Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhặt được một công chúa khó nuôi (4)

Tiểu thuyết gốc · 1010 chữ

Đến tối, Dương Mặc theo thói quen đến phòng gọi người ra ăn cơm thì lại phát hiện: NGƯỜI ĐÂU RỒI?!?

Hình như hắn vừa nhớ ra, cô em gái khó hầu của hắn trốn nhà còn chưa trở về. Không trở về thì thôi, hắn không quản.

Dương Mặc đành ăn cơm một mình, thế nhưng vẫn không khỏi nhìn ra cửa mấy lần. Hắn lo cho cô.

Còn lâu mới dư hơi mà lo ấy!

Hắn mới không thèm lo cho cô. Hắn lo cho cô mới là lạ ấy. Phải đi tìm người về trước đã.

Hẳn là không lo đi.

Hình như ta vừa phát hiện một bí mật.

Bất ngờ thay, khi Dương Mặc vừa mở cửa ra liền có một em gái Totoro ngã vào. Vừa nhìn cũng đã biết em gái đáng yêu này là ai, cái kiểu ăn mặc này chỉ có thể là vị Ninh Tuyết công chúa kia.

Dương Mặc: "!!!" Cái thứ gì đây? Bây giờ đóng cửa còn kịp không?

Nếu có thuốc hối hận, hắn nhất định sẽ dùng. Đã nói là không lo mà, sao hắn còn muốn tìm cô làm gì chứ?

Sau tất cả, Dương Mặc vẫn là Dương Mặc, hắn lại đau lòng vì cô em gái “trời cho” này.

Dương Mặc thở dài nhìn cô: “Phi Tuyết, em ở ngoài đây từ lúc nào?”

Hạ Phi Tuyết im lặng không nói gì.

Ai đó lại thở dài: “Phi Tuyết, em trả lời anh có được không hả?”

“Hồi chiều...” Giọng Hạ Phi Tuyết có chút yếu, lại khiến Dương Mặc đau lòng một trận.

Cô chắc là khắc tinh của hắn rồi.

“Vào nhà đi.” Hắn quay mặt đi, không muốn để ý đến cô. Hắn mà không quay mặt đi có lẽ hắn chịu không nổi mất.

“Dương Mặc…” Xin lỗi…

“Vào đi. Ăn gì chưa?”

Hạ Phi Tuyết lắc đầu. Cô vẫn chưa ăn gì, đói quá đi.

Chờ Hạ Phi Tuyết ăn xong, Dương Mặc bắt đầu cuộc “tra khảo”. Nhưng mà, Dương Mặc không có cơ hội đó, ai đó vừa ăn xong đã lăn ra mà ngủ rồi.

Vấn đề là… bây giờ hắn phải ôm con heo này vào phòng như thế nào?

Hắn nên bế cô về phòng hay là để cô ngủ ngoài đây?

Không được, nuôi heo phải nuôi trong chuồng, phải bế về chuồng thôi.

...

Sáng sớm, Hạ Phi Tuyết tỉnh dậy. Đáng lẽ mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường cho đến khi cô nhớ lại tình hình tối qua. Cô hình như ngủ ngoài sofa mà, sao lại tỉnh dậy trong phòng rồi? Cô không nhớ mình có chứng mộng du.

Dương Mặc. Chính là hắn, hắn đã làm gì rồi?

Phi lễ!!! Người đâu, mang ra ngoài chém!!!

Cốc cốc. Trong khi Hạ Phi Tuyết đang gào thét đòi trảm thì Dương Mặc đã đến trước cửa phòng cô rồi.

"Phi Tuyết, đã dậy chưa hả?"

Kì lạ, hôm nay tên đó không đi làm à? Mau đi làm đi, đừng làm phiền bản cung.

"Hạ Phi Tuyết, trưa rồi, mau dậy, không dậy anh bỏ đói em luôn đấy! Bây giờ không ra ăn thì đừng hòng anh chừa đồ ăn cho nhé!"

"Dậy rồi. Mới sáng sớm mà đã làm ầm lên, không cho bản cung ngủ à? Người đâu, lôi ra ngoài chém!"

"Em lại lên cơn cái gì vậy?" Hắn có khi nào nuôi phải một kẻ trốn trại rồi không? Có thể lắm.

Thật thông cảm cho ai kia.

"Mau, dọn món. Bản công chúa đói rồi." Không thèm chơi với anh nữa.

Dương Mặc: "..." Cái quỷ gì vậy? Cô ấy quên uống thuốc?

"Còn đứng đó làm gì, mau dọn lên cho bản cung." Bản cung rất là đói rồi. Mau lên không bản cung sẽ mang ngươi đi trảm đó.

Hình như ta gặp phải công chúa giả rồi. Hạ Phi Tuyết thật ở đâu, mau lại trốn diễn rồi?

"Dương Mặc, sao anh còn ở nhà?" Không đi lẹ đi còn ở đây phiền bản cung.

"Chút nữa đi."

"Sao không đi giờ đi?"

"Tại ai đó làm tôi phá sản mất rồi." Hắn trả lời thản nhiên.

"Em... đâu cố ý đâu chứ..." Cô ủy khuất. Diễn viên Hạ Phi Tuyết lên sàn.

Kiếp trước hắn nợ cô phải không? A!!! Kiếp trước hắn đã nợ cô bao nhiêu vậy!

Hắn nhất định đã nợ cô rất nhiều đúng không?

Rất nhiều đấy anh trai ạ, anh lo mà trả từ từ đi.

“Thôi, không sao. Nhưng mà sao em tiêu nhiều như thế chứ?” Tuy không đến nỗi phá sản nhưng mà quả thật… cô mua nhà hay gì vậy?

“Em… có gặp một vị tỷ muội. Em mua nhà cho muội ấy.”

Hắn có tài tiên tri? Không đâu, vì số tiền quá lớn thôi.

“...” Anh bảo em ra ngoài chơi hay là đi quăng tiền thế? “Cô ấy không có nhà sao?”

“Cô ấy giống em. Là tỷ muội tốt của em ở nơi em sống.” Em đến nhà còn không có thì sao cô ấy có được.

“...” Không phải hắn đang bị lừa tiền đấy chứ? “Vậy sao không dẫn cô ấy về đây?”

“Em đường đường là Ninh Tuyết công chúa, bây giờ lại sống chung với một đại nam nhân như anh, làm sao để muội ấy biết được. Lỡ như trở về được rồi em phải giải thích sao với phụ hoàng đây.” Bản cung cũng chưa muốn bị người đời phỉ nhổ đâu.

“...” Hắn vác nhầm thần kinh về nhà đúng không?

Hàng lấy rồi trả về được không? Hắn muốn đem người trả về nơi sản xuất!!!

Không được đâu, muộn rồi. Hàng nhặt rồi miễn trả lại. Anh trai à, cố lên!!!

Nhưng mà người cô gặp là ai? Có phải cô thật sự đến từ thế giới khác, và người đó cũng đến từ thế giới của cô?

Hắn phải đi xem thử mới được.

Bạn đang đọc 3000 Thế Giới. sáng tác bởi FYA_NguyetNgan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi FYA_NguyetNgan
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.