Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đôi bạn trẩu

Tiểu thuyết gốc · 1343 chữ

Hắn vừa đi vừa chửi.

Bao giờ cũng thế, cứ xịt lô là hắn chửi.

Bắt đầu hắn chửi trời.

Hắn vốn cứ tưởng học theo anh nào đó họ Chí tên Phèo chửi trời thoải mái ra sao cũng được, ai ngờ ông trời dường như khá là để tâm đến lời hắn nói.

Vừa nghe hắn cất lên tiếng chửi, trên trời một đạo thiên lôi to đùng liền giáng xuống giữa thanh thiên bạch nhật, khiến cả người hắn cháy đen thui.

Sét đánh rất đột nhiên, đánh rất chuẩn xác, xem ra đúng là để cảnh cáo hắn.

Hắn đếch sợ.

Vừa há mồm rộng ra, muốn ngạo nghễ phun ra ba vạn sáu ngàn câu mắng chửi ông zời, đột nhiên nhìn thấy trên không trung mây đen dần dần tích tụ lại, hắn liền thức thời im miệng.

Thế là hắn quay sang chửi đời.

Đời là thằng nào, hắn cũng chả biết, nhưng câu cửa miệng của hắn và bao thanh niên khác mỗi khi xịt lô luôn là "đjt mẹ đời đen vãi lờ".

Từ đó có thể thấy được, Đời là một anh da đen níc gà, cao to hay không không biết, chứ đen hôi thì chắc chắn.

Mà anh níc gà Đời dường như éo biết tiếng Việt, hay là không biết đến lời mắng chửi của hắn hay sao ấy, nên mặc cho hắn chửi mắng thỏa thích vẫn tỏ ra dửng dưng, éo quan tâm.

Đánh con lô 83 mà nó lại ra 38, càng nghĩ càng tức, thế là hắn liền chửi mồ mả tổ tiên dòng họ tất cả mọi người trong cái xóm trọ nơi hẻm đường Trần Cung này.

Nhưng, không ai chửi lại.

Không phải người ta hiền lành chân chất, ôn hòa dễ mến, mà là do hắn không dám chửi lớn, chỉ lầm bầm trong miệng nên không ai biết mà thôi.

Hắn cũng muốn chửi to lắm, chửi cho thật đã, nhưng mà vết sưng trên mặt mấy ngày rồi vẫn còn chưa tiêu tán hết, khiến lời nói của hắn tiến ra khỏi miệng liền biến thành lí nhí, giống như lẩm bẩm.

Học theo anh Chí Phèo, hắn liền nghĩ đến muốn chửi mắng cha chửi mẹ mình, nhưng nghĩ đến tiền ăn học vẫn còn phải ngửa tay ra xin bọn họ, một chút lương tri còn sót lại làm hắn bất giác im miệng.

"Đjt mẹ, nếu cuộc đời mỗi người là nhân vật chính của một bộ truyện nào đó, thì đời mình đúng là như cứt ấy. Mả cha cái thằng tác giả."

Không còn ai để chửi, thế là hắn liền nghĩ ra chửi những kẻ không liên quan.

Đời hắn như cứt sao?

Nói đúng thì đúng, mà nói sai thì sai.

Hắn có một cuộc đời bình thường, nhà không giàu không nghèo, học lực còn có vẻ tương đối khá, tính cách bình thường không mặn không nhạt, lúc đi học cấp ba cũng từng giao du một vài em gái xinh tươi.

Chỉ là, từ khi lên đại học, hắn liền sa đà vào lô đề, cờ bạc, game online, đi học chểnh mảng bữa có bữa không, tiền tiêu ngoài xin bố mẹ vẫn không có nguồn thu nào khác.

Mà ở cái đất Hà Lội này, ti tỉ thứ cần tiền, đối với người tiết kiệm mà nói, 3tr một tháng có thể nói là đủ sống, nhưng với một thằng ham ăn ham chơi như hắn, lúc nào hắn cũng phải sinh hoạt trong tình trạng thắt lưng eo hẹp.

Vì thế, nên suy nghĩ của hắn dần dần biến tướng, vặn vẹo, hơn nữa chơi game nhiều khiến hắn lây nhiễm nhiều thói hư tật xấu, đặc biệt là cái kiểu há mồm liền chửi tục.

Hắn, là một thằng trẻ trâu chính hiệu.

"Kệ mẹ bố, mà bố có tên, hắn hắn cc à?"

"..."

Quên.

Hắn là Đức, con trai thứ nhà họ Phan, trên có một anh trai dưới có một em gái, nhà hắn cũng thuộc loại hình gia đình trí thức ở quê.

