Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bi kịch

Tiểu thuyết gốc · 2589 chữ

Hai mươi phút sau, Thái Cực và Cố Phong đã có mặt tại nhà của Long Hàn. Ba người bắt đầu lên đường ngay lập tức.

Vừa đến nơi, họ đã được "nghênh đón" bởi hàng trăm tên cầm sẵn dao, mã tấu, baton. Vừa xuống xe, có một tên phóng liên tiếp ba cây dao về phía họ. Thấy vậy, ngay lập tức, Thái Cực liền nhanh chóng bắt lấy ba cây dao và phóng ngược lại tên đó. Chỉ trong vòng một giây, với tốc độ kinh khủng, hắn chưa kịp phản ứng thì ba cây dao đã bay thẳng vào hai hốc mắt và cổ họng hắn khiến hắn văng xa và máu xịt ra tung tóe.

Cảnh tượng kinh hoàng ấy chỉ mới là khởi đầu nhưng đủ khiến cho bọn người của Âm Thịnh và ngay cả Long Hàn, Cố Phong đều kinh hãi. Nhìn vào cái xác nằm đó, Thái Cực nhết mép cười ngao ngán nói:

- Ranh con đua đòi múa rìu qua mắt thợ! Bày đặt xăm trổ long hổ trên vai! Tao ăn muối, uống máu còn nhiều hơn bọn bây ăn cơm! Muốn giết tao!? Còn lâu!. - Dứt lời, Thái Cực vận khí gồng lên khiến cho bộ ba áo sơ mi, vest và suit ông đang mặt trên đều rách tan nát để lộ ra tấm thân không xăm trổ nhưng lại chi chít sẹo.

Sau đó, Thái Cực lấy ra trong chiếc xe mười sáu chỗ một cặp bát trảm đao, một thanh kiếm và một thanh đại đao rồi nói:

- Cố Phong, cậu biết dùng bát trảm đao không?

- Dạ biết

- Tốt! - Thái Cực ném bát trảm đao Cố Phong và thanh kiếm cho Long Hàn.

Chỉ vừa rút ra khỏi bao, cả ba món vũ khí đều phát sáng khiến cho tất cả những người nhìn thấy đều kinh ngạc. Cố Phong thắc mắc hỏi:

- Đây là?...

Thái Cực tiếp lời:

- Đây là Tam bảo của bổn bang: Thanh Long Yểm Nguyệt Đao, Thất Tinh Trảm Nguyệt Kiếm và Long Phượng Bát Trảm Đao. Từ đâu có được chúng thì chẳng ai biết, mấy trăm năm trước từ khi Nghĩa Bang được thành lập đã có. - Thái Cực giậm thanh đao xuống đất. - Thôi lo mau cứu người!

Họ cùng nhau xông lên, thấy vậy, bọn người của Âm Thịnh cũng xông lên. Nhưng dù là hàng trăm tên thì đối với Long Hàn, Cố Phong hay một lão tướng như Thái Cực thì cũng chỉ là tôm tép. Hơn nữa trong tay họ lạ có Tam bảo của Nghĩa Bang. Hàng trăm tên lao vào, kết quả là hàng trăm bộ phận nào là đầu, tay, chân của chúng bị chặt phăng đi thành từng khúc và rơi vãi khắp nới. Không những thế có những tên không chỉ bị chặt bay đầu mà đầu của chúng còn bị chém ra khiến cho óc văng vãi ra khắp nơi. Cũng có những tên cả thân cũng bị chặt đôi.

Giết xong cả trăm người đối với Thái Cực thì là chuyện bình thường, nhưng còn Cố Phong và Long Hàn cũng chỉ là lần đầu tiên giết người. Hơn nữa trước mắt họ lại là cảnh tượng kinh hoàng máu chảy thành sông, con người ta bị chặt ra thành từng khúc, người họ thì dính đầy máu, thậm chí cả óc người nên họ không khỏi bàng hoàng. Thấy thế, Thái Cực liền trấn tỉnh họ:

- Long Hàn! Cố Phong! Tỉnh tạo lại! Không có thời gian để mà đứng đó bàng hoàng đâu! Hai mươi năm qua, thế lực của Âm Thịnh đã tăng lên không ít! Không nhanh thì chỉ có mà cứu cái xác!

Nghe Thái Cực nói thế, Long Hàn liền tức tốc chạy vào bên trong bãi thùng container cũ. Chỉ có điều, ngay cả Thái Cực cũng không ngờ rằng thế lực của Âm Thịnh lại gia tăng khủng khiếp như vậy, lần này có đến cả mấy trăm gần cả nghìn tên chờ sẵn họ.

