Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

19:ngươi Là Con Của Bạch Thiên Thanh ?!!

2129 chữ

Bạch Dạ cay đắng đứng lên, nhìn thấy Chu Y với vẻ mặt cười mà không cười nhìn hắn,Bạch Dạ than khổ không ngớt.

Biết thế không nên dính vào hai tên này !

Hắn thấy Vương Đông đang nhìn hắn cười hả hê, tên Hoàng Vũ thì làm như không nhìn thấy hắn, Hoắc Vũ Hạo thì đang cố nhắc bài, Thiên Xích thì...dậy đi chị ơi !!

Bạch Dạ chỉ muốn ôm mặt, may là hắn cũng đã có đáp án:

“Thưa giáo sư, là do ảnh hưởng của hồn đạo khí.Nó khiến cho hai phân lớp tấn công và phòng thủ trở nên khó phân biệt hơn”

Chu Y sắc mặt hòa hoãn mấy phần, lạnh nhạt phất tay, ý bảo hắn ngồi.

Bạch Dạ như được đại xá, thở phào rồi ngồi xuống.Chu Y lại nói:

“Tính ra ngươi cũng không phải dạng ngu ngốc chỉ biết cười trên sự đau khổ của người khác”

Này này này ! Ý gì đây ! Ý nói ta ngu đấy à ?!

Bạch Dạ khuôn mặt đen lại, hắn nghe Chu Y nói tiếp:

“Không sai,chính vì Hồn Đạo Khí xuất hiện, làm cho công và phòng mơ hồ khó phân biệt rõ ràng như trước nữa, đây chính chủ đề ta muốn nói hôm nay.Chắc hẳn các ngươi đều biết,sau khi Nhật Nguyệt Đại Lục mang đến các nguyên liệu trân quý và các phương pháp chế tạo Hồn Đạo Khí cơ bản, Hồn Đạo Khí đã phát triển một cách mạnh mẽ, càng lúc càng hoàn mỹ, uy lực cũng càng lúc càng lớn. Thế nên, một Khí Hồn Sư hệ Thực Vật cầm trong tay một món Hồn Đạo Khí uy lực mạnh mẽ, thì sức chiến đấu không kém một tên Chiến Hồn Sư hệ Cường Công chút nào. Tương tự như vậy, một Chiến Hồn Sư hệ Mẫn Công nếu có một món Hồn Đạo Khí phòng ngự mạnh mẽ thì hắn cũng có thể tạm thời thay thế vị trí của Khí Hồn Sư hệ Phòng Ngự…”

Sau đó là cả một bài giảng về cái lợi và cái hại của việc quá dựa vào Hồn Đạo Khí mà mất đi căn bản của một Hồn Sư.Cuối bài giảng,bà nói thêm một câu:

“Trong ba tháng này, ta sẽ chủ yếu huấn luyện và rèn luyện thân thể các ngươi. Không cần biết các ngươi là ai, có lai lịch gì, thiên phú cao bao nhiêu. Nếu trong ba tháng này không thể thông qua khảo hạch của ta, thì cũng giống như chín tên kia, cút”

“Giờ học sáng nay đến đây thôi, bữa trưa hôm nay các ngươi tốt nhất ăn một bữa thật ngon đi, chiều nay bắt đầu huấn luyện. Tan học. Hoắc Vũ Hạo,Bạch Dạ,Phượng Thiên Xích, các ngươi đến văn phòng ta một chút”

Chu Y ra khỏi lớp để lại ba người vẻ mặt mơ hồ, nhưng cũng không dám nhiều lời.Dù chuông tan học vẫn chưa vang nhưng phòng học không ồn ào mà trái lại rất yên tĩnh.Tất cả đều là vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ về bài giảng của Chu Y.

Quả thật, cách làm việc và cách đối nhân xử thế của Chu Y Bạch Dạ không dám khen tặng, nhưng trên mặt dạy học, nói dạy hay thì không chắc chắn nhưng bà ấy chỉ ra trọng tâm của vấn đề, việc Hồn Sư quá ỷ lại vào Hồn Đạo Khi khiến nó trở thành một nguồn sức mạnh lớn, đồng thời cũng tạo ra một quả bom nổ chậm. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì một Hồn Sư chân chính sẽ dần dần biến mất trên đại lục để Hồn Đạo Khí thế chỗ. Chu Y đã làm rất đúng khi mà chỉ ra cả cái lợi và hại của Hồn Đạo Khí, khiến các học viên trở nên càng kiên định trên con đường của một Hồn Sư thuần túy mà không phải là một Hồn Sư sử dụng Hồn Đạo Khí. Ở điểm này, Chu Y đã thành công.

Quả thật, học viện của quái vật chỉ có quái vật dạy a!

