Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1704 chữ

“Hàn Phong không phải thích Thích Y Vân sao? Con có thể lợi dụng người phụ nữ này, gây lên thù hận giữa Hàn Tam Thiên và Hàn Phong, chỉ cần Hàn Tam Thiêndám làm tổn thương Hàn Phong, con liền có đầy đủ lý do để giết Hàn Tam Thiên, nhưng mà nhân tố không xác định trong đó chính là Hàn Phong sẽ bị thương tổn như thế nào.” Địa Ương nói.

Hàn Yên nhíu đôi mi thanh tú, dựa theo trình độ si mê của Hàn Phong với Thích Y Vân, kế hoạch này quả thật có thể thực hiện, mà khiến Hàn Phong chịu khổ, tuyệt đối sẽ không coi trọng Hàn Tam Thiên gì, muốn hai người bọn họ trở thành kẻ thù vô cùng đơn giản.

Có điều vấn đề như Địa Ương lo lắng, Hàn Phong phải trả giá gì cho việc này, không thể nào đoán trước.

“Ông nội Ương, nếu như tên đó gây tổn thương cho Hàn Phong, ông sẽ ra tay giết tên đó chứ? Hàn Yên hỏi.

Địa Ương không chút do dự lắc đầu: “Phía sau Hàn Tam Thiên có Viêm Quân bảo vệ, nếu như ta ra tay, Viêm Quânchắc chắn giả bộ không thấy, mà dựa vào bản lĩnh bây giờ của ông nội Ương, tuyệt đối không thể chiến thắng.”

Trong mắt Hàn Yên lóe lên vẻ không kiên nhẫn, nhưng mà rất nhanh đã mất đi: “Ông nội Ương không thể giết tên đó, kế hoạch này còn có ý nghĩa gì?”

“Bản lĩnh của Võ Phong đối phó với Hàn Tam Thiên còn không đủ sao?” Địa Ương nói.Hàn Yên lộ ra vẻ khinh thường, từ sau khi Địa Ương đến đây, cô ta đã không thèm để ý đến Võ Phong nữa: “Tên phế vật Võ Phong đó, chuyện thành không có chỉ thấy thất bại, làm sao con lại tin tưởng tên đó được nữa.”

“Chỉ cần ta ngăn chặn Viêm Quân, Võ Phong muốn giết Hàn Tam Thiên dễ như trở bàn tay.” Địa Ương nói.

Nếu Địa Ương đã nói khẳng định như vậy, Hàn Yên nở nụ cười: “Được, cứ quyết định như vậy, để cho Hàn Phong kết thù với Hàn Tam Thiên.

“Con không sợ Hàn Phong bị thương

sao?”

“Ông nội Ương, con đói rồi, chúng ta ra ngoài ăn cái gì đi.” Hàn Yên kéo tay Địa Ương, ra vẻ thân thiết, còn lời Địa Ương nói, lựa chọn trực tiếp coi nhẹ.

Biểu hiện của Hàn Yên thể hiện rõ cô ta hoàn toàn không quan tâm đến việc Hàn Phong sẽ phải trả giá như thế nào.

Vì đạt được mục đích, không từ thủ đoạn.

Đối với điểm này, Địa Ương không hề phản cảm mà còn rất thưởng thức.

Mặc dù Hàn Yên chỉ là con gái nhưng mà trong mắt ông ta, cô ta có tư cách kế thừa vị trí chủ nhân của họ Hàn ở nước Mỹ hơn Hàn Phong nhiều.

So với Hàn Phong cả ngày chỉ biết lưu luyến nơi ong bướm mà nói, năng lực của Hàn Yên không thể nghi ngờ là mạnh hơn hẳn, mà thủ đoạn cùng lòng dạ cô ta, đương nhiên Hàn Phong không thể so sánh, họ Hàn nếu như rơi vào trong tay

Biểu hiện của Hàn Yên thể hiện rõ cô ta hoàn toàn không quan tâm đến việc Hàn Chọn sẽ phải trảiá nhẹ, thế nào sau Pu gần nghìn tệ, chỉ là những lễ vật đưa cho đám phụ nữ kia cũng đã mấy trăm nghìn

Hiện tại các hội sở cực kỳ thích tiếp đãi vị

khách này, mà những cô gái kia giống như trông trăng trông sao mà mong có cơ hội được gặp gỡ với anh ta dù chỉ một lần, bởi vì chỉ cần hầu hạ anh ta vui vẻ, giá trị đồ được tặng cũng có đạt đến mấy chục nghìn tệ.

Kẻ có năng lực tiêu phí kinh người như vậy, dĩ nhiên chính là Hàn Phong.

Sau khi đến Vân Thành, Hàn Phong liên tục vui chơi ở các bữa tiệc, phải đối phó với Hàn Tam Thiên như thế nào, anh ta không thèm quan tâm, bởi vì anh ta tin tưởng năng lực của Hàn Yên có thể làm được, mà anh ta chỉ cần thỏa thích hưởng thụ hạnh phúc mà những người phụ nữ kia mang đến là được rồi.

Mấy chữ xài tiền như nước đã không đủ để hình dung Hàn Phong nữa, tốc độ tiêu tiền của anh ta càng giống như mưa trút nước.

Mỗi một lần đến các bữa tiệc, anh ta đều sẽ mang theo mấy chục nghìn tệ, ai có thể làm anh ta vui, khen thưởng đã là mười nghìn tệ, hào khí bức người, cũng bởi vì hào khí của anh ta, hiện tại chỉ cần có hội sở đã tiếp đãi anh ta, thì không cần tiếp đãi những người khác, tất cả những cô gái ở hội sở đều để cho anh ta thỏa thích lựa chọn.

