Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mời các em bắt đầu thể hiện

1736 chữ

Ra khỏi toà nhà ký túc xá, mưa vẫn đang rơi ào ào không ngớt.

Ký túc xá của học viên và văn phòng giáo viên cách nhau khoảng 500 mét, muốn đến đó, họ còn phải đi qua ký túc xá của giảng viên và sân thể dục, bốn người Trần Minh bước vội, tạo ra tiếng "ba ba" trên mặt đất.

"Mùi gì mà hôi thối thế nhỉ?" Đi qua khu ký túc xá của giảng viên, Vương Hạo nhíu mày hít hít mũi, bước chậm lại nhìn về bốn phía, tìm xem mùi thối phát ra từ đâu.

"Chắc là cống thoát nước bị tắc, lại thêm trời mưa nữa nên nước thải tràn ra ngoài." Trần Minh nhìn một chỗ rồi nói, cậu nhớ nơi đó có một cái miệng cống thoát nước, lúc chiều còn thấy có người đang sửa chữa, có lẽ trời mưa nên tạm thời dừng lại.

"Thối quá đi mất." Hà Đại Vọng cau mày bước nhanh hơn, ba người Trần Minh theo sát phía sau.

Vài phút sau, bốn người đi tới đại sảnh tầng một của văn phòng, phủi phủi bớt nước mưa trên người.

"Mưa mùa hè lớn thế này, lại còn là buổi tối nữa, không biết bây giờ còn muốn đi sát hạch cái gì không biết!" Hà Đại Vọng than thở nói: "Quần áo của tôi ướt hết rồi."

"Ai mà biết được! Lần kiểm tra này không phải lại là ở trong văn phòng nữa đấy chứ?" Chu Nguyên Nguyên phụ hoạ.

Phòng bọn họ vốn là làm sát hạch vào buổi sáng, nhưng bỗng dưng 2 tiếng trước lại nhận được thông báo đổi thành buổi tối, cũng không biết Học viện muốn làm gì nữa.

"Được rồi, đừng phàn nàn, chúng ta mau chạy lên trên đi, đến nơi rồi sẽ biết!" Nói xong Trần Minh nhấc chân chạy lên lầu, phòng thầy hướng dẫn của các cậu ở tầng hai.

Thật ra, cậu cũng hơi tò mò trường bỗng dưng đổi thời gian sát hạch thành buổi tối là muốn bố trí kiểu hiện trường như thế nào.

Theo như bài kiểm tra trước đây mà bạn cùng lớp từng kể lại, những hiện trường này đều có tính chân thực rất cao, thậm chí là cách gây án cũng được mô phỏng y hệt.

Chính là, lần này đột nhiên đưa ra quyết định như vậy là muốn làm y hệt một vụ án sao?

Nói vậy, Trần Minh vẫn còn có chút nghi ngờ.

Hoặc là nói...Học viện cảm thấy quá khó nên muốn hạ thấp tiêu chuẩn xuống, dù sao trước đó cũng không có phòng ký túc xá nào phá án được.

Về phần rốt cuộc nguyên nhân là gì, Trần Minh cũng không quá để ý, hiện tại cậu chỉ lo nếu dùng "Tra xét dấu chân" ở hiện trường giả thì có được coi là hoàn thành nhiệm vụ hay không thôi.

Lên tầng hai, quá im ắng, chỉ có tiếng bước chân của bốn người các cậu vang lên trên hành lang, nhưng ánh sáng hắt qua mỗi cánh cửa phòng đều chứng tỏ rằng thầy hướng dẫn vẫn đang làm việc.

Sắp tới đợt tốt nghiệp, lại có rất nhiều học viên mới là bài kiểm tra xong, thầy hướng dẫn có nhiều chuyện cần xử lý gấp là chuyện đương nhiên.

Rất nhanh, bốn người đã đến trước phòng của thầy hướng dẫn, gõ cửa.

"Cốc cốc cốc."

Quá ba tiếng gõ, không có ai đáp lại, lại gõ thêm ba tiếng nữa, vẫn không có người đáp lại.

