Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thù cha con trả

Tiểu thuyết gốc · 2599 chữ

_ Hiện tại _

Nghe xong chuyện tình của Long Hàn, Tiểu Đồng khóc nức nở tiếc thương cho bọn họ. Còn Thiên Tâm, dù rằng nàng vốn có vẻ mặt lạnh như băng nhưng nội tâm của nàng lại hoàn toàn trái ngược. Nàng rất dễ xúc động, nàng cũng khóc nhưng có vì vẻ mặt tự nhiên ấy lại thêm trước mặt Cố Phong, nên chỉ lặng lẽ khóc.

Nhìn nước mắt của mỹ nhân rơi, cùng với ánh mắt như thể muốn biết sau đó thì như thế nào, Cố Phong kể tiếp:

- Sau đó, Long Hàn luôn tự trách bản thân vì võ công không giỏi, không thể cứu được Nhạc Băng. Vì thế, cậu ta không chỉ mày mò tìm kiếm cách làm ra tách coffee như tâm nguyện của cô ấy mà còn dày công tu luyện, trau dồi võ công. Suốt nhiều năm trời, cuối cùng cũng tìm ra và hơn nữa, võ công tiến bộ rất nhiều, đến cả tôi cũng không biết đã đến trình độ nào.

Ngay lúc đó, có một đám thanh niên xông vào đập phá hét to:

- Thằng khốn Nam Môn Long Hàn đâu ra đây tao biểu!

Tên nào tên đấy đều cầm mã khiến khách của quán đều hoảng sợ chạy ra, Tiểu Đồng và Thiên Tâm đều là nhân viên cảnh sát nên dự ra mặt, nhưng chưa kịp lấy thẻ thì Cố Phong thì vừa cười vừa vỗ tay, nói:

- Hay lắm! Hay lắm! Có đám ranh con này giúp bọn mình được xem Long Hàn biểu diễn rồi!

Nghe vậy, tên cầm đầu liền xong tới toan chém Cố Phong. Tiểu Đồng định rút súng ra giúp nhưng ngay lúc đang chém xuống, nhanh như chớp, cậu ta đứng dậy dùng hổ trảo, một tay bấu siết vào tay cầm mã của hắn khiến hắn đau đến không cầm nổi nữa, tay còn lại bấu hờ vào yết hầu. Tất cả những người chứng kiến, kể cả Thiên Tâm đều trố mắt. Hơn nữa, lại khiến cho đám thanh niên kia vừa muốn lao lên cứu nhưng lại sợ tên cầm đầu bị hạ thủ.

Ngay lúc đó, Long Hàn từ trong phòng làm việc bước ra nói với giọng trầm:

- Cố Phong! Tha được cho người ta thì hãy ra! - Bỗng cậu lại đổi cách nói như tấu hài. - Mày hù thế nó vãi ra quần thì tao cho mày liếm sạch nhé!

Cả Tiểu Đồng, Cố Phong lẫn vô đều phì cười, Cố Phong nói thêm:

- Thôi có gì để tao bắt nó hốt vô cho mày uống. - Dứt lời, Cố Phong bóp mạnh một giây nhưng không giết rồi vuốt xuống bụng tên cầm đầu và đẩy hắn ra.

Hắn văng ra, té xuống thở dốc. Long Hàn bước lại nói với giọng trìu mến:

- Chàng trai trẻ! Có chuyện gì từ từ nói, sao lại manh động như vậy? Tuổi cậu còn trẻ, phải nghĩ cho tương lai chứ. - Long Hàn quay sang nhìn đám thanh niên. - Cả mấy cậu nữa, tôi tin rằng trong mấy cậu, chắc chắn sẽ có người còn có cha, mẹ, anh, chị, em và có người yêu. Nếu vậy thì nên biết trân trọng những khoảng thời gian còn bên họ, đừng để mất đi rồi tiếc nuối, thời gian qua rồi là không lấy lại được đâu.

Long Hàn đưa tay ra định đỡ tên cầm đầu đứng dậy, nhưng hắn lại gạt mạnh tay câu ra rồi đứng dậy và nói:

- Thằng chó khốn nạn mày! Không phải tại mày. - Hắn chỉ tay sang Cố Phong. - Và cả thằng khốn đó thì cha bọn tao đã không chết... - Hắn bắt đầu nghẹn lời. - Thâm chí...có nhữn đứa...vì cha nó mất nên mẹ nó đau lòng quá độ... cuối cùng rồi cũng ra đi... - Đến đây, trong đám thanh niên, có những người đã bật khóc.