Bạch Dạ cảm thán nghĩ đến, đồng thời hắn cũng nghĩ đến con đường mà mình chỉ ra cho Hoàng Vũ.Hắn không biết mình làm vậy là đúng hay sai. Ý tưởng ban đầu của hắn là tạo ra cho Hoàng Vũ một thanh Hồn Đạo Khí có thể giúp hắn không dùng vũ hồn nhưng vẫn có thể chiến đấu linh hoạt được, nhưng với bài giảng ngày hôm này hắn cũng cảm thấy nghi ngờ, hắn tự hỏi mình có nên tiếp tục hay không ?

Bạch Dạ lắc đầu, vung những suy nghĩ đó ra khỏi đầu, đôi mắt hướng về phía Hoàng Vũ, chỉ thấy người kia cũng là vẻ mặt suy nghĩ.

Cảm thấy như có ai huých vai mình, Bạch Dạ quay đầu lại, Hoắc Vũ Hạo đang nhìn mình.Nhớ lại lời của Chu Y, Bạch Dạ kéo Thiên Xích-người vẫn đang ngủ nãy giờ.

Cả ba đuổi theo Chu Y,ngoại trừ hai tòa Giáo Học Lâu màu tím và đen có tòa nhà dành cho giáo sư ở bên ngoài thì mỗi tòa Giáo Học Lâu khác, bên trong đều có một văn phòng giản dị.

Nhóm của Bạch Dạ đi theo Chu Y tiến vào một cắn phòng cách lớp học bọn hắn không xa.Bạch Dạ đi sau đóng cửa, bên tai lại là giọng của Chu Y nhàn nhạt truyền tới:

“Ta không phải là một người thích nói nhiều,vũ hồn của Vương Đông khiến ta kinh ngạc, nhưng ta lại khá mơ hồ với vũ hồn của các ngươi. Với khả năng của ta mà vẫn không thể đoán được vũ hồn của các ngươi là gì. Giờ thì cảm phiền các ngươi cho ta biết đáp án”

Giọng nói nhàn nhạt,ẩn chứa uy nghiêm cùng một luồng không thể kháng cự, giọng nói đặc biệt ngưng trọng.

Bạch Dạ trầm ngâm, dù gì thì vũ hồn của cha hắn cũng khá nổi, hắn không biết rằng Chu Y có nhận ra hay không nữa.Bạch Dạ lại càng lo hơn về phía của Thiên Xích, hắn lo sợ bại lộ bí mật Huyết tộc tộc nhân của nàng.

Kì thực Bạch Dạ cũng đa nghi quá khi nghĩ như vậy, phải biết lịch sử của Huyết Tộc đã bị chôn vùi sâu đến mức mà không có một quyển sách nào có thể ghi lại,Chu Tước biết đến là vì nàng đã tận mắt chứng kiến cảnh diêt tộc của họ, còn Chu Y thì thậm chí còn chẳng biết Huyết Tộc đại biểu cho cái gì.

Đôi mắt Bạch Dạ lo lắng nhìn về phía Thiên Xích, thấy người kia vẫn sắc mặt bình thản, dường như không quan tâm.

Cả Chu Y và Hoắc Vũ Hạo đều không chú ý tới sự dị thường của Bạch Dạ.Hoắc Vũ Hạo cũng chẳng giấu diếm vũ hồn của bản thân làm gì, hắn nói:

“Thưa giáo sư, vũ hồn của ta là Linh Mâu, thược tính tinh thần”

Bạch Dạ cũng không thấy bất ngờ, từ lần đầu tiên gặp mặt hắn đã biết được vũ hồn thuộc tính tinh thần của Hoắc Vũ Hạo.Nhưng phía Chu Y bên kia lại tỏ ra cực kì giật mình, trên khuôn mặt già nua ấy lại xuất hiện vẻ vui sướng, Bạch Dạ vốn đang kì lạ với thần sắc của Chu Y thì lại nghe bà ấy nói tiếp:

“Bản thể vũ hồn? Thuộc tính tinh thần ? Mắt?”

Chu Y tỏ vẻ suy nghĩ, một lúc sau, bà lại nói:”Có thể cho ta biết hồn kĩ đầu tiên của ngươi được không ?”

Bạch Dạ nheo mắt, dù gì thì hồn kĩ cũng là một bí mật quan trọng của mỗi hồn sư, cho dù Chu Y hành xử bá đạo cũng không thể tùy tiện hỏi thế.

Nhưng Hoắc Vũ Hạo tên kia lại không do dự, điều này khiến hắn cảm thấy hơi bất ngờ, hắn nói với Vũ Hạo:”Này Vũ Hạo, suy nghĩ cho kĩ”

Người kia thì vẻ mặt yên tâm đáp lại hắn, Hoắc Vũ Hạo lặng yên sử dụng hồn kĩ, một luồng sóng tinh thần bao phủ Bạch Dạ và Chu Y. Với khả năng của hai người họ, tránh khỏi ảnh hưởng của luồng sóng tinh thần này là một chuyện không khó chút nào nhưng cả hai cùng ăn ý không làm ra bất kì kháng cự nào, cứ mặc cho nó tự nhiên diễn ra.

