Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu

Phiên bản Dịch · 1978 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Tôi giật mình trong lòng, một nửa là bị dọa, một nửa còn lại là cảm thấy mặt quỷ kia quá quen mắt.

Như là… Chị họ của tôi?

Tôi đột nhiên nhớ tới lời nói của dì hai ở phòng bếp, chẳng lẽ, chị họ tôi có quỷ thai?

Nháy mắt toàn thân nổi da gà.

Ngay ở lúc này, trong phòng truyền đến giọng nói của chị họ tôi.

“Đồng Đồng, sao lại không vào?” Nàng hỏi, giọng nỏi rất yếu ớt, như tính mạng đã đến giai đoạn cuối.

Đoán chừng là em trai tôi bọn họ đều đã đi ra ngoài, tôi nắm thật chặt kiếm trong tay, đề cao cảnh giác đi vào phòng.

Khi còn nhỏ tôi đã vào phòng của chị họ tôi rất nhiều lần rồi, nhưng trước nay không cảm thấy quỷ dị như vậy.

Đèn trong phòng đã hỏng, chỉ có thể bằng vào ánh trăng trắng ngà ngoài phòng, đánh giá tình hình trong phòng.

Sắc mặt của chị họ tôi tái nhợt ngồi dựa ở trên giường, bụng phồng to, như ôm một quả bóng cao su. Nơi đó truyền ra quỷ khí rất nồng đậm, chỉ sợ cũng là ngọn nguồn ở ngôi nhà quỷ dị này.

“Em đói không?” Chị họ đột nhiên hỏi tôi.

Tôi lắc đầu, chị họ cười thảm: “Chị là chị rất đói… Vẫn luôn đều rất đói… Từ khi đứa nhỏ này ở trong bụng chị, chị vẫn luôn rất đói…”

Tôi không biết nên giúp nàng như thế nào.

Tôi có thể thấy quỷ khác, trên cơ bản tôi đều một kiếm đâm chết, nhưng quỷ thai này là ở trong bụng nàng, tôi không thể xuống tay.

Bằng không, thử bùa của Thanh Hư Quan xem?

Tôi khẽ động trong lòng, lặng lẽ lấy một lá bùa trong nơi tay, lại nghe thấy chị họ hét tôi một tiếng: “Em hưởng qua hương vị thịt và máu của mình chưa?”

Tôi dừng lại muốn bước chân lên, dì hai vừa mới muốn lấy thịt tôi cho chị họ ăn, hiện tại tôi cũng không dám chui đầu vô lưới.

Chị họ tôi dựa ở trên tường, sờ cổ đến bụng không bình thường của mình, cười khẽ: “Đứa nhỏ này nói, thịt của em là thuốc bổ tốt nhất, muốn chị ăn em.”

Cơ thể của nàng khẽ giật, tôi đề phòng nắm chặt kiếm trong tay, lại thấy áo khoác chị họ khoác ở trên người từ một bên bả vai rơi xuống, lộ ra một cánh tay khác.

Chị họ tôi không bị tàn tật, nhưng mà bây giờ, cánh tay kia lại đứt một đoạn.

Là đứt một đoạn, không phải bị chặt đứt một đoạn.

Phía dưới bả vai mấy tấc chính là bàn tay, một đoạn giữa cánh tay tới cổ tay này như bị biến mất.

Nàng bỗng nhiên vươn một cái tay khác, cầm tay bị đứt kia, khẽ động cổ tay, lại vặn chỗ tay đứt kia từ trên cánh tay của mình xuống.

Cả người tôi đều ngốc ở tại chỗ, chị họ lại như không cảm nhận được đau đớn, nhìn cái tay kia, lại lẩm bẩm một câu: “Lại đói bụng…”

Nói xong, nàng nắm cái tay kia, cúi đầu cắn xuống một cái.

Máu tươi từ trong miệng nàng chảy xuống, tay bị cắn kia, ngón tay run loạn, như còn có thể cảm nhận được đau đớn.

Tôi nhìn mà khiếp sợ, muốn ngăn cản nàng, lại thấy chị họ ngẩng đầu lên, vừa nhấm nuốt thịt của mình, vừa gắn tay trở về.

Đoạn tay và chỗ cánh tay hợp vào nhau, nhìn không ra nửa điểm khe hở, ngay cả nơi vốn bị nàng cắn đến máu thịt lẫn lộn, sau khi bị gắn trở về, cũng lấy mắt thường có thể thấy được phục hồi bộ dáng như cũ.