Long Hàn thở dài nói:

- Oan oan tương báo, bao giờ mới dứt? Thế cha của mấy cậu là?

Hắn cười to rồi nói:

- Mày quên chín năm trước xảy ra chuyện gì rồi à?

Nét mặt Long Hàn liền đằng đằng sát khí, giọng điệu cũng trở nên hung ác hơn:

- Mày là con của Âm Thịnh?

Cậu giậm xuống thanh mã khiến nó gãy làm đôi khiến mọi người đêu kinh ngạc. Đám thanh niên thì vô cùng sợ hãi, thấy vậy, tên cầm đầu liền nói to với họ:

- Tụi bây sợ cái gì? Nó đã giết cha, còn hại chết mẹ tui mình! Phải trả thù cho họ!

Dứt lời, đám thanh niên vẫn còn chừng chừ, hắn liền lao lên đấm liên tục vào Long Hàn. Cậu không đánh trả, Cố Phong cũng bảo Thiên Tâm và Tiểu Đồng ngồi yên xem tuồng. Cuối cùng, mặc cho hắn đánh tới tấp nhưng cậu vẫn không hề hấn gì. Lúc này, trong đầu Cố Phong liền hiện lên suy nghĩ: "Thiết Bố Sam?". Hồi sau, hắn bắt đầu kiệt sức và thở dốc. Lúc này câu mới lên tiếng:

- Đánh đã tay chưa oắt con?

Đột nhiên trong đám thanh niên có người chen ngang:

- Âm Thái nói không sai! Chúng ta phải trả thù cho họ.

Đám thanh niên liền đồng thanh hô to: "Đúng! Phải trả thù!" Dứt lời, họ liền lao lên chém liên tục vào Long Hàn. Cậu vẫn không né. Cả Thiên Tâm và Tiểu Đồng đều che mắt không dám nhìn, tưởng chừng Long Hàn sẽ chết. Cố Phong đột nhiên nói to:

- Đệ thập tam quan - Bất Hoại Kim Thân?!

Nghe Cố Phong nói, cùng với những âm thanh "lẽn kẽn" của kim loại bị va chạm, Thiên Tâm và Tiểu Đồng mới từ từ hé mắt ra nhìn. Long Hàn vẫn đứng yên đó, nhưng từng thanh mã chém vào cậu thì đều bị gãy, vỡ và rơi xuống. Cả hai đều tròn mắt hỏi:

- Mấy thanh đao đó sao lại như vậy? Còn cả anh Hàn nữa? Và câu vừa nãy của anh?

- Đều liên quan đến nhau cả. Trước tiên, công phu mà Long Hàn đang sử dụng là Kim Chung Tráo, một trong tứ đại thần công của Thiếu Lâm. Về lý thuyết cơ bản thì nó có mười hai ải, người luyện đến tầng thứ mười hai sẽ đạt đến cảnh giới đao thương bất nhập, thủy hỏa bất cụ. - Cố Phong chỉ vào những mãnh vỡ. - Hai cô nhìn kỹ vào đường nứt của mấy thanh mã bị gãy đi. Theo truyền thuyết, Kim Chung Tráo còn có ải thứ mười ba gọi là "đệ thập tam quan - Bất Hoại Kim Thân", đao kiếm chém vào không những không chém được mà còn bị gãy, ở dường nứt còn có bụi vàng dính vào, bách độc cũng bất xâm. Người duy nhất luyện thành là Đạt Ma Tổ Sư. Nhưng cả tôi cũng tưởng chỉ là truyền thuyết.

Cố Phong vừa dứt lời thì những thanh mã cũng bị gãy hết. Cả đám thanh niên đều lùi ra sau, Long Hàn liền bước tới chỗ Âm Thái, túm cổ áo hắn, giơ cao hắn lên và nói:

- Như ban nãy tao nói "oan oan tương báo, bao giờ mới dứt?" Nên bây giờ, tao sẽ tha chết cho tụi bây. Nhưng tội chết có thể tha, tội sống không thể miễn. Theo quy tắc giang hồ, tới địa bàn người khác đập phá, gây sự nhưng lại bị tóm thì nếu xử nhẹ là phải bị chặt đi một bàn tay... - Vừa nghe Long Hàn nói vậy, Tiểu Đồng liền thất thần. - Chặt tay là nhẹ sao?! Tàn nhẫn quá!

Nghe vậy, Cố Phong liền ra hiệu cho cô im lặng. Long Hàn nói tiếp:

- Nhưng do có mặt hai cô gái này ở đây nên tao sẽ chỉ phế đi bàn tay của tụi bây.

