Tải App

Đăng Truyện

Liên Hệ QTV

Chi Tiết Bài Viết
Huy_Huy_Nguyen
VIP 1
Luyện Khí Tầng Sáu (37%)
Tâm sự một tác giả vô tâm.

Xin chào các đạo hữu trên YY giới, năm mới sắp đến, mình nghĩ về thời gian đã qua. thấy buồn buồn nên viết vài dòng tâm sự.

mình biết đến Yy vào tháng 9/ 2018 đến nay cũng hơn một năm rồi. tuy chưa lâu bằng các cao nhân, lão Ma đầu nhưng cũng coi như có gắn bó. Ngày nào mình cũng lên YY hóng một lần,xem có chuyện mới nào hay ho.

các đạo hữu tu nhiều công pháp, chắc hẳn ai cũng đã từng muốn viết một bộ truyện để thoả trí tưởng tượng vô bờ bến.

Mình cũng vậy, bộ đầu tiên của mình là Thố Vương Tiên Lộ, viết dài nhất, nhiều tâm tư nhất và cũng nhiều sạn nhất... giờ mình đọc lại cũng thấy khó nuốt (). mình viết liền trong ba tháng, ăn cơm, đi ngủ đều nghĩ về những nhân vật trong truyện, họ làm gì...có tình cảm với ai.

mỗi lần gõ phím, mình như được dạo bước với nhũng " người bạn trong tưởng tượng. lúc ấy viết 5 cháp một ngày, viết đến tận nửa đêm...có hôm xuyên tới sáng vì cảm xúc tuôn trào.

tự gõ, tự cười một mình.

Vài chương đăng lên, cái đam mê nhất thời được thoả mãn, miêu tả oanh nhau, tung chưởng...hay một chút ngôn tình...vài chương là hết.

Mình cho rằng những tác phẩm sáng tác đầu tay, chỉ vì đam mê nhất thời sẽ kéo dài từ 10-30 chương.

Sau giai đoạn hết hứng, sẽ đến lúc bạn phải nghiêm túc với truyện của mình.

vậy là mình lại viết tiếp đến chương 69, và end tại đó. một thời gian sau, có một độc giả gạ mình viết tiếp đi...Mình mừng lắm vì mấy chục chương cuối tự viết tự đọc, dẫn đến chán nản.

đắn đo một hồi, mình lại viết tiếp đến 138. Một phần vì độc giả, một phần muốn đi theo những nhân vật của mình, đến vùng đất mới.

Không biết mọi người nghĩ thế nào, nhưng với mình, các nhân vật trong truyện dù tốt dù xấu đều có chưa hình bóng của tác ở trong đấy.

nhân vật độc lai độc vãng, cường giả tán tu, đại diện cho người cô độc... nhân vật nữ dịu dàng, ôn nhu, e thẹn...là hình mẫu mảnh ghép còn lại của nhân vật chính, cũng là mẫu người của tác giả... họ Cô đơn và muốn chia sẻ.

trong truyện đầu tay, mình không rõ nhân vật nào là nữ chính, để "cặp" với nam chính. Trong lúc vô tình mình đã đẩy một nhân vật vào chỗ chết. cái chết của nhân vật này khiến mình không gõ nổi bàn phím.

1 chương định mệnh viết vào lúc 2h-4h sáng, chưa thoả mãn, sáng dậy lại viết tiếp...Và cả hai lần viết chương ấy mình đều chảy nước mắt.

văn của mình dở, nhưng cảm xúc với nhân vật là thật.

sau đấy mình nhìn lại câu truyện. lý do mình viết nó, nội dung của mình ổn nhưng nhân vật của mình thì không ổn chút nào.

Một nhân vật chính không bảo vệ được nữ nhân của mình, Còn nói chi đến ngao du đại lục, sải cánh trên bầu trời.

lý tưởng của nhân vật còn quá yếu kém.

  • Có thể bạn cho rằng, cứ để main sát phạt quyết đoán. chuyện đấy không khó, nhưng đó không phải cảm xúc thật, mà đã không thật thì khó bền vững.

cho nên mới có nhiều truyện sáng tác, độ yy cao thường drop. chính tác giả cũng không chấp nhận được (trừ một số bác bận việc thật sự).

-Một số truyện sáng tác kéo dài được chỉ đếm trên đầu ngón tay. Thiên Mệnh Khả Biến, Trò Chơi Luân Hồi. Cuồng Huyết Thiên Ma, Kiếm Phá Thương Khung...

mình thực sự nể sự đam mê của họ, và những tác giả đó có được sự trưởng thành, dù nhân vật chính của họ có vấp ngã, vẫn có thể đứng lên, hiên ngang bước tiếp.