Tôi kinh hãi tột đỉnh.

Chị họ nuốt toàn bộ thịt trong miệng xuống, lại liếm láp vết máu ở khóe miệng, ngửi mùi máu tươi thơm ngon ở trong không khí.

Tôi biết đó là quỷ thai trong bụng nàng làm ra vẻ kì quái.

Lúc này chị họ lại nhìn về phía tôi: “Đồng Đồng, thịt của em sẽ ăn ngon hơn thịt của chị sao?”

“Không thể ăn, chị không cần ăn!” Tôi lập tức nói.

Chị họ vừa lòng gật đầu: “Chị cũng cảm thấy…” Từ nhỏ chị họ luôn thích đua đòi với tôi, thời điểm đắc thắng là vui mừng nhất.

Bỗng nhiên, tôi cảm thấy chỗ cổ chân bị thứ gì đó quấn lên, theo bản năng chính là vung xuống một kiếm, chém đứt một bóng dáng muốn bắt chân của tôi.

Bóng dáng đột nhiên lui về phía sau, trở về trên người của chị họ, nàng đột nhiên phun ra một búng máu, đồng thời, trong phòng có người hỏi tôi: “Cô có thể làm mẹ của cháu không?”

Là giọng của một đứa trẻ, lại vô cùng âm trầm.

Tôi sửng sốt, tìm một vòng ở trong phòng không tìm được đứa trẻ, cuối cùng ánh mắt dừng ở trên bụng chị họ tôi.

Nếu là quỷ thai, có thể nói cũng không có gì là không có khả năng.

Có lẽ là cảm nhận được tôi đang nhìn nó, quỷ thai lại hỏi: “Cô có thể làm mẹ của cháu không?”

Tôi ác hàn một trận, kiên quyết lắc đầu: “Không thể!”

Quỷ thai như rất là chán nản: “Vì sao?”

“Chồng cô không đồng ý.”

“Ba sẽ đồng ý!” Quỷ thai rất là hưng phấn nói.

Tôi xấu hổ: “Chồng cô không phải là ba của cháu…”

“Chồng của mẹ không phải là ba sao?” Quỷ thai nói xong hỏi chị họ: “Mẹ, có phải hay không?”

“Đúng…” Chị họ tôi lên tiếng, lại thấy không rõ là biểu tình gì.

Tôi quyết định không rối rắm này đó với quỷ thai này.

Chẳng qua bộ dáng của nó thoạt nhìn rất đơn thuần, nhớ tới những lời nói đó của nam quỷ lúc trước, tôi đánh chủ ý tới trên người quỷ thai này: “Vì sao cháu muốn cô làm mẹ cháu? Không phải là cháu đã có mẹ sao?”

“Bởi vì cô là Linh Thể Thuần Âm, là vật chứa tốt nhất dùng để nuôi cháu!” Quỷ thai như rất vui vẻ cười: “Dùng cô tới nuôi cháu, cháu sẽ có thể trở nên lợi hại như ba!”

Sau đó tôi sẽ trở nên quỷ dị giống chị họ của tôi…

“Cháu nhỏ mà đã hiểu nhiều như vậy? Cô mới không tin!” Tôi giả bộ nói nó.

Quỷ thai quả nhiên vừa nghe đến lời này thì không phục: “Cháu rất lợi hại! Cái gì cháu cũng đều hiểu!”

“Vậy cháu nói xem, Linh Thể Thuần Âm, trừ bỏ có thể dùng để nuôi cháu ra, có thể dùng để sống lại người chết sao?” Tim tôi đập thình thịch, không khỏi hy vọng quỷ thai nói không thể.

Nhưng quỷ thai lại càng thêm hưng phấn: “Có thể có thể! Đúng rồi! Có thể dùng cô để làm mẹ sống lại!”

Sống lại cái shit!

Trong lòng tôi lập tức bực bội rối tinh rối mù!

Lời của nam quỷ kia hỏi Mặc Hàn không ngừng vang vọng ở trong đầu tôi, còn có trước kia Lãnh Mặc Uyên nhắc nhở với tôi, đều từng câu trào ra từ trong đầu.

Có lẽ là tôi khác thường làm quỷ thai đã nhận ra cơ hội đến, chân phải của tôi lại bị một bóng dáng cuốn lấy một lần nữa, tôi phản ứng hơi chậm một bước, lúc vung kiếm chặt bỏ, chân trái đã bị quấn lên một bóng dáng khác.

