Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 6: Trận chiến trong và ngoài thành An Hội.

Tiểu thuyết gốc · 2276 chữ

Dưới những bức tường thành đổ nát, những cột khói lửa bốc lên như muốn nhấn chìm tất cả. Hai con rồng cùng hàng chục Phi ưng Pháp sư, cách mà người Đại Hoa gọi, đang làm việc cực lực để san bằng cái thành trì nhỏ nhoi này.

Ở phía dưới, mấy vạn quân còn lại cũng làm tức xông lên. Khói lửa bao trùm tất cả. Trong khung cảnh đó, hai thân ảnh nhỏ nhắn của Anh Như và Ái Nhi như hai mũi tên lao thẳng về phía quân thù. Hai nàng đi tới đâu, máu thịt tung bay tới đó.

Trong khi đó, ở ngoài thành, Maha Indravar đang quan sát kỹ lưỡng. Lúc này, một viên tùy tướng tới gần:

“Khởi tấu đại vương, ngày chiếm được An Hội không còn xa”

Bất ngờ, một tên lính chạy tới báo. Từng giọt mồ hôi không ngừng tuông ra:

“Báo. Quân tiếp viện của Bách Việt xuất hiện”

Lúc này, lá cờ đỏ, vòng tròn vàng xuất hiện. Ở giữa đại quân, Văn Siêu đang cưỡi ngựa. Phía bên cạnh hắn là một người đàn ông trong bộ giáp vàng kim đang cưỡi voi. Bộ râu màu đen che phủ hơn nữa khuôn mặt. Những nếp nhăn bắt đầu xuất hiện. Đôi mắt từng trãi sự đời đang nhìn mọi thứ.

Ông ta là Lê Trấn, tướng quân quan trọng nhất của Bách Việt, con trai của Lê Xí, một trong những vị tướng vĩ đại của nghĩa quân Sơn Lam khi xưa.

Những khẩu pháo hạng trung được gắn trên bành voi hoặc được đặt trên giá bắt đầu ra oai. Những tiếng pháo nổ ầm ầm vang lên không ngớt. Quân Drapura bị pháo nổ dọa sợ, nhưng đạn pháo quân Bách Việt chỉ có mấy phát bắn trúng vào trận địa quân địch, còn lại, hoặc là bay quá xa, vọt qua đầu quân thù, hoặc là bay quá gần, rơi xuống đất. Đạn đá không như đạn bằng gang, nếu đã rơi xuống đất rồi thì không có chuyện bật lên hay lăn đi, mà nằm yên ở đó.

Dù vậy, tiền quân của Bách Việt nhanh chóng tiếp cận cánh trái của quân địch. Nhìn bên ngoài, cung thủ đội nón lá, trước ngực mặt áo giáp có màu vàng với chấm tròn đỏ ở giữa. Quần màu xanh lá cây. Từng mũi tên theo lệnh của viên quan chỉ huy nhanh chóng bắn về phía quân địch.

Thấy uy lực của pháo này so ra kém hơn rất nhiều so với pháo trên tường thành, một mặt quân Drapura sai người leo lên mặt thành chiếm lấy đại pháo, chuẩn bị dùng để đối phó với quân Bách Việt, một mặt tập trung quân ngoài thành An Hội, chuẩn bị giáp chiến cùng quân Bách Việt.

Thêm vào đó, Maha còn muốn tìm được cách chế tạo vũ khí khủng bố ở trong thành An Hội. Linh cảm nói cho hắn biết vũ khí đang ở trong thành.

…………………………….

Đáng tiếc, lúc này, khi thấy cờ của quân Bách Việt, sĩ khí trong thành đã tăng vọt. Dù đạn dược lẫn thuốc súng đã sử dụng gần hết, không ai có ý định bỏ chạy. Nhiều người sử dụng thứ gọi là lưỡi lê mà Anh Minh đã chế cho mấy ngày trước đề đánh sáp lá cà với quân địch. Nói đi cũng phải nói lại. Uy lực của thứ vũ khí này thực sự khủng khiếp ngoài sức tưởng tượng. Áo giáp của quân địch bị đâm xuyên qua dễ dàng. Tất nhiên, một khi đánh sáp lá cà khi thường vong là không tránh khỏi. Nhất là khi quân địch tinh nhuệ hơn.