=> Tác phẩm đầu tay đã kết thúc như vậy.

vài tháng xả hơi, sau cái Tết âm mình lại viết bộ mới.

Bộ cũ quá nhiều nước mắt, nên mình thay đổi cách nhìn về truyện sáng tác.

người đọc truyện tìm YY để giải trí, vậy truyện sáng tác phải có tính giải trí, gây cười.

Và đó là lý do bộ "Ăn Hành Tại Dị Giới" ra đời. Ngoài tình tiết "ngáo đá" mới lạ thì cách dùng từ cường điệu, chẳng giống ai làm câu văn có tính trào phúng khá mạnh.

lượt xem tích cực đã thúc đẩy mình viết câu truyện đến 100 và Tạm end tại chỗ.

lúc này YY đã tràn ngập sắc hiệp, hệ thống, mình cũng dùng sắc nhẹ cho hợp với thị hiếu bạn đọc.

Ăn Hành Tại Dị giới chiếm trọn thời gian học kỳ hai, cho đến tháng 5/2019, mình dừng câu truyện.

tác phẩm miễn cưỡng hoàn thành, mọi người được giải trí, mình cũng rất vui, vì được mọi người ủng hộ.

nhưng mình nhận ra, cách hành văn đó đọc một hai lần thì vui. nhưng đọc nhiều lại thấy nhảm và xàm xí. Dâm Dê Nhất Chỉ, Vãi lờ Chân Khí... Ngôn từ chợ búa vô tình làm vấy bẩn tình cảm đẹp đẽ giữa nhân vật Lưu Phong và Chi Hoa.

tác phẩm này,mình không đào hố sâu, đi đến đâu lấp đến đấy, nên việc kết thúc không ướt át như tác phẩm đầu tay.

  • Dùng một năm viết xằng xí, liệu có quá "rảnh" hay không. mình đã sống ảo trong thế giới của mình quá lâu, có lẽ nên dừng lại thôi.

mình đã dừng lại để ra ngoài xã kiếm việc làm, Làm tự do rồi đến công ti, sáng đi tối về ngủ... mình lại thấy trống vắng, thiếu thứ gì đó...

Cầm điện thoại và vào YY như một cách nuôi dưỡng thú vui ích kỷ của bản thân.

chợt nhận ra, một năm đã qua đi chóng vánh như vậy. những câu truyện vẫn ở trên đây, nhưng con người ngày đó đã đi xa mất rồi.

xin lỗi, vì mình đã không đưa mọi người( những người bạn tưởng tượng) đi đến cuối con đường. Mình nợ các bạn một cái kết có hậu.

Nếu có xuyên không hay trọng sinh, mình mong gặp mọi người ở đó.

...Phút yếu lòng viết đến đây thôi. cảm ơn YY đã cho kỷ niệm tuy buồn nhưng rất đáng nhớ.

nếu tác nào có ý định viết truyện mà đọc bài này... hãy cứ sống thật với câu truyện nha. Khi bạn lên được 100c, sẽ có đọc giả lắng nghe câu truyện của các bạn.

Đã sửa bởi Huy_Huy_Nguyen lúc 19:12 11/01/2020
tạo bởi
11 Tháng 1.
mới trả lời
07 Tháng 2.
12
trả lời
247
xem
11
thành viên
YÊULONGCỔĐẾ
YÊULONGCỔĐẾ
VIP 2
Luyện Khí Tầng Mười (41%)

Tâm sự dài quá đh

Lastrays
Lastrays
Luyện Khí Tầng Năm (90%)

chắc bạn chưa độ kiếp up level nên bị tâm ma quấy nhiễu đầu tiên bạn phải xác định mình viết vì vui, yêu thích, hay là làm nô lệ cho độc giả, kiếm tiền đã. Cái thứ 2, là bạn đứng ở vị trí nào để viết truyện, là chúa trời, thiên đạo chưởng khống toàn cục, hay hóa thân thành 1 nhân vật trong tác phẩm, nảy sinh tình cảm với nhân vật trong tác phẩm chưa xác định rõ những thứ này rồi cứ bị xoay mòng mòng đau đầu nhức óc bỏ nghen!!!

libraoctober
libraoctober
VIP 2
Trúc Cơ Sơ Kỳ (22%)

khi bạn viết ra một câu chuyện, đương nhiên có phần trăm rất lớn là dựa vào người đọc, nếu tg thích tự 'thẩm du' thì họ tự đọc một mình được rồi, chứ đăng lên web công cộng rồi bảo tui ứ cần người đọc thì thật là...ngụy quân tử. Nhưng mà, bạn có thể chiều ý người đọc một mức độ nào đó thôi, vẫn có phần trăm yêu thích của tg trong đó, và cũng chẳng cần phải làm tôn tử sửa đổi thứ mình thích vì người đọc bảo vậy. Nghe mâu thuẫn nhỉ, tóm lại thì mỗi thứ đều có mức độ của nó.

