Tải App

Đăng Truyện

Liên Hệ QTV

Chi Tiết Bài Viết
Tulipcam
VIP 2
Nguyên Anh Trung Kỳ (1%)
Tâm Sự Chút Cho Đỡ Chán!!!

Chỉ là dạo này thấy diễn đàn toàn là cẩu lương đường tính lung tung. Rồi hết thế lại đến thơ nữa. Ta ngập chết!!!

Cảm thấy các đh thật là nhiều ý tưởng nhiều tâm sự a~

Vậy mỗi người tự kể một câu chuyện đáng nhớ đi, chuyện vui, chuyện buồn, chuyện nhạt...Ngồi đọc cho đỡ chán!!

tạo bởi
07 Tháng ba
mới trả lời
08 Tháng ba
24
trả lời
243
xem
21
thành viên
Vô_tình_đại_đạo
Vô_tình_đại_đạo
VIP 2
Nguyên Anh Sơ Kỳ (50%)

chuyện vui và đáng nhớ nhất trên yy là một lần tụ tập cùng với 11 ae ra hawai chơi ak ^^

-泰尹侠
-泰尹侠
Luyện Khí Tầng Sáu (49%)

chuyện đáng nhớ của ta là......ngồi đọc đến sáng hôm sau luôn

vanquyton
vanquyton
VIP 2
Nguyên Anh Sơ Kỳ (16%)

Ta hả, bạn bè đều cho rằng ta ở vạch đích, có bố mẹ thương yêu, gia đình hạnh phúc, nhưng không phải như vậy.

Khi đẻ ta mẹ ta sinh khó, suýt nửa cái mạng, ta sinh ra liền biết, khi bác sĩ nói chọn 1 trong 2, cha đã chọn mẹ ta. Ta không vì thế mà hờn giận, nếu như đc lựa chọn, ta thà không ra đời còn hơn để mẹ gặp nguy hiểm.

Ta được mẹ kể lại, ta năm ba tuổi đang chơi đùa đột nhiên sùi bọt mép, chỉ tay nói mẹ ta giết người, còn nói cái gì mà hận mẹ ta, ta muốn tự giết chính ta,... Đi bệnh viện không có kết quả, đi cúng mới biết năm xưa mẹ ta bị xảy thai, anh trai của ta chết yểu, vô cùng thù hận ta được cha mẹ cưng chiều. Ta vẫn nhớ người ca ca, thầy cúng đã nói tên: Cậu bé mắt đỏ. Ta vẫn luôn là cái gai trong mắt của huynh ấy, cho đến khi mẹ ta làm lễ 7749 ngày cúng hồn vía.

Ba ta nói ta thông minh từ nhỏ, 3 tuổi đã đi học không biết bao nhiêu môn. Ta thực sự rất thích học võ , thích học vẽ, thích hát, thích nấu ăn,... nhưng đều không đc. Tận cho đến bây giờ mới có thể làm vài điều mình thích, nhưng ta ngoài đời vẫn luôn thẳng thắn giống con trai, không ngại ngùng việc trêu đùa yêu đương như con gái khác, vô cùng tuỳ tiện, số lần ta ngồi ngay ngắn trong giờ đếm trên đầu ngón tay.

Ta năm lớp 2 làm lớp trưởng, bị một bạn trai đánh, liền lấy roi của cô đánh bạn đó. Rõ ràng là hắn trêu chọc ta trước, mắng ta trước, đánh ta trước nhưng ba ta lại không tin, một mực bắt ta trước mặt mẹ tên đó nói xin lỗi.

Ta 13 tuổi, ba mẹ mua cho ta một cái IPhone X, nhưng cả ngày đều đi làm, không hề cùng ta nói chuyện, bữa cơm cũng trở nên khó nuốt. Ta không cần IPhone X, ta cần các bạn của ta

Ta vẫn cảm thấy mình thật sự rất hạnh phúc, ba mẹ ta dù có thế nào cũng yêu thương ta. Ta vẫn luôn yêu họ.

