Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chúng ta đã từng vượt qua núi và biển

Phiên bản Dịch · 2032 chữ

“Ta sẽ tăng cấp trước, như vậy thì nếu gặp nguy hiểm ta còn có thể báo trước cho ngươi biết.”

“Ò ọooò!”

“Lần này ngươi hãy nghe ta, chúng ta không có sư phụ cho nên chỉ có thể tự mình đi từng bước một.”

“Ò ọoo ò ọoo...”

Đại Hắc Ngưu nhún vai nghiêng đầu trâu vội vàng liếm Trần Tầm rồi rời xa. Nó nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hắn, trong lời nói của hắn tỏ ý không cho phép nghi ngờ.

Trần Tầm bình tĩnh lại. Hắn hơi nhấc tay lên rồi cho một viên Trúc Cơ đan vào trong miệng. Ngay sau đó, một luồng dược lực đột nhiên tản ra trong cơ thể một cách mãnh liệt khiến Trần Tầm phải mở to mắt, trong miệng phát ra một tiếng rên rỉ nghẹn ngào.

Vẻ mặt của Đại Hắc Ngưu căng thẳng. Nó vừa định nhấc chân lên, lại cứng rắn đứng tại chỗ không dám phát ra bất kỳ tiếng vang nào. Bởi vì nó hiểu rằng lúc đột phá nghiêm cấm người khác quấy rầy.

Lúc này lỗ chân lông của Trần Tầm mở rộng, trong cơ thể hắn có một chùm ánh sáng nhạt lóe lên, vô số trọc khí thoát ra từ trong cơ thể hắn. Sắc mặt của Trần Tầm lúc thì đau đớn lúc thì nhẹ nhõm, hắn dần khép hai mắt lại. Kết giới vững chắc trong cơ thể hắn đang không ngừng bị dược lực hòa tan, lúc này đan điền bỗng xảy ra một sự biến đổi lớn, tiếp đến là từng đợt dược lực không ngừng tác động vào bên trong cơ thể.

Một ngày một đêm sau, trên đầu trên mặt của Trần Tầm đầy mồ hôi, lồng ngực hắn phập phồng không ngừng. Mà Đại Hắc Ngưu lúc này đang ở một bên khiếp sợ nhìn hắn.

“Ò ọoo ò! Ò ọoo ò!"

Đại Hắc Ngưu không ngừng kêu to, sao đột phá lại thành ra tình huống như vậy.

“Lão Ngưu, ta không sao, ngươi biết rằng Trúc Cơ là đan điền hóa dịch, sau đó Nê Hoàn Cung sinh ra thần thức, vì vậy mới tiến lên Trúc Cơ thành công mà.”

Trần Tầm khiếp sợ nói, dường như hắn đang bị chuyện gì đó dọa.

"Tuy lần này ta tiến lên Trúc Cơ thất bại, nhưng cũng không hoàn toàn là thất bại.”

“Ò ọ ò?”

Đại Hắc Ngưu vẫn còn đang căng thẳng đến mức không ngừng giậm chân, nó không quan tâm đến chuyện này, nó chỉ quan tâm bây giờ cơ thể của Trần Tầm như thế nào.

"Trúc Cơ Đan này lại đang mở rộng đan điền của ta..."

Trần Tầm hít sâu một hơi rồi giải thích.

"Như bình thường thì pháp lực dự trữ trong cơ thể người khác là một, mà của ta lại là hai..."

“Ò ọ ò!”

Vẻ mặt Đại Hắc Ngưu khiếp sợ, nhưng mà bình thường đan điền của tu tiên giả không thể nào mở rộng được. Công pháp chỉ có thể giúp tăng tiến tu vi, và sự khác biệt của công pháp cũng chỉ nằm ở chuyện nó có thể phù hợp thể chất với của mình bao nhiêu thôi.

Ví dụ như một người có Thiên Linh căn hệ Thủy, tu luyện công pháp hệ Thủy sẽ chẳng khác nào như hổ mọc thêm cánh. Ngược lại, nếu như tu luyện công pháp hệ Hỏa thì chính là làm nhiều mà được ít.

Bọn hắn đã tu hành các loại công pháp đến mức nát tươm, bởi vì sở hữu tạp linh căn ngũ hệ cho nên công pháp nào cũng có thể tu hành. Chẳng qua là với thể chất và pháp thuật của mình thì không có gì để thêm vào mà thôi. Đấu pháp chênh lệch sẽ kéo theo chênh lệch càng lúc càng lớn ở những cảnh giới phía sau.