Dứt lời, Long Hàn nắm lấy bàn tay trái của Âm Thái rồi bóp mạnh, từng đốt xương bị bóp vụn nát. Hắn chỉ kịp thét lên một tiếng vô cùng thảm khốc rồi ngất đi. Long Hàn quăng hắn xuống rồi bước lại chỗ đám thanh niên. Bọn chúng liền hớt ha hớt hãi chạy ra. Nhưng tiếc thay, đàn em của Long Hàn đã đứng chặn ngay cửa.

Kết quả, từng người từng người một, từng tiếng kêu thảm khốc một vang lên khi bàn tay của họ bị bóp nát. Không những thế, còn có những tiếc khóc lóc van xin tha cho nhưng Long Hàn chỉ đáp lại bằng giọng lạnh lùng:

- Từ đầu tao đã bảo nhưng lại không nghe thì đừng trách ai!

Giải quyết xong, Long Hàn hỏi Thiên Tâm và Tiểu Đồng:

- Không làm hai cô hoảng sợ chứ?

Tiểu Đồng vẫn còn hơi hoảng sợ nên Thiên Tâm trả lời thay:

- Chúng tôi không sao. Nhiều khi tra án còn có những thứ kinh hơn thế này.

Đột nhiên, Âm Thái đứng dậy, lượm lấy một phần lưỡi bị gãy của thanh mã ném vào Long Hàn. Nhưng do cơn đau từ bàn tay, hắn đã ném lệch sang Thiên Tâm và Tiểu Đồng. Nghe tiếng động, Long Hàn vừa quay sang thì thấy lưỡi của thanh mã đang bay tới hai cô gái. Theo phản xạ tự nhiên, cậu đánh bật lưỡi mã ấy bay ngược lại, cắt phăng đầu của Âm Thái khiến thanh niên đều khiếp hoảng.

Trước cảnh tượng ấy, hai cô nàng nữ cảnh của chúng ta, dù là người dày dặn kinh nghiệm như Thiên Tâm hay tân binh như Tiểu Đồng, đều kinh hãi vô cùng bởi lẽ họ chưa từng thấy bao giờ. Nhìn thấy Thiên Tâm tái mét, run cằm cặp, Cố Phong liền lợi dụng giả vờ an ủi mà ôm lấy nàng.

Long Hàn quay sang đàn em ra lệnh:

- Tụi bây dọn dẹp cho sạch đi! - Vừa quay lại thì thấy Cố Phong đang lợi dụng thời cơ liền cố ý phá đám chọc tức hắn. - Ê thằng khứa! Nhanh tay thế!

Thiên Tâm nghe thấy liền giật bắn người đẩy Cố Phong té sấp mặt rồi mắng:

- BỈ ỔI! VÔ SỈ!

Nghe giọng của Thiên Tâm mắng, Tiểu Đồng "hoàn hồn" và ngơ ngác:

- Ủa có chuyện gì! - Vừa nói cô vừa nhìn xung quanh cho đến khi thấy đàn em của Long Hàn đang dọn xác của Âm Thái. - Khoan đã, đó là... - Cô sợ đến nín bặt đi khi nhớ lại chuyện đã xảy ra.

Ngay lúc đó, Cố Phong đứng dậy quát Long Hàn:

- Mày nha! Tao còn chưa nói mày mà mày dám phá tao. Luyện Kim Chung Tráo đến mức như vậy mà giấu tao!

Chưa cần Cố Phong nói ra, Long Hàn đã biêt ý cậu ta muốn gì:

- Thôi được rồi! Mày sắp xếp đi rồi nói tao, kiếm chỗ nào tao với mày đọ sức. Còn giờ, trễ rồi, mày cũng phải cho con gái người ta về nghỉ chứ.

Nghe vậy, trong đầu Th Tâm liền nghĩ Cố Phong là kẻ háo thắng, không biết lượng sức trước võ công của Long Hàn. Còn cậu ta thì hơi khó chịu vì không được đấu ngay với Long Hàn:

- Ừ thì theo ý mày vậy... - Quay sang Thiên Tâm và Tiểu Đồng. - Để tôi đưa hai cô về.

Thiên Tâm gắt gỏng:

- Khỏi cần!

Tiểu Đồng nhìn Thiên Tâm, mặt ngớ ra, vừa ái ngại vừa có chút tức giận:

- Ơ con này...!

Long Hàn tiếp lời nói giúp cho Cố Phong:

- Cứ để nó đưa hai cô về đi! Giờ này khuya lắm rồi, hai cô thân con gái đi như vậy rất nguy hiểm!

Thiên Tâm vẫn cố chấp:

- Dù sao bọn tôi cũng là cảnh sát đấy!

