Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hòa Vào Nhau

Phiên bản Dịch · 1937 chữ

Nếu như dung hợp Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh tiến vào trong Đại Viên Kính Trí, như vậy sẽ không thể tốt hơn.

Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh và Đại Viên Kính Trí có chỗ tương tự, chính là làm cho tâm tình bất động, duy trì trạng thái bình tĩnh triệt để, từ đó nhìn vạn vật, ứng phó với mọi chuyện.

Đại Viên Kính Trí không thể khắc chế được Đại Quang minh thân, nhưng lại diệu dụng vô cùng, còn hơn Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh.

Nếu như hòa Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh vào trong Đại Viên Kính Trí, nwh v ậy Đại Viên Kính Trí sẽ nâng cao thêm một bước.

Nếu không thể hòa vào, lúc vận chuyển Đại Viên Kính Trí sẽ không thể dùng Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh, khi vận chuyển Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh, không thể dùng Đại Viên Kính Trí, rất không tiện.

Hắn đã có thói quen dùng Đại Viên Kính Trí, bất cứ lúc nào cũng ở bên người, lúc nào cũng quan sát vạn vật, có cảm giác nắm giữ tất cả, đột nhiên đổi thành Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh, lại giống như người mù người điếc vậy, khó chịu cực kỳ, dường như võ công của hắn cũng bị ảnh hưởng.

Hai người đột nhiên trở về Thiên Xu viện.

Hắn vừa về tới Thiên Xu viện thì sắc mặt đã hơi thay đổi.

Tiêu Thi nói: - Sao vậy?

Sở Ly rên một tiếng: - Tại sao An Vương lại trở về rồi?

- Về rồi sao?

Tiêu Thi kinh ngạc.

- Hẳn là bí mật hồi phủ.

Sở Ly trầm ngâm:

- Tiểu thư nên làm bộ không biết thì hơn.

Tiêu Thi nhíu mày: - Hắn muốn làm gì?

Sở Ly lắc đầu một cái.

Hư Ninh ở bên người An Vương, hắn không có cách nào thấy rõ được suy nghĩ của An Vương.

- Chúc Thiên Hoa, ngươi đi tới luyện công viện, mời Hư Ninh tôn giả tới đây một chuyến.

Sở Ly cất giọng nói.

- Vâng, Đại tổng quản!

Âm thanh của Chúc Thiên Hoa ở một gian tiểu viện khác vang lên.

Sau đó là tiếng cửa mở, Chúc Thiên Hoa sải bước rời đi.

Đại Viên Kính Trí của Sở Ly theo Chúc Thiên Hoa, đã nhìn thấy hắn đi tới bên ngoài luyện công viện, gõ gõ cửa, bên trong không có động tĩnh, đối phương dùng sức đẩy cửa ra, thế nhưng lại bị một loại lực lượng vô hình ngăn cản, không có cách nào đẩy cửa ra được.

Chúc Thiên Hoa không tin tà, hít sâu một hơi, bắp thịt nhô lên, dồn chân khí mạnh mẽ đẩy ra.

Sở Ly lắc đầu cười thầm.

Bên trong đang có một lão giả mặc áo tím đứng đó, chắp tay đứng ở bên trong cửa, cách xa mấy chục bước, dưới chân vận chuyển nội lực đóng cửa lại, trừ phi tu vi có thể thắng hắn một bậc thì mới có thể đẩy được cửa ra.

Sở Ly cau mày, trừ lão giả mặc áo tím này ra còn có một lão giả mặc áo tím khác, đang đứng ở vị trí cách An Vương không xa, ẩn giấu bản thân, nếu không phải hắn có Đại Viên Kính Trí thì rất khó có thể cảm nhận được sự tồn tại của đối phương.

Hai lão giả mặc áo tím này hiển nhiên là cao thủ hàng đầu mà An Vương mới mời chào.

Lúc này An Vương đang đứng ở trên sân luyện võ trong luyện công viện, mắt điếc tai ngơ với âm thanh đang vang vọng ở bên ngoài, hai mắt phun ra thần quang, tu vi tinh tiến vượt xa dự đoán của Sở Ly, hắn đang chậm rãi đánh ra một bộ quyền pháp, hết sức chăm chú vào việc luyện quyền.