điều mình muốn nói là chủ thớt thích thì cứ viết, viết cho bản thân mình vui vẻ và thỏa mãn, sau đó là viết cho người đọc thich truyện của mình. quan trọng là vui vẻ thôi, còn về thành tích hay tiền bạc gì...khi ta không có tiềm năng làm đại nhân vật thì cứ thỏa mãn thú vui nhàn nhã câu cá đi, đừng bon chen

tklevucrkh
tklevucrkh
VIP 6
Luyện Hư Sơ Kỳ (35%)

Tác phẩm có chiều sâu và mang tính nhân văn thì bây giờ lại kén người đọc nhưng số ít đọc giả đi theo tác phẩm có thể sẽ trở thành những người bạn tri kỉ, những động lực và cả những góp ý chân thành cho tác phẩm nữa. Thường thì nó không mang lại lợi ích trực tiếp là lợi ích kinh tế (tiền sau này có thể kiếm bằng nhiều cách) nhưng sẽ mang lại giá trị tinh thần, một thứ mà mà nó sẽ theo bạn suốt chặn đường tương lai phía trước, kể cả khi về già nghĩ lại về kí ức những người bạn "ảo" mà mình đặt tâm huyết, những đọc giả đi theo và góp ý cho tâm huyết của mình nó là một loại "hạnh phúc" thật tuyệt vời phải không nào ?! Khi một tác phẩm được đặt nhiều tình cảm và tâm huyết thì cần những người bạn có thể hiểu được nó và những người bạn đó có thể cũng sẽ mang cùng kí ức hạnh phúc về những nhân vật ảo của bạn, mà như vậy thì nó sẽ theo họ rất lâu hoặc mãi mãi chứ không phải thoáng qua . Chúc bạn thành công trong cuộc sống...! Ps: Bạn nợ mọi người (nhân vật tưởng tượng) một cái kết có hậu nhưng đã lưu giữ lại cho mọi người một "con người ngày đó" ở lại đây rồi còn gì ^^! . Nó mới là con tim, là nhiệt huyết, là khoảng thời gian hạnh phúc mà mọi người(nhân vật tưởng tượng) cần ở bạn chứ không phải là cái kết đâu...!

DarseiK
DarseiK
VIP 2
Kết Đan Hậu Kỳ (90%)

Tốt nhất giữ cảm hứng của ngươi ở mức độ vừa phải, đừng luôn nghĩ về nó, cố giữ chút hứng thú cùng niềm đam mê...

Ta nói đơn giản như chính bản thân ta vậy, viết truyện vì hứng thú nhất thời nhưng tầm 1,2 tháng là lặn luôn lý do bên ngoài thì bận việc nhưng sự thật là lười a... Lúc viết truyện thì định sẵn cốt truyện trong đầu, dần dần truyện đi luôn tới cái kết, thứ gì mình cũng biết mà viết ra thì dài dòng lê thê.... Đợi tới khi nào mới hoàn thành được tác phẩm... Khi ra dự định viết một vụ việc ước lượng chỉ kéo cỡ nửa chương thôi nhưng viết ra tới 2 chương... thật đau não.

Viết một truyện mà bản thân biết trước cái kết thì không còn thôi thúc động lực nữa, tự dưng lại suy nghĩ tới viết truyện khác, mà ý tưởng thì nhiều nhưng viết bao giờ mới thành chương, vậy mới nói viết truyện chỉ dành cho người siêng năng và chăm chỉ... hạng lười như ta làm tác giả không phù hợp rồi...

flameandleaf
flameandleaf
VIP 2
Luyện Khí Tầng Mười (340%)

Đh làm ta nhớ lại hồi học c2.

Nhỏ con nhất lớp, đi học toàn bị đánh đập bắt nạt. Buồn tủi quá mà về viết truyện trốn vào thế giới riêng của mình. Hồi đó điện thoại cục gạch cũng còn chưa có. Ngày được cho 2k ăn sáng không có tiền ngồi net chơi. Nhà cũng chẳng có máy tính nên nghệch ngoạc cầm bút viết ra. Gần hai chục quyển giấy thếp 300 trang.

Đêm đến bật đèn vợt muỗi trốn trong chăn viết, ban ngày cũng là trốn trong nhà vệ sinh ở trường mà viết. Viết một lèo hơn 1200 chương cũng không phải vì để cho người khác đọc ( xấu hổ thấy mẹ a), chủ yếu là sáng yaoj ra một thế giới riêng để quên đi thực tại.

