Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1154 chữ

Khi đang ngồi trong xe để trở về khu biệt thự Đỉnh Vân, Tô Nghênh Hạ vẫn chưa thoát khỏi cảm xúc lúc trước, giống như Giang Phú vẫn còn đang quỳ trước mắt cô. Tình huống khó tin này khiến cô cảm thấy không thể tin nổi, như thể là cô đang nằm mơ vậy. Thậm chí cô còn không dám véo vào đùi mình, sợ rằng mình sẽ tỉnh dậy.

"Có chuyện gì vậy?" Tam Tam Thiên mỉm cười hỏi khi thấy vẻ mặt ngơ ra của Tô Nghênh Hạ.

"Tam Thiên, em có đang nằm mơ không?" Tô Nghênh Hạ hỏi một cách hồn nhiên.

Hàn Tam Thiên mỉm cười và nói: "Tất nhiên là không rồi. Sau khi trở về nhà, chúng ta sẽ mua vé máy bay đi đảo Cơ Nham, chụp ảnh cưới trước đã".

"Nhưng còn công ty thì sao? Công việc kinh doanh của công ty mặc kệ thì có sao không?" Tô Nghênh Hạ hỏi. Mặc dù chuyện ở chỗ quảng trường đã chấm dứt, nhưng công ty nhà họ Tô vẫn đang đối mặt với một cuộc khủng hoảng lớn. Đi đến đảo Cơ Nham vào lúc này, làm sao Tô Nghênh Hạ có thể cảm thấy thoải mái được.

"Anh đã nhờ một người bạn giúp đỡ rồi. Hai ngày nữa, anh ấy sẽ đưa một nhóm người đến thành phố Thiên Vân để tiếp quản công ty. Người của anh ấy đều là vô cùng ưu tú, nên nếu giao cho anh ấy thì yên tâm rồi." Hàn Tam Thiên nói.

Nghe thấy những lời nói của Hàn Tam Thiên, Tô Nghênh Hạ đột nhiên cảm thấy thấp thỏm.

"Có chuyện gì vậy nhỉ?" Hàn Tam Thiên tự hỏi.

"Tam Thiên, em thật vô dụng. Chuyện gì cũng phải có anh giúp đỡ. Nếu không có anh, về cơ bản, em sẽ chẳng làm được gì cả." Tô Nghênh Hạ nói.

Điều này khiến Hàn Tam Thiên không biết làm thế nào để tiếp lời. Địa vị hiện tại của Tô Nghênh Hạ quả thật là do anh đã bí mật thăng chức. Bắt đầu từ bất động sản Ngược Thủy, anh đã từng bước để cho Tô Nghênh Hạ lên được vị trí của ngày hôm nay. Nếu chỉ dựa vào khả năng của Tô Nghênh Hạ, thì cô không thể làm được.

"Anh là chồng của em mà phải không?"

Hàn Tam Thiên hỏi.

Tô Nghênh Hạ đỏ mặt ngay lập tức, bí mật véo một cái vào chân của Hàn Tam Thiên và nói: "Nhưng em cũng muốn chứng tỏ bản thân mình."

"Nhưng những rắc rối này là do anh gây ra, nên việc anh giải quyết chúng là một lẽ đương nhiên." Hàn Tam Thiên nói.

Bằng cách này, tâm trạng của Tô Nghênh Hạ bỗng trở nên tươi đẹp hơn. Cô ngước lên và nói: "Được rồi, ngay khi về nhà, chúng ta sẽ lieenf đặt vé máy bay. Nhưng khi nào bạn bè của anh sẽ đến vậy, để em

bảo Chung Thu đi đón họ."

"Sau khi chúng ta rời đi, anh ấy sẽ đến." Hàn Tam Thiên nói. Anh vẫn không muốn Tô Nghênh Hạ tham gia vào trận chiến thương mại đẫm máu của này.

Mặc dù Hàn Tam Thiên biết rằng việc bảo vệ Tô Nghênh Hạ quá mức không phải là một điều tốt. Nhưng anh phải làm điều đó, bởi vì anh là một người đàn ông, là chồng của Tô Nghênh Hạ.

