Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 886 chữ

Bộ quần áo này sau khi đến cửa hàng, từ trước đến giờ chưa từng có ai mặc thử cho nên không ai biết mặc lên hiệu quả sẽ như thế nào, lúc này tất cả nhân viên bán hàng đều hướng ánh mắt nhìn vào cửa ra vào của phòng thử đồ.

Dù là thật như lời vị phu nhân nói, cô ta không có khí chất, nhưng ít nhất có thể nhìn xem hiệu quả của bộ quần áo ra sao.

Đợi một lúc, cửa phòng quần áo được đẩy ra, trong nháy mắt khi Thích Y Vân đi ra ngoài, không khí bên trong cửa hàng ngay

lập tức ngưng lại.

Ai nói khí chất của cô ta không bằng được bộ quần áo này? Quả thật là cực kỳ diễm lệ, đẹp đến nỗi khiến người khác ngạt thở, trong khoảnh khắc đó tất cả mọi người đều sinh ra loại mặc cảm tự ti, như thể ở trước mặt Thích Y Vân, ngay cả dũng khí để ngẩng đầu các cô cũng không có.

Vị trung niên đeo dây chuyền vàng chợt thấy choáng ngợp, ông ta cũng coi như là kẻ có tiền ở Vân Thành, đã từng chơi không ít người mẫu, nhưng mà so với khí chất và dáng người của Thích Y Vân, những người mẫu kia sớm đã cách xa

mây trăm con phố, ngay cả một cọng tóc cũng không so được.

“Tiểu thư, bộ quần áo này rất hợp với cô.” Vẫn là quản lý lấy lại tinh thần trước tiên, vội vàng đi đến bên Thích Y Vân nói.

Nhìn mình trong gương, Thích Y Vân tự tin cười, đây mới thực sự là cô, thảo mắt kính ra, ánh sáng loá mắt, không có bất kỳ ai có thể so sánh được.

“Tôi còn thiếu một đôi giày cao gót.” Thích Y Vân nói.

“Tiểu thư, mời đi bên này.” Quản lý dẫn

đường đi vào khu giày.

Thích Y Vân chọn một đôi giày cao gót thủy tinh màu trắng, khi cô đi vào, đẳng cấp khí chất tăng thêm mấy lên, còn dáng người càng thêm động lòng người, đường cong hoàn mỹ của hai chân dường như không tìm thấy bất kỳ tì vết nào cả.

“Tiểu thư, tôi làm việc ở đây rất nhiều năm, chưa từng nhìn thấy người có khí chất xuất chúng như cô.” Quản lý không khỏi cảm thán, cô gái này tạo ra cảm giác cực kỳ cao quý giống như tiểu thư khuê các sinh ra trong nhà giàu có, không chỉ đẹp đến mức không sao sánh được, mà

khí chất cũng như hạc giữa bầy gà.

“Đôi giày này tôi cũng mua.” Thích Y Vân nói, sau đó đưa kính cho quản lý: “Làm phiền cô giúp tôi vứt kính này đi, từ hôm nay trở đi, tôi không còn cần đến nó nữa.”

“Tiểu thư, cô không đeo kính so với đeo kính, hoàn toàn là hai người khác nhau, sớm nên ném đi mới phải.” Sau khi quản lý nhận lấy kính mắt nói.

Lúc này, vẻ mặt của vị phu nhân từ xanh xám đã bắt đầu trắng bệch, bà ta nằm mơ cũng không ngờ, vịt con xấu xí chỉ thay một bộ quần áo đã biến thành thiên nga

trắng, giống y như ảo thuật người sống

vậy.

Nhìn thấy Thích Y Vân mang theo khí thế khinh người đi về phía mình, vị phu nhân không tự chủ được cúi đầu xuống, hoàn toàn không có khí thế để đối điện trực tiếp với Thích Y Vân.

“Tôi đẹp không?" Thích Y Vân cười hỏi vị phu nhân.

Vị phu nhân cắn răng, nắm chặt tay, mới vừa nãy còn nói Thích Y Vân không mang nổi khí chất bộ quần áo này, thế nhưng hiện thực lại cho bà ta một cái tát vang

dội, ngoại trừ cô ta, còn có ai có thể thể hiện bộ quần áo này hoàn mỹ đến mức

đó?

Bốp!

Mặt vị phu nhân bị tát một cái kêu vang, Thích Y Vân vừa cười vừa nói: “Nơi này không phải là loại nhà giàu mới nổi như bà có thể đến, cút đi."

Yếu đuối?

Giờ phút này hai chữ ấy hoàn toàn không hề liên quan mảy may đến Thích Y Vân, mà là mạnh mẽ khiến người ta thấy lạnh,

đây mới là diện mạo thực sự của cô ta.

Bộ mặt đại tiểu thư nhà họ Thịnh cao ngạo, lộ ra góc mặt lạnh lùng.

Vị phu nhân không ngờ cô ta lại dám đánh mình, ngẩng đầu muốn nổi giận, thế nhưng nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Thích Y Vân thì lửa giận bị nén xuống.

Người trước mặt này chắc chắn không phải xuất thân từ gia đình bình thường, lỡ như chọc tới người không chọc nổi, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

“Cô... cô cứ chờ đó cho tôi.” Vị phu nhân

nói xong thì kéo người đàn ông trung niên, lòng bàn chân như bôi dầu tranh thủ thời gian mà chạy mất.

Một đám nhân viên bán hàng thấy cảnh này, không khỏi hít sâu một hơi, không còn dám xem thường Thích Y Vân.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.