Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chẳng ai mãi cô đơn

Phiên bản Dịch · 1712 chữ

“Cười cái đầu ngươi!”

Rầm!

Trần Tầm đấm về phía Cơ Khôn... Bên cạnh hắn ta, phần tường phía sau bị thủng một lỗ lớn khiến cho gió tuyết gào thét thổi tới.

Cơ Khôn toát mồ hôi lạnh, cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh, gió lùa vào lưng khiến toàn thân hắn ta ớn lạnh, trong khoảnh khắc vừa rồi, hắn ta đã cảm nhận được một loại cảm giác chết chóc kinh khủng.

Trần Tầm lại từ từ giơ nắm đấm lên, pháp lực cuồng nộ kia nhắm thẳng vào Cơ Khôn như thể muốn kết liễu đời hắn ta chỉ bằng một đòn.

Ánh mắt hắn kiên định mà lạnh lùng, nắm đấm bất ngờ được tung ra!

“Ò ọooo!!”

“Trần Tầm!”

Phịch! Quyền phong kia đột ngột dừng lại ngay trước mắt Cơ Khôn, mái tóc hoa râm của hắn ta bay phất lên.

Nhưng Cơ Khôn thậm chí còn không chớp mắt, hắn nhìn thẳng Trần Tầm, bình tĩnh nói.

“Trần sư thúc, ngươi bỏ tay xuống trước đã.”

Trần Tầm lùi lại một bước rồi bỏ tay xuống, đôi mắt vẫn giữ nguyên vẻ lạnh nhạt.

“Ta sẽ đến bí cảnh núi Nam Đẩu.”

“Ta biết.”

“Năm đó, rất nhiều chuyện đã xảy ra tại bí cảnh núi Nam Đẩu. Ta không muốn liên lụy đến ngươi.”

“Vậy hiện tại ngươi đã giải quyết xong chưa?”

“Đã giải quyết xong hết rồi. Nhưng ta không thể ở lại trong đám đệ tử chấp sự ngoại môn nữa.”

Thần sắc Cơ Khôn bình tĩnh, hắn ta đã có dáng vẻ của người cao tuổi, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm về phía Trần Tầm cuối cùng cũng thay đổi, thoải mái nói.

“Không ngờ ngươi vẫn còn nhớ đến ta… Chúc mừng Trúc Cơ, mời sư thúc ngồi.”

Vù! Vù! Vù!

Gió vẫn thổi qua cái lỗ lớn đó, hai người ngồi đối diện nhau trên chiếc bàn gỗ, Đại Hắc Ngưu chỉ dám thò cái đầu của mình vào cửa, hôm nay nó đã bị Trần Tầm dọa một trận sợ phát khiếp rồi.

Đột nhiên hai người bọn hắn xem như chưa từng có chuyện gì, bắt đầu đàm đạo tâm tình.

Thì ra sau khi Cơ Khôn và sư muội rời đi, hai người đã tìm thấy tên gây chuyện bỏ trốn, hắn ta còn bắt Cơ Khôn đưa linh dược cho hắn giữ.

Đương nhiên Cơ Khôn đã từ chối, sau đó hai bên nổi giận rồi xảy ra ẩu đả, thi triển những chiêu thức chết người, sư muội theo phe Cơ Khôn, cuối cùng tên đó bị chém chết ở trong núi Nam Đẩu.

Mà người có thể cùng đội với họ đương nhiên không phải yếu, đều là đồng liêu chấp sự ngoại môn, đồng thời cũng là họ hàng xa của một vị trưởng lão, sau khi trở về, sư muội đột nhiên phản bội, nói chính Cơ Khôn đã giết hại đồng môn.

Nàng trở mặt đổi trắng thay đen, nói rằng nàng và người kia cùng nhau hái được linh dược, nhưng lại bị Cơ Khôn đánh lén, nàng vì bảo vệ mình nên đành phải thỏa hiệp, dùng thân thể để an ủi Cơ Khôn.

