Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chúc mừng Linh thú Trúc Cơ đan

Phiên bản Dịch · 2149 chữ

Hơn nữa trận pháp cũng sẽ tự động lưu lại số lượng linh dược, nếu như có tham ô dù chỉ là một gốc cây thì toàn bộ những nhân vật lớn của Ngũ Uẩn Tông đều sẽ đích thân ra tay. Tất nhiên quy định này không phải nhằm vào người của Linh Dược Viên.

Bọn họ cũng không muốn để những người này cũng như tu sĩ Trúc Cơ trong tông môn ra ngoài tìm kiếm cơ duyên. Bởi có không ít người ra ngoài đến hàng trăm năm, thậm chí còn có người chết không rõ nguyên do ở bên ngoài. Quy định này cũng là vì để bảo vệ an toàn cho bọn họ, nhưng cũng không thể áp bức bọn họ quá mức, tránh làm bọn họ suy nghĩ không thông suốt.

"Nếu thật sự có người như thế, Trần Tầm ta và Lão Ngưu cũng sẽ không buông tha cho hắn ta!"

Tả Dịch Dĩnh nghe xong thì mỉm cười.

"Vậy Trần Tầm sư đệ còn nguyện ý vào Linh Dược Viên không, đương nhiên ta sẽ không ép buộc.”

Mẹ nó...... trò cũ này hơi sâu, từng vòng từng vòng một, tinh huyết này cũng đã được hút vào lệnh bài cấm chế, bây giờ nàng ta lại hỏi mình có nguyện ý hay không à. Trong lòng Trần Tầm âm thầm châm biếm một câu.

“Tả sư tỷ, tất nhiên là ta nguyện ý rồi, ta cam đoan sẽ không oán hận một câu.”

Trần Tầm chắp tay nói, rồi lại có chút do dự, ấp a ấp úng nói

"Nhưng mà nếu tuổi thọ sắp hết mà chúng ta vẫn không thể nào đột phá..."

“Tông môn sẽ chuẩn bị hậu sự cho các ngươi, hơn nữa còn có thể được khắc tên lên bia ghi công của tông môn để hậu bối chiêm ngưỡng.”

Tả Dịch Dĩnh chậm rãi nói. Sau đó nàng lại khẽ thở dài, ai có thể chống đỡ được sự bào mòn của năm tháng chứ.

Mẹ kiếp… ý của hắn không phải như vậy. Trần Tầm giật mình, sao lại còn chuẩn bị cả hậu sự cho hắn vậy, hắn và Đại Hắc Ngưu đều trường sinh bất lão mà!

Sau khi Tả Dịch Dĩnh nhìn thấy vẻ mặt của Trần Tầm thì lại bổ sung thêm một câu:

"Đương nhiên, sau khi bàn giao tất cả công việc, các ngươi cũng có thể tự mình xuống núi, giải quyết một số điều còn tiếc nuối.”

“Tả sư tỷ, vậy thì không còn gì tốt hơn, thật ra ta vẫn chưa cưới vợ sinh con."

Trần Tầm thở phào một hơi, lúc này trong mắt hắn mới lộ ra vẻ hoàn toàn yên tâm.

Sắc mặt Tả Dịch Dĩnh co rút.

"...”

“Tả sư tỷ…”

“Trần sư đệ, mời nói.”

"Chúng ta ở Linh Dược Viên trong tông môn, hàng năm có phúc lợi gì không..."

Trần Tầm mong mỏi nhìn nàng.

Nói chuyện cả nửa ngày mà vẫn chưa nói đến vấn đề đãi ngộ, bọn hắn cũng không tham lam, ba trăm cống hiến là được.

“Ò ọooò...”

Đại Hắc Ngưu cũng nhẹ giọng kêu lên, vẻ mặt nó mong đợi nhìn Tả Dịch Dĩnh, thật ra điều mà bọn hắn chú ý nhất là chuyện này.

“Đãi ngộ?"

Tả Dịch Dĩnh nhìn dáng vẻ chờ mong của Trần Tầm và linh thú Hắc Ngưu, trên mặt nàng lộ ra vẻ khó hiểu.

“Ý là lương bổng hàng năm."

Trần Tầm cúi đầu chắp tay.

Thậm chí hắn còn liếm môi, bọn hắn thật sự rất nghèo, hơn nữa bây giờ vẫn chưa đến lúc để buôn bán linh dược.

Tả Dịch Dĩnh giật mình, nàng lắc đầu cười khẽ, Trần sư đệ này rất thú vị.

"Tất nhiên là có. Sau khi nhập tịch Trúc Cơ kỳ, tu sĩ đã chân chính được coi như người của Ngũ Uẩn Tông rồi, tông môn cũng sẽ không bạc đãi người một nhà. Tu sĩ sau khi nhập tịch không chỉ có thể tiếp xúc với chuyện lớn trong tông môn, hàng năm còn có thể nhận năm trăm cống hiến, nếu như làm công còn có thể có nhiều hơn nữa."