Trong ghế lô riêng của hội sở nào đó, hơn mười cô gái dáng người cực đẹp chỉ mặc bikini vây xung quanh người đàn ôngduy nhất, anh ta chính là Hàn Phong.

Trên bàn trà đá cẩm thạch, ngoại trừ trưng bày rượu ra, còn có một chồng tiền

mặt, đây là tiền để Hàn Phong khen thưởng.

Trong ghế lô riêng, mỗi cô gái đều xuất ra hết vốn liếng của mình để làm cho Hàn Phong vui vẻ như vậy sẽ được anh ta thêm ưu ái.

Hàn Phong cực kỳ hưởng thụ loại cảm giác cố gắng lấy lòng của đám người này, khiến cho anh ta cảm thấy mình như hoàng đế.

Nhìn những dáng người uyển chuyển chập chờn, Hàn Phong đang muốn muốn kéo một cô gái mà mình thích vào trong ngực để có thể yêu thương một phen thì điện thoại đột nhiên vang lên.

Nhìn thấy tên hiện trên màn hình, Hàn Phong tắt âm nhạc đi.

“Im lặng, tôi phải nhận điện thoại.” Hàn Phong nói.

Nhất thời toàn bộ ghế lô lặng ngắt như tờ, không ai dám trái lời Hàn Phong.

Nhận điện thoại, Hàn Phong cẩn thận hỏi: “Chị, sao chị lại gọi điện cho em vậy, sẽ không phải là nhanh như vậy đã trở về rồi chứ?”

Hàn Phong còn chưa chơi chán đầu, cảm giác muốn làm gì thì làm ở Vân Thành so với ở nước Mỹ còn thoải mái hơn, cho nên phản ứng đầu tiên của anh ta khi thấy Hàn Yên gọi điện đến chính là Hàn Tam Thiên cũng quá vô dụng rồi, nhanh nhưvậy đã thua? Làm hại anh ta ngay cả thời

gian để chơi cũng không có.

“Yên tâm đi, vẫn chưa tới lúc phải trở về, có điều chỉ có một tin tức tốt muốn nói cho em.” Hàn Yên ở trong điện thoại nói.

“Tin tức gì tốt?” Hàn Phong hiếu kỳ.

“Không phải em vẫn luôn thích Thích Y Vân sao?” Hàn Yên nói.

Nghe được ba chữ Thích Y Vân, Hàn Phong lập tức bật dậy.

Nhớ ngày đó, anh ta bị Thích Y Vân mê đến thần hồn điên đảo, không thèm nghĩ đến cơm nước, đoạn thời gian đó, mặc kệ biết bao cô gái xinh đẹp xuất hiện trước mặt Hàn Phong, anh ta đều thờ ơ, một lòng một dạ muốn theo đuổi Thích Y Vân.

Thẳng đến khi Thích Y Vân về nước, anh ta mới không nghĩ đến nữa bởi vì người Hàn ở nước Mỹ không thể tùy tiện trở lại Hoa Hạ.

“Chị, chị sẽ không phải biết Thích Y Vân ở đâu chứ?” Hàn Phong kích động hỏi.

“Vừa vặn gặp phải, em nói xem khéokhông, có lẽ cô gái này đã định sẵn đời này là của em rồi.” Hàn Yên nói, cô ta thích Hàn Phong trầm mê nữ sắc, thậm chí khi ở nước Mỹ còn yểm trợ Hàn Phong, để anh ta có cơ hội thỏa thích ra ngoài đi chơi, bởi vì chỉ có như vậy, Hàn Phong mới không thể tranh đoạt vị trí kế thừa chủ nhà với cô.

Có thể nói Hàn Phong biến thành như hôm nay, đều là do một tay Hàn Yên tạo thành, có lẽ là thời điểm cô ta muốn tranh giành quyền kế thừa gia chủ, biểu hiện Hàn Phong càng phế, vậy cơ hội cô ta cóthể có được vị trí chủ nhân càng cao.

“Cô ấy ở đâu? Ở thành phố Thiên Vân sao!” Hàn Phong vội vàng hỏi, so với đám phấn son nhạt nhẽo này, anh ta càng muốn Thích Y Vân hơn, thậm chí đồng ý vì Thích Y Vân mà từ bỏ mấy bụi hoa này.

Đương nhiên, hoa tâm như Hàn Phong, tuyệt đối sẽ không vì Thích Y Vân mà rửa tay quy ẩn, trước đó anh ta không có đạt được nên mới thu liễm lại, nhưng mà sau

khi đạt được, loại hoa hoa công tử như anh ta, tuyệt đối không có khả năng chỉ

đem sự chú ý của mình đặt lên người con

gái.

“Đúng vậy, chị biết cô ấy ở đâu, em muốn biết không?” Hàn Yên cười.

“Chị gái tốt của em, chị đừng thừa nước đục thả câu của em nữa, mau nói cho em biết đi, trong lòng em đã bắt đầu ngứa ngáy rồi.” Hàn Phong không dấu nổi biểutình giống như đứa trẻ muốn giành đồ chơi.

“Chị đối xử với em như thế nào?" Hàn Yên cố ý hỏi.

“Tốt, đương nhiên là tốt rồi, so với bất kỳ người nào đều tốt hơn.” Hàn Phong không chút do dự đáp lại.

“Cái miệng này của em thật là ngọt, được, chị sẽ gửi địa chỉ qua điện thoại di động của em.” Nói xong, Hàn Yên tắt điện thoại gửi địa chỉ hiện tại của Thích Y Vân qua cho Hàn Phong.

Địa chỉ này chính là phòng mà Hàn Tam Thiên đang thuê.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.