"Hay là thầy hướng dẫn không có trong đó?" Bốn người nghi hoặc, đèn trong phòng rõ ràng vẫn đang sáng.

"Cửa hình như không khoá." Trần Minh phát hiện lúc nãy gõ cửa liền lộ ra một khe hở, có ánh sáng xuyên từ trong ra.

"Ồ, đúng thế này."

Hà Đại Vọng thần kinh thô nhìn kỹ phát hiện đúng như vậy, nên nắm tay cầm cửa đẩy ra một góc lớn hơn, nhìn trộm vào trong.

"Thầy Trần?" Vương Hạo nhỏ giọng gọi.

Giây tiếp theo, Hà Đại Vọng quay đầu, nhìn về phía ba người, sắc mặt tái nhợt, lắp bắp nói: "Thầy hướng dẫn...thầy...hình như...hình như..."

"Hình như làm sao, cậu nói rõ ra xem nào!" Vương Hạo bắt đầu sốt ruột.

"Thầy hướng dẫn..."

"Ầm."

Hà Đại Vọng còn chưa dứt lời, một tiếng nổ phát ra, cửa phòng của thầy hướng dẫn bị bật mạnh ra.

Ánh sáng màu trắng chói mắt của ngọn đèn lộ ra, khiến bốn người sau khi phản ứng lại thì đờ người ra, có chút không biết làm thế nào, không thể tin nổi những gì đang nhìn thấy.

Văn phòng của thầy hướng dẫn, bọn họ đã đến không biết bao nhiêu lần, nhưng không có lần nào để lại ấn tượng sâu đậm thế này.

Thầy hướng dẫn họ Trần của nằm sấp trên bàn làm việc, nửa mặt trái dính xuống bàn, hai tay duỗi ra trên đó, một nửa bộ não ở trên bàn còn một nửa thì rơi xuống đất.

Dưới đất có rất nhiều máu đỏ tươi, vậy là thầy hướng dẫn bị giết?

"Tránh ra."

Trần Minh phản ứng đầu tiên, đẩy ba người bạn chung phòng của mình ra, bước vào trong, ba người kia cũng trầm mặc đi theo sau.

"Đứng yên."

Ngay khi Trần Minh mới bước được hai bước, những người khác mới định di chuyển thì đã có một tiếng quát nghiêm khắc vang lên bất ngờ, bốn người Trần Minh theo bản năng quay đầu lại nhìn.

Ngay lập tức, sau tiếng "kẽo kẹt", cánh cửa phòng bên cạnh được mở ra, có hai người cùng đi tới, là thầy hiệu trưởng Hầu Diệu Đông và giáo viên chủ nhiệm La Quân.

"Hiệu trưởng Hầu, chủ nhiệm La, thầy hướng dẫn của bọn em..." Hà Đại Vọng nôn nóng muốn kể lại những gì mình vừa thấy.

"Bốn người các em bước ra hành lang đứng đi." La Quân lên tiếng ngắt lời Hà Đại Vọng, đưa ra mệnh lệnh bằng ngữ khí không thể nghi ngờ.

Bốn người: "???"

Các cậu hơi mơ hồ, đây là có người chết đấy, sao mà....

Ngay lập tức, Trần Minh có vẻ nghĩ tới điều gì, ngoan ngoãn ra khỏi phòng, cậu đoán chỉ sợ cái này cũng nằm trong nội dung kiểm tra, có vẻ thú vị rồi đây!

Thấy hành động của Trần minh, ba người còn lại dù chưa hiểu gì nhưng vẫn nối đuôi đi theo.

Lúc này, vì động tĩnh ban nãy, những giảng viên đang còn làm việc đều đi đến trước hành lang của văn phòng.

Thấy một màn này, Trần Minh đoán chỉ sợ rằng ngay từ lúc bọn họ bước vào văn phòng thì bài kiểm tra đã bắt đầu rồi, tất cả mọi thứ đều đã được sắp xếp xong xuôi.