Sau đó, Minh tập hợp những người còn sống sót thành đội hình ở trong thành chuẩn bị giết giặc. Nhà cửa bị rồng phá đi hơn phân nữa nên không chơi trò đột kích được. Mà nói chúng thì cũng giúp quân của hắn có tầm nhìn thoáng hơn.

-Bắn!!! – Mịnh hạ lệnh. Hàng đầu tiên nổ súng, gần trăm viên đạn và tên nỏ bay ra, bắn gục một đám quân địch.

-Bắn!!! – Hàng thứ 2 nổ súng. Lại là một đám quân Drapura nữa ngã xuống

-Hàng thứ 3!!! BẮN!!! – Hàng thứ 3 bóp cò.

-Bắn tự do!!! – Minh thét lên.

Trong khi đó, Anh Như cũng dùng pháp thuật. Những cơn lốc xoáy lửa nhưng xe ủi, chậm nhanh chóng quét sạch những gì cần quét. Những mũi tên lửa theo nghĩa đen lao xuống từ trên trời. Đồng thời, những khẩu súng phung lửa cũng ra tay.

Tuy nhiên, sao cùng Anh Như cũng kiệt sức. Những khẩu súng phun lửa cũng chỉ bắn được một lần. Lúc này, Minh hô lớn

“Giết sạch quân thù, bảo vệ An Hội!”

“Giết sạch quân thù!”

“Bảo vệ An Hội”

Các chiến sỹ Bách Việt hét lớn, rút vũ khí lao lên chém giết quân Drapura. Những chiến sỹ dũng cảm thi nhau ngã xuống dưới lá đỏ, vòng tròn vàng, nhưng vẫn không hề sợ hãi hướng về quân giặc mà xông tới. Quân Drapura nhanh chóng sợ hãi, quay đầu bỏ chạy. Tiêu cực cảm xúc theo nhau lan truyền, quân Drapura một tên tiếp một tên vứt vũ khí quay đầu chạy thoát thân.

Trong ánh sáng chói loá của bầu trời, một lá đỏ, vòng tròn vàng rách rưới ám đen màu khói súng và máu tươi đã khô tung bay phất phới. Hình ảnh ấy đang dần hiện lên một cách tuyệt đẹp trước mắt những người lính Bách Việt trong thành. Bọn họ nửa ngồi nửa quỳ trên mặt đất, nước mắt tràn trề, phía trước là hình ảnh người anh hùng đồ sộ cầm lá cờ to đỏ vòng tròn vàng, chân đạp trên đám xác người, cả người ngập ngụa máu, thậm chí còn có mấy cái cuống mũi tên gãy hướng ra phía ngoài rỉ máu nhưng vẫn kiên cường không ngã, vẫn đứng sừng sững như bức thành đồng ngăn chặn bước chân kẻ thù. Chết mà mắt không hề nhắm lại, vẫn cứ mở trừng trừng nhìn về phía trước.

Ở thế giới của Anh Minh có một từ để tả “Quyết tử cho tổ quốc quyết sinh”

Về cơ bản, kế hoạch dùng pháo của Maha nhanh chóng thất bại. Tìm bản vẽ vũ khí cũng thất bại nốt. Do đó, hắn chuyển sáng dàn trận, đánh nhau cùng viện quân.

………………………………….

Ở ngoài thành.