Tạp linh căn ngũ hệ hấp thụ linh khí của đất trời cực kỳ hỗn loạn khiến hắn cần phải tiêu tốn một khoảng thời gian rất lớn để luyện hóa tạp chất. Nhưng Thiên Linh căn kia lại thuận tiện hơn nhiều, vừa tu luyện đã trực tiếp hấp thụ linh khí phù hợp với nó, giảm bớt một lượng lớn thời gian để luyện hóa tạp chất.

Tất nhiên, đây chỉ là cái nhìn trước mắt của bọn họ, phần lớn đều là tin đồn linh tinh.

“Lão Ngưu, chuẩn bị linh dược đi."

Ánh mắt Trần Tầm kiên định, năm viên Trúc Cơ đan này còn lâu mới đủ, nhưng dù sao cũng còn phải để dành ra phần của lão Ngưu nữa.

“Ò ọ ò..."

Đại Hắc Ngưu vội vàng chạy về phía sau, nó không dám chậm trễ một giây một phút nào.

Tháng đầu tiên, Trần Tầm vừa luyện hóa linh dược vừa xây dựng căn cơ. Trọc khí trên người hắn thoát ra càng ngày càng nhiều.

Tháng thứ hai, Trần Tầm lại luyện thêm một lò Trúc Cơ đan, cũng vẫn là một lò tuyệt phẩm như trước đó, khác nhau một trời một vực so với Trúc Cơ đan bình thường.

Trải qua thời gian một năm với việc xây dựng căn cơ và bồi dưỡng linh dược của bọn hắn, toàn bộ dược cốc vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng gà gáy và âm thanh thác nước chảy.

Hôm nay là một ngày nắng ấm, bầu trời trong xanh, thế nhưng bên trong dược cốc lại là một bầu không khí vô cùng nặng nề.

Linh dược ở một số chỗ trong linh điền không gió mà tự chuyển động. Thác nước bên ngoài động phủ bị dừng lại như bị chặt đứt mất đoạn giữa, chỉ để lại một lỗ hổng. Ánh mắt một người một trâu sáng rỡ, bọn hắn chậm rãi đi ra từ bên trong.

Toàn thân tỏa ra tu vi Trúc Cơ kỳ, thần thức trải rộng khắp nơi như có được góc nhìn của Thượng Đế. Bọn hắn quan sát toàn bộ dược cốc, bất kỳ một chút gió thổi cỏ lay nào cũng đều được thu vào trong mắt.

“Ha ha, hóa ra đây là phong cảnh trong mắt Trúc Cơ kỳ sao."

Trần Tầm đứng chắp tay sau lưng, hắn thản nhiên nói.

“Ò ọ ò!”

Đại Hắc Ngưu sóng vai đứng cùng Trần Tầm, cơ bắp toàn thân nó cuồn cuộn, sức mạnh đáng sợ không ngừng dâng lên. Gông cùm xiềng xích của hai mươi điểm trường sinh kia cũng bị phá vỡ, cuối cùng thì bọn hắn đã có thể tiếp tục thêm điểm rồi.

Bọn hắn dần ngửa đầu lên, chắp tay sau lưng, ánh mắt lộ vẻ bễ nghễ thiên hạ, khóe miệng bắt đầu nhếch lên.

“Con mẹ nó, Lão Ngưu à, cuối cùng chúng ta cũng đột phá rồi!”

“Ò ọoo ò… Ò ọoo ò!”

Hai tiếng gào thét như tích tụ từng chút một qua vô số năm tháng, chỉ chờ đến lúc tuôn ra. Toàn bộ đầm nước cũng bị ảnh hưởng đến mức nổi lên gợn sóng lăn tăn, không ngừng rung động.

Trúc Cơ kỳ chia thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, bước cuối cùng là kết đan. Nếu như đột phá thành công thì có thể tích cốc, đạp không mà đi, pháp lực tăng lên rất nhiều và sống thọ hơn ngàn năm.

Nhưng mà bây giờ vẫn còn cách Kim Đan kỳ rất xa, tạm thời bọn hắn cũng chưa dám tưởng tượng đến, Trúc Cơ kỳ đã là khá thỏa mãn rồi.

“Lão Ngưu, Trúc Cơ kỳ thọ bốn trăm năm, chúng ta cũng có thể tiếp tục ở lại tông môn, không cần phải phiêu bạt khắp nơi, sống cuộc sống ăn bữa hôm lo bữa mai nữa rồi.”

Trần Tầm kích động nói, một tay hắn ôm đầu trâu của Đại Hắc Ngưu.

"Cuối cùng chúng ta cũng có thể có một ngôi nhà yên ổn..."