Ta bên ngoài đeo một chiếc mặt nạ thiên chi kiêu tử, yểu điệu thục nữ chán đến phát ngán rồi. Vậy nên đừng ai nói với ta hai chữ giới hạn, ta chính là không có giới hạn. Nếu như không chịu đc hãy báo chấp sự khoá nick ta, ta sẽ lại sang diễn đàn khác làm những thứ không có giới hạn. Cuộc đời mà, ta muốn là chính mình một lần, bỏ lại những thứ gia giáo hào hao

ThôiLamLam
ThôiLamLam
VIP 3
Kết Đan Hậu Kỳ (96%)

Ta hôm nọ thi online được mãn phân đứng số 1, ta vui đến nở hoa

DươnggiaĐạithiếu
DươnggiaĐạithiếu
VIP 3
Luyện Hư Sơ Kỳ (38%)

Chuyện vui ta không có chứ còn chuyện buồn thì...... Ta có thể viết ra một câu chuyện khoảng một triệu chữ

THIENCHANVOTA
THIENCHANVOTA
VIP 1
Kết Đan Sơ Kỳ (2%)

Ta từ nhỏ không có mẹ, lớn lên có cha còn tệ hơn không có. Một người muốn giết ta, một người vùi dập nụ cười cùng ước mơ của ta. Đến năm 15 tuổi, ta lại mắc bệnh trầm cảm, cuộc sống lúc đó ngay cả từng hơi thở cũng thật khó khăn. Từng người từng người mà ta yêu thương cứ thế cũng lần lượt rời bỏ ta. Đứa em gái luôn bên cạnh suốt quãng đời ấu thơ, một phần quan trọng của cuộc đời ta, năm nha đầu đó 14 tuổi, tự vẫn ra đi, bỏ ta ở lại. Người tri kỷ mà ta luôn xem như gia đình, là điểm tựa cho ta, cũng bỏ ta lại trong một tai nạn giao thông. Tất cả những người gọi là bạn thân, cũng đều như vậy, đột ngột lạnh lùng rời xa ta. Ta có lỗi sao? Giá như họ đâm ta một nhát thật sâu, phản bội hãm hại ta, cũng đều có thể mỉm cười không oán trách. Vậy mà họ lại lạnh lùng không một lý do đẩy ta vào bóng đêm tuyệt vọng ấy. Chẳng hiểu được kỳ tích thế nào, trong suốt mấy năm qua ta lại có thể kiên cường tồn tại như vậy. Nhưng mà, ta đã đánh mất đi tất cả hy vọng, một chút cũng không còn.

Còn cười, không có nghĩa là còn vui vẻ. Còn thở, không có nghĩa là còn tồn tại. Còn tồn tại, lại không có nghĩa là vẫn còn sống.

Ta luôn sợ hãi hiện thực tàn khốc đó. Phải chăng bất hạnh nhất chính là đã sinh ra trên đời này, sai lầm nhất chính là đã tồn tại đến ngày hôm nay?

Đã sửa bởi THIENCHANVOTA lúc 23:07 07/03/2020
lãobàmộngtình
lãobàmộngtình
VIP 3
Phàm Nhân (11%)

Ta đơn giản lắm, năm 12 tuổi ta mất đi người mẹ duy nhất yêu thương ta. Ta không đc gặp mặt người lần cuối, trước khi chết người nói với ba của ta ' dù có thế nào cũng phải ráng nuôi dạy ta nên người '. Đáng hận, 8 năm sau ta mới biết mẹ ta đã nói như vậy. 8 năm ta sống trong sự chèn ép, tính toán, ganh ghét sân si của người thân và bạn bè. Bạn bè xem ta là một con hề, muốn đùa thế nào thì đùa.. Người thân thì khinh miệt xem thường ta, lúc nào cũng chửi mắng, xem ta như bao cát, giận là có thể trút, ta có ba mà cũng như không có. Ngay cả gọi ta một tiếng con cung là đều rất khó đối với ông ấy, ta sống vs dì ghẻ, hằng ngày chịu mọi loại rẻ rúng khinh thường.... Người đời thì xem ta như...à mà thôi, nhiu đây đủ rồi

chickenkill
chickenkill
VIP 1
Kết Đan Trung Kỳ (27%)