Bóng trên chân phải bị chém đứt, bóng trên chân trái lại quấn lấy chân tôi, ùa vào bụng tôi.

Trong nháy mắt, trong bụng tôi lan tràn ra một loại hàn ý chưa bao giờ có, cắn nuốt tất cả độ ấm trên người tôi.

Tôi chống đỡ không được ngã xuống, khóe mắt thấy bụng của chị họ tôi như một bóng cao su bị bay hơi, đang từ từ sụp xuống.

Trên mặt nàng đã không có sức sống chút nào, nàng nhìn tôi như vậy, trong mắt là một mảnh tĩnh lặng, sau đó chậm rãi biến thành một bộ xương trắng.

Mà tuy bụng tôi không phình lên, tôi lại có thể rõ ràng cảm nhận được nhiều thứ gì đó ở bên trong.

“Nơi này thật là thoải mái, khắp nơi đều là linh khí và quỷ khí.” Trong bụng bỗng nhiên vang lên một câu như vậy, đứa trẻ kia thật sự bò vào bụng tôi!

“Đi ra ngoài!” Tôi rống giận.

Đứa trẻ không nghe: “Không muốn!”

“Cút đi tìm mẹ ruột của cậu đi!” Lạnh lẽo trên bụng làm tôi đau ngã trên mặt đất, một chút sức lực đều không có.

“Mẹ ruột của cháu đã chết, chờ sau khi cô ôn dưỡng cháu, cháu sẽ cô làm sống lại mẹ của cháu!” Quỷ thai vui rạo rực.

Muốn làm đứa con hiếu thảo thì đừng lấy mạng của tôi đi đổi!

Khóe mắt bỗng nhiên liếc quá một bóng hình, trên bụng tôi bị dán lên một lá bùa, tôi ngẩng đầu, thấy em trai lại trở về.

“Sao em đã trở lại?” Chẳng lẽ lại xảy ra biến cố gì?

“Em đã đưa các bà đi bệnh viện, trong bụng chị là cái gì vậy?” Em trai lo lắng nhìn bụng của tôi.

“Quỷ thai của chị họ.” Tôi cắn răng, em trai đỡ tôi lên, bùa trên bụng đột nhiên bắt đầu biến đổi, không đến một lát đã thành một tro tàn.

“Đạo sĩ thúi, chút pháp lực này còn muốn trị tôi!” Quỷ thai bất mãn hét to một tiếng: “Xem tôi cho anh biết tay hay không!”

Ngay lập tức, tôi cảm thấy lục phủ ngũ tạng của tôi bị một bàn tay bắt được, ở trong thân thể còn sẽ lôi kéo.

“Dừng tay! Tiểu quỷ cậu dừng tay cho tôi!” Tôi đau đớn lăn lộn đầy đất, hận không thể một đao mổ ra bụng của mình, xách tiểu quỷ này ra đánh tới chết.

Em trai tôi luống cuống tay chân lại dán vài lá bùa ở trên bụng tôi, cũng không trị được tiểu quỷ này, hắn thấy tôi bị chịu tội, trên mặt toàn là hối hận, hét lớn với bụng của tôi: “Tiểu quỷ mày cút ra đây cho tao! Đừng lại hại chị của tao! Nhìn, người muốn trị mày là tao! Không liên quan đến chị của tao!”

Rốt cuộc tiểu quỷ kia an phận chút, tôi nằm trên mặt đất khẽ thở ra, biết nó hiện tại ở trong bụng tôi, cưỡng ép là không giải quyết được, chỉ có thể thay đổi phương pháp: “Tiểu quỷ, chúng ta thương lượng một chút, cậu từ trong bụng tôi đi ra, tôi tìm cho cậu cổ đồng ôn dưỡng tốt hơn? Mỗi ngày thắp tam nén thanh hương?”

Quỷ thai rất khinh thường: “Khỏi! Tôi mới không cần đồ cổ! Dùng phụ nữ ôn dưỡng tôi mới là tốt nhất! Huống chi cô lại là Linh Thể Thuần Âm! Đều là các người hại tôi hôm nay dùng nhiều pháp lực như vậy, chờ ba tôi trở lại, để cho hắn dẫn tôi đi ăn thịt người!”

Tôi lập tức ghê tởm một trận, cả buổi trưa không ăn cái gì, một chút hàng trữ toàn bộ đang

Bạn đang đọc Âm Hôn Lúc Nửa Đêm của Mộ Hi Ngôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.