Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bất Động

Phiên bản Dịch · 1897 chữ

Sở Ly cau mày.

Thứ hắn sợ nhất chính là cái này.

Hắn có Đại Viên Kính Trí, không sợ Độc tâm thuật, đối với một ít Độc tâm thuật thấp kém, thậm chí hắn có thể thông qua Đại Viên Kính Trí để lừa dối đối phương.

Nhưng đối với Thánh nữ thì lại không quá chắc chắn.

Có Đại Viên Kính Trí bảo vệ, người bên cạnh sẽ không xâm nhập được vào đầu óc của hắn, sẽ là Thánh nữ sẽ phát hiện ra trong đầu của hắn có lực lượng che chở, một khi như thế, sẽ là ngườikhả nghi, sẽ không vào được Quang Minh thánh giáo.

Tiêu Thi nói: - Đây coi như là cửa ải khó khăn nhất của ngươi.

Sở Ly thở dài một hơi, từ từ gật đầu.

Hắn cũng cảm thấy đây là cửa ải lớn nhất, cho nên hắn mới trở lại Đại Quý buông lỏng một chút, cùng với Tiêu Thi nghĩ kế và tính toán một chút.

Tiêu Thi nói: - Bằng không, ngươi tự mình mất tích đi.

Sở Ly nhíu mày không nói.

Tiêu Thi nói: - Một khi để lộ ra chân tướng, cơ hội chạy trốn cũng không có, Đại Quang minh thân của Phương Thanh Dương cũng có thể áp chế được Thần Túc thông, Đại Quang minh thân của Tôn Minh Nguyệt sẽ lợi hại hơn hắn!

Sở Ly lắc đầu thở dài nói: - Đã bước một chân vào cửa, chung quy vẫn phải thử một chút!

- Bí vệ phủ cũng không thiếu nhân tài, có khả năng đa số đều thua ở cửa ải này!

Tiêu Thi nói.

- Không thử một chút ta quả thực không cam lòng.

- Vậy ngươi phải nghĩ tới đường lui đi.

Tiêu Thi hừ lạnh nói:

- Đừng có bồi mạng mình vào!

Sở Ly gật đầu một cái.

Tiêu Thi nhíu mày nói: - Theo lý mà nói, chắc Kim Cương tự sẽ có phương pháp phá giải.

Đại Quang minh thân có thể áp chế được thần thông Phật môn, như vậy, há chẳng phải Kim Cương tự ở trước mặt Đại Quang minh thân sẽ không chịu nổi một kích hay sao?

Nếu quả thật là như thế, Quang Minh thánh giáo đã sớm thu Kim Cương tự rồi, há có thể tùy ý để đối phương tiếp tục siêu thoát trần gian chứ?

- Chúng ta đi gặp Hư An một chút đi!

Tiêu Thi vội nói:

- Vừa vặn hỏi phương pháp phá giải một chút.

Sở Ly cười gật đầu.

Tiêu Thi thu thập một bọc hành ly, hai người trong chớp mắt đã xuất hiện ở bên ngoài Kim Cương tự.

Sáng sớm, ánh mặt trời chiếu vào Kim Cương tự, người ngoài nhìn vào thì thấy Kim Cương tự đổ nát cũ kỹ, nhưng ở trong mắt của Sở Ly thì lại được bao phủ một tầng kim quang.

Kim quang bên trên phật tháp đã che kín toàn bộ Kim Cương tự, chống lại Đại Viên Kính Trí theo dõi.

Sở Ly tiến lên gõ cửa một cái, một chú tiểu đi ra, thấy là bọn họ, hắn lập tức nở một nụ cười, tay hợp thành hình chữ thập nói: - Sở thí chủ, Tiêu thí chủ!

Tiêu Thi nói: - Tiểu tôn giả, Hư An đâu rồi?

- Hư An sư huynh vẫn còn đang bế quan.

Tay của chú tiểu này hợp thành hình chữ thập nói.

- Chúng ta muốn gặp Không Pháp tôn giả.

Sở Ly nói.

- Hai vị thí chủ chờ một chút.

Chú tiểu này lui về phía sau.

