Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghe ngóng

Phiên bản Dịch · 1596 chữ

Phụ trách: ღĐộͼ ßướͼღ (Đức.BK)

Phụ trách: ღĐộͼ ßướͼღ (Đức.BK)

Trong một gian phòng khách sạn, Triệu Diệu ngồi bên bàn, đang chờ Phi ca bạn thời đại học.

Đột nhiên, kèm theo một trận ồn ào, cửa phòng bị một cước đá văng, một thiếu niên dáng người gầy gò, ánh mắt hèn mọn bị đẩy vào phòng.

Một thanh niên nhìn qua dáng người cường tráng, làn da ngăm đen đi theo phía sau, nhìn thấy Triệu Diệu lập tức lên tiếng chào hỏi:

“Xin lỗi, tới chậm.”

Triệu Diệu kinh ngạc nhìn còng tay trên tay thiếu niên gầy gò, nói: “Đây là…”

“Trên đường đi tàu điện ngầm, đúng lúc thấy hắn đang trộm đồ, cũng không thể mặc kệ mà.”

Phi ca bất đắc dĩ cười cười nói:

“Nhưng nếu mang về trong cục lập biên bản, sợ rằng phải đến 11 giờ tối mới xong, chỉ có thể dẫn hắn tới cùng ăn cơm trước, sau lại mang về.”

“Anh hùng nhân dân nha.”

Triệu Diệu cười nói:

“Công việc của cậu đúng là đủ liều.”

“Tôi cũng chỉ túm trộm vặt móc túi, nếu bọn hắn có mười mấy người, tôi khẳng định sẽ đi vòng qua.”

Phi ca nói xong thì gọi tới phục vụ viên:

“Gọi món ăn chứ? Nhanh lên nhanh lên, tôi còn chưa kịp ăn cơm trưa hôm nay đấy.”

Tên nhỏ con ở một bên nói: “Anh trai, em sai rồi, anh tha cho em lần này đi.”

Nói, hắn lại trừng tên nhỏ con một chút, nói:

“Ngồi xuống, sớm biết như vậy, sao lúc trước còn làm?”

Ăn một bữa ăn, cơm nước no nê, Phi Ca nhìn Triệu Diệu hỏi:

“Lần này cậu mời tôi ăn cơm, có phải có chuyện gì không?”

“Có thể nha, đại Phi ca, làm cảnh sát một năm, nhãn lực cũng lợi hại hơn.”

Triệu Diệu nói, dựa vào bên cạnh Phi ca, hạ thấp giọng hỏi:

“Án giết người đường Bạch Vân, cậu biết không?”

Hắn cố ý hạ thấp giọng, tên nhỏ con xa xa mặc dù muốn nghe, nhưng cũng phát hiện mình nghe không được.

Trái lại Phi ca nghe vấn đề của Triệu Diệu, nhíu nhíu mày, đưa tên nhỏ con ra, còng ở bên ngoài, sau đó trở về nói:

“Cậu hỏi chuyện này làm gì? Đây chính là đại trọng án.”

Triệu Diệu nói ra lý do đã sớm nghĩ kỹ:

“Vị bà lão bị giết kia tôi biết, tôi cũng không yêu cầu nhiều, chỉ muốn quan tâm một chút bản án tra được như thế nào mà thôi.”

Tống Phi nhíu nhíu mày, loại chuyện này nghiêm ngặt nói thì trái với kỷ luật, có điều lấy giao tình của hắn và Triệu Diệu, còn có cách làm người của Triệu Diệu, hắn thoáng cân nhắc trọng lượng hai bên và nguy hiểm, rồi gật gật đầu nói:

“Được, chuyện này tôi có thể giúp cậu một ít, nhưng mà tôi nghe nói vụ án lần này vô cùng khó giải quyết, cậu tuyệt đối đừng hãm vào, còn có tôi nói cho cậu biết, cậu tuyệt đối không được nói cho người thứ ba nghe.”

“Yên tâm đi.”

Triệu Diệu lau lau miệng nói:

“Cậu quên à, tôi thế nhưng là miệng có khóa. Đại học cậu còn nói cho tôi rất nhiều…”

“Tên khốn nhà cậu.”

Tống Phi ho khan một tiếng, đứng lên nói:

“Được rồi được rồi, tôi đi, cậu đợi tin tức tốt của tôi.”

Nhìn thấy Tống Phi mang theo tên nhỏ con rời đi, Triệu Diệu thở dài một hơi:

“Kế tiếp thì xem cảnh sát tra được thế nào.”

Đúng lúc này, Triệu Diệu mở điện thoại ra, phát hiện trên Wechat có người thêm chính mình.

“Ừm? Tống Giai Duyệt?”

Triệu Diệu nhìn đại diện một chút, lập tức phát hiện người thêm mình lại là Tống Giai Duyệt, hắn có chút ngẩn người rồi lựa chọn đồng ý.

“Thật xin lỗi, quên đưa anh tiền xe, tôi hỏi đồng sự nick Wechat của anh.”

Nói, cô gửi một cái biểu cảm ngượng ngùng, sau đó phát tới một cái hồng bao.

Triệu Diệu thu hồng bao nói: “Không sao.”

Nghĩ đến mấy tuần trước mình còn âm thầm thích người ta, bây giờ lại chủ động thêm Wechat của mình, Triệu Diệu chỉ có thể cảm khái thế sự vô thường.

Hắn cũng biết Tống Giai Duyệt không phải hám giàu, chỉ có điều tiền tài ở xã hội hiện đại mang tới các loại điều kiện vật chất, hoàn toàn chính xác dễ dàng gia tăng nam tính và lực hấp dẫn nữ tính.

