Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1440 chữ

Một

Lâm Mộc Nam cãi nhau với Phí Mạo. Nguyên nhân là Lâm Mộc Nam tăng ca mệt mỏi, về nhà ăn không ngon, dù Phí Mạo có dỗ thế nào thì cậu đều lắc đầu: “Không ăn, mệt.”

Sau đó Phí Mạo đặt chén lên bàn, nói: “Vậy em đi ngủ đi, anh đi xem kịch bản đây.”

Tiếng đặt chén lên bàn bay vào tai Lâm Mộc Nam vừa nặng vừa sắc nhọn, làm mí mắt cậu giật giật. Hôm nay Phí Mạo vô cùng lạnh lùng, lúc Lâm Mộc Nam ngủ anh còn chưa lên giường, ngày hôm sau lúc tỉnh lại thấy đối phương đã sớm đi rồi.

Lâm Mộc Nam liền cảm thấy Phí Mạo chắc là tức giận.

Lâm Mộc Nam cũng rất tức giận, cậu tưởng, cái đồ đàn ông thúi, giận thì giận, hôn chúc ngủ ngon với hôn chào ngày mới cũng không thèm cho mình!

Hai

Lâm Mộc Nam rời giường đi làm, tri kỷ mà quan tâm tới bí thư Trầm Thường Khiêm.

Lâm Mộc Nam nói: “Anh Thường Khiêm ơi, dạo ngày chuyện tình cảm của anh sao rồi?”

Bí thư Trầm quy quy củ củ đáp: “Đang chuẩn bị bàn chuyện cưới hỏi.”

Boss Lâm: “Oa, oa, chúc mừng chúc mừng.”

Ba phút sau.

Lâm Mộc Nam: “Khụ khụ, vậy lần trước anh với bạn gái cãi nhau, dỗ như thế nào vậy?”

Trầm Thường Khiêm từ câu hỏi này nghe được tin bất thường: “Boss đang yêu?”

“Không có không có,” Boss Lâm điên cuồng lắc đầu, “Em chỉ hỏi giúp bạn thôi.”

Trầm Thường Khiêm hiểu rõ gật gật đầu: “Lần trước bạn gái nói không mua nhà thì không kết hôn, tụi anh vì thế cãi nhau cả đêm, ngày hôm sau anh mua phòng cho cô ấy, giải quyết xuất sắc.”

Lâm Mộc Nam khép văn kiện lại, thâm trầm mà nghĩ: “Mua phòng? Được rồi, vậy anh đi mua phòng giúp em đi, hừm, biệt thự mới vừa xây xong ở ven biển cũng được đó, đừng quý quá, khoảng năm ngàn vạn là được.”

Trầm Thường Khiêm: “………… Được, viết tên của boss hay sao?”

“Đừng viết em,” Boss Lâm lại thâm trầm, đè thấp giọng, “Viết Phí Mạo.”

Ầm, hai chân của Trầm Thường Khiêm mềm nhũn, dùng tay vịn cái bàn.

Ba

Trầm Thường Khiêm cầm một sấp tư liệu cùng với giấy chứng nhận bất động sản mới mẻ ra lò, đứng trước cửa studio, nội tâm nhảy thùng thùng.

Boss Lâm sao lại mua biệt thự cho Phí Mạo?

Boss Lâm nhỏ hơn Phí Mạo hai tuổi, lùn hơn phân nửa cái đầu, lĩnh vực công tác cũng hoàn toàn không có giao thoa gì với nhau, chẳng lẽ cùng ăn cơm một lần liền ở bên nhau?

Quá vớ vẩn.

Trầm Thường Khiêm không thể nhịn được mà lo lắng cho boss ngây thơ nhà mình.

Nhìn Lâm Mộc Nam thế nào thì cũng không giống như là ăn người ta.

Cậu ấy giống như là bị ăn.

Trầm Thường Khiêm đứng ở cửa studio mười lăm phút, nhân viên công tác đi tới đi lui cũng xem anh vài lần, làm cho da mặt anh nhanh chóng trở nên hồng, cố giả bộ bình tĩnh, ưỡn ngực ngẩng đầu mà đi vào bên trong, sau đó giống con thỏ bị hoảng sợ mà nhanh chóng chạy về phía mục tiêu.

Mục tiêu đang đứng ở phía trước.

Trầm Thường Khiêm cùng tay cùng chân chạy tới, đưa túi giấy cho đối phương: “Tổng giám đốc Lâm nói tôi đưa cho cậu.”

Phí Mạo duỗi tay tiếp nhận, mở ra nhìn thoáng qua: “Em ấy lại làm gì vậy?”

“Hả?” Trầm Thường Khiêm cảm thấy cái từ “Lại” này có ý vô cùng sâu xa, khiến anh không thể suy nghĩ sâu xa.

Đạo diễn đứng phía xa không ngừng kêu tên Phí Mạo. Phí Mạo trả lại hợp đồng cho Trầm Thường Khiêm : “Anh mang về đi, nói tôi không cần.”

Bốn

Trầm Thường Khiêm xám xịt trở về, sau khi anh nói toàn bộ, Lâm Mộc Nam liền thở dài: “Bởi vậy có thể thấy được, mua phòng không đáng tin cậy nha.”

Trầm Thường Khiêm tích cực giúp cậu phân tích: “Ngài Phí không thiếu tiền, tôi cảm thấy tiền tài không thể làm thủ đoạn giải quyết anh ta.”