Lúc hắn thi đậu đại học, bố mẹ hắn còn mặt mày sáng láng, khoe khoang khắp xóm, dù cho điểm của hắn chỉ là vừa vặn may mắn thi đậu một cái trường đại học Mỹ Thuật Công Nghiệp ở Hà Lội.

Nhớ ngày đó, cha mẹ vất vả đưa ra làm thủ tục nhập học, kính cẩn dặn dò các kiểu, trong lòng Đức đôi khi cũng cảm thấy có chút áy náy, nhưng rất nhanh sẽ bị những ván game và những vụ bài bạc che lấp đi.

Hắn luôn luôn tự mình biện hộ, anh đây vẫn còn tính là ngoan ngoãn, không đập đá phá đò ăn trộm ăn cắp là được rồi...

"Liên quan đến bát cơm nhà mày à, trình bày hoàn cảnh ít thôi, đmm."

"..."

Thì thôi, trình bày thế là được rồi, vào chuyện chính vậy.

Lúc này, Đức đã đi về phòng.

Phòng hắn trọ là phòng đi thuê ở chung với ba tên nữa trong cùng trường đại học, giá cả tương đối rẻ, hơn nữa điều kiện địa lý lại vô cùng đắc địa.

Bên trái là một phòng gym, chiều chiều có thể thấy các em gái xinh tươi mơn mởn, mông đùi đầy đặn dắt tay nhau đi tập thể dục. Bên phải lại là trường Văn hóa và Du lịch, hơn nữa còn gần đại học Mỹ Thuật, gái để ngắm không bao giờ thiếu, huống chi trong cùng khu trọ lại có mấy phòng toàn nữ thuê, quả thực rất ngon lành.

Ngắm gái no mắt đấy, đáng tiếc, đều không phải của hắn.

Hơn mười tám nồi bánh chưng rồi, chim của Đức vẫn chỉ dùng để đi đái, à quên, dạo gần đây còn được dùng để chơi môn thể thao sóc lọ.

Vừa khởi động cái máy tính lên để làm vài ván Liên Minh Huyền Thoại ( gọi tắt là LOL ), trong đầu Đức bỗng nhiên đau nhức, dường như có thứ gì đó đang chen chúc hỗn loạn bên trong đại não.

"Ting... Kết nối thành công... Loading..."

Một âm thanh lạnh lẽo như băng vang lên, đáp lại là một tiếng mắng chửi cục súc.

"Kết nối cái djt mẹ mày.. A... Đau quá..."

"10%..."

"A....."

"25%....."

"Cút.. A.. Cút..."

"100%... Dung hợp hoàn tất..."

"Hoàn cái d..."

Đang muốn tiếp tục chửi mắng, trong đầu Đức liền đột nhiên hết đau, hai cánh tay ôm đầu của hắn vô thức buông ra, dường như mọi thứ xảy ra nãy giờ chỉ là ảo giác vậy.

Đối với một thằng ăn ngay ngồi nét, ôm đầu vào máy tính hay điện thoại như hắn, cái tình huống này...

Con mẹ nó, quá ngon.

Thầm hô một câu, Đức hí hửng mở miệng.

"Hệ thống, phải you đấy không?"

Rất nhanh, một âm thanh vang lên đáp lại.

"Chuẩn, anh đây. Thế nào, gặp anh chú vui không, sướng không?"

"Có. Vui. Sướng."

"Hê hê, thôi thế chúng mình vào chuyện chính thôi nhở."

"Oke anh ei."

"Anh là hệ thống trẻ trâu..."

Hệ thống xem ra cũng khá là trẩu, đôi bạn gặp nhau tay bắt mặt mừng hàn huyên một hồi, nói chuyện vậy mà lại khá là hợp ý nhau, rất nhanh hệ thống đã nói cho Đức biết được những điều cần biết.

Mọi thứ đều trôi chảy nhanh gọn, tuy nhiên Đức đột nhiên mù mờ nói ra.

"Ơ thế trước sau gì anh cũng trở thành một thằng bá đạo, thế thì buff mẹ cho anh lên max cấp đi, cày cuốc mệt lắm."

Vốn là một câu nói vu vơ, hệ thống thế mà im lặng không nói, nghiêm túc suy nghĩ.

Qua một hồi lâu, âm thanh của nó tiếp tục vang lên.

"Chú nói đúng, hợp ý anh. Được rồi, nằm ngửa ra để anh buff cho nào."

Bạn đang đọc Bá Đạo Trẻ Trâu sáng tác bởi depzaisodzach

Truyện Bá Đạo Trẻ Trâu tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi depzaisodzach
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.