Nghĩ lại, thật ra hành động của Cơ Khôn cũng có chút bất cẩn, không thận trọng bằng Trần Tầm, hắn ta đã lấy rất nhiều đồ của tên kia nên có thể coi là giết người cướp của, người kia chết là do người tiên môn khác giết, nên cục diện mới phần nào êm xuôi.

Không chỉ có Ngũ Uẩn Tông, mà tất cả các đại tiên môn đều nghiêm cấm đồng môn chém giết lẫn nhau, nhưng bọn họ cũng đâu thể chỉ nghe theo lời sư muội kia được.

Tuy nhiên, trưởng lão đã quyết định, linh dược và cống hiến của Cơ Khôn đều sẽ tính cho sư muội.

Hầu hết tính tình của các trưởng lão Trúc Cơ đều rất lãnh đạm, hắn ta cũng không phải con ruột nên bọn họ cùng lắm chỉ cho Cơ Khôn chút mặt mũi, mấy năm đó Cơ Khôn sống không tốt lắm, may mắn được tông môn che chở nên giờ mới có đường lui, bình yên vô sự.

Tất nhiên hắn ta vẫn mang tiếng là hãm hại đồng môn của mình, bằng hữu khi trước dần xa lánh hắn ta, đến cả việc tìm một công việc trong tông môn cũng rất khó khăn.

Chính vì thế, làm sao hắn ta dám đến gặp Trần Tầm trong tình cảnh như vậy được, hắn ta thật không muốn làm tổn thương sư đệ bao giờ cũng lạc quan và con trâu đen kia chút nào.

Hắn ta chịu đựng bao nhiêu khinh khi và sỉ nhục suốt hai mươi năm qua chỉ để chuẩn bị cho hành trình đến núi Nam Đẩu này thôi.

“Cơ sư huynh, nếu ngươi có thể trở về từ núi Nam Đấu, ngươi vẫn sẽ là sư huynh của ta.”

“Sư thúc, cái này…”

“Ngươi cứ nghe ta nói đã.”

Trần Tầm ngắt lời Cơ Khôn và bày vẻ mặt nghiêm túc, sau đó hắn lấy ra một cuốn sách nhỏ và một pháp khí từ trong túi trữ vật.

“Đây là pháp khi Hoàng giai thượng phẩm, giá là hai ngàn điểm cống hiến, mấy kinh nghiệm quý báu của ta năm đó ở núi Nam Đấu đều ghi trong cuốn sách này, nó có thể giúp ngươi lấy được ba cây chủ vị linh dược.”

Cơ Khôn sốc đến tái mặt, đột nhiên đứng dậy hét lên.

“Sao có thể làm vậy được! Trần Tầm, ngươi đâu có nợ ta cái gì!”

“Hai ngàn cống hiến này là ngươi nợ ta, nếu ngươi có thể lấy linh dược Trúc Cơ trở về, ta sẽ ở chân núi chờ ngươi, lát nữa ta sẽ đích thân đưa ngươi Trúc Cơ đan.”

Trần Tầm nói từng chữ một, hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn Cơ Khôn, đột nhiên nở nụ cười.

“Chúng ta đều là đi ra từ Cửu Tinh cốc, chiếu cố nhau là chuyện thường tình mà.”

Câu nói quen thuộc này đột nhiên xuất hiện trong đầu Cơ Khôn, đây không phải là những gì hắn ta đã nói với Trần Tầm khi bọn hắn mới đến Ngũ Uẩn Tông sao, không ngờ nhiều năm vậy rồi hắn vẫn còn nhớ…

Dường như Cơ Khôn không thể kìm nén được nữa, toàn thân hắn ta run lên, trải qua bao thăng trầm, cuối cùng hắn ta cũng nhận ra ai mới là bằng hữu thực sự của mình. Hắn ta cúi đầu để che đi khóe mắt ửng đỏ và đôi môi run rẩy.

Tu Tiên giới mênh mông diệu kỳ, con người mãi mãi không cô đơn… Trăm tàu tranh sông, ta không cô độc, chiến đấu tận trời, đường ta trường tồn...