“Anh nói rất đúng,” Lâm Mộc Nam nói, “Có lẽ em yêu cầu dùng thủ đoạn kỹ thuật để giải quyết.”

Bí thư Trầm: “Hả??”

Boss Lâm: “Anh đi mua giúp em một bộ đồng phục hải quân đi.”

Bí thư Trầm: “……………… Được.”

Trầm Thường Khiêm là bí thư có chức nghiệp tu dưỡng rất cao, đối mặt với bất cứ sự việc nào không hợp logic gì cũng đều rất bình tĩnh.

Nhưng mà anh không có hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc, bởi vì anh mua bộ đồ đó với số đo của Phí Mạo.

Năm

Buổi chiều Lâm Mộc Nam về sớm, cuối cùng hôm nay trong công ty cũng đã hết nhiệm vụ, có thể đúng giờ về nhà.

Cậu mới vừa bước vào phòng khách, liền nghe mùi thịt bò.

Lâm Mộc Nam nhích nhích mũi, hưng phấn chạy vào phòng bếp: “Anh làm thịt bò cho em sao?”

Lâm Mộc Nam thích nhất là ăn thịt bò, đặc biệt là thịt bò ngũ vị hương, Mạo làm món này vô cùng tuyệt vời, thịt bò ăn vừa mềm vừa thấm gia vị.

Nhưng mà làm thịt bò ngũ vị hương phải tốn cả một buổi chiều, Phí Mạo bận quá, một năm cũng chỉ làm hai ba lần.

Lâm Mộc Nam đứng trong phòng bếp, bị thơm đến nỗi nước mắt sắp chảy ra. Phí Mạo cắt ra những miếng bằng nhau, đút vào miệng: “Ngon không?”

Đôi mắt Lâm Mộc Nam sáng loá lên: “Ăn ngon.”

Thấy trên tay cậu còn ôm túi giấy, Phí Mạo chỉ vào: “Cái gì vậy?”

“Mua quần áo cho anh.”

Phí Mạo cắt xong cả thịt, sau khi bưng lên bàn nói: “Cơm còn mười phút nữa, trả biệt thự lại chưa?”

“Rồi,” Lâm Mộc Nam nói, “Sao anh không chịu lấy cái đó chứ, hừ, đàn ông thật khó nuôi.”

Phí Mạo cười ra tiếng: “Em mua biệt thự cho anh làm gì? Chẳng phải nửa năm trước chúng ta mới mua một tràng xong?”

Lâm Mộc Nam ném túi giấy xuống, tiến lên ôm lấy anh: “Còn không phải là anh tức giận sao? Em muốn dỗ anh nha.”

Phí Mạo nhướng mày, không ra tiếng, nghe thấy Lâm Mộc Nam nói: “Ngày hôm qua em thật sự là ăn không nỗi, không phải lừa gạt anh.”

“À, cái này sao,” Phí Mạo cười phúc hắc, “Đúng là anh tức giận, vậy lát nữa em dỗ anh đi.”

“Ai, đàn ông nha, khó dưỡng thật.”

Sáu

Sau khi cơm nước, tắm rửa xong xuôi, Phí Mạo ở trong phòng tắm lấy ra bộ đồng phục hải quân, ngạc nhiên một hồi.

Anh nhìn bộ quân trang thẳng đứng màu trắng, suy nghĩ, nguyên lai Nam Nam của anh thích kiểu này.

Lâm Mộc Nam đang ngồi trong phòng khách xem phim, mắt vừa liếc qua, nhìn thấy Phí Mạo mặc đồng phục hải quân bước tới.

Quá đẹp quá men!

Lâm Mộc Nam từ trên sô pha nhảy xuống, chạy đến ôm lấy anh: “Phí Mạo, anh siêu đẹp!”

Phí Mạo đỡ mũ, Trầm Thường Khiêm mua đầy đủ hết, mũ đai lưng giày da, không thiếu thứ gì cả.

Lâm Mộc Nam lôi kéo anh ngồi xuống sô pha lại đứng lên: “Không đúng, ngồi trên sô pha khó coi.”

Cậu kéo chiếc ghế dày nặng to rộng còn được khắc hoa từ trong thư phòng dọn ra, đặt ở trong phòng khách, sau đó chỉ vào: “Phí Mạo, anh ngồi vào mau lên.”

Phí Mạo rất biết nghe lời, mới vừa ngồi xuống, Lâm Mộc Nam liền bò lên người.

Chiếc ghế rất lớn, hai chân cậu tách ra ngồi quỳ lên Phí Mạo hoàn toàn không có vấn đề gì.

Lâm Mộc Nam ôm Phí Mạo cổ: “Được rồi, đừng tức giận nữa nha, em đến dỗ anh đây.”

Bảy

Ai, đàn ông nha, quá khó dỗ.

Lâm Mộc Nam quỳ ở trên ghế mà dỗ cả đêm.

Ngày hôm sau cậu xoa đầu gối nhức mỏi, dùng miệng lưỡi vô cùng có kinh nghiệm nói với Trầm Thường Khiêm: “Sự thật chứng minh, kỹ thuật có thể giải quyết hết tất cả.”

Bạn đang đọc Boss Lâm Dạy Cách Yêu của Đại Thanh Q3
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DauDaiHoc2003
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.