Một ngày đẹp trời nhà ta chuyển nhà, phụ mẫu đại nhân dọn dẹp sách vở thấy chữ xấu đọc không hiểu đem đi bán đồng nát. Giờ nghĩ lại vẫn còn đau a, không thể tự viết lại được nữa. Haizzzz

flameandleaf
flameandleaf
VIP 2
Luyện Khí Tầng Mười (340%)

“Dùng một năm viết xằng xí, liệu có quá "rảnh" hay không. mình đã sống ảo trong thế giới của mình quá lâu, có lẽ nên dừng lại thôi.”

Sẽ là không khi đh còn trẻ, sẽ là có nếu đh chỉ đơn giản là viết với mục đích mua vui.

Theo quan điểm của tại hạ, viết và đọc chính là hai trong số nhiều cách trải nghiệm cuộc sống của mình và người khác.

Bởi dù là vô tình hay cố ý, mọi tác giả khi viết ra không tránh được việc đem cái tôi, cái tư tưởng của mình gắn vào nhân vật, vào bối cảnh câu chữ hay diễn biến câu chuyện.

Sau khi đọc xong những chia sẻ của đh, ta chỉ không hiểu là đh sẽ còn viết tiếp hay không và viết vì mục đích gì? Vẫn là mua vui cho độc giả? Hay có thể cải thiện đem cái tôi của mình hoà vào một tác phẩm mới, đem tư tưởng đặc trưng của đạo hữu gắn vào tác phẩm để người khác có thể trải nghiệm.

Với ta: “ Mỗi cuộc đời đều là một câu truyện mà chính bản thân người đó là một nhân vật chính”

Khi đh viết tiếp, viết tốt hơn và đưa một phần cuộc sống của đh vào tác phẩm; đó cũng chính là lúc mà ta thông qua tác phẩm trải nghiệm cuộc đời của đh.

Thiên thượng thiên hạ, Duy ngã độc tôn. Nhất thiết thế gian, Sinh-lão-bệnh-tử. Ai trong đời cũng chỉ có một lần để sống, có một cuộc đời để trải nghiệm. Đh chỉ cần nhớ, dù người đọc yêu hay ghét, thì việc tác phẩm của đh viết ra cũng khiến cho người đọc được trải nghiệm một cuộc sống khác rồi. Theo ta, dù viết hay hay viết dở, đều là công đức.

Đã sửa bởi flameandleaf lúc 21:00 11/01/2020
MCD-Tigar
MCD-Tigar
Luyện Khí Tầng Năm (90%)

Đúng thật. Giờ YY nhà nhà sắc hiệp, 18+ người người sắc hiệp. 18+. Các truyện còn lại dường như ko có chỗ đứng. Cứ truyện nào có cảnh abcxyz hay harem hoặc là main dâm dê là vô số người vô đọc. Hay đơn giản chỉ là gắn cái mác 18+ hoặc ghi thêm chữ dâm đế, dâm vương gì đó cũng nhiều người đọc. Trong khi đó có những truyện sáng tác hay nhưng ko 18+ lại rất ít người quan tâm tới. Buồn... Rồi độc giả YY sẽ tha hóa ra sao nữa. Bản thân ta cũng chẳng biết nổi.. Tóm lại, ta buồn..

Mr_Tùng
Mr_Tùng
VIP 2
Kết Đan Sơ Kỳ (72%)

Thôi thì đh rút kinh nghiệm vậy , viết nhiều thì sẽ lên tay thôi

hung123aaa
hung123aaa
VIP 2
Kết Đan Sơ Kỳ (17%)

Đầu năm rồi cố lên đh viêt đi tui ủng hộ vì đam mê

VioletFlower98
VioletFlower98
VIP 1
Trúc Cơ Hậu Kỳ (66%)

Truyện ta cũng xàm nham nè, Pokemon Kaitou Izumi, cũng không biết kéo dài được bao lâu, nhưng ta sắp thấy đích rồi, cố tý nữa là end trọn vẹn

Renaelf
Renaelf
VIP 1
Luyện Khí Tầng Bảy (59%)

ta cũng đã từng sáng tác rất nhiều nhưng sáng tác rồi lại xóa ,thật sự là mỗi khi để quá lâu mà không viết tiếp là lại lười chẳng muốn viết nữa , trong đầu vô vàn ý tưởng nhưng khổ nỗi cái bệnh lười....

Bạn đang đọc bài Tâm sự một tác giả vô tâm. tạo bởi Huy_Huy_Nguyen trong Sáng Tác Truyện.