Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm kiếm. (Thượng,hạ)

Phiên bản Dịch · 3237 chữ

Một tiếng kêu thê lương, thảm thiết đến cực điểm vang lên, Tàng Khôn Phàm triệt để mất đi lý trí, cả người dưới thuần dương chi hỏa hừng hực thiêu đốt, làm ra bản năng cuối cùng, giãy dụa, kêu gào.

Long Hoàng Chí Dương Kiếm vẫn chưa đem Thổ Sát Ấn của Tàng Khôn Phàm hoàn toàn đánh tan. Thổ Sát Ấn bị chém thành hai nửa vẫn đánh tới trước mặt Cổ Thần. Lúc này Cổ Thần ngặn lại cũng không kịp, càng không thể né tránh, chỉ đành sáu tay giao nhau, kết thành lưới thịt trước người.

Ầm! Xẹt!

Hai tiếng bạo hưởng, hai nửa Thổ Sát Ấn còn lại oanh lên sáu cánh tay của Cổ Thần, thân thể hắn mạnh mẽ chấn động, nhất thời bị đánh trúng, bắn ngước về phía sau.

Cường giả Giá Vụ hậu kỳ, liều mạng đánh một kích, thực lực cực mạnh, thật sự là vượt qua Cổ Thần khá xa. Tuy rằng đạo chưởng cương này đã bị chém thành hai nửa, thực lực bị giảm sút, nhưng đánh lên sáu cánh tay của Cổ Thần, khiến hắn có một cảm giác như xương cốt toàn thân đều muốn rã rời ra.

Nếu Cổ Thần không có thân thể siêu cường, còn hơn cường giả Đằng Vân kỳ bình thường cả chục lần, bị một chưởng này của Tàng Khôn Phàm đánh trúng, cho dù có chín cái mạng cũng đều bị giết chết.

Thân thể Cổ Thần bắn về phía sau, đánh vào trên cửa tầng tháp thứ nhất, toàn bộ Như Ý Linh Lung Bảo Tháp chấn động mạnh mẽ, ầm một tiếng bạo hưởng, Cổ Thần cảm giác yết hầu ngọt ngọt, một ngụm máu tươi từ trong ngục trào lên, theo khóe miệng chảy ra ngoài.

Hai đầu, bốn cánh tay thừa ra đều thu hồi vào trong cơ thể, trở lại hình dáng bình thường. Trải qua vận khí điều tức một phen, trong miệng truyền đến một trận đau đớn, thân thể bị chấn thương bị chấn thương nội tạng.

Nếu là đã bị tu sĩ Mệnh Tuyền bí cảnh công kích, tạo thành thương tổn, cho dù thân thể bị trảm từng đoạn, chỉ cần Mệnh Tuyền bất diệt, cường giả Độ Hư bí cảnh cũng có thể dựa vào sinh mệnh tinh nguyên rất nhanh đem thân thể phục nguyên.

Bất quá, nếu như là bị cường giả Độ Hư bí cảnh công kích tạo thành thương tổn, là pháp tắc chi lực tạo thành thương tổn, cho dù thụ thương không nặng, sinh mệnh tinh nguyên cũng khó đem vết thương chữa trị, cần trải qua một thời gian chậm rãi tu dưỡng, để pháp tắc chi lực phá hư sinh cơ trong thân thể hoàn toàn thanh trừ, khi đó thương thế mới có thể phục hồi.

Một ít cường giả Độ Hư thụ thương quá nặng cần trên trăm năm, thậm chí mấy trăm năm, hơn một nghìn năm mới có thể đem thương thế hoàn toàn phục nguyên. Có thể thấy được thương tổn do pháp tắc chi lực còn hơn thương tổn do pháp lực bình thường nhiều lắm.

Cổ Thần thụ vết thương tuy không nặng, nhưng một chưởng này cũng là một kích liều mạng của Tàng Khôn Phàm, ẩn chứa lĩnh ngộ pháp tắc tối cao của hắn. Ngay cả một chút thương tích nhưng cũng ảnh hưởng tới thực lực thật lớn, cần mười ngày, nửa tháng mới có thể đem thương thế phục nguyên.

Tàng Khôn Phàm dưới thuần dương chi hỏa thiêu đốt, tiếng thét thê lương, thảm thiết ngày càng yếu, thân thể đang giãy dụa cũng từ từ buông thả...

Thuần dương chi hỏa có thể đốt tận mọi vật trên thế gian, thân thể, nguyên thần, pháp bảo đều bị đốt sạch.