Đại pháo của quân Bách Việt thi nhau gào thét, nhưng kết quả chẳng được như ý. Lê Trấn rút gươm hạ lệnh

RẦM!!! RẦM!!! Từ trên đỉnh đồi, mấy chục thớt voi chiến dậm những bước chân khổng lồ chạy ầm ầm, cả mặt đất cũng rung chuyển như trong cơn địa chấn. Theo sau đàn voi trận là 2 vạn bộ binh. Ngụy Thức đầu đội mũ giáp bằng vàng, người mặc áo giáp có kính hộ tâm, khoác áo choàng đỏ, cầm đao hô lớn

U...U...U... Tiếng tù và vang lên dồn dập. Mấy chục thớt voi Bách Việt dưới sự điều khiển của quản tượng ào ào lao vào chiến trường. Mấy khẩu pháo đặt trên bành voi thi nhau khai hỏa, đạn bay vù vù trên đầu quân Drapura. Thấy đội voi chiến của Bách Việt, Maha Indravar cũng lệnh cho voi chiến của mình xông lên giao tranh.

Đàn voi chiến hai bên lao vào nhau, quản tượng dùng giáo, câu liêm, trường đao bắt đầu giao chiến. Maha Indravar vung trường đao, chém ngã hai quản tượng của Bách Việt, sau đó bắt đầu giục voi lao vào tàn sát bộ binh. Con voi trắng chột mắt hung hãn lao vào lính Bách Việt, dùng chân đạp, dùng vòi cuốn, dùng ngà quật, đánh bay vô số binh sỹ. Bên này, Lê Trấn cũng chém ngã một quản tượng, sau đó bồi thêm 1 đao chém chết con voi vô chủ, nhìn thấy Maha Indravar dùng voi đuổi giết bộ binh thì tức giận, lập tức thúc voi lao lên đón đánh. Con voi xám của Lê Trấn cũng là voi đầu đàn, bị cụt một ngà, đầu sứt vài vết sẹo. Hai con voi nhìn thấy nhau thì lao vào, dùng vòi quấn lấy nhau, ngà móc vào nhau, giằng co như hai con trâu đực trong lễ hội chọi trâu vậy. Ngồi trên cổ voi, hai người dùng trường đao chém lẫn nhau, tiếng kim khí chọi nhau vang lên ầm ĩ

Trong khi đó, lính bộ binh Bách Việt yểm trợ đội voi chiến bắt đầu lao vào bộ binh Drapura. Quân hai bên bắt đầu chém giết ác liệt. Quân Drapura đã mệt mỏi sau nhiều ngày chiến đấu, lương thảo lại chậm chạp không chuyển đến, giờ đang phải đói bụng chiến đấu với quân Bách Việt, đông hơn và có tinh thần tốt hơn. Chiến trường vang lên tiếng kim khí chạm nhau, tiếng hô giết và tiếng kêu gào như tiếng vọng từ địa ngục Atula.

Giữa lúc đang đánh nhau, những luồng ánh sáng màu trắng xuất hiện dưới chân của binh lính Bách Việt. Ngay làm tức, họ cảm thấy sức mạnh gia tăng, nhanh chóng lao vào chiếm giết kẻ địch. Bên cạnh đó, lâu lâu từ trên trời lại có những tảng đá được bao bộc bởi những tảng đá được bao bọc bởi những lồng sáng màu xanh rơi xuống trận địa quân Drapura. Khói bụi bao trùm khắp nơi

Phía trên bầu trời, những con chim phượng hoàng lửa của Bách Việt cũng nhanh chúng tham chiến. Da của chúng tỏa ánh sáng lấp lánh như mặt trời buổi bình minh. Từng hơi thở của chúng mang theo ngọn lửa có thể thiêu cháy hết mọi thứ. Ngồi tên lưng của những con vật này, kỵ sĩ Bách Việt áp đảo hoàn toàn những tên lính Đại Hoa đang ngồi trên lưng chim ưng khổng lồ.

Hai bên “không quân” phát ra tiếng kêu chói tay rồi lao vào nhau. Những cọng lông vũ sáng lấp lánh rơi xuống đầy trên mặt đấy, tạo ra một khủng cảnh diễm lệ chưa từng có. Từng tiếng kêu vang lên.

