Qua 1 thời gian cày mấy bộ dài tập tu tiên, ta chợt nhớ 1 mẩu chuyện hài mà giờ mình là main. Chuyện kể rằng: ở 1 quốc gia nọ, có 1 ông vua suốt ngày muốn nghe chuyện mà không biết chán. Đến nỗi ông ra thông báo rằng, ai kể chuyện làm cho trẫm chán, trẫm sẽ chia cho người đó nửa ngân khố của ta. Biết bao người đến kể chuyện cho nhà vua nghe mà kể đến khàn tiếng, nhà vua vẫn cứ thích nghe. 1 hôm có 1 cậu bé đến xin kể truyện, cậu kể: có 1 ông phú ông nọ có 1 cánh đồng rất lớn, năm đó ông trồng lúa được mùa bội thu. Ông cho xây 1 cái kho rất to, sau đó đến mùa thu hoạch ông cho tất cả lúa thu được vào kho. Không ngờ ở 1 góc kho có 1 lỗ hở nhỏ, 1 con kiến đã bò vào kho và tha ra 1 hạt lúa.
Hôm sau con kiến đó lại chui vào cái lỗ đó và tha ra 1 hạt lúa.
Hôm sau con kiến đó lại chui vào cái lỗ đó và tha ra 1 hạt lúa.
Hôm sau con kiến đó lại chui vào cái lỗ đó và tha ra 1 hạt lúa.
Hôm sau con kiến đó lại chui vào cái lỗ đó và tha ra 1 hạt lúa.
Hôm sau con kiến đó lại chui vào cái lỗ đó và tha ra 1 hạt lúa..... Cậu bé kể mãi đến trưa vẫn là câu đó, nhà vua sốt ruột hỏi. Sau đó thì thế nào. Cậu bé trả lời. Hôm sau con kiến đó lại chui vào cái lỗ đó và tha ra 1 hạt lúa. Bệ hạ à lúa trong kho còn nhiều lắm.....
Hôm sau con kiến đó lại chui vào cái lỗ đó và tha ra 1 hạt lúa.
Các đh tu tiên có thấy mình giống vậy không ?
Truyện cười ah. Đừng nói đh lại đi theo con đường sáng tác nha
-
Ý ta là đọc nhiều truyện rồi thấy giống ông vua ko? nghe đi đi lại lại cái điệp khúc đó chiến đấu thăng cấp, chiến đấu thăng cấp....
-
Bây giờ thị trường là vậy mà
-
Chưa phát hiện bộ nào gọi là đỉnh cấp. Càng bộ ra sau na ná bộ trước
-
Đi lo việc nước, ko ngồi nghe chuyện nữa.
Vẫn là con kiến đó và cái lỗ đó nhưng không phải là hạt lúa đó ... mỗi hạt lúa lại khác nhau ta thấy vẫn còn thú vị a