Lại một cuộc thảm sát, nhưng với oán khí của Long Hàn, cậu điên cuồng tàn sát, chặt chém bọn thủ hạ của Âm Thịnh. Lần này không đơn giản là tứ chi, đầu, thân thể bị chặt mà ngay cả nội tạng cũng bị băm nát. Tiếc thay, dù sử dụng Tam bảo, dù là lão tướng như Thái Cực hay thậm chí là trẻ con như Long Hàn và Cố Phong dần làm quen với chém giết, khi đối đầu với số lượng lớn người như vậy cũng sẽ bị thương nhưng nặng nhất là Long Hàn bởi vì chàng chỉ biết chém giết mà không phòng vệ.

Long Hàn tiếp tục xông vào trong, cảnh tượng hiện ra trước mắt chàng khiến chàng chỉ muốn nhảy vào ăn tươi nuốt sống Âm Thịnh đang ngồi chễm chệ. May mắn thay, Thái Cực và Cố Phong kịp thời ngăn cản nhưng họ cũng không khỏi sôi máu khi nhìn thấy Nhạc Băng vừa khóc vừa la và đang bị một đám mười mấy, hai mươi tên thuộc hạ của Âm Thịnh đang thay phiên cưỡng hiếp nàng một cách dã man.

Bọn chúng không còn là con người nữa, thậm chí ngay cả thú vật, sài lang cũng không so được. Ngay khi vừa thấy ba người Long Hàn, chúng không chỉ đơn thuần cưỡng hiếp nàng, mà còn tàn phá nàng. Hai tên nhét vào cùng một nơi, nhét tay rồi lại nhét thêm khúc thịt của chúng, thậm chí chúng vừa nhét tay vừa nhét cả hai khúc thịt vào khiến cô bé của nàng bị rách ra, máu bắt đầu chảy từng giọt từng giọt r thành cả một vũng, hai nhũ hoa của nàng bị chúng cắn đến nát tứa máu, nàng đau đến ngất lịm đi. Cảnh tượng này khiến cho người thấy, người nghe đều lòng đầy căm phẫn và không thể không rơi lệ.

Âm Thịnh đắc chí cười nói:

- Haha! Cái bọn ngu ngốc đến đây nộp mạng! Giết được cái đám tạp nham kia lại tưởng là ngon? Nằm mơ đi! Thập Hình Hộ Vệ, giết bọn nó cho tao!

Oán khí xung Thiên, mặc kệ đám hộ vệ của Âm Thịnh đang lao tới, Long Hàn tức giận ném thanh kiếm vào bọn người đang cưỡng hiếp Nhạc Băng. Thanh kiếm bay thẳng đến cắt phăng hai khúc thịt và cánh tay đang nhét vào bên trong cô, máu tuông ra như suối, những phần bị cắt đi cũng rớt ra. Không những thế, còn khiến cho những tên cưỡng hiếp cô đều kinh hãi mà lùi ra xa. Mãn nhãn với cảnh tượng đó, Long Hàn cười nụ cười cuồng sát rồi tiếp tục điên dại giật cặp bát trảm đao trên tay Cố Phong mà lao lên vì đối với cậu, lúc này chẳng gì quan trọng hơn Nhạc Băng. Thấy vậy, Cố Phong cũng theo đó mà lao lên, Thái Cực muốn cản cũng cản không được trước oán khí của Long Hàn.

Nhưng tiếc thay, dù là Thái Cực cũng chưa chắc có thể đánh được bọn hộ vệ, huống chi họ còn đang bị thương, Long Hàn và Cố Phong bị đánh văng ra đến mức cả hai đều bị nội thương và ói máu. Biết rõ tình hình, Thái Cực liền dùng máu tươi của mình để tế Long Phượng Bát Trảm Đao. Ngay khi Thái Cực vừa nhỏ máu vào, hai thanh bát trảm đao liền phát sáng, một thanh hóa thành hình rồng gọi là Long Đao, thanh còn lại hóa thành hình phượng hoàng gọi là Phượng Đao.