Tiếp đó, hai con rồng của Đại Hoa xông lên càng quét quân địch. Lúc này, những cây đại nỏ bắt đầu xung trận. Da rồng cứng hơn sắt nên khó làm tốn thưởng, trừ ai kia. Tuy nhiên, những cây đại nỏ toa bằng năm chiếc xe tải cũng đã làm hai con rồng trở nên khó khăn hơn trong chiến đấu, nhất là khi chúng được gia cố bởi ma thuật. Những cột sáng màu trắng xuất hiện sau đó tụ vào trong cây nỏ.

Kỵ binh Bách Việt đột nhiên xuất hiện, chọc thẳng vào cánh trái của quân Drapura. Đám kỵ binh múa đao chém giặc như chém chuối. Quân Drapura bắt đầu hoảng loạn.

Lúc này, từ ngọn đồi bên phải, cách quân Drapura chưa đầy 200m, mấy ngàn lính sử dụng súng thần cơ dưới sự chỉ huy của Văn Siêu xuất hiện, bắn ầm ầm vào quân Drapura. Bọn họ được trang bị súng thần cơ như của nhà Hồ thế kỉ XV, cùng súng hỏa mai kiểu thế kỉ XVI, XVII, được mua từ lục địa Tây Thổ. Quân Drapura ngã gục liên tục. Như là giọt nước cuối cùng làm tràn ly nước đầy, quân Drapura sợ hãi quay đầu bỏ chạy, binh bại như núi đổ

Maha Indravar thấy quân mình bỏ chạy, cũng vội vàng giục voi lùi lại. Thấy vậy Văn Siêu cũng đuổi theo không bỏ. Bỗng nhiên voi Maha Indravar đột nhiên gào lên, lảo đảo rồi ngã xuống. Trên đồi bên phải, Nguyễn Văn Siêu cầm khẩu súng nạp hậu mà Anh Minh đã cho hắn trước khi đi cứu viện đang bốc khói, khóe môi vẫn còn cong lên thành một nụ cười lạnh lùng. Phải nói là do khẩu súng này quá quan trọng nên lúc vượt vòng vây hắn không dám dùng. Về đên kinh thành Thăng Long, cả tướng lĩnh lẫn công tượng đều há mồm không tin nổi.

Tiếc thay, tên Siêu tuy có tài bắng súng nhưng hắn không phải lính bắn tỉa. Súng của hắn lại cũng không có thiết bị ngắm. Do đó, hắn chỉ bắn chết được con voi của Maha.

Maha Indravar ngã lộn một vòng trên mặt đất, lập tức bật dậy, rút hai cây đao ra, múa giết quân Bách Việt. Vô số lính Bách Việt bị chém giết dưới đao của hắn. Lê Trấn thấy thế liền nhảy xuống voi, vung đao lao vào chém tặc tướng Maha. Maha lùi lại một bước, né người dùng cái khiên đeo sau lưng đỡ đòn, rồi vung kiếm chém giết. Được một lát thì Văn Siêu chạy tới, cầm thương lao vào trợ chiến. 2 tướng cùng Maha chém giết mấy trăm hiệp mà vẫn không hạ được tên tướng giặc. Vua giặc càng đánh càng hăng, đao quay vèo vèo như múa.

Tiếp đó, một con rồng thương tích đầy mình bay tới kéo hắn đi. Phải nói là hắn vẫn còn giá trị lợi dụng với Đại Hoa. Hơn nữa, giữa chiến trường mấy vạn người mà bỏ mặt hắn như vậy cũng không phải là ý gì hay lắm

Phía sau, hai vạn quân cũng bỏ chạy theo vua của họ. Về cơ bản, quân Bách Việt toàn thắng.

Bạn đang đọc Bách Việt Đế Quốc truyền kỳ sáng tác bởi dangtuanviet2018
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dangtuanviet2018
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.