Dần dần, Tàng Khôn Phàm đình chỉ hò hét, không giãy dụa nữa, thân thể hắn ngã xuống hỏa hải, dưới thuần dương chi hỏa thiêu đốt, càng lúc càng nhỏ.

Cổ Thần giơ tay hư không một trảo, đem Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Phàm thu lại, Tàng Khôn Phàm đã chết đi, pháp lực đánh dấu trong Càn Khôn Trạc cũng mất dần hiệu lực, bị Cổ Thần sử dụng thuần dương tiên lực xóa đi dễ dàng.

Thuần dương tiên lực của Cổ Thần tiến vào Càn Khôn Trạc tìm tòi, rất nhanh liền tìm được bí điển trung quyển Ngũ Hành Phân Thần Ấn.

Đem bí điển trung quyển Ngũ Hành Phân Thần Ấn thu hồi vào trong Càn Khôn Trạc của mình, Cổ Thần tiếp tục tìm tòi trong Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Phàm.

Đem quyển trục, thư tịch trong Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Phàm đều nhìn một lượt, Cổ Thần cũng không tìm ra quyển hạ Ngũ Hành Phân Thần Ấn.

Quyển thượng Ngũ Hành Phân Thần Ấn ghi chép phương pháp tu luyện hai loại chưởng ấn Kim Cương Ấn, Mộc Lôi Ấn. Quyển trung ghi chép phương pháp tu luyện hai loại Hắc Thủy Ấn, Xích Hỏa Ấn.

Theo đó dự đoán quyển hạ Ngũ Hành Phân Thần Ấn hẳn là ghi chép phương pháp tu luyện Thổ Sát Ấn.

Cổ Thần thầm nghĩ:

- quyển thượng, quyển trung Ngũ Hành Phân Thần Ấn phân biệt trên người hai vị lão tổ Tàng gia, không lẽ Tàng gia còn có một vị lão tổ còn sống sao? Vị Tàng gia lão tổ mang theo quyển trung cũng đã có tu vi Giá Vụ hậu kỳ, như vậy vị Tàng gia lão tổ còn lại kia có khi nào là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ chăng?

Nghĩ đến chỗ này, Cổ Thần nhíu mày, siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, bây giờ hắn còn chưa thể đối chọi lại được, coi như là trong Như Ý Linh Lung Bảo Tháp sử dụng Chiến Thần Lệnh, nếu tu vi không thể tiến thêm một bậc, chỉ sợ cũng khó có thể địch lại.

Tàng gia dĩ nhiên có nhiều cường giả Độ Hư bí cảnh còn sống tới giờ như vậy khiến Cổ Thần rất là kinh ngạc. Kiếp trước hắn sống năm trăm năm, cũng không biết Tàng gia dĩ nhiên còn có cường giả Độ Hư bí cảnh. Mà hiện tại, bởi vì có thù hận với Tàng gia, không ngờ dẫn ra hai vị Giá Vụ cường giả, đồng thời, còn có một vị có thể là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ ẩn trong bóng tối. Cổ Thần âm thầm tặc lưỡi, thầm nghĩ tục ngữ quả nhiên nói không sai, kẻ không biết không sợ, nếu là sớm biết Tàng gia dĩ nhiên còn có ba cường giả Độ Hư bí cảnh tồn tại, thù hận năm đó với Tàng gia, có thể hắn sẽ nhịn.

Trước khi bước vào Độ Hư, Độ Hư bí cảnh đối với Cổ Thần mà nói hoàn toàn là cảnh giới trong truyền thuyết.

Đem vật phẩm trong Càn Khôn Trạc của Tàng Khôn Phàm tỉ mỉ kiểm tra một lần, trên cơ bản không có gì hấp dẫn Cổ Thần, chỉ là có một bản thư tịch Tàng Thị Trận khiến Cổ Thần hơi chút nổi lên hứng thú.

Tàng Thị Trận so với Âm Dương Trận Đồ đối với tạo nghệ trận pháp còn kém hơn một chút, nói tóm lại so ra kém Âm Dương Trận Đồ. Thế nhưng trí giả suy nghĩ luôn có điểm sai lầm, người ngu suy nghĩ cũng có cái hay.

