Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điên Cuồng Tìm Hiểu, Lần Nói Chuyện Đầu Tiên

Tiểu thuyết gốc · 1134 chữ

Lần gặp đầu tiên kết thúc với khuôn mặt ngơ ngác như chó dính bả và cái gật đầu như kiểu mới rít 3 bi thuốc lào liên tục vậy. Khi bạn ấy đi, hắn mới hoàn hồn lại, hắn vò đầu bứt tai, mặt như muốn khóc, làm Hương trách nhiệm cũng hết cả hồn.

Một người mà chưa bao giờ biết sợ giao tiếp, sợ nói chuyện với người lạ là gì như hắn, hôm nay lại như gà mắc tóc vậy. Chỉ biết ngồi cười ngây ngô rồi thở, không phun ra được câu nào. Sống gần 30 năm đến giờ như kiểu phí cơm phí gạo của bố mẹ vậy.

" Không biết để lại ấn tượng như thế nào với bạn ý nhỉ? van cầu đừng nhớ ánh mắt si ngốc, nụ cười ngu ngơ lúc đấy của tôi nha "

Hắn điên cuồng gào thét trong lòng. Rồi quay sang hỏi với ánh mắt đầy sự cầu cứu, tràn đầy bi thương.

" Hương, lúc nãy nhìn tôi có ngu quá không? "

" Lúc nào mặt chẳng ngu, có phải mỗi vừa rồi đâu "

Hương trách nhiệm trả lời một cách tỉnh bơ rồi quay qua nhìn hắn một cách đầy khó hiểu.

Trán hắn nổi đầy gân xanh, trong lòng điên cuồng phỉ nhổ

" Đồ bà già khó tính "

" Mà này, bạn Dung lúc nãy bao nhiêu tuổi vậy? nhìn xinh nhờ, Xinh vậy chắc có người yêu rồi đúng không? "

Hắn giả ngu hỏi vu vơ Hương trách nhiệm ngồi bên cạnh.

" Sinh năm 98 thì phải, nghe nói chưa có người yêu. Mà ông hỏi làm gì? "

Hương trách nhiệm nhìn hắn đầy nghi ngờ

" Đâu có, hơi tò mò chút thôi, nghe nói sau này việc của tôi phải liên quan nhiều đến mấy bạn này nên tôi tìm hiểu chút vậy "

Hắn chột dạ, trả lời một cách không thể ngu hơn. Nhưng trong thâm tâm thì lại điên cuồng cuồng tiếu, lúc này hắn chỉ muốn ngửa mặt lên trời hét to

" Bà ngoại, định mệnh của con đến rồiiiiiiii!!!!!!!! "

Tối đến về nhà, khi đi ngủ hắn nhớ lại buổi gặp mặt ngày hôm nay.

Bạn ấy cười tươi thật đấy, như kiểu ánh nắng vậy, mang đến năng lượng tích cực cho mọi người xung quanh. Hắn là người luôn muốn mang đến sự vui vẻ cho mọi người xung quanh, nhưng chưa hề có ai cho hắn điều ngược lại. Nhưng hôm nay thì hắn gặp được rồi. Có lẽ người ấy sẽ là người mang hắn thoát khỏi bóng tối từ 3 năm trước.

Hắn chìm vào trong giấc ngủ, miệng hắn bỗng nhếch lên nở nụ cười trong vô thức.

Trong vòng một tuần sau đó hắn điên cuồng tìm hiểu, lân la mọi ngóc ngách, xó xỉnh ở xưởng điên cuồng gạ chuyện một cách vu vơ. Làm như kiểu vô tình không cố ý mà nhắc đến bạn ý, rồi hỏi dò la những chuyện về bạn ý.