"Làm một cảnh sát hình sự, điều đầu tiên phải làm khi phát hiện hiện trường là gì?" La Quân nhìn vào bốn người đang đứng cùng một chỗ, ánh mắt nghiêm khắc.

"Bảo vệ hiện trường."

Qua một khoảng thời gian để bình tĩnh lại, trừ Trần Minh thì ba người kia cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra, đây là đang kiểm tra.

"Nói to một chút, tôi không nghe rõ."

"BẢO VỆ HIỆN TRƯỜNG."

"Vậy nhóm các em vừa rồi định làm gì?" Ánh mắt La Quân lạnh lùng, biểu hiện vừa rồi của bốn người khiến ông cực kì không hài lòng.

Bốn người trầm mặc không nói, vừa rồi các cậu suýt chút nữa vì xúc động mà phá hỏng hiện trường vụ án.

"Em đến đây làm gì? Hả? Còn đeo caravat? Mở tiệc à?" La Quân mắng Hà Đại Vọng, lại quay ngay sang phía Trần Minh: " Còn em nữa, đi đứng cũng nhanh nhẹn đấy, đứng cuối mà lại chạy vào đầu tiên, não úng nước hay gì? Kiến thức đã học đều vứt cho chó ăn hết rồi?"

Biểu cảm của Trần Minh có chút cạn lời, hơi quá rồi đấy!

"Làm sao, tôi nói sai điều gì à? Em còn làm ra cái vẻ mặt đó nữa, nói to lên cho tôi, điều đầu tiên phải làm khi phát hiện hiện trường vụ án là gì!" La Quân đã nhìn thấy toàn bộ biểu cảm của Trần Minh.

"Bảo vệ hiện trường." Trần Minh đáp.

"Vậy em còn có gì không hài lòng không?" La Quân chất vấn.

"Không có ạ." Trần Minh hô to.

"Nhưng cái mặt của em đang nói rằng em không hài lòng tí nào." La Quân còn ra vẻ rộng lượng tha thứ cho Trần Minh.

Trần Minh có chút bất đắc dĩ ngẩng đầu lên nói: " Khi em mở cửa đã nghĩ rằng thật sự xảy ra án mạng, mà không phải kiểm tra, điều đầu tiên em nghĩ tới chỉ là sự an toàn của thầy hướng dẫn, em cho rằng mạng sống của người bị hại quan trọng hơn việc bảo vệ hiện trường."

Nghe Trần Minh đáp lại như vậy, La Quân ngẩn người, hiển nhiên không ngờ sẽ nghe được một câu trả lời như vậy.

Hiệu trường nhìn Trần Minh mỉm cười, còn những giảng viên khác cũng nhìn Trần Minh bằng vẻ mặt kinh ngạc.

Tất cả mọi người không chú ý, "thi thể" của thầy Trần trong phòng vừa động đậy một chút.

Qua nửa ngày, Trần Minh mới hỏi Trần Minh: " Em tên gì?"

"Trần Minh." Cậu đáp.

La Quân hơi gật đầu nói: "Em làm đúng, em nói cũng không sai, đây là một bài kiểm tra, nhiệm vụ của các em chính là thu thập bằng chứng thông qua hiện trường, sau đó sử dụng phân tích và suy luận cẩn thận để tìm ra "hung thủ" đã sát hại thầy hướng dẫn, có thể thẩm vấn bất cứ ai, trong vòng 24 giờ."

"Đương nhiên, bao gồm cả tôi." Thầy hiệu trường Hầu Diệu Đông đứng một bên híp mắt cười cũng chen vào nói.

"Đều nghe rõ chưa?"

"Nghe rõ rồi."

La Quân quét mắt qua bốn người, nói: " Thế thì, bây giờ xin mời các em bắt đầu thể hiện."

Bạn đang đọc Cảnh sát hình sự toàn năng của Man Đầu Tiểu Sinh

Truyện Cảnh sát hình sự toàn năng tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhuMễĐoànTử
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.