Tàng Thị Trận tuy rằng không bằng Âm Dương Trận Đồ, nhưng ở một vài phương diện cũng có kiến giải và tạo nghệ đặc biệt, Cổ Thần đối với lĩnh ngộ trận có thể nói từ sau thời thượng cổ, không ai có thể so sánh. Tạo nghệ đối trận chỉ có một ít trận đại gia mới có thể so sánh. Tàng Thị Trận rơi vào trong mắt hắn rất nhanh rõ ràng giữa tinh hoa và phần bỏ đi. Đem một ít tạo nghệ độc đáo ghi nhớ chặt trong lòng.

Đợi Cổ Thần đơn giản đem Tàng Thị Trận nhìn hết một lượt, thi thể Tàng Khôn Phàm đã bị thuần dương chi hỏa đốt thành hư vô, Cổ Thần đem thuần dương chi hỏa thu hồi vào Chiến Thần Lệnh, thả lại ở trước, tầng tháp thứ nhất khôi phục lại trạng thái kim quang chói mắt.

Tất cả trên người Tàng Khôn Phàm ngoại trừ Càn Khôn Trạc bị Cổ Thần lấy đi, cũng chỉ có một kiện ngũ sắc tiên bảo, vẫn chưa bị thuần dương chi hỏa thiêu hủy, những thứ còn lại như quần áo và đồ dùng hàng ngày, thân thể, nguyên thần đều bị đốt thành hư vô.

Kiện ngũ sắc tiên bảo kia chính là trung phẩm phòng ngự tiên bảo Ngũ Hành Ấn. Ngũ Hành Ấn này là trung phẩm phòng ngự tiên bảo, trình độ cường ngạnh đủ để so sánh với thượng phẩm tiên bảo, còn hơn thân thể Tàng Khôn Phàm nên mới dưới thuần dương chi hỏa thiêu đốt vẫn còn bảo tồn.

Bất quá, thuần dương chi hỏa nếu lại thiêu đốt lâu một chút thì coi như là Ngũ Hành Ấn trung phẩm phòng ngự tiên bảo cũng sẽ bị đốt thành hư vô.

Trung phẩm phòng ngự tiên bảo có thể ngăn trở công kích của thượng phẩm tiên bảo, Cổ Thần sử dụng thượng phẩm tiên bảo Thất Thải Tuyệt Thần Kiếm và trung phẩm tiên bảo Bàn Long Sát Thần Thương liên tục công kích cũng không thể phá phòng ngự của Ngũ Hành Ấn này.

Chương 27: Tìm kiếm. (Hạ)

Chỉ có thể đem thân thể Tàng Khôn Phàm đẩy lùi mười bước, có thể thấy được Ngũ Hành Ấn này lực phòng ngự quả nhiên không phải bình thường.

Nếu không có Tàng Khôn Phàm thân hãm trong hỏa hải của thuần dương chi hỏa, có trung phẩm phòng ngự tiên bảo Ngũ Hành Ấn này, bằng thực lực của Cổ Thần nếu muốn đánh chết hắn, quả thực khó hơn lên trời.

Mặc kệ tu vi Tàng Khôn Phàm cao bao nhiêu, trên tay có bao nhiêu phòng ngự tiên bảo tốt, nói chung hiện tại, hắn đã phải chết, thần hình câu diệt.

Cổ Thần đem Ngũ Hành Ấn thu hồi trong Càn Khôn Trạc, liền mở tầng thứ nhất Như Ý Linh Lung Bảo Tháp ra, rời khỏi đi tới thủy chi đại trận ở bên ngoài.

Vị long tộc tu sĩ Minh Khiếu Kỳ kia, đang vẻ mặt khẩn trương nhìn Như Ý Linh Lung Bảo Tháp, tuy rằng Cổ Thần và Tàng Khôn Phàm hai người chiến đấu, nhưng trên thực tế, khi chiến đấu kết thúc lại liên quan tới sinh tử của tên long tộc tu sĩ này.

Nếu là Tàng Khôn Phàm thắng, đánh chết được Cổ Thần, tuyệt không có đạo lý lưu lại tính mệnh của tên long tộc tu sĩ này.

Do đó, khi nhìn thấy tu sĩ đi ra là Cổ Thần, trên mặt long tộc tu sĩ nhất thời từ khẩn trương biến thành đại hỉ, hoan hô nói:

- Tiền bối.... Ngươi thắng?

- Ừm!

Cổ Thần khẽ gật đầu, Như Ý Linh Lung Bảo Tháp thu nhỏ lại hóa thành một đạo kim quang trở lại mi tâm của hắn.