“Ò ọooò…"

Đại Hắc Ngưu không ngừng kêu lên với Trần Tầm, trong mắt nó cũng lộ ra vẻ cảm động. Thật ra bọn hắn đều thích sống yên ổn, ít nhất là khi thể xác và tinh thần mệt mỏi thì trong lòng vẫn còn một nơi có thể dựa vào.

“Lão Ngưu, đi ăn thịt xiên nướng đi, khắp nơi đều vui mừng, chúng ta phải ăn mừng vì bản thân!”

“Ò ọooò… Ò ọooò!”

Bọn hắn tung người nhảy lên, không thèm ngự kiếm mà lập tức nhảy vào trong đầm nước, ầm ầm, hai luồng nước rất lớn tràn ra. Khóe miệng Trần Tầm khẽ run lên, hắn không ngừng chìm vào trong nước, cả hắn và Đại Hắc Ngưu đều hiểu rõ, điều khiến bọn hắn kích động nhất không phải là đột phá Trúc Cơ kỳ.

Ban đêm, bầu trời đầy sao, những ngôi sao trên đầu tỏa sáng rực rỡ.

Trong màn đêm, Trần Tầm hát ngâm nga, một đống lửa trại được đốt lên, hắn đang nướng thịt trên vỉ, Đại Hắc Ngưu ở bên cạnh liên tục chạy vòng quanh, phát ra tiếng chuông giòn giã không ngừng, kết hợp với Trần Tầm.

“Lang thang, quanh quẩn trên con đường dài…”

Trần Tầm không ngừng gật đầu hát, xiên nướng trong tay hắn xì xèo lạch cạch. Trong mắt hắn tràn đầy ý cười nhìn Đại Hắc Ngưu. m thanh của hắn cũng càng lúc càng lớn, gần như hét to lên.

"Chúng ta đã từng vượt qua núi cao biển rộng, cũng từng xuyên qua biển người tấp nập!”

“Ò ọooò! Ò ọooò!”

“Có khóc có cười, bình dị thế đấy.”

“Ò ọooò!!!”

“Ha ha ha.”

“Ò ọooò...”

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu không ngừng cười lớn, lửa trại liên tục lóe lên ánh sáng bập bùng làm nổi bật hai khuôn mặt hạnh phúc kia.

Trời tới, giữa đêm khuya thanh vắng, một người một trâu dựa vào nhau ngồi nhìn về phía ánh sao đầy trời.

Sau khi bọn hắn suy nghĩ cặn kẽ vẫn quyết định thêm điểm trường sinh vào pháp lực của mình, dựa vào những gì ở hiện tại, chuyện này sẽ nâng cao thực lực của bọn hắn nhiều nhất, đồng thời cũng để nhìn xem ngưỡng cao nhất của Trúc Cơ kỳ nằm ở đâu, có thể sẽ bị kẹt lại hay không.

Điểm trường sinh bây giờ của bọn hắn là:

Lực lượng 21

Tốc độ 21

Tinh nguyên vạn vật: 20

Pháp lực: 21

Phòng ngự: 11

Ngày hôm sau, khi mặt trời dâng lên, những tia sáng ấm áp chiếu xuống mang lại một cảm giác mát mẻ và dịu dàng.

Trần Tầm đã sử dụng vài lần Trừ Trần thuật cho mình và Đại Hắc Ngưu. Hắn đứng ở ngoài dược cốc mỉm cười rồi bắt đầu lên đường.

Căn cứ vào quy định của Ngũ Uẩn Tông, nếu như đột phá đến Trúc Cơ kỳ phải nhập tịch vào điện mình trực thuộc, mà bọn hắn đang ở Luyện Đan điện, tất nhiên phải đến đăng ký ở đây.

Chỉ có điều, Đại Hắc Ngưu đã che dấu tu vi Trúc Cơ, mặt ngoài thể hiện ra mới chỉ là Luyện Khí kỳ tầng bảy, nhưng bởi vì tuổi thọ của linh thú dài hơn một chút so với tu sĩ cùng cấp bậc, cho nên cũng không ai biết rốt cuộc Đại Hắc Ngưu bao nhiêu tuổi.

Luyện Đan điện ở trên một ngọn núi chính, xung quanh mây mù bao phủ, núi non xanh ngắt, thấp thoáng có thể thấy được những mái hiên kiến trúc cổ kính được điêu khắc tinh xảo, trong không khí không ngừng tràn ngập mùi hương đan được, gột rửa trái tim mệt mỏi của vô số đệ tử.

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu không nhanh không chậm mà đi, một đường thưởng thức phong cảnh như tranh vẽ này, băng qua hơn mười ngọn núi chính của Ngũ Uẩn Tông mà bọn hắn chưa từng đi đến bao giờ.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Cẩu Đến Thiên Hoang Địa Lão của Tử Linh Phong Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Domino123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.