Đệ ko nói xạo nhưng đệ chưa gặp chuyện buồn nào ( trừ việc ta 17t chưa yêu lần nào huhu)

Đã sửa bởi chickenkill lúc 23:27 07/03/2020
HuyềnVũMinh
HuyềnVũMinh
VIP 3
Kết Đan Trung Kỳ (8%)

Ta thì cx có nhiều đấy từ khi còn bé ta bị coi là kẻ được sinh ra do lầm nỡ không biết mụ mụ là ai vì nàng đã rời ta đi ngay khi ta đẻ ra ta bị bạo hành rất nhiều rồi năm 14t cha ta cưới vợ 2 ta thì bị coi là kẻ chán ghét trong nhà bị đánh đập nhiều lúc ta muốn buông bỏ luôn tất cả 15t mụ vợ 2 bỏ đi cha ta lao vào rượu chè đánh đập nhiều lúc còn lấy thuốc lá dí vào tay chân và lưng của ta hay có khi ta bị cả mảnh chai bia đập vào người ta nhớ những năm tháng ấy chỉ có bác và chú ta bênh vực ta lăm 16 bác ta mất vì tai nạn giao thông ta đã khóc rất nhiều r đời cứ thế trôi đi ta bị đánh đập và ghẻ lánh của họ hàng gây ra chứng sợ giao tiếp r cứ thế đời nó trôi quãng thời gian nó đen tối đáng sợ cho đến năm 18t ta bỏ học và đc chú rủ làm 1 quán net r ta bỏ đi làm quán với chú công việc ổn định làm thêm bốc vác phụ hồ lên khoảng chi tiêu có lẽ ko có đáng sợ mấy nhưng chỉ có cô độc nhàm chán cứ thế đời nó trôi đến bây h cứ nghĩ đến quãng thời gian 14t đã đủ sợ hãi lên ta chỉ khuyên rằng là: đời nó bất công lắm như một cuộc chạy đua vậy cho dù chạy nhanh thế nào đi nữa cx thế không thể nào chạy nổi người đã chạy trước ta 1 khoảng cách quá xa đó là quy luật của cuộc đời vậy lên đừng cố than vãn cuộc sống của chính mình đừng có đem so sánh cuộc đời mình với người khác buồn có rượu uống đi lốc thật say để quên đi nỗi đau sự mất mát không thì tìm một người bạn một người anh em j đây chia sẻ và đừng giống như ta chỉ có rượu làm bạn chả còn ai bên cạnh chia sẻ một chút buồn cả vậy thôi

Đã sửa bởi HuyềnVũMinh lúc 23:51 07/03/2020
LinhMuội
LinhMuội
VIP 1
Luyện Khí Tầng Mười (2430%)

Chỉ bốn từ nói lên hết tất cả:"cô độc, nhạt nhẽo ".

naboy
naboy
VIP 3
Luyện Khí Tầng Mười (455%)

ta dồng quan điểm của đh

minhcuacua
minhcuacua
VIP 4
Phàm Nhân (-964969%)

Ta chả thấy mẩu truyện vui nào ở trên

Tulipcam
Tulipcam
VIP 2
Nguyên Anh Trung Kỳ (1%)

Ta gia đình ko phải quá giàu, là khá giả. Nhưng ta học rất rất giỏi, ko phải là tự kiêu đâu. Có kì thi gì bất kể môn học ta đều tham gia. Giải nhất, quán quân chỉ là chuyện bthg. Ngay cả thể dục, âm nhạc cx là phi thg tốt. TB môn gần như luôn nhất khối, thấp nhất là 9,0đ. Họ rất kì vọng vào ta....một cách thái quá....

Từ bố mẹ, thầy cô, người thân, bn bè...cho đến những ng ko quen nhưng bt đến thành tích của ta đều cảm thấy ta giỏi, rất giỏi. Họ theo sát, bình luận, nhận xét những kết quả tốt của ta và dò xét khi ta ko tốt. Những lúc như thế có kẻ cười, kẻ an ủi, kẻ buồn bã, người thì 2 mặt, khó nói lắm! Ta nhiều lúc muốn buông lơi. Nhưng nhìn lại quãng thời gian đã qua, ta ko cam lòng từ bỏ. Bn bè có ghét, thù ta ko? Tất nhiên là có, "con nhà người ta" trong truyền thuyết là ta cơ mà. Nhưng vượt qua giới hạn và đánh họ à? ko!