"Cống Hiến điện của tông môn cũng sẽ mở nhiều món đồ hơn cho những tu sĩ nhập tịch đổi lấy. Cho dù là những vật đại truyền thừa của tông môn, nếu lập được công lao quan trọng thì cũng có cơ hội đổi được."

Từ trước đến nay những tu sĩ nhập tịch đều là người có lai lịch sạch sẽ, tu sĩ Trúc Cơ nửa đường gia nhập tông môn sẽ không có đãi ngộ như vậy, phần lớn bọn hắn chỉ được làm khách khanh* của tông môn.

khách khanh*: thời xưa dùng để chỉ những người ở các tông môn khác làm khách ở tông môn mình

Tả Dịch Dĩnh nói một cách hùng hồn. Nhưng khi nhìn Trần Tầm đứng giữa trắc điện, vẻ mặt nàng lại thoáng chút không nói nên lời. Lúc này hắn đang thâm tình chân thành nhìn nàng, ngay cả con linh thú này cũng bày ra dáng vẻ giống hệt, trong mắt bọn hắn hiện lên sương mù, Trần Tầm cao giọng nói.

"Chúng ta nhất định sẽ cống hiến hết mình cho tông môn!"

“Ò ọooò... Ò ọooò!!!”

Đại Hắc Ngưu cũng cúi thấp cái đầu trâu kia của nó, trong lòng vô cùng cảm động, sớm nói đến chuyện này là được rồi, thật ra không cần nói nhiều với bọn họ như vậy đâu.

Vẻ mặt của Tả Dịch Dĩnh đột nhiên trở nên nghiêm túc, nàng nhìn về phía Đại Hắc Ngưu rồi lấy ra một viên đan dược trong suốt từ trong túi trữ vật.

"Đây là một viên linh thú Trúc Cơ đan, mặc dù không quý giá như Trúc Cơ đan, nhưng cũng không dễ để luyện thành.”

Vẻ mặt của Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu đều chấn động, đây là ý gì.

"Đây là món quà chúc mừng Trần Tầm sư đệ nhập tịch mà Luyện Đan điện chuẩn bị, nhưng những cống hiến trong mười năm sau của các ngươi sẽ phải quy về trong điện."

“Tả sư tỷ, viên đan dược này vô cùng quan trọng với chúng ta, sư đệ sẽ không từ chối.”

Vẻ mặt Trần Tầm nghiêm túc cất bước về phía trước. Hắn vươn tay nhận lấy đan dược từ không trung rồi chân thành trịnh trọng chắp tay.

"Cảm tạ ân tình của mọi người ở Luyện Đan điện, ai Trần Tầm cũng không dám quên.”

“Ò ọooò!”

Đại Hắc Ngưu cũng nói lời cảm ơn với bốn phương. Thật sự vấn đề của nó đã khiến Trần Tầm sứt đầu mẻ trán rất lâu, mỗi đêm nó đều nhìn Trần Tầm mất ngủ, thậm chí bọn hắn đã tính đến tình huống xấu nhất.

Tả Dịch Dĩnh âm thầm gật đầu, trong mắt nàng hiện lên vẻ hài lòng. Lời nói của Trần Tầm xuất phát từ đáy lòng, không hề làm bộ làm tịch, tông môn chắc chắn cũng sẽ không tiếc tài nguyên đối với nhân tài.

Phần lớn người quản lý Linh Dược Viên ở tông môn đều rất kì quái, có người nuôi rùa, có người nuôi cá, cũng có người nuôi linh thú, những thứ này dường như là nơi gửi gắm tinh thần cuối cùng của bọn họ, chỉ để thôi lang thang trên con đường tu tiên kia.

Ngũ Uẩn Tông đã trải qua vô số năm tháng, từ lâu bọn họ đã biết nên giữ lại những người tu luyện Thủy Linh quyết này như thế nào. Mà những nhân vật lớn của thập đại Tiên Môn càng hơn thế, chẳng hạn như đời sau của bọn họ sẽ trực tiếp được các đại tu sĩ Kim Đan kỳ dạy dỗ cũng có.

Tông môn truyền thừa lâu đời đều là những hệ thống vận hành khổng lồ, phải quán xuyến tất cả các nơi, không phải chỉ dựa vào việc đánh đánh giết giết, so tài đấu pháp xem ai mạnh ai yếu.

“Nguyễn Chính sư đệ."

Tả Dịch Dĩnh nhỏ giọng nói, một luồng pháp lực bay ra, thần thức tản ra bốn phía.

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu đột nhiên có cảm giác da đầu tê dại, luồng thần thức quá mạnh, hoàn toàn không cùng một cấp bậc với Trúc Cơ sơ kỳ.

Thần thức này hoàn toàn có thể phá vỡ mọi ngụy trang, ngay cả khăn trùm đầu của bọn hắn cũng không có tác dụng gì, trừ phi là có bảo vật có thể ngăn cản thần thức, nếu sẽ không thể che giấu được gì.

