm xử lý con riêng của ông ấy. Có mấy đứa con ngay cả ông ấy còn không biết. Anh có biết vì vị trí gia chủ, tôi đã cố gắng đến thế nào không? Muốn tôi cam tâm là tuyệt đối không thể nào!" Hàn Yên dữ tợn nghiến răng nghiến lợi.

Hàn Tam Thiên kinh hãi trong lòng. Không ngờ người phụ nữ này đã không phải là lần đầu tiên giết con trai của Hàn Lập nữa rồi. Nghe giọng điệu của cô ta, còn giết không ít con riêng của Hàn Lập. Mẹ nó thế này cũng quá tàn ác rồi đó!

Càng hiểu sâu hơn về Hàn Yên, Hàn Tam Thiên càng cảm nhận được sự đáng sợ của người phụ nữ này.

Có điều đối với Hàn Tam Thiên lại là chuyện tốt. Hàn Yên càng ác độc, cơ hội có thể lợi dụng cô ta để giết Hàn Lập lại càng lớn.

Hàn Tam Thiên ghé vào bên tại Hàn Yên, nhẹ giọng nói: "Không điên dại, không thể sống. Nếu đã giết nhiều người như vậy rồi, cần gì phải để ý thêm một Hàn Lập nữa chứ?"

Hàn Yên nắm chặt tay, đột nhiên đứng lên.

Đúng vậy, đã giết nhiều người vậy rồi, cũng không quan tâm nhiều thêm một người nữa.

Chỉ cần có thể ngồi lên vị trí gia chủ, tự tay giết chết cha ruột mình cũng không có gì đáng tiếc.

"Hàn Tam Thiên, anh muốn biến tôi thành con rối phải không? Trong tay nắm những chứng cứ này thì sau này có thể kêu tôi làm gì tôi cũng nhất định phải làm nấy."

Hàn Yên thản nhiên nói.

"Tôi chẳng qua là một người ngoài thôi, cho dù tôi biết những việc này thì có thể làm gì được chứ? Lẽ nào người của nhà họ Hàn ở Mỹ sẽ tin tôi sao? Cho nên bắn khoăn của cô hoàn toàn là không cần thiết." Hàn Tam Thiên nói.

"Hừ." Hàn Yên hừ lạnh một tiếng, nói: "Anh biết vậy thì tốt. Nếu anh dám có ý nghĩ đó, tôi sẽ giết anh không chút do dự. Tên bỏ đi như anh có năng lực lớn đến đâu, tôi tin bản thân anh cũng hiểu rất rõ."

Hàn Tam Thiên nhún vai vẻ không sao cả,nói: "Chỉ cần cô không làm khó tôi, tôi nghĩ chúng ta có thể hợp tác vui vẻ."

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.