Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 398

Phiên bản Dịch · 1034 chữ

Khâu Mộc âm thầm hưng phấn xoa tay, có thể châm ngòi mâu thuẫn giữa Ninh Vũ và Hàn Tam Thiên, kết cục của Hàn Tam Thiên sẽ thảm hại hơn, đó là chuyện cô ta vô cùng vui lòng nhìn thấy, cô ta sẽ khiến tên tài xế này biết hậu quả của việc đắc tội cô ta thê thảm bao nhiêu.

"Anh cả Ninh Vũ cũng dám đánh, chẳng lẽ anh không biết Ninh Vũ là ai hả?" Khâu Mộc thêm dầu vào lửa nói, sau đó chạy tới bên cạnh Ninh Vũ, ra vẻ ân cần.

Bây giờ trong đầu Ninh Vũ đã không còn khả năng suy nghĩ, bị lửa giận nhồi đầy, hận không thể giết chết Hàn Tam Thiên

ngay tại chỗ.

Những bảo vệ kia không ngờ rằng Hàn Tam Thiên dám ra tay với Ninh Vũ, mặc dù nhà họ Ninh là đối thủ với Lục Hoành Quang, nhưng nếu để Ninh Vũ bị thương

khách sạn Lục Phong, sao có thể ăn nói với Ninh Hưng Bằng được?

Mấy bảo vệ cùng nhau tiến lên, định chế ngự Hàn Tam Thiên, nhưng đúng lúc này lại truyền tới một giọng nói vô cùng nghiêm nghị.

"Các người đang làm gì đó!" Lục Hoành Quang nhắm chuẩn thời cơ xuất hiện,

Ninh Vũ có thể đắc tội Hàn Tam Thiên, nhưng quyết không thể liên lụy tới người của ông ta.

"Tổng giám đốc Lục."

"Tổng giám đốc Lục."

"Tổng giám đốc Lục."

Những tiếng kêu tôn kính vang lên ồn ào, Lục Hoành Quang bước đến trước mặt đội trưởng đội bảo vệ, nghiêm nghị hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

Đội trưởng đội bảo vệ sợ tới mức hồn bay

phách lạc, không nghờ rằng cuối cùng vẫn không giấu được việc này, bèn cúi đầu nói: "Thật xin lỗi tổng giám đốc Lục, là tôi thất trách, để người không có thiệp tiến vào."

Trợ lý nhìn Lục Hoành Quang, nói với đội trưởng đội bảo vệ: "Anh Hàn là khách quý của tổng giám đốc Lục, thiệp mời của anh ấy là tôi cất hộ, sao có thể không có được."

Dứt lời, trợ lý lấy thiệp mời ra.

Lúc mọi người chứng kiến thiệp mời đều rối rít ngạc nhiên.

Thiệp mời của Lục Hoành Quang có ba loại hình thức, mỗi loại thiệp đều tượng trưng cho đẳng cấp khách mời khác nhau, mà tấm thiệp mời trợ lý cầm trên tay là thiệp đen thiếp vàng, đó chính là thiệp mời có quy cách cao nhất của Lục Hoành Quang, hơn nữa đã nhiều năm rồi không sử dụng.

"Thiệp mời hắc kim!"

"Vậy mà lại là thiệp mời hắc kim!"

"Đã lâu lắm rồi tổng giám đốc Lục không

sử dụng loại thiệp mời này."

Người thành niên này, thế mà nhận được tấm thiệp mời này!

Đội trưởng đội bảo vệ trợn tròn mắt, tấm thiệp mời này, anh ta cũng chỉ nghe nhắc đến mà thôi, từ trước tới nay chưa từng nhìn thấy, bởi vì cấp bậc quả cao, rất khó có người nhận được.

"Tổng... tổng giám đốc Lục, thật xin lỗi, tôi không biết, là lỗi của tôi." Đội trưởng đội bảo vệ cúi đầu, hốt hoảng nói.

Khâu Mộc đã bối rối, cô ta cho rằng Hàn

Tam Thiên là trà trộn vào, nhưng bây giờ sự thật bày ra trước mắt cô ta lại là Hàn Tam Thiên nhận được thiệp mời có quy cách cao nhất!

Anh không phải tài xế hả? Sao lại được Lục Hoành Quang coi trọng như vậy.

Lúc này, Ninh Vũ nghiến răng nghiến lợi đi tới chỗ Lục Hoành Quang.

Cấp bậc của thiệp mời rất cao, nhưng cũng chỉ có thể khiến người khác kinh ngạc, thân là cậu chủ của nhà họ Ninh, thân là con trai của Ninh Hưng Bằng, anh ta không thèm để tấm thiệp này vào mắt.

"Bác Lục, lá gan khách quý của bác không nhỏ, cả cháu mà cũng dám đánh, bác phải cho cháu một lời giải thích chứ."

Lục Hoành Quang khinh thường nhìn thoáng qua Ninh Vũ, nói: "Ninh Vũ, năm nào cậu cũng tới tham gia bữa tiệc của tôi, mục đích là gì, tôi rất rõ. Tôi mắt nhắm

mắt mở, vờ như không biết gì cả. Nhưng hôm nay, cậu đắc tội khách quý của tôi, còn muốn tôi giải thích với cậu, không khỏi quá ngạo mạn rồi."

"Bác Lục, bác có ý gì?" Mặt mày Ninh Vũ

u ám, anh ta không tin Lục Hoành Quang dám trở mặt với anh ta, anh ta không tin Lục Hoành Quang dám không cho Ninh Hưng Bằng mặt mũi.

"Tôi gọi điện cho cha cậu, đây không phải là chuyện mà cậu có thể giải quyết, tự cầu phúc đi." Dứt lời, Lục Hoành Quang móc điện thoại ra, bấm số của Ninh Hưng

Bằng.

"Ninh Hưng Bằng, con ông ở chỗ tôi gây chuyện, tự ông qua giải quyết đi." Lục Hoành Quang nói.

Ninh Hưng Bằng nghe thấy câu này, cười

nhạt một tiếng, nói: "Thằng nhóc này sao có thể gây chuyện ở địa bàn của ông chứ, một chút mặt mũi cũng không cho ông, ông giúp tôi dạy bảo nó một chút đi, thân là trưởng bối, chẳng lẽ nó còn dám không nghe lời ông."

"Ninh Hưng Bằng, có lẽ ông không hiểu tính nghiêm trọng của sự việc lắm, tôi khuyên ông tốt nhất nên đến một chuyến." Lục Hoành Quang lạnh lùng bảo.

Ninh Hưng Bằng nhíu mày, trong mắt ông ta, cho dù Ninh Vũ có gây phiền phức cũng đều là mấy việc nhỏ mà thôi, con của ông ta có chừng mực bao nhiêu, ông

ta còn không hiểu ư? Lục Hoành Quang làm căng như vậy, chẳng lẽ lại muốn lợi dụng chuyện này cố ý gây sự?

“Lục Hoành Quang, không cần làm căng như vậy chứ, ông sẽ không dùng thủ đoạn thấp kém để làm khó tôi đâu nhỉ? Có ý nghĩa hay không, chẳng lẽ ông không rõ sao?" Ninh Hưng Bằng khinh thường nói.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 82

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.