Một lát sau, Không Pháp khôi ngô cao lớn cất bước bước ra khỏi Kim Cương tự, tăng bào màu vàng tung lay, tay hợp thành hình chữ thập thi lễ.

Tay của Sở Ly và Tiêu Thi cũng hợp thành hình chữ thập.

Không Pháp mỉm cười: - Tiêu thí chủ có gì phân phó?

Tiêu Thi nói: - Đây là đạo đãi khách của Kim Cương tự các ngươi hay sao?

- Chúng ta qua bên kia nói chuyện.

Không Pháp cười chỉ chỉ vào một tòa tiểu đình cách bên ngoài tự không xa.

Tiểu đình ở cạnh rừng cây, phong cảnh rất tốt.

Ba người ngồi vào trong tiểu đình, gió mát từ từ thổi vào mặt, trong lòng cảm thấy có chút thoải mía.

Tiêu Thi đưa bọc y phục cho Không Pháp rồi nói: - Đây là thứ cho Hư An.

Không Pháp nhận lấy.

Sở Ly nói: - Tôn giả, lần trước ta gặp phải một vị Pháp vương của Quang Minh thánh giáo, hắn tu thành Đại Quang minh thân, có thể áp chế được Thần Túc thông của ta, suýt chút nữa đã mất mạng.

- Đại Quang minh thân.

Không Pháp cau mày.

Tiêu Thi hừ lạnh nói: - Tôn giả, đừng nói với ta là Kim Cương tự các ngươi không có biện pháp gì cả.

- Đại Quang minh thân là pháp thân của Đại Nhật Như Lai, trấn áp chư Phật thập phương thế giới.

Không Pháp thở dài một hơi nói:

- Trong thiên hạ người có thể tu thành Đại Quang minh thân lác đác không có mấy người.

Tiêu Thi vội nói: - Kim Cương tự có thể đối phó được hay không?

Sở Ly bước vào Quang Minh thánh giáo, không thể thi triển thần thông, một khi tiết lộ thân phận, trốn cũng không trốn thoát được, chuyện này làm cho nàng không khỏi bất an, không khỏi phiền não.

- Đại Quang minh thân là pháp thân của Đại Nhật Như Lai, mà pháp thân của Đại Nhật Như Lai cũng không phải là chỉ có một loại.

Không Pháp chậm rãi nói:

- Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh có thể triệt tiêu trấn nhiếp của Đại Quang minh thân.

- Bất Động Kinh?

Tiêu Thi vội nói:

- Bên trong tự các ngươi có không?

- Có.

Không Pháp chậm rãi gật đầu nói:

- Có thể truyền cho Sở thí chủ.

Tiêu Thi nở một nụ cười.

Không Pháp nói: - Tu luyện Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh rất không dễ, cần có xuất ly tâm, coi trần thế như là một giấc mộng, tất cả như mây khói, phải có ý nghĩ này, tâm sẽ chuyển không theo cảnh, khi đó mới có thể tu thành Bất Động Kinh!

- Có thể tu thành hay không là chuyện của Sở Ly.

Tiêu Thi nói.

Nàng có lòng tin mười phần đối với Sở Ly.

Không Pháp nhìn về phía Sở Ly.

Sở Ly nói: - Đa tạ tôn giả, ta lại thiếu Kim Cương tự một phần ân huệ.

Không Pháp lộ ra mỉm cười: - Sở thí chủ nhớ là được rồi.

Hắn móc ra một cái hộp nhỏ ở trong ngực, sau đó đưa cho Sở Ly.

Sau khi Sở Ly nhận lấy rồi mở ra, bên trong là một hạt châu óng ánh trong suốt, là xá lợi.

- Đây là xá lợi đời trước ta để lại, tặng cho Sở thí chủ.

Không Pháp mỉm cười nói:

- Đời trước ta tu luyện Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh, y theo tu vi của Sở thí chủ, có thể thông qua xá lợi để tự mình quán đỉnh có được Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh.

- Đa tạ tôn giả.

Sở Ly cười nói:

- Không biết đây đã là đời thứ mấy của tôn giả rồi?

- Đời thứ năm.