Cũng giống như một người, lái xe thể thao, mặc hàng hiệu, tự nhiên có mị lực hơn so với mặc bình thường chen xe buýt.

Về đến nhà, Triệu Diệu vừa nhấc mắt đã nhìn thấy phòng khách lớn, Mạt Trà đang nằm trên giường.

Một bên xem Anime trong điện thoại di động, một bên khác thì lấy tay án lấy gậy trêu trọc mèo không ngừng dời đến dời đi.

Mang Quả thì ngồi xổm ở dưới ghế sa lon, con mắt căng tròn chăm chú nhìn con chuột trên gậy trêu trọc mèo, bị Mạt Trà trêu trọc không ngừng trái phải lắc đầu, đổi tới đổi lui.

Khinh miệt nhìn Mang Quả dưới chân, Mạt Trà khinh thường nói:

“Sinh vật ngu xuẩn, hãy thần phục dưới đại bổng của ta đi.”

Triệu Diệu bất đắc dĩ nói: “Đừng bắt nạt Mang Quả.”

“Tôi bắt nạt nó?”

Mạt Trà nói: “Có tôi chơi cùng nó, không biết nó vui cỡ nào.”

“Thật sự là vô tri lại hạnh phúc mà, một cây gậy trêu trọc mèo có thể chơi đến vui vẻ như vậy, tôi cũng bắt đầu hoài niệm khi còn bé, lúc đấy tùy tiện một quả cầu đều có thể chơi cả buổi trưa.”

“Ài, hiện tại cho dù Mạt Trà siêu thần, trận nào cũng pentakill, cũng không tìm về được đơn thuần vui vẻ lúc đây.”

Triệu Diệu bĩu môi:

“Đúng vậy, nếu như tính toán siêu thần và số lần bị giết, có lẽ mày là mạnh nhất quốc gia nhỉ.”

“Còn không phải do thiết kế của điện thoại di động không hữu hảo với mèo sao!”

Hai mắt Mạt Trà sáng lên nhìn Triệu Diệu nói:

“Triệu Diệu, cho tới nay đánh Liên Quân Mobile không tốt, cũng là bởi vì màn hình điện thoại quá ảnh hưởng thao tác. Là phần cứng hạn chế tôi phát huy!”

Nó một đôi mắt sáng ngời mà nhìn chằm chằm vào Triệu Diệu, đưa một trang wed trên điện thoại bỏ vào trước mặt điện thoại, nói:

“Cậu xem! Đây là núm chuyên dụng chơi Liên Quân Mobile, có thể trực tiếp dính trên màn hình điện thoại. Mua cho tôi một cái đi? Hôm nay cậu mua một cái núm cho tôi, ngày mai tôi trả lại cậu một cái cao thủ.”

Triệu Diệu nắm lấy Mạt Trà, trực tiếp túm lấy gò má của đối phương mà bóp:

“Được rồi được rồi, tao nhớ rồi, ban đêm sẽ mua cho mày, cho tao tuốt(1) một giờ trước đã.”

(1)Hành động giống vuốt.

Gương mặt béo của Mạt Trà bị Triệu Diệu bóp dần dần biến hình, khó chịu nói:

“Lại muốn tuốt tôi, mấy hôm nay cậu tuốt tôi quá lâu, lông sắp bị cậu tuốt trọc rồi.”

Hai ngày này Triệu Diệu vì hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày, đều phải lôi kéo Mạt Trà tuốt, huấn luyện siêu năng lực, còn có đánh Liên Quân Mobile.

Đánh Liên Quân Mobile còn tốt, mỗi ngày bị tuốt một giờ, ngay từ đầu vẫn được, thời gian lâu dài về sau Mạt Trà lại cảm thấy toàn thân khó chịu.

Một giờ huấn luyện siêu năng lực càng là vừa mệt vừa đói.

“Sao cậu không đi tìm Elizabeth!”

Mạt Trà meo meo phản kháng nói.

Có điều sức lực của nó làm sao so được với Triệu Diệu, toàn bộ thân thể bị lật lên, hai bàn tay lớn ở trên cái bụng trắng tùy ý vuốt ve xoa nắn.

Triệu Diệu cũng không có cách nào, Elizabeth mặc dù trong nhà hắn, nhưng còn chưa chân chính thu phục hiện trên BOOK, hắn cũng thử qua kéo Elizabeth tới làm nhiệm vụ, nhưng căn bản không có hiệu quả.

“Được rồi được rồi, chờ luyện xong siêu năng lực, rồi kéo mày lên vàng.” Triệu Diệu nói.

“Meo ~~” Mạt Trà nói bổ sung:

“Đừng quên thần khí núm Android chuyên chơi Liên Quân Mobile của tôi.”

“Biết biết.”

Tuốt mèo, luyện siêu năng lực một giờ, lại dẫn Mạt Trà chơi Liên Quân một giờ, Triệu Diệu bưng cơm mèo ra, Mang Quả, Mạt Trà và Elizabeth đã sớm cùng một chỗ trông mong chờ ở bên ngoài.

Lúc Triệu Diệu buông xuống cơm mèo, ba con mèo cùng nhau cúi đầu, từng ngụm từng ngum nuốt chửng.

Nhìn xem dáng vẻ hạnh phúc của bọn nó, Triệu Diệu cũng yên lặng lộ ra vẻ mỉm cười.

Tiếp theo lại đi tới một gian phòng ngủ khác nuôi nấng nhóm mèo hoang.

Mấy con mèo hoang đã sớm thân quen với Triệu Diệu, hai con mèo con to gan nhất vừa nhìn thấy Triệu Diệu, bèn meo meo kêu xông tới, thậm chí có một con trực tiếp bò lên ống quần Triệu Diệu.

Bạn đang đọc Chẳng Lẽ Ta Là Thần (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cong96hm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.