Cuối cùng thì hắn cũng tìm hiểu được thông tin về bạn ý, mọi người nói là bạn ý sắp nghỉ việc, chuẩn bị đi du học Hàn Quốc. Nghe được như vậy, hắn cảm thấy như sét đánh ngang tai. Tình cảm của hắn chưa kịp đơm hoa kết trái thì đã bị chết từ trong trứng nước. Tự nhiên hắn không còn cảm thấy hứng thú với bất cứ thứ gì nữa.

Một tháng thử việc đầu tiên cuối cùng cũng kết thúc, bắt đầu từ tuần sau hắn sẽ bắt đầu học ở phòng của bạn ý. Trong thời gian này hắn luôn phân vân, có nên bắt đầu nói chuyện với bạn ý không? Hắn sợ nếu bắt đầu rồi thì hắn sẽ không quay đầu lại được nữa. Mặc dù biết sẽ không có kết quả gì, nhưng hắn là như vậy, là người rất cảm tính. hắn cảm thấy nếu không thử nói chuyện với bạn ý hắn sẽ hối hận cả đời.

Mang theo tâm lý như vậy hắn bước vào trong phòng nơi bạn ấy đang làm việc như bước vào trong pháp trường. 3 ngày đầu học việc ở đây, cả người hắn căng cứng, không còn thoải mái mà tầm xàm ba láp như thường ngày. Nếu người quen của hắn mà nhìn thấy hắn trong tình trạng như vậy chắc sẽ ngạc nhiên, mồm há to đến nỗi mà có thể nhét vào cả một quả trứng.

Trong 3 ngày, tầm mắt của hắn 90% là luôn tập trung vào bạn ý, coi như những người xung quanh không hề tồn tại vậy. Hắn cũng không muốn lộ liễu quá nhuư vậy đâu nhưng mà mắt của hắn không nghe theo hệ thống thần kinh của hắn, nó cứ tập trung vào bạn ý ý chứ.

Mỗi lần thấy bạn ý nói chuyện với mọi người, rồi nở nụ cười một cái là tim của hắn lại trật một nhịp. Hắn lo lắng, mỗi ngày trật vài chục nhịp thế này thì có khi mấy ngày nữa hắn sẽ có vấn đề về tim mạch mất thôi.

Đến ngày hôm nay, có vấn đề về quản lý đồ sắc nhọn, nên bạn trưởng phòng đã chiếm chỗ của hắn hay ngồi để cho các bạn khác ngồi họp. Hắn đành lân la ra chỗ khác, cảh hiểu tại sao chân của hắn lại đi đến gần chỗ bạn ấy, rồi hắn nói một câu xanh rờn

" Anh ngồi chỗ này được không? "

Không biết lúc đấy hắn lấy dũng khí từ đâu mà liều mạng như vậy. Trong khi tim thì đạp thình thình như kiểu chơi tàu lượn siêu tốc. Đây cũng là lần đầu tiên hắn chủ động tiếp xúc trực tiếp với bạn ý.

Hắn và bạn ý ngồi nói chuyện với nhau bằng những câu chuyện đầy sự vô tri, nhưng mà hắn cảm thấy hắn với bạn ý cực kỳ hợp nhau luôn, đây cũng là lần đầu tiên từ khi vào đây hắn cười một cách buôn lỏng nhất, vui vẻ nhất.

Sau lần tiếp xúc đầu tiên, hắn đã quen béng cái sự phân vân, do dự khi mà hắn nghe nói bạn ấy sắp nghỉ việc, sắp đi du học ra sau đầu. Nếu như vậy là ngu thì cứ để hắn ngu một lần đi. Hắn điên cuồng tìm nick facebook của bạn ý, sau 7749 cái thao tác cuối cùng hắn cũng tìm được. Ấn vào nút gửi lời mời kết bạn mà tim hắn như bắn ra ngoài. Hắn chỉ sợ sẽ bị bơ đẹp mà không đồng ý kết bạn.

Bạn đang đọc Ánh Nắng Định Mệnh sáng tác bởi ĐoạLạcViêmQuân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐoạLạcViêmQuân
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.