Ko có giới hạn sao? Thế là ko đc! Nếu tất cả đều ko có giới hạn, cái XH này sẽ trở thành mớ hỗn độn j đây và ai sẽ là ng dọn dẹp chúng? Kể cả đc công nhận hay ko, vẫn phải có ng tr âm thầm làm những việc đấy a. Nói ta hèn nhát, ko mạnh mẽ. Ko phải nhé, ta tự dùng bản lĩnh của mk khiến họ phải nhìn ta bằng con mắt khác, phải thán phục, phải ghen ghét mà ko bt nên nói j. Ko phải là dùng thứ bạo lực vô nghĩa ấy!!!

Giáo dục tào lao? Ko nhé, ta tự có nguyên tắc của ta. Tại sao lại phải nhặt lên những lời nói xấu sau lưng-mũi tên bắn trượt để một lần nx đâm vào mk và mang đi đâm kẻ bắn chúng. Nói ta ko hiểu, ta ko khó khăn, ta còn có GĐ? Sẽ ko, bố mẹ sẽ ko vì kì vọng mà nuông chiều hay là cả nghiêm khắc tr việc học của ta. Họ học vấn ko cao, ko thể bt. Họ chỉ quan tâm tới e ta-nhí nhảnh, dẻo miệng hơn ta. Họ phớt lờ, ko quan tâm và sẽ chỉ đặt ra cho ta mục tiêu mà ta phải đến đc.

Chán ghét, bực mk? Ta ko có. Vì họ ko bt đc, tr vô thức cách giáo dục của họ thật tuyệt vời. Ta nhận ra nhiều mặt trái tr cs này. Nó như là một chuỗi dài dây xích đang quay quanh guồng, chúng ta là mắt xích, ko thể tự chệch đường đi, nếu ko sẽ bị đẩy ra, đào thải. Sau đó thì sao? Tự trật ra khỏi guồng quay để chứng tỏ mk à? Ko, ta ko như vậy ngu ngốc. Trật ra rồi, ai sẽ lo liệu đc tương lai cho ta, cho ng thân ta, cho cs tương lai...

Nghĩ là vc j, cố gắng là sẽ qua nhưng= cách nào, đâu là tiền để, đâu là vật mà ta có thể bám vào mà trèo lên, tiếp tục vững bc. Phải bt hòa mk, thk hợp, tiến hóa cho đúng vs XH ấy, khi đủ bản lĩnh, thời cơ sẽ là do mk tự tạo ra, ko phải chờ đợi j nx. Như động vật lưỡng cư, lưỡng nhiệt vậy. Sở dĩ muôn loài biến đổi, tiến hóa là để tồn tại, ko thích ứng đc ắt bị diệt vong.


Vậy là ta vẫn luôn thế....Mà ta rất thích rất thích đọc truyện nhưng bố mẹ, họ cấm ta rồi. Lần này thì ta phá vỡ quy tắc một chút, toàn giấu họ đọc truyện cả ngày thôi! Thành tích có hơi giảm chút, nhưng mà ta vui, tìm đc vc mk thích làm và thực hiện nó. Cảm giác này rất tốt!!!


A~ Chia sẻ đc ra đúng là rất thoải mái nha~

HuyềnVũMinh
HuyềnVũMinh
VIP 3
Kết Đan Trung Kỳ (8%)

Rượu thấm vào tim sẽ ấm lòng?

Hay càng buốt lạnh giữa trời đông?

Hay là tất cả niềm đau khổ

Sẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?