Hư Ninh đi tới gần, thấp giọng nói: - Vương gia, Đại tổng quản đang tìm ta, ta đi một chút sẽ trở lại!

- Cẩn thận một chút.

An Vương cau mày hừ lạnh nói:

- Quả nhiên cơ sở ngầm rất đông, lại bị hắn phát hiện ra, Sở Ly này…

Hắn trở về cực kỳ kín đáo, hầu như không ai được biết, bên luyện công viện hầu như không ai tới đây, nhưng vẫn bị phát hiện ra, cơ sở ngầm của Sở Ly ở trong phủ đông đảo thế nào không cần phải bàn cãi.

Tay Hư Ninh hợp thành hình chữ thập thi lễ, kéo cửa ra đi ra khỏi tiểu viện.

Chúc Thiên Hoa thiếu chút đã bị đẩy ngã, hắn vội vã lùi về phía sau, tay hợp thành hình chữ thập thi lễ: - Hư Ninh tôn giả, tổng quản cho mời.

Hư Ninh ra hiệu cho hắn đi trước.

Chúc Thiên Hoa dẫn đường ở phía trước, đi tới bên ngoài Thiên Xu viện.

Sở Ly nhân cơ hội nhìn thấy suy nghĩ của An Vương, còn có thân phận của hai lão giả này nữa.

Hai lão giả mặc áo tím này có tu vi thâm hậu, là cung phụng cấm cung.

Bởi vậy có thể thấy được, Hoàng thượng rất quan tâm đối với những hoàng tử như hắn, nhìn thấy An Vương chịu thiệt, tuy không ra tay giúp đỡ, thế nhưng lại vì đề phòng lại có thêm người tới ám sát, cho nên mới phái ra hai cung phụng cấm cung có tu vi hàng đầu này.

Mà An Vương trở về là vì điều tra Sở Ly.

Hắn đã nhận được tin tức, trong Vương phủ có không ít cao thủ đến, trong đó có bốn người dường như là cao thủ của Tử Vân sơn, điều này làm cho hắn giận tím mặt, quả thực là cháy nhà mới ra mặt chuột.

Nếu thật sự là cao thủ của Tử Vân sơn, như vậy người phế võ công của mình nhất định chính là Sở Ly!

Lúc trước hắn cũng mơ hồ hoài nghi, mình và Tử Vân sơn không cừu không oán, đối phương luôn phế võ công của mình thật là kỳ quái, hắn cũng hoài nghi đến người Sở Ly, cảm thấy là do hắn sai khiến, nhưng rất nhanh hắn đã phủ quyết.

Bởi vì cái chết của Mạnh Kiên cho nên Sở Ly và Tử Vân sơn là đối thủ một mất một còn, Sở Ly cũng đã từng bị Tử Vân sơn ám sát qua.

Thế nhưng lại không nghĩ tới bọn họ lại nhập bọn với nhau, nếu quả thực như vậy mà nói, vậy người sai khiến đệ tử Tử Vân sơn phế võ công của mình nhất định là Sở Ly.

Mối thù này nhất định phải báo, chờ tới khi hắn khôi phục lại võ công rồi nói sau!

Không giết được Sở Ly vậy thì giết người Sở Ly để ý, chính phi Tiêu Thi của mình!

Nhìn tới đây, lông mày của Sở Ly giật giật, sát cơ trong lòng cuộn trào mãnh liệt.

Nếu như An Vương đối phó với mình, Sở Ly sẽ không giận dữ, thế nhưng nếu An Vương muốn giết Tiêu Thi thì lại làm hắn không có cách nào ngăn chặn được lửa giậ, hận không thể dùng một chưởng vỗ chết đối phương.

- Tổng quản, Hư Ninh tôn giả đã đến.

Chúc Thiên Hoa ở ngoài sân cất giọng nói.

- Tôn giả, mời vào.

Sở Ly nói xong lập tức thu sát cơ lại.

Hư Ninh bước vào Thiên Xu viện, tay hợp thành hình chữ thập thi lễ: - Sở tổng quản.

Sở Ly mỉm cười duỗi duỗi tay, ra hiệu cho Hư Ninh ngồi xuống nói chuyện.