Vừa tiếp xúc với cổ lực lượng tinh thần này, đôi mắt của Bạch Dạ nháy mắt mở to, Chu Y bên phía bên kia cũng vậy.

“Hồn kĩ này chắc chắn không phải của một hồn hoàn mười năm, nếu có thì chắc chắn ta sẽ biết. Đây chắc chắn là một con hồn thú mười vạn năm trao cho hắn, nhưng kể cả mười vạn năm cũng chắc chắn không có con hồn thú nào mà thân thể của một đứa bé này chịu nổi. Kể cả là hiến tế thì cũng chả có con hồn thú nào ngu đến mức hiến cho một tên con người khi vừa đạt cấp 10. Chỉ còn suy đoán con hồn thú đó đã ở trong tình trạng hấp hối, mượn nhờ cơ thể tên này để sống tiếp, con hồn thú đó chắc hẳn là hồn thú hệ tinh thần, ít nhất phải có tu vi trên năm mươi vạn năm, cũng có thể là….trăm vạn năm !!!”

Lời nói của Thanh Long như một cơn chấn động đánh về phía Bạch Dạ, đôi mắt Bạch Dạ lấp lóe hướng về phía Hoắc Vũ Hạo đang ngoan ngoãn đứng ở đó.Chu Y thì là thần sắc kinh diễm.

Bởi vì hồn kĩ này thật sự quá tốt,mọi thứ xung quanh lập tức hiện rõ trong đầu của người được sóng tinh thần của Hoắc Vũ Hạo bao phủ, làm cho người ta có cảm giác bản thân giống như vừa đi ra khỏi một vùng đầy sương mù. Tất cả đều rõ ràng, rõ đến nỗi có thể miêu tả từng chi tiết nhỏ nằm trong góc khuất khó mà thấy được.

Một lúc sau, Chu Y mới nhẹ giọng lẩm bẩm:”Một kỹ năng thần kỳ. Khó trách Đường Môn chọn ngươi làm học viên đặc biệt. Chỉ với mỗi kỹ năng này đã đủ thuyết phục tiểu nha đầu Đường Nhã chọn Hoắc Vũ Hạo tên này rồi. Ta nghĩ mãi vẫn không hiểu tại sao nha đầu thông minh kia lại chọn một người hồn lực chỉ mới đạt cấp mười một, tố chất thân thể cũng rất bình thường. Hóa ra vẫn còn bí ẩn trong này”

Chu Y lại quay về phía Bạch Dạ,giọng nói đã khôi phục bình thản, thần sắc hứng thú nhing về phía Bạch Dạ nói:”Thế còn ngươi, vũ hồn của ngươi là gì ?”

Bạch Dạ trầm ngâm một lúc, hắn không biết có nên cho Chu Y xem vũ hồn của mình hay không.

Nhưng hắn mặc kệ, lộ ra cũng đâu có sao ? Cùng lắm là bị mọi người nhìn nhiều một chút mà thôi ?

Nghĩ tới điểm này, Bạch Dạ cũng thoải mái nói ra:”Ra đây đi, Byakuya”

Vũ hồn của hắn hiện ra cũng là lúc đôi con ngươi của Chu Y có rút lại, khó tin bật thốt lên:

“Ngươi là con của Bạch Thiên Thanh ?!!”

Chỉ thấy Chu Y sắc mặt khó có thể tin nhìn kĩ Bạch Dạ.

Bà nhìn chăm chú từ mái tóc, đôi mắt, cho đến những chi tiết nhỏ như khóe mắt, mũi.Miệng lẩm bẩm không ngừng:”Giống, giống, thật sự là quá giống ! Tại sao ta không chú ý hơn, ngươi thật sự quá giống với vị Vô Hào Đấu La kia”

Lẩm bẩm một hồi, Chu Y hưng phấn hỏi Bạch Dạ:”Nói ! Ngươi có phải là con của Bạch Thiên Thanh và Ninh Uyên hay không ?”

Chu Y hoàn toàn không để ý đến khuôn mặt ngày càng đen của Bạch Dạ, hắn chịu không nổi hình tượng từ một bà lão uy nghiêm chuyển thành fan khi gặp con của thần tượng.

Hình tượng chuyển biến quá nhanh !

Bạch Dạ đưa ánh mắt cầu cứu hai người còn lại trong phòng.

Một người thì vẻ mặt tò mò, một người thì đang mắt nhắm mắt mở cố gắng lắng tai nghe chuyện gì đang xảy ra.

Chắc chắn là mới vừa tỉnh ngủ !

Bạch Dạ muốn hộc máu, tình cảnh nhất thời lâm vào bế tắc !!

Bạn đang đọc Bạch Dạ Ở Thế Giới Mới của [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.