Thái Cực liền cầm chúng lên và lao tới bọn hộ vệ. Với võ công của mình cùng với cặp Long Phượng Bát Trảm Đao, Thái Cực nhanh chống tàn sát chúng. Tên nào bị Long Đao chém trúng liền bị vảy trên thanh đao làm cho tan xương nát thịt, máu bắn tung tóe; còn tên nào bị Phượng Đao chém trúng liền lập tức hóa thành tro bụi. Đối với Âm Thịnh, mấy mươi năm lăn lộn giang hồ, hơn nữa đấu đá nhiều năm với Nghĩa Bang nên cảnh tượng này quá đổi bình thường. Nhưng bọn thuộc hạ mới của hắn, đây là lần đầu tiên thấy cảnh tượng kinh khủng như vậy nên không khỏi kinh sợ. Còn Cố Phong và Long Hàn thì vô cùng kinh ngạc.

Vừa "dọn" xong Thập Hình Hộ Vệ, Thái Cực đột nhiên ngã khụy xuống. Thấy vậy, đám người cưỡng hiếp Nhạc Băng liền chạy ra và nhào tới chỗ Thái Cực. Cũng ngay lúc đó, Long Hàn lồm cồm bò dậy, lảo đảo đi tới lấy đi hai thanh bát trảm đao trên tay Thái Cực rồi lao tới bọn cưỡng hiếp. Thái Cực muốn cản cũng không được.

Giải quyết xong bọn chúng, Long Hàn vứt bỏ hai thanh đao rồi lảo đảo từng bước từng bước đi sang chỗ Nhạc Băng, vừa đi cậu vừa khóc vừa nói:

- Tiểu Băng... Anh xin lỗi... Tất cả là lỗi tại anh... Tại anh... Tại anh liên lụy đến em...Tiểu Băng...!

Lúc này, Âm Thịnh cũng đứng dậy lao tới chỗ Long Hàn, bóp cổ cậu rồi nói:

- Thằng khốn nạn cha mày giết anh hai tao! Hôm nay tao sẽ trả đủ lên mày!

Cảm thấy luồng sát khí từ Long Hàn và cậu đang hít một hơi dài vào trong người, Thái Cực đang vận công hồi sức liền dừng lại bịt tai lại rồi kêu Cố Phong làm theo. Ngay sau đó, như một con sư tử, Long Hàn gầm to thẳng vào Âm Thịnh khiến hắn điên đảo thần trí, thất khiếu chảy máu buông cậu ra rồi hộc máu mà chết; Cố Phong, Thái Cực dù đã bị tai nhưng vẫn bị thất kinh hồn vía; thùng container phía sau Âm Thịnh cũng bị nổ văng ra gây nên tiếng động không nhỏ. Còn Nhạc Băng thì may mắn cách khá xa nên không sao.

Sau khi dùng Long Phượng Bát Trảm Đao và Sư Tử Hống, Long Hàn kiệt sức ngã quỵ xuống, cậu vừa lết tới chỗ Nhạc Băng vừa khóc nói:

- Tiểu Băng... Đợi anh... Đợi anh... Anh sắp tới rồi...! Dù phải bò...phải lết...anh cũng nhất định... phải đến được chỗ em...có chết...cũng phải chết cùng nhau...

Nhìn thấy Long Hàn như vậy, Nhạc Băng rất đau lòng nhưng nàng chỉ có thể rơi lệ mà không thể khóc to bởi lẽ nàng chẳng còn sức lực để khóc nữa.

• Khung cảnh thật là thê lương, khiến người nghe đau lòng, kẻ thấy rơi lệ. •

Định thần trở lại, nguyên khí của Thái Cực cũng phục hồi phần nào, Cố Phong cũng đã hồi được ít sức lực. Thái Cực đứng lên nhìn Cố Phong hỏi:

- Nhóc con, không sao chứ!? Còn đi nổi không?

Cố Phong cười lớn rồi nói:

- Đương nhiên là nổi! Dăm ba thương tích như này đã là gì! - Cậu cũng đứng dậy theo rồi nói tiếp. - Chỉ sợ ông chú đây có tuổi rồi yếu đi

Ngay lúc đó, tên bị chặt tay lồm cồm bò dậy, rút lấy thanh kiếm Long Hàn đã ném khiến tay hắn bị đứt, đi lại chỗ Nhạc Băng cười ma quỷ rồi nói:

- Con đĩ! Vĩnh biệt! - Hắn giơ kiếm lên cao.

- TIỂU BĂNGGGGG! - Long Hàn hét to.