Cơ Khôn cũng không biết vì sao trong đầu mình lại xuất hiện một đoạn trong một cuốn sách cổ, hắn ta đột nhiên cảm thấy da đầu tê dại, rồi chậm rãi nhìn Trần Tầm, hai người bốn mắt nhìn nhau, hắn ta nặng nề gật đầu, không còn cố ra vẻ nữa.

“Tên của nữ nhân kia là gì?”

“Tô Dạ Đồng.”

“Nếu như Cơ sư huynh không thể trở về, ta sẽ giúp ngươi đối phó với người này, chờ lúc không có người, tông môn chắc chắn không thể truy ra dấu vết.”

“Ngươi…”

“Không phải Cơ sư huynh đang cảm thấy Trần Tầm ta là người quá tốt đó chứ.”

Trần Tầm từ từ đứng dậy, lộ ra vẻ mặt lạnh lùng âm trầm mà Cơ Khôn chưa từng nhìn thấy.

“Nếu Cơ sư huynh trở về, ta tuyệt đối sẽ không can thiệp vào chuyện giữa ngươi và nàng ta.”

Cơ Khôn hít sâu một hơi, có vẻ hôm nay hắn lại biết thêm một mặt của Trần Tầm.

“Ta hiểu rồi.”

Tình nghĩa giữa hai nam nhân đôi khi không cần phải nói quá nhiều.

Trần Tầm khẽ gật đầu rồi xoay người rời đi, nhưng vừa đi tới cửa, hắn bỗng dừng lại, nói.

“Cơ sư huynh, ta ở chân núi chờ ngươi.”

“Ta sẽ không để ngươi phải thất vọng đâu.”

Ánh mắt Cơ Khôn đột nhiên trở nên sắc bén, hắn ta cảm giác dường như có một nguồn năng lượng không tên đang dâng trào trong mình…

“Ha ha, đây mới thực sự là Cơ sư huynh mà ta biết chứ.”

Một tiếng loạt xoạt khẽ vang lên, Trần Tầm dẫn Đại Hắc Ngưu đi, khuất khỏi tầm mắt hắn ta.

“Cơ sư huynh, lát nữa ta sẽ giúp ngươi sửa sang gian nhà gỗ, giờ ta với lão Ngưu đi đốn củi đây.”

“Ò ọoo!!”

Âm thanh phát ra từ phía xa, hai bóng người lướt trong gió tuyết, vững vàng và đáng tin cậy.

Cơ Khôn siết chặt tay, nhìn về phương xa, gân xanh trên cánh tay và đầu hắn ta nổi lên, lần này nhất định phải thắng!

Nhất định sẽ không để bọn họ thất vọng...

Thời gian thấm thoát trôi qua, tiếng chuông vang lên khắp Ngũ Uẩn Tông, năm tiếng ưng cao vút vang lên, năm con Thanh Nhai Điêu với thân hình uy vũ xuất hiện từ phía chân trời.

Chúng bay lượn tự do trên bầu trời, đưa mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mặt đất rồi bay về phía tông chủ phong.

Hành trình lên núi Nam Đẩu hai mươi năm một lần cuối cùng cũng bắt đầu, Trần Tầm dẫn Hắc Đại Ngưu đứng dưới chân núi, thần sắc bình tĩnh nhìn lên bầu trời.

“Lão ngưu, đi thôi.”

“Ò ọoo~”

Bọn hắn ra khỏi núi, chuẩn bị đến một phố chợ ở tông môn để gặp một người quan trọng.

Khắp Ngũ Uẩn Tông đều có đệ tử Luyện Khí kỳ dừng lại nghỉ chân, ai nấy đều nhìn lên trời cao, bàn về hành trình lên núi Nam Đẩu lần này.

Có điều bọn họ không biết rằng, có một vị sư thúc đang dẫn một con trâu đen đi ngang qua bên cạnh bọn họ.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Cẩu Đến Thiên Hoang Địa Lão của Tử Linh Phong Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Domino123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.