Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình Yêu Trên Xe Bus

Tiểu thuyết gốc · 1143 chữ

Xin chào các vị khán giả của Khói.

Lâu rồi mới ra thêm được một chương, câu chuyện hôm nay sẽ đưa ta đến với tình yêu mùa dịch covid19.

Chúc mọi người luôn an toàn nhé. Chúng ta bắt đầu chương trình" Tâm Sự Mỏng" thôi nào.

Đi xe bus có người yêu là thật các bạn ạ.

Tôi tên Thắm xin chương trình đừng nói tên có cha mẹ em biết thì chết em đấy ạ.

Hôm nay là một ngày không nắng không mưa, trời âm u, gió mịt mù, mình tâm trạng không vui không buồn cất bước đến điểm đón xe bus để về nhà ăn bám mẹ trong đợt dịch covid 19, làm mình thất nghiệp đến mức 1 gói mì phải chia ra ăn ba bữa.

Buộc gọn mái tóc ba ngày chưa gội bê bết dầu , nhét vội miếng bánh mì cuối cùng vào mồm để sửa cái khẩu trang tiện che đi bờ môi thâm sì như hai con đỉa vắt ngang mồm trước khi lên xe, nếu không lỡ may trên xe có ngứa họng quá ho vài tiếng lại bị người khác né tránh, ném cho những ánh mắt khinh thường thì bỏ mẹ.

Vốn là con người không thích chờ đợi, nên ra đến điểm xe bus mà vẫn chưa có xe làm tôi khá là bực mình.

Đứng cách xa tôi là đôi bạn trẻ cũng đứng chờ cùng chuyến xe, tay nắm tay kề khá là ân ái.

Một làn gió nhẹ thổi qua khiến tóc bạn gái có hơi lệch nếp, không do dự, bạn nam liền đưa tay vuốt lại tóc cho bạn gái, kề mũi vào rồi hít một hơi thật sâu kèm theo lời khen mà mọi cô gái.

Kể cả tôi cũng phải thèm thuồng " tóc em thơm thật" rồi nháy mắt tinh nghịch, cả hai cười như nắc nẻ .

Mẹ sư, một đứa con gái như tôi trước đến nay chưa bao giờ được người khác yêu thương như này, giờ đây đối mặt với nó cũng khá là chạnh lòng và tủi thân.

Sống 20 năm trên đời mà chưa trải qua tình cảm yêu đương thì sức sống của tôi chắc chắn phải tiềm tàng lắm..!!!

Chiếc xe bus xanh xanh đỏ đỏ từ xa tiến tới.

Chọn cho mình một chỗ ngồi gần cuối xe và ngay cạnh cửa kính, những tưởng đây là lúc cắm phone mở bài nhạc mình thích, ghé đầu vào cửa kính để thả hồn theo mây thì không.

Chiếc xe nó rung lắc giữ dội, xoá tan bao suy nghĩ mộng mơ như trong phim Hàn của tôi.

Trước đây tưởng xe bus mình cũng giống như trong phim hàn cuốc, chạy êm lắm, nghe nhạc rồi tâm trạng các thứ mượt lắm.

Nhưng không, đầu tôi va vào cửa kính lộp cộp lộp cộp, tưởng như long cả bộ não vốn ít nếp nhăn của tôi luôn rồi.

Ngày này là ngày gì bực mình thế không biết !

Đang mặt nhăn mày nhó thì xe kế điểm, người xuống phải có người lên, liếc mắt ra cửa xe một cái thì ôi mẹ ơi, đang từ từ tiến lên xe là một cực phẩm.

Lấy tay đẩy cắp đít chai lên để nhìn cho rõ thì lòng tôi lại rạo rực vì con tim yếu đuối.

Anh là mẫu người con trai mà trước đây tôi từng mong ước.

Mắt như quả dưa, mũi như quả dừa, răng xù xì như quả dứa.

Dưới chân mang đôi gucci fake nhưng cũng làm tôn lên vẻ đẹp khác người của anh.

Mái tóc under cut điểm xuyết vài đốm gàu càng làm anh ngầu lên trông thấy.

Trong cặp mắt một mí kia chứa đựng biết bao điều sâu thẳm.

Chiếc áo sơ mi hoạ tiết da báo cũng được anh tỉ mỉ phối với chiếc quần jeans.

Mà một cái ống quần của nó nhiều cô gái có thể mặc vừa như một chiếc váy.

Nói chung anh ngon, anh hoàn hảo lắm.

Chưa hết loạn nhịp thì nhìn lại đã thấy anh ngồi ngay phía sau tôi.

Í hí hí, bao nhiêu bực bội sáng giờ tan biến hết.

Từ trước đến nay tôi rất ít khi nói chuyện với người lạ, nhưng kể từ lúc anh ngồi phía sau tôi, thì cái " từ trước đến nay " của tôi nó dần tan biến.

Tôi liền giả vờ đánh rơi cái bút đang cầm trên tay, tuyệt nhiên a cúi xuống nhặt luôn cho tôi.

Lúc đấy tôi nhìn anh, trứng trong cổ tử cung cứ rụng lạo xạo như quay xổ số kiến thiết miền Bắc .

Anh có vẻ lúng túng nên tôi làm giá, giật mạnh cái bút rồi quay mặt lên luôn.

Tầm 3p thì anh vỗ vai, hỏi

- em tên gì thế?

Tôi bẽn lẽn thưa

- đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, em tên Thắm.

Mà anh cũng bạo thật, đang trong mùa dịch nguy hiểm mà không đeo khẩu trang.

Thấy thế nên tôi nhắc

- dịch này mà không đeo khẩu trang là hẹo đấy, thế ra ngoài mà chưa chuẩn bị gì à?

- anh đã chuẩn bị cho mình một nấm mồ đẹp!

Mẹ sư, anh không phải người làm tôi loạn nhịp thì tôi đã đứng giậy một quật cho anh chết tươi rồi.

- thế anh đã có gì hay chưa

- gì là gì?

- có người yêu chưa?

- anh đã làm gì có người yêu. Anh không sợ ế nhưng cũng đang tìm bạn đời!

- thế em đưa anh cái khẩu trang, anh làm người yêu em nhé...?

Ui , đến đây thì liêm sỉ tồn kho trong tôi 20 năm biến mất.

Đối phương mà lắc đầu chắc tôi hoá lỏng mà chảy xuống theo đường lăn của bánh xe thôi.

Nhưng may mắn thay, anh gật đầu lia lịa " yêu thì yêu , sợ đếch gì ".

Anh chìa tay cho tôi nắm, từ đây tôi hết độc thân, quãng đường đời không biết yêu là gì suốt 20 năm qua của tôi chấm dứt.

Mấy bạn nữ chưa có người yêu cứ đi xe bus nhiều vào.

Ai ăn ở tốt sẽ được như tôi ăn ở xấu , thất đức thì thôi , gặp chuyện gì tôi chưa nói trước được.

Mong câu chuyện tôi bịa ra giúp các bạn đọc xong cảm thấy tốn mất mấy phút của cuộc đời.

Tình yêu của họ đẹp thật đất, thương nhau cởi áo cho nhau.

Nhưng cô bạn gái trên đây thì trao khẩu trang đấy cơ ạ. Mong chàng trai ấy không sao, có lại khổ một làng...

Chương trình của chúng ta đã hết thời gian rồi, xin chào và hẹn gặp lại.

Bạn đang đọc Chương Trình " Tâm Sự Mỏng" sáng tác bởi cauamngo05

Truyện Chương Trình " Tâm Sự Mỏng" tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cauamngo05
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.