Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhập Học-chữa Trị.

2837 chữ

Bối Bối chỉ vào một Giáo Học Lâu: _Màu sắc Giáo Học Lâu đại biểu cho các cấp khác nhau, dựa theo Hồn Hoàn mà phân chia. Giáo Hồn Lâu màu trắng là dành cho học viên vừa tiến nhập, tương tự như Thập niên Hồn Hoàn, năm hai và năm ba màu vàng, năm bốn và năm năm màu tím, năm thứ sáu màu đen. Có thể bước ra từ Giáo Học Lâu màu đen thì xem như đã tốt nghiệp học viện. - Giáo Học Lâu màu xám ở phía xa kia là thuộc Hồn Đạo hệ, từ diện tích thì Hồn Đạo Hệ chiếm một phần ba học khu, Vũ Hồn Hệ chiếm hai phần ba. Ngoài các Giáo Học Lâu còn có rất nhiều học tràng, tựa như Đấu Hồn tràng, khu sát hạch, khu ký túc xá, khu vực của các giáo sư… Giáo Học Lâu màu trắng là nơi chiêu mộ tân sinh, khoảng cách cũng gần bờ hồ tiểu kính nhất, ba người Hoắc Vũ Hạo đi dọc theo sườn nam tiến vào bên trong. Vì đang ở thời điểm nhập học nên khu vực Giáo Học Lâu dành cho tân sinh khá nhộn nhịp, một ít học viên vừa thông qua sát hạch đang đăng ký báo danh. Được Bối Bối và Đường Nhã dẫn dắt, quá trình dăng ký vô cùng thuận lợi, cả nhóm điều an toàn thông qua. Học phí thì do Thiên Quân lấy từ hệ thống ra bốn mươi kim hồn tệ đóng cho cả đám người. Mà phải nói luôn, nếu đóng tiền rồi mà không thông quan sát hạch thì cũng như mất trắng tiền vào việc vô nghĩa vậy. Nhận lấy hai chìa khóa ký tục xá, mấy bộ đồng phục cùng bốn huy chương màu trắng, nhóm người Hoắc Vũ Hạo tiến đến Giáo Học Lâu của tân sinh. Đường Nhã nói: - Tiểu Hoắc, Tiểu Quân, Tiểu Thiên, Tiểu Vân ký túc xá nằm ngay sau lưng Giáo Học Lâu, là nơi lớn nhất học viện. Ba ngày sau mới chính thức khai giảng, các ngươi trước tiên có thể tập làm quen với hoàn cảnh xung quanh. Học viện thường tổ chức nhiều trận đấu hoặc nhiệm vụ, chiến thắng sẽ nhận được phần thưởng. Các ngươi lúc này đã là Hồn Sư, sau khi đăng ký vào học viện mỗi tháng còn có thể nhận được tiền lương từ tam đại đế quốc, nếu chỉ để dùng cơm chắc cũng đủ. Hoắc Vũ Hạo ghi nhớ lời nói của Đường Nhã, đang chuẩn bị cáo biệt hai người, Bối Bối liếc qua nhìn thấy một phần thông báo liền thoáng nhíu mày. Lý Thanh Thiên không cần tiến đến, vận chuyển hồn lực, một lực hấp mạnh mẽ làm cho tờ thông báo như vật có cánh, bay lên tay của Lý Thanh Thiên. Trên thông báo ghi, chủ nhiệm tân sinh nhất ban: Chu Y, chủ nhiệm tân sinh nhị ban... Chu Y? Mình hình như cũng là lớp Tân sinh nhất ban a? Bởi vì hắn cùng Thiên Quân, Tử Vân và Hoắc Vũ Hạo báo danh sớm nên đã được sếp vào lớp Tân sinh nhất ban. Đường Nhã cũng đã phát hiện ánh mắt Bối Bối, nhìn lại cũng kinh hô: _Á? Sao lại lão lão sư biến thái Chu Y này? Người này không phải là chủ niêm năm ba sao? Tại sao lại xuống ban tân sinh bên này? _Có chuyện gì sao đại sư huynh, tiểu Nhã lão sư? Thiên Quân nhìn thấy thái độ kinh ngạc của hai người tự tiếu phi tiếu hỏi. Bối Bối cười khổ: _Nghe nói bởi vì Chu lão sư quá nghiêm khắc nên số học viên vừa rồi có thể lên năm bốn chỉ có một phần mười, các học viên lại hợp sức báo lên viện trưởng nên Chu lão sư mới tạm thời bị dời ban. Tiểu sư đệ, các ngươi nên cẩn thận một ít, tuy học viên quái vật tại ngoại viện không nhiều nhưng lão sư quái vật lại không thiếu, Chu lão sư này chính là một trong số đó! _Đệ hiểu rồi. Cả ba gật đầu cái rụp. _Bọn đệ về kí túc xá đây, hai người đi trước đi. Bối Bối mỉm cười: - Được, ta và Tiểu Nhã lão sư cũng phải đi kiểm tra thăng cấp, nếu mọi chuyện thuận lợi, chúng ta sẽ là học viên năm tư. Ta ở phòng 316 trong ký túc xá, có việc gì cứ vào đó tìm ta. Bối Bối và Đường Nhã thật sự còn rất nhiều việc phải làm nên lúc này khá vội, Đường Nhã nóng lòng đạt được Hồn Hoàn thứ ba cũng vì kì kiểm tra lên cấp này. Sau khi lên lớp còn phải xử lý nhiều việc nữa. Hoắc Vũ Hạo có gan một mình vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, lại còn có ba người Thiên Quân nữa, bọn họ cũng không cần quá lo lắng.

