Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện xảy ra lúc nửa đêm

Phiên bản Dịch · 1743 chữ

Sau khi về đến nhà, Chu Huy vào phòng bếp nấu sơ gói mì và chiên cái trứng ốp la để tạm giải quyết buổi cơm chiều.

Ăn xong, anh tính toán vào phòng tắm chuẩn bị tắm nước ấm để cơ thể được thả lỏng xíu,nhưng máy nước nóng nhà anh lại bị hư mất, nước chảy xuống trên người không hề có độ ấm gì mà còn lạnh như băng nữa. May là cũng sắp chuyển sang mùa hè rồi, chứ không tắm kiểu này rất dễ dàng bị cảm, vừa nhanh chóng tắm rửa Chu Huy vừa suy nghĩ ngày mai phải tìm dụng cụ để sửa lại mới được.

Buổi tối khi đã lên giường nằm, Chu Huy lại bồn chồn không thể nào đi vào giấc ngủ.

1 là thực không thói quen không có bạn gái ở bên cạnh, 2 là có 1 ít vấn đề suy nghĩ không ra.

Đầu tiên, sau khi kết thúc tang lễ đến hiện giờ Tống Noãn cũng không hề nhắc qua với anh về nguyên nhân cái chết của Tống Hàn. Bà Tống thì đã chìm đắm trong sự bi thương, vì thế anh cũng không tiện hỏi bà quá nhiều. Tiếp theo là, theo Chu Huy biết, Ba của Tố Noãn đang ở nước ngoài, nhưng Tống gia chỉ có duy nhất một cậu con trai, người làm cha như ông lại không có mặt để tham dự tang lễ của con trai mình, thậm chí cũng chưa từng gọi điện về hỏi thăm dù chỉ một câu. Này cũng quá không bình thường đi, người một nhà thì có thể có cái gì đại thù đại hận chứ, con trai đã chết đều không một lời hỏi thăm?

Anh thật sự không có cách nào hiểu nổi cách sinh hoạt chung của cái gia đình này.

Trong lúc suy nghĩ lung tung mí mắt của Chu Huy cũng càng ngày càng nặng, dần dần chìm vào mộng đẹp.

“meo —— meo ——”

Ban đêm đang ngủ ngon lành, có vài tiếng mèo kêu từ cửa sổ truyền đến làm cho Chu Huy bị giật mình và hơi tỉnh giấc. Anh bất mãn mà lẩm bẩm câu "Con mèo chết tiệt”, lật người qua một bên lại tiếp tục ngủ.

Nhưng thanh âm của con mèo ngoài kia chẳng những không có ngừng lại, còn một tiếng cao hơn một tiếng, thật là chói tai khó nghe.

Chu Huy liền dùng chăn che lại đầu, sau đó lại lấy bàn tay bịt chặt lại lỗ tai, cuối cùng thật sự ngủ không thể ngủ được nữa. Hiện thời tiết đã có chút oi bức, lại bị con mèo bên ngoài ồn ào đến phiền lòng nóng nảy, anh đá chăn trên người ra, lầu bầu một cách bực bội nói: “Cũng đã qua mùa xuân rồi, động dục kỳ của mèo chắc cũng đã qua rồi. Mèo hoang từ đâu tới mà hơn nửa đêm cũng không cho người khác ngủ.”

Sau nửa đêm, tiếng mèo kêu lại cao và nhiều hơn nữa, nghe như tiếng kêu la thảm thiết vậy, kêu đến người khác đều phải nổi hết cả da gà lên.

Chu Huy đành phải xuống giường, cầm lên đèn pin, lôi kéo dép lê đi ra ngoài.

Phòng trọ anh thuê ở lầu một, bên ngoài chính là đường phố. Tiếng kêu tựa hồ là từ cửa sổ phía dưới phát ra, anh mở cửa, chuẩn bị vòng đến cửa sổ phía dưới xem xét.

Mèo là loài động vật mẫn cảm , có lẽ là bị thanh âm của anh dọa đến, tiếng mèo kêu đột nhiên im bặt, giống như bị người nào đó nắm yết hầu rồi vậy.

Chu Huy đoán rằng con mèo nào đó hẳn là bị chính mình dọa đi rồi, tùy ý quơ quơ đèn pin soi xung quanh. Lúc đang định đi trở về, dường như anh ngửi được một mùi gì là lạ —— mùi rất tanh, mùi máu rất nồng, hỗn hợp với đất cát trên đường phố, tràn ngập ở trong không khí.

Anh hít hít cái mũi, ngửi không khí xung quanh theo nơi phát ra mùi vị bắt đầu tìm kiếm. Thẳng đến đi đến chính mình cửa sổ phía dưới, mùi máu tươi nồng đậm đã có chút gay mũi.

Trên mặt đất giống như có đống màu đen gì đó, mùi máu tươi nồng đậm nhất chính là nơi cái đống đó phát ra.

“Là quần áo từ ban công nhà ai rớt ở đây? Như thế nào sẽ có mùi lạ như vậy?”

Ánh đèn pin quá mờ, chiếu không rõ là cái gì, Chu Huy đến gần đó tìm cây gậy, thọc thọc vào đống đồ vật màu đen kia, phát hiện đồ vật kia mềm như bông, không giống như là quần áo.

Anh liền dùng cây gậy đem vật kia xoay lại xem, trong bóng đêm dường như có vật gì đó sáng lên. Chu Huy che lại cái mũi ngồi xổm xuống xem xét, phát hiện thứ phát ra ánh sáng lại là đôi mắt của mèo!

Trên mặt đất là xác của con mèo đen, còn đang chảy máu, xem ra vừa mới chết không lâu.