Long tộc tu sĩ đi tới bên cạnh Cổ Thần, nói:

- Vị cường giả nhân tộc kia sao rồi?

- Đã chết!

Cổ Thần ngừng trọng tâm câu chuyện này, nói:

- Theo ta, chúng ta đi tìm những người khác.

Nói xong, Cổ Thần dựa theo trận thế của thủy chi đại trận tiếp tục đi đến phía trước.

Đi về phía trước hơn hai trăm trượng, lại có một tu sĩ xuất hiện trong tầm mắt Cổ Thần.

Tu sĩ kia mặc kim sắc trường bào, thân hình cao lớn, trên đầu cắm hai gốc kim sắc trường linh, chính là người đứng đầu yêu tộc Kim Bằng Vương.

Lúc này Kim Bằng Vương đang ở trong trận gọi tới gọi lui, liên tiếp bổ ra một chưởng, oanh ra một quyền, chưởng ấn và quyền cương đánh ra, đều biến mất trong hư không, tựa hồ xung quanh hắn có vô số lỗ hổng không gian, đem chưởng ấn quyền cương của hắn hấp thu toàn bộ.

Kim Bằng Vương gọi tới gọi lui, chuyển động trong không gian phương viên hơn mười trượng, cũng không có truyện tống trận, vô luận hắn gọi thế nào, đi ra sao cũng không có truyền tống tới chỗ hắn.

- Tiền bối, là Kim Bằng Vương...

Long tộc tu sĩ giơ một ngón tay chỉ hướng Kim Bằng Vương, nói:

- Kim Bằng Vương đang làm cái gì vậy?

Cổ Thần nhìn thoáng qua, nói:

- Rơi vào trong khốn trận rồi.

Đang khi nói chuyện, Cổ Thần liên tục xoay chuyển ý niệm, đối với Kim Bằng Vương cứu hay không cứu?

Luận quan hệ Cổ Thần và Kim Bằng Vương, Cổ Thần khẳng định là sẽ không cứu rồi.

Thế nhưng, sự vô tuyệt đối, làm việc muốn phân thiên thời, địa lợi, nhân hòa.

Tuy rằng Cổ Thần và Kim Bằng Vương quan hệ không tốt, đồng thời Kim Bằng Vương đối với Cổ Thần còn có cừu hận, hận không thể đem Cổ Thần giết chết thật nhanh, nhưng ở trong Mộ phần Hắc Đế, quan hệ giữa hai người coi như là đồng minh.

Ở trong Mộ phần Hắc Đế, địch nhân lớn nhất của Cổ Thần không phải Kim Bằng Vương, mà là thế lực Thánh Đình và phật môn. Thánh Hoàng Cơ Nghiêu muốn giết Cổ Thần, Độ Thiện đại sư khẳng định sẽ không đứng nhìn.

Tuy nói thủy chi đại trận này thập phần lợi hại, tựu ngay cả chư tử đại tiên Hợp Đạo kỳ cũng vây khốn được. Nhưng Cổ Thần nhớ rõ, kiếp trước cũng không có nghe được tin tức Thánh Hoàng chết trong Mộ phần Hắc Đế, nói rõ Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đã rời khỏi thủy chi đại trận.

Rời khỏi thủy chi đại trận, Cổ Thần còn cần Kim Bằng Vương kiềm chế Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư, bằng không chỉ dựa vào Ngô Tinh và kim long tộc trưởng Long Thương không phải đối thủ của bọn chúng. Nếu lúc này cứu Kim Bằng Vương, thì rời khỏi thủy chi đại trận, có lẽ Cổ Thần sẽ chết ở trên tay của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cũng nên.

Có nhân tộc cường giả ở đây, Kim Bằng Vương vì suy nghĩ an toàn của bản thân, cũng sẽ không xuất thủ với Cổ Thần trong Mộ phần Hắc Đế, như vậy sẽ phá vỡ quan hệ với long tộc, hai người dù có đại thù hận, cũng sẽ phải đợi rời khỏi Mộ phần Hắc Đế đã.

Trong đầu Cổ Thần chỉ vừa suy nghĩ, liền đã có quyết định, vì an toàn của bản thân, Kim Bằng Vương phải được cứu trợ.

Kim Bằng Vương rơi vào khốn trận, từ bên trong vô pháp phá trận, trừ phi có tu vi Hợp Đạo kỳ liên tục công kích ba tháng liền, mới có thể cường ngạnh phá trận. Kim Bằng Vương chỉ có tu vi Hư Không kỳ, e là phải công kích ít nhất ba trăm năm mới có thể phá trận, thoát ra.