o0o

Giáo Học Lâu của học viên năm nhất màu trắng, năm hai và năm ba màu đen, cả nhóm người đi qua ba tòa nhà này liền thấy được tòa ký túc xá. Ký túc xá chiếm một diện tích cực lớn, mặc dù là một tòa nhà thống nhất nhưng bên ngoài lại được sơn đến bốn màu: vàng, trắng, đen, tím. Rõ ràng đấy là tượng trưng cho bốn khu vực của các cấp lớp khác nhau. Tòa nhà này tổng cộng có đến sáu tầng. Hoắc Vũ Hạo đi đến cổng ký túc xá màu trắng, phía trong có một vị lão nhân đang ngồi. Lão nhân này mặc trang phục màu xám, mặt đầy vết nhăn, đôi mắt lờ mờ, mí mắt sụp xuống, bộ dạng gần đất xa trời. Lão đang ngồi tựa vào ghế trông hết sức thoải mái, ánh mắt trời từ bên ngoài vừa vặn chiếu lên người lão. Hoắc Vũ Hạo từ từ tiến vào, cung kính nói: - Đệ tử xin ra mắt gia gia, đệ tử là tân sinh năm nay, lần đầu đến ký túc xác. Ngài có cần kiểm tra huy chương tân sinh của chúng ta không? Lão nhân kia cũng không ngẩng đầu lên, tay phải run rẩy giơ lên, thều thào nói: - Huy chương và chìa khóa ký túc xá đâu, đưa cho ta xem. Hoắc Vũ Hạo vội vàng lấy ra. Lão giả cầm xem một lát rồi trả lại cho hắn. - Đi đi, phòng 108, lầu một, phòng thứ ba bên trái và phòng 109 kế bên. Từ tầng bốn trở lên là ký túc xá của nữ sinh, không thể vào. Nếu bị phát hiện lập tức khai trừ. - Cám ơn ngài. Cả nhóm đồng loạt lại cúi chào lão giả một cái rồi mới quay người rời đi. Khi Thiên Quân đi ngang qua lão thì bỗng cảm thấy một khí tức quen thuộc… _Long Vương lão bằng hữu… Từ trong miệng của hắn, năm từ này bất chợt thoát ra, từ trên người của hắn toát ra khí thế cực mạnh, một cỗ khí thế ngông cuồng cực điểm. Trên Người hắn ánh kim phát ra rực rỡ, hắn ngồi bệt xuống ngay cổng. Lão nhân vẫn tiếp tục giữ nguyên tư thế cũ, thì thào nói: _Khí tức thật quen thuộc… Đây chính là cộng hưởng, giữa hai người có vũ hồn giống nhau về thuộc tính bất giác sẽ sinh ra cộng hưởng. Trường hợp của Thiên Quân cùng lão giả kia lại khác, họ có cùng cực hạn chi quang vũ hồn nhưng một cái thì mạnh mẽ là một phần của Long Hoàng, còn một cái thì ngông cuồng bá đạo ngay cả thiên đạo cũng không làm gì được hắn là cữu ngũ chí tôn thật sự, họ lại sinh ra một mối quan hệ gì đó rất mạnh. _Các ngươi về phòng trước đi, cậu nhóc này đang đột phá chút nữa nó sẽ vào sau. Lão gia gia hiền từ mở miệng. _Vâng. Cả nhóm đồng loạt gật đầu. .... Khi cả nhóm đều đi khỏi, khuôn mặt của lão hiện lên nét cười nhàn nhạt. _Này, bé con hãy cho ta thấy vũ hồn của con nào. Lão lẩm bẩm rồi từ trên người xuất hiện bao lấy cả hai người rồi biến mất. _Viện trưởng, Mục lão ngài ấy… Hai bóng đen xuất hiện ngay chỗ hồi nãy mà ông lão ngồi. _Không có việc gì, cô hãy đi kiêu người lại đây thế chỗ của sư phụ chút đi, người có việc… Bóng đen kia nói, bóng đen khác gật đầu rồi biến mất ngay tại chỗ. _Tiểu sư đệ xuất hiện rồi a… Người kia trên mặt hiện lên vẻ tiếu ý, tự lẩm bẩm rồi cũng biến mất. …