Không Pháp tôn giả thở dài nói:

- Đời này kiếp nạn nhiều nhất, đến lúc đó sợ là sẽ phải làm phiền Sở thí chủ cứu trợ.

- Nghĩa bất dung từ!

Sở Ly trầm giọng nói.

Tay Không Pháp tôn giả hợp thành hình chữ thập thi lễ, đứng dậy rời khỏi tiểu đình, trở lại Kim Cương tự, đóng cửa tự lại.

Sở Ly đánh giá này viên xá lợi này, bỗng nhiên nhắm mắt lại, đặt xá lợi lên trên trán.

Đại Viên Kính Trí vận chuyển, bao quanh xá lợi.

Một cỗ lực lượng kỳ dị lập tức vọt vào trong đầu, ở dưới sự hiệp trợ Đại Viên Kính Trí, từ từ lan tràn ra trong đầu.

Hư không trong đầu bỗng nhiên xuất hiện một phật đà vô cùng lớn, hai tay kết ấn, trong miệng lẩm bẩm thấp giọng tụng kinh phật, từng chữ viết màu vàng xuất hiện ở hư không trong đầu, từng đám từng đám tràn ra ngoài.

Đây chính là Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh.

Sau khi tụng qua một lần, hắn đã hoàn toàn nhớ, lập tức hiểu ý.

Phật đà và chữ viết cuối cùng đồng thời tiêu tan, hoàn toàn dung nhập vào hư không trong đầu của hắn.

Sở Ly hiểu ý, lần nữa quan tưởng, trong đầu lại xuất hiện một phật đà vô cùng lớn, so với vị trước kia còn lớn hơn mấy lần, ngũ quan rõ ràng, chính là bộ dáng của bản thân hắn, hai tay kết ấn phật tụng kinh phật, là Đại Nhật Như Lai Bất Động Kinh trước đó.

Từng chữ viết màu vàng từ trong miệng của phật đà phun ra, bồng bềnh ở hư không trong đầu.

Những chữ viết kia phiêu đãng, từ từ hóa thành từng đóa từng đóa hoa sen vàng, tạo thành một cái đài hoa sen vô cùng lớn, phật đà ngồi xếp bằng lên trên đài hoa sen, hai tay kết ấn, kinh phật không ngừng phát ra từ miệng hắn, dáng vẻ càng ngày càng trang nghiêm hơn nữa.

Đài hoa sen càng ngày càng lớn, cuối cùng cũng dừng lại, những hoa sen màu vàng bay tới trên người phật đà, giống như nước mưa rơi vào trong bùn đất hạn hán đã lâu, im hơi lặng tiếng tự động nhập vào.

Mỗi khi dung nhập vào trong đó một đóa hoa sen vàng, thân thể của phật đà lại ngưng tụ một phần.

Không biết qua bao lâu, hắn từ từ mở mắt ra.

Tiêu Thi vẫn nhìn chằm chằm vào hắn, thấy hắn mở mắt ra, ánh mắt bình tĩnh và ôn hòa, không đau khổ không vui, rất bình tĩnh, nàng lập tức bị dọa cho giật mình.

- Luyện thành rồi sao?

Tiêu Thi hỏi.

Sở Ly thả xá lợi vào bên trong hộp, nở một nụ cười: - Đã nhìn rõ lối đi rồi!

Tiêu Thi thở dài một hơi.

Sở Ly nói: - Chúng ta nên trở về đi.

- Bất Động Kinh này còn có diệu dụng gì khác nữa không?

Tiêu Thi hỏi.

Sở Ly lắc đầu: - Từ từ mầy mò, không gấp.

Chỉ cần có thể khắc chế được Đại Quang minh thân thì đó đã là uy năng rất lớn rồi, hắn cũng không có quá nhiều yêu cầu.

- Chỉ cần ngươi có thể trốn về là được rồi.

Tiêu Thi hừ lạnh nói:

- Lúc này ngươi có thể tận tình nghịch ngợm một phen rồi.

Sở Ly cười cười, hắn vẫn rất kiêng kỵ Thánh nữ, chưa chắc đối phương đã không có phương pháp bắt được mình.

Bạn đang đọc Bạch Bào Tổng Quản (Dịch) của Tiêu Thư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thegoodboy12
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.