Đã lâu không thấy các topic về thơ nên nay ta quyết lập một thơ lâu a Chủ đề là "Kiếm" và "Kiếm Tu"
Thần ta trong Kiếm
Thân ta là kiếm
Tâm ta tựa kiếm
Kiếm trong tâm ta một đời ngang dọc
Huyết khí cương phương một đời tuổi trẻ
Ánh kiếm là tình tựa vầng nhật nguyệt
Kiếm khí mang danh ta kiếm tu
-----Linh Kiếm Ngạo Thiên-----
Ta pr cho truyện của ta, đứa con tinh thần
------ Ngạo Kiếm Đế Vương------
-
Tri Hữu Tri Nhân Duy Tri Kiếm Tri Tâm Truy Thời Nhất Kiếm Ngôn
-
Đâu râ á
-
Tự nghĩ tự cảm nhận thôi... Chứ đâu ra được
-
Ân Ta mê kiếm Mê tửu cùng mê thơ. Cơ mà thơ chắc đem vào... Còn tửu... Liệu có nên biến nhân vật chính của ta thành tửu kiếm tiên không đây?
-
Pr theo thơ a... Dẫu sao tác thích viết thơ nữa mà
Thân ta thân thế một mình
Trên thân chỉ có một thanh kiếm này
Kiếm ta bầu bạn ngày ngày
Ta kiếm trò truyện ngày ngày lại qua
Bạn ta y phục xa hoa
Trên luu tứ chữ , Vấn Thiên Chi Đình
Còn ta y phục thua xa
Sim y củ kỷ thua xa bạn hiền
Bạn ta rất ít thoát y
Mộtkhi xuất kiếm một trời máu tươi
Có lúc ta cũng lắm lời
Anh bạn làm thế người người địch nhân
-
Thơ hay... Cơ mà thoát y là sao???
-
Rút kiếm khỏi vỏ ấy mà
-
Ân a ta đã hiểu...
-
Cảm tạ
-
Thi ca vốn là phong trào cũ a... Không hiểu sao lại biến mất a
Tiểu nữ đi ngang chốn này
Vô tình nghe dc nơi này đối thơ
Tuy tài năng chỉ lơ mơ
Tiểu nữ mạng phép làm thơ đôi dòng
Thanh kiếm muội để bên hông
Tên tự chữ Vấn xuất mình chữ Hoa
Một khi kiếm đã rút ra
Kiếm khí Chi chít hồn ma che trời
Đối phương chưa nói trọn lời
Đầu rơi xuống đất , Hồn bay lên trời
Nhìn qua ngạo thế ngất trời
Ý tâm , khí kiếm thay lời muội đây
Vấn Hoa Chi Hồn nơi dây
Bao thanh Kiếm khác tựa bày thấy " VƯƠNG "
-
Nữ kiếm ma Kiếm để sát hay kiếm để vệ đây a
-
Kiếm tại tâm , tâm tại kiếm , kiếm là ta , ta là kiếm , bảo vệ cũng cần phải sát , sat là để bảo vệ mình hoạc ai đó và thứ gì đóvsminh