Thiên Quân hiện tại đang đột phá nhưng không phải đột phá bình thường, mà là từ vũ hồn cộng hưởng sinh ra đột phá. Từ trong Thân Thể của Thiên Quân, khí tức ngông cuồng, bá đạo vẫn tăng lên theo thời gian, trên trán hắn xuất ra vài giọt mồ hôi. Grao! Một tiếng hống vang vọng khắp không gian. GRAO! GRAO! GRAO! Lại ba tiếng hống nữa lại vang lên khiến cho không gian trắng xóa nơi đây muốn tan vỡ. Từ trong ngực của Thiên Quân, hình dáng hai con rồng mạnh mẽ bay lên, Một con màu vàng lắp lánh ánh kim khí tức ngông cuồng bá đạo, một con màu đen âm u khí tức hắc ám, nhưng cả hai đều phát ra Đế Hoàng khí tức uy nghi thiên hạ. _Long lực này thật mạnh… Mục lão ngồi trên ghế cách xa chỗ của Thiên Quân , khuôn mặt hiền từ thảnh thơi không chút gì khẩn trương nhìn đến. Trên lương của Thiên Quân xuất hiện hai đôi long dực hai màu vàng, đen, vàng trên đen dưới, quanh thân có điện quang ẩn hiện, trên đầu của hắn xuất hiện một cặp long giác hoàng kim. Hai con rồng bay vài vòng trên đầu của Thiên Quân xong thì đồng loạt tiến vào trong người của hắn. Bùm! Một vụ nổ không khí vang lên, không gian nơi này xuất hiện vết rạn nức. Thiên Quân mở mắt… từ trong đôi tử sắc dị đồng, hàn quang lóe lên rồi biến mất. _Nơi đây là đâu? Hắn nghi hoặc hỏi. _Đây là không gian trong hải thần thụ, này bé con con tên gì? Mục lão bỗng xuất hiên bên cạnh Thiên Quân làm hắn giật thót. _Phạm Thiên Quân… Thiên Quân bình tĩnh lại cúi đầu cung kính nói. _Phạm Thiên Quân, cái tên thật hay… không ngờ trong cùng cơ thể của một nhóc lại xuất hiện hai vũ hồn của hai Chí Tôn Long Hoàng… _Lão gia gia nhìn thấy? Thiên Quân nghe lời của Mục lão thì kinh ngạc nhưng rất nhanh bình tĩnh trở lại. _Ta gọi là Mục lão, bé con, con có chịu làm đồ đệ của ta không? Mục lão hiền từ gật gật đầu, đưa cánh tay đặt lên vai của Thiên Quân nói. _Mục lão, con chỉ là một thằng nhóc mồ côi không xứng để làm học trò ngài… Thiên Quân mở miệng. _Bé con, khổ cho con rồi, trong giới hồn sư không phân biệt thân phận, sao lại không xứng? Mục lão mỉm cười, đưa cánh tay run rẩy lên đầu của Thiên Quân xoa xoa… Thiên Quân mắt hơi cay, tính luôn hay kiếp làm người, số người quan tâm hắn chỉ có bằng mười ngón tay, nhưng sau khi gặp Thiên Không Tà Đế thì hắn lại cảm nhận được tình thương gia đình, ấm áp từ từ làm tan con tim đang đóng băng của hắn. _Sư phụ tại thượng, đệ tử Phạm Thiên Quân, xin nhận của đệ tử ba lạy. Thiên Quân quỳ xuống nói. _Hảo, hảo, hảo. Mục lão nét mặt càng đậm nét cười đưa tay đỡ lấy Thiên Quân. _Sư phụ thân thể của người… _Không sao, thân già này của ta đã mắc một số bệnh, cũng lâu rồi, không có việc gì đâu. Khụ… khụ… Mục lão ho khan. _Để đệ tử xem cho người. Thiên Quân cầm lấy tay của Mục Lão đưa hồn lực vào xem xét. _Căn nguyên bị suy giảm, xương sống bị gãy, trong kinh mạch có độc tố… làm cho thân thể không thể nào đứng thẳng… ẻ hạ độc thật tàn độc, đây là một loại kịch độc tuy không mạnh nhưng thời gian ngấm độc rất nhanh, từ từ bào mòn thân thể, nhưng cái này chỉ là đối với người trên cấp bậc phong hào đấu la còn nếu dưỡi thì chạm vào thôi thì ngỏm củ tỏi ngay lập tức… Thiên Quân nói một loạt làm Mục lão bất ngờ, lão không ngờ rằng bây giờ còn có người có thể nhìn ra bản chất của loại độc mà lão mang trên