Nghe tiếng hét, Thái Cực và Cố Phong liền nhìn sang thì thấy tên đó định chém Nhạc Băng. Cố Phong dự lao lên cứu nhưng không đủ sức, thấy vậy, Thái Cực biết rõ dù lao lên nhanh mấy cũng không kịp, liền nhanh chống đá cục đá nhỏ dưới chân lên rồi dùng chưởng lực đánh bay thẳng xuyên qua đầu hắn. Ông ấy liền lượm một cục khác ném vào hắn để khiển hắn không ngã xuống và đâm kiếm vào Nhạc Băng rồi quay sang Cố Phong ném cho cậu viên thuốc và nói:

- Uống đi, viên này là Phục Thể Hoàn đặc chế của bổn bang không chỉ hồi phục toàn bộ thể lực mà còn khôi phục nguyên khí ngay lập tức.

Nghe vậy, Cố Phong liền thắc mắc:

- Ủa thế sao ban nãy chú không uống đi mà phải ngồi vận công?

- Do tôi chỉ mang hai viên cho cậu và Long Hàn. Và vụ vừa rồi chắc chắn ít nhiều gì cũng sẽ gây chú ý tới nhà dân và họ sẽ báo cảnh sát. Cậu mau ra ngoài chuẩn bị xe. Tôi sẽ đưa Long Hàn và Nhạc Băng ra sau.

- Vâng!

Sau đó Thái Cực đến chỗ Long Hàn đỡ cậu dậy và đưa viên thuốc:

- Cậu cũng nghe tôi nói với Cố Phong rồi đó nên là uống đi.

Sau khi Long Hàn uống viên thuốc thì đứng lên đi cùng với Thái Cực sang chỗ Nhạc Băng. Đến nơi, cậu liền cởi chiếc áo đẫm máu của mình khoác lên cho nàng cùng với đó là câu: "Anh xin lỗi vì đã liên lụy đến em!"

Thái Cực bắt mạch cho Nhạc Băng rồi liền điểm vài đại huyệt giúp nàng cầm máu và có thể cầm cự thêm một khoảng thời gian.

- Mau đưa cô ấy vô bệnh viện may ra có thể cứu kịp. - Thái Cực biết rõ nếu nói thật với Long Hàn, cậu sẽ vì đau lòng quá độ mà không chịu đi. Và thế thì khi cảnh sát đến, mọi thứ sẽ càng tồi tệ.

Nghe theo lời của Thái Cực, Long Hàn liền bế Nhạc Băng lên và chạy ra ngoài. Nhạc Băng cố gắng kêu Long Hàn để nói những lời cuối nhưng cậu đều khuyên:

- Tiểu Băng cố lên! Em sẽ không sao đâu! - Dù vậy nhưng hai mắt cậu đã ướt đẫm lệ.

Lên đến xe, Thái Cực ra hiệu cho Cố Phong cho xe chạy. Đồng thời, lúc này Nhạc Băng không còn khóc nữa, nàng liền nắm tay Long Hàn rồi nói:

- A Hàn! Em biết tình trạng bây giờ...của em... Em không chịu được lâu nữa đâu... Nên xin anh...xin anh...hãy để em nói những lời cuối... - Nuốt ngược nước mắt vào trong, Long Hàn gật đầu. Nhạc Băng nói tiếp. - A Hàn...em hỏi anh... Giờ đây...em thành ra thế này...anh có còn...có còn...yêu em không!? - Nàng cố gắng nhịn không khóc vì không muốn Long Hàn đau lòng nhưng giọng và nét mặt nàng lại không thể che giấu được cảm xúc của nàng.

Long Hàn lại bật khóc:

- Có...! Dù thế nào...anh cũng vẫn...vẫn mãi mãi yêu em...! Dù em...em có bị làm sao...thì...lòng anh...vẫn không đổi thay...!

Nghe những lời ấy khiến Nhạc Băng rất hạnh phúc, nàng mỉm cười rồi nói:

- Đối với em...sự việc ngày hôm nay...thật sự...thật sự là bi kịch đau đớn...và đắng chát nhất...trong đời này... Nhưng...nghe anh nói như vậy....em thấy...rất...rất hạnh phúc... Và giá như...cũng có...một loại coffee như thế...nhỉ...?! Nếu có...thì...hãy...giúp em...tìm ra nó nhé...! - Nói ra được những lời cuối, cảm nhận được tình yêu của Long Hàn dành cho mình. Nhạc Băng nở một nụ cười hạnh phúc rồi ra đi.

Ngay khoảng khắc ấy, cảm xúc của Long Hàn như vỡ tung khỏi chiếc lồng, cậu hét to:

- TIỂUUUUU BĂNGGGG!

• Sự ra đi của Nhạc Băng sẽ mang đến sự thay đổi như thế nào cho Long Hàn? •

Bạn đang đọc Cát Bụi sáng tác bởi Cothientu.912
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cothientu.912
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.