Hãy rót cho tôi chén rượu đầy

Ta cần phải uống để còn say

Để ta không cần là ta nữa

Ðừng để cho ta tỉnh mộng này

Ta muốn quên đi kiếp nhân này

Thân tàn ma dại, kẻ tàn hơi

Là ta, chắc lẽ là ta đó

Chán nản còn đây giữa đất trời

Chất rượu thấm dần trong trí não

Vô tình đập vỡ chén ly bôi

Quanh ta trời đất cuồng điên quá

Gục xuống, tai nghe rợn tiếng cười

Cười xong rồi khóc với đê mê

Chập chờn say tỉnh giữa hoang khê

Và trong thế giới vô hình ấy

Hồn bỗng bay xa chẳng muốn về

Đã sửa bởi HuyềnVũMinh lúc 00:02 08/03/2020
ĐaoPhủ
ĐaoPhủ
VIP 1
Luyện Khí Tầng Mười (91%)

Ta là một người vô tư, vô tư đến vô cảm. Ba mẹ ly hôn ta vẫn thoải mái rong chơi, lúc bị đánh đập, ta vẫn thế. Lúc ba dẫn cô nào đó về và bắt ta gọi "mẹ", mặc dù ta không gọi nhưng vẫn coi đó là người thân của mình, bị bọn trẻ bắt nạt nhưng ta vẫn chơi với bọn nó. Lúc bắt đầu hiểu chuyện ta nhìn thấy ba mình làm việc ngoài đường từ 12h trưa đến 10h tối- đọc vài chương truyện rồi cho qua, lúc thấy mẹ cố dầm mưa về mua đồ ăn cho ta thì lại chơi vài ván game quên hết ngay sau đó. Ông ngoại ta mất nhưng vẫn chưa đổ 1 giọt lệ. Bà ngoại mất vài tháng sau đó nhưng vẫn vậy. Vì sự vô tư đấy mà ta bị mọi người trong nhà xem là đứa ngu dốt, cho rằng ta không thể nào lên nổi THPT, ta cùng lũ bạn ra net làm vài ván game rồi quên hết, Ta bị chính cha ruột so sánh mình như súc sinh, ta ăn 1 chén cơm rồi quên sạch. Rồi cuối cùng, hơn 16 tuổi đầu ta chưa bao giờ đổ 1 giọt lệ vì người thân. Chưa bao giờ oán hận ai hay điều gì quá 10 phút. Rốt cuộc, ta không thể hiểu nổi bản thân, người thân cũng chẳng ai hiểu ta. Ai đó giải đáp giúp ta nó là gì, nó là sự vô tư, vô tâm, mạnh mẽ hay là nhu nhược?

Đã sửa bởi ĐaoPhủ lúc 00:07 08/03/2020
HuyềnVũMinh
HuyềnVũMinh
VIP 3
Kết Đan Trung Kỳ (8%)

Họ thấy ta cười xem là vui lắm

Lúc nào cũng nở nụ cười xinh

Nào ai biết được niềm đau khổ

Ta phải hai vai gánh một mình

Ta đã bao lần sống cho tạm bợ

Và ráng cho môi một nụ cười

Nhưng đã bao lần tôi thất bại

Vì chẳng bao giờ lệ cạn vơi

Tôi muốn bình minh sẽ chẳng về

Ðêm ngày tăm tối phủ muôn nơi

Từ nay không có bình minh nữa

Ðừng để cho ta thấy mặt trời

Ta muốn cho ta lặng giấc dài

Không còn thức dậy đón ngày mai

Trần gian vẫn mãi chẳng thay đổi

Vì chỉ bớt đi một hình hài

Như trời đã định thì ta chịu

Kiếp này trả hết nợ cho xong

Một mai đất lạnh vùi thân xác

Ta cũng yên vui dẫu có lạnh

Nằm trong cỗ quan tài lạnh

Để không đếm đến chuyện sau này

Đã sửa bởi HuyềnVũMinh lúc 00:11 08/03/2020
HạoNhiênHắcÁm
HạoNhiênHắcÁm
Luyện Khí Tầng Bốn (96%)

Ta hôm bữa, gần như cháy túi, còn đúng 20k, nên ta đã quyết định mua 2 tờ vé số để thử vận, ta ngồi từ 12h trưa mòn mỏi đến 5h chiều, đợi kết quả. Nhưng sau khi thấy kết quả ta liền nhịn không nổi a ... ta khóc. Mẹ nó số ta mua 4 số đuôi 7728 nó sổ ra 7729. Ta phải nhịn đói hai hôm liền chỉ uống nước cầm hơi ta mẹ nó đen !