Nguyên nhân chết của con mèo này là bị bẻ gãy cổ, nhưng mà Chu Huy xác định trước khi chính mình ra cửa còn nghe được mèo kêu, từ khi anh rời giường đến ra cửa, cũng không đến 1 phút , không ai có thể ở trong thời gian ngắn như vậy, tránh đi chính mình giết một con mèo. Anh nghỉ có lẽ là con mèo này bị chính mình dọa tới rồi, từ chỗ cao nhảy xuống khi vô ý bị cái gì đụng tới cái cổ, mất luôn mạng.

Anh ở gần đó đào lấy cái hố, đem xác con mèo đen chôn lại.

Qua đi mấy ngày, Chu Huy đều không có nhận được cuộc điện thoại nào của Tống Noãn, tin nhắn gửi đi cũng đều không có hồi đáp nào. Khiến cho Chu Huy đi làm cũng có chút mất hồn mất vía.

Anh là nhân viên tại một cửa hàng tiện lợi, cửa hàng tiện lợi này cũng ở vùng ngoại thành, ở gần khu nhà trọ của anh. Bởi vì từ nhỏ không thích đi học, Chu Huy chỉ học đến trung học liền ra ngoài đi làm. Từng làm qua thợ hồ, bán qua giày da, đã làm đầu bếp, đến một năm trước gặp lại bạn thời trung học nay đã là chủ của một cửa hàng tiện lợi Lương Tĩnh, vì thế mới xin được làm nhân viên trong cửa hàng này.

Thay đồng phục công tác, Chu Huy đứng ở trước kính đánh giá khuôn mặt trong gương kia, thô thô lông mày, mắt một mí, làn da tái nhợt do, ở trên đường tùy tiện người qua đường nào đều đẹp trai hơn mình. Anh sờ sờ gương mặt của mình, lẩm bẩm: “Rốt cuộc tiểu Noãn coi trọng ta cái gì đâu?”

Lại nói tiếp,hình như khi học tiểu học tiểu Noãn đã rất thích anh, thường xuyên mời anh đi trong nhà chơi. Chu Huy chính mình cũng không thể biết được rốt cuộc cô thích anh ở điểm nào.

“Khụ khụ khụ, aizz. Nghe nói trong nhà Tống Noãn đã xảy ra chuyện? Còn ổn không? Bằng không cho anh nghỉ dài hạn đi bồi cô ấy?” Lương Tĩnh vỗ vỗ bả vai Chu Huy, vừa sửa sang lại quần áo vừa cùng anh nói chuyện.

Nhớ tới tối hôm qua bạn gái cự tuyệt, Chu Huy lắc lắc đầu: “Không cần. Tiểu Noãn giống như không thích mình hỏi về chuyện nhà của cô ấy.”

Lương Tĩnh nghe xong , gật gật đầu: “Cũng tốt, anh nghỉ thì không có người cùng tôi tâm sự rồi. Cô ấy không phải đã đồng ý lời cầu hôn của anh sao? khi nào tổ chức?”

“Aizz, tôi mới vừa cầu hôn, ngày hôm sau anh trai cô ấy đã xảy ra chuyện, làm sao còn thời gian suy nghĩ này đó.” Chu Huy có chút uể oải, nhớ tới bộ dáng bà Tống khóc đến bù lu bù loa, “Xem tình hình này, hôn sự của tôi cùng tiểu Noãn không biết sẽ dời đến ngày tháng năm nào mới tổ chức được.”

Lương Tĩnh hừ một tiếng: “Aizz, này cũng thật là trùng hợp, bất quá người ta người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh cũng rất thảm. Đầu năm nay, có tiền thật đúng là không phải chuyện gì đều có thể làm được, giống như, làm cho con trai chết rồi sống lại. Khụ khụ khụ khụ.”

Chu Huy nhìn người đang trước mặt ho đến không ngừng, liền từ trong túi anh ta moi ra gói thuốc lá, cầm gói thuốc quơ quơ : “Không nghĩ chết sớm liền hút ít lại một chút, không tốt cho phổi. Anh không thấy trên báo có nói những người hàng năm hút thuốc , phổi sẽ biến thành màu đen sao?”

Lương Tĩnh mới 25 tuổi, lại là một người nghiện thuốc mười mấy năm. Ba của anh ta là người làm ăn, thời điểm khi anh hơn mươi mấy tuổi dưới sự ảnh hường của ba mình, anh cũng bắt đầu lén lút hút thuốc. Cũng bị ba mình đánh rất nhiều lần, nhưng vẫn là không thể nào cai được thuốc.

Sau khi Chu Huy học đến trung, ngồi cùng bàn chung với Lương Tĩnh, khi đi học quan hệ của hai người rất tốt, thân đến nổi có thể cùng nhau mặc chung 1 cái quần sọt. Sau thời gian rất lâu giờ gặp lại, thấy tính tình của cả hai vẫn còn rất hợp, nên giờ trở thành anh em tốt. Lương Tĩnh đối với hành vi như trẻ còn này của anh cũng không có trách cứ gì, cười cười rồi nói lãng sang chuyện khác : “Anh em, trên toàn thế giới này người quan tâm nhất đến phổi của tôi chỉ có anh thôi, không uổng mấy năm nay anh trai đây đào tim đào phổi với anh.” Anh ta vỗ vỗ bụng, hi hi ha ha: “Yên tâm, có phân tâm ý này của anh, tôi nhất định sống lâu trăm tuổi.”

Bạn đang đọc |Truyện Ma, Trinh Thám| Anh Trai Của Bạn Gái của Hồ Nhị Việt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cengzhuanhao
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.