Cổ Thần đi tới bên ngoài khốn trận, đánh ra một quyền Chiến Thần Diệt Tinh Quyền vào giữa khốn trận, trong sát na, khốn trận bị phá, ảo cảnh xung quanh Kim Bằng Vương tất cả đều biến mất, thân ảnh Cổ Thần và long tộc tu sĩ liền xuất hiện trước mắt hắn.

- Là ngươi đã cứu ta?

Kim Bằng Vương nhìn Cổ Thần, có chút kinh ngạc nói/

Hiển nhiên Kim Bằng Vương đối với Cổ Thần sẽ cứu hắn, trong lòng rất là ngoài ý muốn.

Cổ Thần nói:

- Muốn rời khỏi mệ trận này, thì hãy đi theo ta.

Kim Bằng Vương đã nếm thử sự lợi hại của thủy chi đại trận, nên gật đầu.

Cổ Thần tiếp tục về phía trước, Kim Bằng Vương và long tộc tu sĩ Minh Khiếu Kỳ theo ở phía sau.

Trong thời gian kế tiếp, đi qua cự ly, ngắn thì mấy trăm trượng, dài thì hơn nghìn trượng, cũng gặp được một vị tu sĩ nhân tộc, nhìn thấy đoàn người Cổ Thần đi qua, từ cách rất xa đã sợ tới xoay người bỏ chạy, thông qua truyện tống trận biến mất không còn bóng dáng.

Một ngày đêm sau, ngoại trừ Ngô Tinh, cường giả long tộc, yêu tộc lần lượt được Cổ Thần tìm thấy. Tu sĩ Minh Khiếu Kỳ chỉ còn ba tên sống sót, đều là Kim Long tộc tu sĩ, hai tên tu sĩ Minh Khiếu Kỳ khác chỉ tìm thấy thi thể.

Ma Đằng Vương, Long Việt hai người đều bị trọng thương, hiển nhiên là ở trong trận gặp nguy hiểm, tộc trưởng Long Thương cũng bị một vết thương nhẹ, cộng thêm vết thương nhẹ của Cổ Thần, thì chỉ có Kim Bằng Vương, Thạch Hầu Vương, Long Đào ba vị cường giả bình yên vô sự.

Không có tìm được Ngô Tinh, trong lòng Cổ Thần có chút bối rối, các vị long tộc tu sĩ cũng là vẻ mặt ưu sầu.

Ngô Tinh không thấy, vô luận như thế nào đều là phải tìm được, sống phải thấy người, chết phải thấy xác.

Trong lúc tiếp tục tìm kiếm, đám người Cổ Thần ***ng phải Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, song phương cách nhau bảy, tám mươi trượng, đã phát hiện thân ảnh của đối phương.

Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tự nhiên sẽ không sợ đến đào tẩu, mà ở bên phía Cổ Thần, Ngô Tinh không có, Long Thương thụ thương, tuy rằng nhân số không ít, lại cũng không địch được Thánh Hoàng Cơ Nghiêu. Dưới Cổ Thần đái lĩnh chỉ đành bỏ qua, tiếp tục tìm kiếm Ngô Tinh.

Thấy Cổ Thần dĩ nhiên có thể dẫn người tự do xuyên qua thủy chi đại trận, ánh mắt lộ ra Thánh Hoàng Cơ Nghiêu ánh mắt lộ ra kinh ngạc, tựa hồ đang tính toán cái gì.

Bỏ qua Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, lại đi khoảng hơn nghìn trượng, mọi người rốt cục tìm được Ngô Tinh, đang nằm trong tuyết, máu tươi nhiễm đỏ đất.

Một đóa tuyết hoa bay xuống, nhưng cũng không rơi trên thân thể Ngô Tinh, trên y phục bạch sắc của hắn là vết máu tươi, nhìn mà giật mình, chứng minh thời gian Ngô Tinh thụ thương vẫn chưa lâu lắm.

Ngô Tinh là người duy nhất trong yêu, long nhị tộc có thể địch nổi hai vị cường giả nhân tộc Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư. Nếu là Ngô Tinh ngã xuống, không ai có thể chống lại Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư, như vậy an toàn của chúng tu sĩ trong Mộ phần Hắc Đế liền vô cùng nguy hiểm.

Bạn đang đọc Chân Tiên của EK
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 208

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.