Đã sửa bởi HạoNhiênHắcÁm lúc 00:07 08/03/2020
Vô_tình_đại_đạo
Vô_tình_đại_đạo
VIP 2
Nguyên Anh Sơ Kỳ (50%)

Thực sự thì ta cx gần như sela ak, nhưng mà ta không đk giỏi bằng, nhưng mà cx khá ok

Ta bị gán vào một cái "danh hiệu": con giáo viên

OK, ta là con giáo viên thì làm sao

Đứa nào cx ns, m là con giáo viên quan hệ thế này, thế kia, vậy có ai biết ta bị áp lực thế nào ko

Thành tích học tập luôn bị soi mói, bêu lên, điểm thấp phát là bị nói, bị chửi

Ta làm j sai??? ngày nào cx đâm đầu vào hk, chỉ bt hk, hk ,hk thui ak

Cá j cx cấm, thể thao cx cấm, máy tính cx cấm, điện thoại cx cấm, truyện cấm, game thì khỏi phải ns ak, túm cmn lại là mỗi học và làm việc là không cấm

Ở nhà ta có biết, có cảm thấy sự tôn trọng bao giờ đâu

Ta không bao giờ có và có quyền riêng tư, quyền làm chủ bản thân, quyền cá nhân trong gđ

Và ta luôn muốn ns với bố mẹ càng cấm chỉ làm con càng hỏng hơn thui

Nhưng mà may sao ta vẫn còn 1 động lưc để học nghiêm túc haha, đó lại đến từ một người con gái, nghe zui nhỉ, đó là người duy nhất trên lớp luôn bảo ta, nhắc ta học hành cẩn thận vào, và ta học vì sao, thực sự chả vì bố mẹ j cả đúng 2 lý do: một là tương lai, và hai là một lần được ngang bằng, thậm chí vượt qua bạn ấy. 6 năm rồi, vẫn người con gái đó làm động lực giúp ta ak

Còn bố mẹ nha cấm ko nổi hihi ^^

Ngọc_Trúc_Anh
Ngọc_Trúc_Anh
VIP 9
Phàm Nhân (-985942%)

Năm ta 60 tuổi... Ài, chắc lúc đó ta già lắm. Nghĩ về tất cả những gì đã trải qua, những chán chường, những bế tắc trong cuộc sống thì tất cả đã qua hết rồi. Nên dù có chuyện gì buồn đến thế nào mọi người cũng ráng lên, nghĩ đến những niềm vui. Vì dù buồn hay vui chúng ta cũng phải sống đến 60 tuổi cơ mà. Cùng nhau chọn sống vui nhé...

ChúcNguyệt
ChúcNguyệt
Luyện Khí Tầng Tám (71%)

đời mị nhạt nhẽo lắm, có cái j buồn là tự bản thân đứng dậy thôi và cười khổ cũng chẳng tâm sự với ai bởi vì cảm thấy như mình đang mềm yếu đang muốn nhận sự đồng cảm vậy khó chịu lắm

TiêuDaoTiênTử
TiêuDaoTiênTử
VIP 1
Luyện Khí Tầng Năm (89%)

ngắn gọn thôi : muội phải sống trong sự áp đặt của mn lúc nào cx cười nhưng trong lòng rỉ máu

ĐịaNgụcLuânHồi
ĐịaNgụcLuânHồi
Luyện Khí Tầng Năm (61%)

Ta chẳng có j để kể chấm hết.

HắcLôi123
HắcLôi123
Luyện Khí Tầng Năm (46%)

Chuyện buồn của ta là hôm qua đi đường bị chó cắn, xui vl

TroeChouTim
TroeChouTim
VIP 1
Luyện Khí Tầng Năm (95%)

ta nghĩ có tâm sự không đáng sợ, đáng sợ là không có ai để tâm sự

Bạn đang đọc bài Tâm Sự Chút Cho Đỡ Chán!!! tạo bởi Tulipcam trong Trảm Phong Đường.