Tiêu Thi nhẹ nhàng đi vào trong.

Tay Hư Ninh hợp thành hình chữ thập thi lễ: - Tổng quản trở về lúc nào vậy?

Tuy rằng hai người thân ở hai phía đối địch, nhưng không phải là kẻ thù, Sở Ly và Kim Cương tự có liên quan rất sâu, vì lẽ đó quan hệ của hai người khá thân cận.

Sở Ly nói: - Vừa trở về hôm nay, Tôn giả đã nghe qua Minh Thần kinh chưa?

- Minh Thần kinh?

Hư Ninh ngẩn ra, trầm ngâm nói:

- Là Minh Thần kinh của Quang Minh thánh giáo sao?

Sở Ly gật gù.

Hư Ninh nói: - Bần tăng cũng biết đại khái, tên đầy đủ của Minh Thần kinh là Đại Nghiễm Văn Hiền Tăng Minh Thông Thần Kinh, có người nói kinh này chính là do Thiên Ngoại Thiên truyền xuống, tu đến tầng thứ cao nhất thì có thể có được trí tuệ vô cùng của Thiên Nhân.

- Tương tự với Tha Tâm thông sao?

Sở Ly nói.

Hư Ninh trầm ngâm một chút, nói: - Nếu có thể luyện tới viên mãn, còn hơn Tha Tâm thông một bậc.

- Có phương pháp nào khắc chế không?

Sở Ly nói.

Hư Ninh nói: - Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh.

Sở Ly bất đắc dĩ thở dài, gật gù: - Đa tạ tôn giả đã giải thích nghi hoặc.

- Minh Thần kinh vô dụng đối với Sở tổng quản ngươi.

Hư Ninh nói.

Hắn biết trên người của Sở Ly có một luồng lực lượng kỳ dị ngăn cách thần thông, Minh Thần kinh cũng là phương pháp thần thông, không có cách nào xâm lấn thân thể của Sở Ly được.

- Đây chính là chuyện mà ta lo lắng.

Sở Ly than thở.

Tay của Hư Ninh hợp thành hình chữ thập thi lễ, không nói thêm nữa mà đứng dậy cáo từ rời đi.

Hắn trở về gian tiểu viện trong Bí Châu thành của Đại Ly, ngơ ngác ngồi ở bên cạnh cái bàn đá.

Trong đầu, sau đầu của Phật đà to lớn có một tấm gương sáng, Phật đà khoanh chân ngồi trên hoa sen, hai tay kết ấn, miệng tụng Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh, hoa sen vàng tung bay, không ngừng hòa vào thân thể của Phật đà.

Hắn đã mơ hồ tìm ra được một chút bí quyết, đã bước đầu hòa hai thứ này vào nhau được.

Đây cũng không phải là ước nguyện của hắn, chỉ là hòa vào nhau bước đầu mà thôi. Theo suy nghĩ của hắn là hòa Phật đà vào trong gương, muốn làm được điều này cần từ từ, không thể một lần là xong được.

Nhược Lan cô nương bỗng nhiên nhẹ nhàng bay vào đến, trên tay nhấc theo một tên thanh niên, tuổi chừng hắn, thế nhưng tướng mạo thì lại một trời một vực.

Cho dù hắn hôn mê bất tỉnh, thế nhưng vẫn khó nén được anh khí bức người.

Rất nhanh Nhược Lan cô nương đã cứu sống hắn, sau đó rời khỏi tiểu viện.

Tên thanh niên này chậm rãi ra khỏi phòng, đi tới trước mặt của Sở Ly rồi ngồi xuống.

- Tại hạ Bạch Khiêm, tôn tính đại danh của huynh đài là gì?

Sở Ly ôm quyền một cái: - Triệu Đại Hà!

Bạch Khiêm cười nói: - Triệu Đại Hà, cái tên này thật là thô!

Sở Ly cười ha hả hai tiếng nói: - Phụ thân đặt cho, hết cách rồi, ta là người từ địa phương nhỏ đến, ngươi là người ở nơi này sao?

Bạn đang đọc Bạch Bào Tổng Quản (Dịch) của Tiêu Thư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thegoodboy12
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 101

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.