Thiên Tâm nói vậy làm Tiểu Đồng ngượng chín mặt:

- Con hâm này! Tao với mày cộng lại sao bằng Cố Phong được chứ!- Cô còn tặng thêm cho Thiên Tâm một cái nhéo vào đùi.

Thiên Tâm có vẻ hơi cáu:

- Có súng thì sợ gì?

Tiểu Đồng véo mạnh vào đùi Thiên Tâm:

- Mày điên à!? Dùng súng bừa bãi là bị kỷ luật nặng đấy!

Long Hàn tiếp lời:

- Thế để bạn tôi đưa hai cô về nhé?

Tiểu Đồng không cho Thiên Tâm cơ hội lên tiếng:

- OKKK!

Nói rồi cả ba người Thiên Tâm, Tiểu Đồng và Cố Phong tạm biệt Long Hàn rồi đi về.

Nhân lúc trên xe không có người khác, Tiểu Đồng mới trách Thiên Tâm:

- Mày đó! Mày đó! Nãy mày bị làm sao thế? Đột nhiên cáu gắt lên.

Thiên Tâm cau có:

- Vì vốn dĩ tao không ưa hắn ta!

Tiểu Đồng chỉ còn biết lắc đầu thở dài. Thiên Tâm liền tiếp lời:

- Hơn nữa, cái tên đáng ghét đó, hắn không biết tự lượng sức mình mà đòi giao đấu với anh Long Hàn!

- Tao nghĩ Cố Phong dám đòi như vậy thì ắt hẳn anh ấy cũng không tầm thường đâu.

Thiên Tâm vẫn cố chấp:

- Tao mặc kệ!

Tiểu Đồng thở dài rồi nói:

- Thôi thì như vầy đi, để tý nữa tao bảo Cố Phong khi nào giao đấu với Long Hàn thì cho tao biết để đi xem thử. Rồi lúc đấy mày đi với tao. OK không?

Thiên Tâm lạnh nhạt:

- Tùy mày!

Về đến tòa chung cư, vừa xuống xe Tiểu Đồng nói với Cố Phong:

- Cố Phong! Khi nào anh với anh Hàn giao đấu thì nhớ báo bọn em biết nhá.

Cố Phong vừa cười vừa nói:

- OKKK! - Người ngoài nhìn vào thoạt tưởng hắn ta rất thân thiện nhưng thực tế là hắn đang đắc chí.

Sau đó Cố Phong chào tạm biệt Thiên Tâm và Tiểu Đồng rồi ra về. Thiên Tâm vẫn không nói một lời nào.

Trên đường về, trong đầu Cố Phong cứ hiện lên suy nghĩ: "Haha! Lần này có cơ hội trổ tài thật sự rồi! Họ đã nhìn thấy công phu của Long Hàn và nghĩ đây đã là rất phi thường, chỉ cần ít nhất là ngang cơ với cậu ta thì... Haha!" Càng nghĩ, hắn càng khoái chí đến cười phá cả lên.

Ngay hai hôm sau, khi hẹn được Long Hàn, Cố Phong liền chốt hẹn với Thiên Tâm và Tiểu Đồng.

_ Ngày giao đấu _

Ngay khi vừa bước lên xe Cố Phong, Thiên Tâm đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc và cả những bình rượu khiến nàng cảm thấy khó chịu vô cùng mà cáu gắt:

- Anh để rượu trong xe làm gì thế!? Nồng mùi hết cả lên, ai mà chịu cho được! - Cả Tiểu Đồng cũng khó chịu vì mùi rượu.

- Bình tĩnh! Bình tĩnh! Tôi có dụng ý cả, mong hai cô thông cảm và chịu khó tý. Hay để tôi châm cứu giúp hai cô phong bế khứu giác lại.

Thiên Tâm tiếp lời:

- Phong bế khứu giác? Khác gì ngưng thở?

- Không đâu! Việc phong bế này giống như một số người bị tật khứu giác, thở được nhưng không ngửi được mùi. Xong việc chỉ cần rút kim châm ra là trở lại bình thường.

Thiên Tâm suy nghĩ một hồi rồi miễn cưỡng gật đầu đồng ý cho Cố Phong châm cứu. Sau khi châm cứu, họ đi ăn sáng và đến điểm hẹn.

• Trước sự chứng kiến đặc biệt của Thiên Tâm, Cố Phong sẽ có thể hiện như thế nào trong trận đấu này? Hơn nữa, kết quả cuộc đấu sẽ ra sao? •

Bạn đang đọc Cát Bụi sáng tác bởi Cothientu.912
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cothientu.912
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.