người hơn mấy mươi năm. _Nhưng không phải không cách chữa trị. Nghe câu sau của Thiên Quân khuôn mặt của Mục lão bỗng xuất hiện một tia hi vọng. _Con… con nói thật? _Dạ, con có cách giải. Thiên Quân gạt đầu. _Nhưng qui trình hơi phức tạp, mà hồn lực của con không đủ để điều khiển… _Con có cách chữa là được rồi… Mục lão nhìn dáng vẻ suy tư của Thiên Quân thì mỉm cười hiền từ xoa đầu hắn. _Lão sư, người ăn viên đan này đi… Thiên Quân lấy ra một viên đan dược màu vàng kim đặt lên tay của Mục lão. _Đây là… _Con gọi nó là Thiên sinh đan là lục phẩm đan dược, nó có khả năng bức độc, tái tạo và tạo sức sống cho các tế bào trong cơ thể… nhưng như thế cũng chỉ có thể kéo dài sức sống cho người chừng hai mươi năm còn muốn chân chính chữa trị cho ngài thì con cần phải đạt đến cấp bật hồn đấu la mới được… Thiên Quân trầm ngâm nói. _Cho con ba năm. Ba năm sau con sẽ chữa hết bệnh cho người… Đoạn Thiên Quân đưa ra ba ngón tay. _Ba năm… Mục lão thất thần. _Sư phụ… Sư phụ… người xong chưa? Một giọng nói vô cùng du dương đột nhiên vang lên, ngay sau đó lại xuất hiện thêm một người nữa. Người vừa đến là một phụ nữ, cao chừng một mét bảy, da dẻ trắng nõn, dung mạo khoảng chừng năm mươi tuổi, mái tóc đen búi cao, bà mặc một bộ quần áo màu trắng viền vàng, trông hết sức gọn gàng, dáng vẻ của bà khiến người ta cảm thấy bà là một người hết sức lão luyện. Tuy lúc này bà đã lớn tuổi rồi, nhưng vẫn rất dễ đoán được khi còn trẻ đây tuyệt đối là một mỹ nữ tuyệt sắc. _Lâm Nhi là con sao? _Dạ. Còn đây là tiểu sư đệ? Tiên Lâm Nhi viện trưởng hồn đạo hệ xuất hiện. _Lâm Nhi,... sư phụ còn đang bận. Ngôn Thiểu Triết, Ngôn viện trưởng cũng là người xuất hiện sau khi hai người Mục lão biến mất cũng xuất hiện. _Lâm Nhi, Thiểu Triết có chuyện gì xảy ra à? Mục lão hiền từ hỏi. _Dạ, không có chỉ là con muốn nhìn tiểu sư đệ thôi ấy mà. Tiên Lâm Nhi tinh nghịch nắm lấy tay của Mục lão nói. _Tiên viện trưởng, Ngôn viện trưởng hảo. Thiên Quân mở miệng chào hỏi. _Tiểu sư đệ, mặc dù ngươi tuổi còn nhỏ nhưng ngươi cũng là đồ đệ của sư phụ gọi ta là sư tỉ đi. _Đúng vậy, ngươi cũng gọi ta là sư huynh đi, nhưng ta thắc mắc một điều… Ngôn Thiểu Triết gật đầu nói. _Vậy… Ngôn viện… Ngôn sư huynh cứ hỏi đi. _Trong Dữ liệu của đệ thì đệ ghi là song sinh vũ hồn Thiên Đạo Bất Khuất Vô Cực Thánh Long Hoàng và Phách Băng Bệ Ngạn cực chí chi băng phải không? Thiên Quân gật đầu. _Nhưng sư phụ nói đệ lại có vũ hồn của hai Long Hoàng là sao? Nói đến đây, lời nói của Ngôn Thiểu Triết làm Mục lão bất ngờ. _Thật ra con chỉ có hai vũ hồn là Thiên Đạo Bất Khuất Vô Cực Thánh Long Hoàng và Phách Băng Bệ Ngạn nhưng khi còn nhỏ ở trong khu hỗn hợp của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm lại vô tình rơi vào động phủ của Cửu Đầu Thần Dực Ma Long Hoàng rồi bị bắt buộc tiếp nhận truyền thừa vũ hồn của ngài nên thành ra con có ba vũ hồn. Thiên Quân gãi gãi đầu bịa chuyện. _Không thể nào!, Cả ba người cùng kinh hô.

Bạn đang đọc Bách Chiến Đế Thần của hibikiakirasouma
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.