Khi quay trở lại khu biệt thự Đỉnh Vân, Tưởng Lam đã nghe về sự việc ở Quảng trường Nhân dân và cảm thấy rất hào

hứng. Bà đã ở nhà, mở nắp chai rượu, chờ Hàn Tam Thiên,

Mấy người bạn đã gọi cho bà mười mấy cuộc điện thoại liên tiếp. Điều này khiến cho Tưởng Lam thấy rất thích thú với cảm giác được kiểm soát mọi thứ trong lòng bàn tay. Cảm giác ưu việt này là điều mà Tưởng Lam bị ám ảnh.

"Tam Thiên, Nghênh Hạ, hai con đã trở về rồi. Nếu các con không quay lại, rượu vang đỏ sẽ không còn ngon nữa." Tưởng Lam chào mừng hai người một cách nhiệt tình.

Tô Nghênh Hạ nhìn Hàn Tam Thiên một cách bất lực. Ngày hôm qua, Tưởng Lam vẫn còn có thái độ rất tệ, nhưng hôm nay bà đã trở mặt nhanh vô cùng. Cô phải nói rằng bà ấy cực kỳ biết cách xuôi theo tình huống thuận lợi cho mình.

"Mẹ, bây giờ thì mẹ có thể yên tâm rồi." Tô Nghênh Hạ nói.

"Yên tâm, tất nhiên là yên tâm rồi. Mẹ có lo lắng quá đâu. Mẹ biết Tam Thiên chắc chắn sẽ giải quyết được." Tưởng Lam vừa cười vừa nói.

Đối với khả năng nói dối thần sầu này, Hàn Tam Thiên không tin chút nào. Bà gần như đã trở mặt với Hàn Tam Thiên, nay lại có thể nói một cách trơ trẽn rằng bà không lo lắng.

"Anh không uống rượu nữa đâu, anh còn phải ra ngoài một chuyến." Hàn Tam Thiên nói.

"Anh đi đâu thế?" Tô Nghênh Hạ nhìn Hàn Tam Thiên một cách lo lắng.

"Không phải là vấn đề lớn, em cứ nhanh đặt vé máy bay đi, tốt nhất là có thể rời đi

i." Hàn Tam Thiên nói.

Sau khi Hàn Tam Thiên rời đi, Tưởng Lam không thể không tò mò và hỏi Tô Nghênh Hạ: "Hai con định đi đâu vậy?"

"Con đã thảo luận với Tam Thiên và dự định đi chụp ảnh cưới. Vì vậy, bọn con muốn đến đảo Cơ Nham." Tô Nghênh Hạ nói. Ảnh cưới trước đây của Tô Nghênh Hạ là miễn cưỡng. Cô không muốn một việc tốt đẹp trở thành một điều đáng tiếc.

"Đây là một ý tưởng tốt, con cũng thật là. Những bức ảnh cưới trước đó là không tình nguyện, ngay cả khuôn mặt cũng

không tươi cười." Tưởng Lam phàn nàn với Tô Nghênh Hạ.

Đối với thái độ của Tưởng Lam, Tô Nghênh Hạ không biết nên cười hay khóc. Lúc đó, bà là người vô cùng ghét chuyện Hàn Tam Thiên ở rể. Nếu không phải là do bị ông nội ép chụp ảnh cưới, thì Tưởng Lam đã không đồng ý với vấn đề này. Bây giờ thì lại đổ lỗi cho cô.

"Mẹ, bây giờ mẹ không bắt con phải ly hôn với Tam Thiên nữa à?", Tô Nghênh Hạ nói.

Tưởng Lam xua tay và nói: "Con đang nói

gì vậy, sao có thể ly hôn được. Hàn Tam Thiên lợi hại như vậy, đâu phải là con không biết. Ngay cả Giang Phú cũng phải quỳ xuống khi gặp cậu ấy. Sao con có thể ly hôn được. Nhà họ Tô còn phải dựa vào Hàn Tam Thiên."

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.