Thần thức càng mạnh mẽ, thì đấu pháp càng có thể chiếm được nhiều tiên cơ, nhưng đấu pháp của Trúc Cơ kỳ rất mãnh liệt, pháp lực mênh mông, tất cả đều đã là phạm vi của pháp thuật, cho nên thần thức phần lớn chỉ có tác dụng dò xét hoặc phụ trợ.

Tuy nhiên thường ở Tu Tiên giới, thần thức không thể dựa vào tu luyện để tăng trưởng mà chỉ có thể tăng trưởng tự nhiên theo tu vi, những tu sĩ có tu vi ngang nhau thì sức mạnh thần thức cũng sẽ gần giống nhau.

Hơn nữa khi Trúc Cơ kỳ đã trải qua bước nhảy vọt của cấp bậc sinh mệnh cho nên từ lâu đã không thể so sánh với Luyện Khí kỳ. Bất kể là lá chắn pháp lực mạnh mẽ, hay là khả năng cường hóa cơ thể thì Trúc Cơ kỳ đều đã hoàn toàn vượt qua những đệ tử Luyện Khí kỳ.

Càng chiến đấu ở một cảnh giới cao hơn, lòng Trần Tầm càng hiểu rõ hơn đó là đầm rồng hang hổ. Mà chênh lệch giữa những đại cảnh giới này sẽ ngày càng trở nên lớn hơn theo sự tăng lên của cảnh giới…

“Tả sư tỷ."

Nguyễn Chính không nhanh không chậm đi đến. Mái tóc lão ta trắng xóa, râu bạc phất phơ, mặt đỏ bừng bừng, sau lưng còn đeo một thanh tiên kiếm, ăn mặc khá mộc mạc.

“Ngươi đưa Trần Tầm sư đệ đi làm quen với Luyện Đan điện đi.”

Sau khi Tả Dịch Dĩnh nói xong lại nhìn về phía Trần Tầm nói:

"Ba ngày sau ngươi có thể khởi động lệnh cấm chế, đi đến Linh Dược Viên, ta không làm chậm trễ Trần sư đệ đến đại điện tông môn báo cáo công tác nữa.”

“Vâng, Tả sư tỷ.”

“Vâng, Tả sư tỷ.”

Hai người chắp tay nói, sau đó lập tức dẫn theo Đại Hắc Ngưu rời khỏi trắc điện.

Bên ngoài Luyện Đan điện, vô số đệ tử đi tới đi lui, sau khi nhìn thấy Trần Tầm và Nguyễn Chính thì đều hành lễ gọi sư thúc. Trần Tầm cũng đã quen việc bị gọi là tiền bối, chuyện này khiến Đại Hắc Ngưu hâm mộ không thôi.

“Trần sư đệ có hứng thú với con đường luyện đan không?”

“Ừm… ta có đọc lướt qua một chút.”

“Ha ha, tốt lắm, chắc chắn sư đệ đã biết về Linh dược Trúc Cơ này rồi.”

“Ừm… ta đã từng nghe nói.”

Trần Tầm xấu hổ cười, hắn hơi luống cuống tay chân.

"Sư huynh, thật ra ta sắp đến Linh Dược Viên rồi, không phải chuẩn bị luyện đan đâu."

“Hả?”

Nguyễn Chính vuốt chòm râu của mình, gương mặt tràn đầy chấn kinh.

"Trần sư đệ, ngươi vừa mới đột phá, đi đến Linh Dược Viên thối nát kia làm gì, ở đó không có một bóng người, ngươi làm sao có cơ hội đột phá ở tông môn chứ!"

“Nguyễn sư huynh, thật không giấu diếm, ta đã tu luyện Thủy Linh quyết đến tầng thứ hai cho nên cũng chỉ có thể cống hiến sức lực cho tông môn như vậy."

Trần Tầm khẽ cười nói, hắn cũng hiểu được ý tốt của Nguyễn Chính.

“Vậy cũng không thể từ bỏ như vậy, nếu như ngươi đi theo con đường luyện đan…”

Nguyễn Chính nói đến đây thì dừng lại, Tả Dịch Dĩnh từ sau lưng đi đến, vẻ mặt nàng lạnh lẽo nhìn Nguyễn Chính.

"Thật ra Linh Dược Viên cũng không tồi, nơi đó có lịch sử lâu đời, dưới lòng đất còn có linh mạch, là nơi vô số linh dược được sinh ra, không biết tạo phúc cho bao nhiêu tu sĩ ở Ngũ Uẩn Tông ta."

Nguyễn Chính nghiêm mặt, lão ta chắp hai tay sau lưng rồi chậm rãi nói:

"Nơi đó cũng là một nơi thanh nhã, chắc hẳn cũng rất có ích đối với tu vi của Trần sư đệ.”

Bạn đang đọc Bắt Đầu Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Cẩu Đến Thiên Hoang Địa Lão của Tử Linh Phong Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Domino123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 92

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.