Ngày xữa ngày xưa, tại một ngôi làng nọ, có một gia đình đang sống rất hạnh phúc. Bổng một hôm có một cô gái nọ đến trước cửa nhà và gõ cửa. Cóc Cóc Cóc, ai gọi đó, ta là thỏ. À nhầm.
Ng cha ra mở cửa thì trước mắt ông là một cô bé tuổi tầm 14 15. Da dẻ trắng trẻo, mắt to môi đỏ, eo thon , mông tròn. ( mịa ra mở cái cửa mà diễn tả tùm lum, bỏ qua đoạn này xin kể típ )
Sau khi hỏi thăm mới biết cô bé tên Tú Nhi. Tứ cố vô thân, cha mẹ mất sớm nên cô chỉ một thân một mình.
Người cha bèn nảy sinh ý định nhận nuôi với ý nghĩ " gái đẹp thả lang thế này là ko hợp đạo lý a, thiên địa bất dung a"
Sau ba năm A Tú nay đã là môt thiếu nữ xinh xắn. Dc nhà nước và xã hội công nhận . Nàng ko thích thêu thùa may vá, nàng k thích võ thuật thô bạo, nàng chỉ thích nam nhân hữu tình a.
Sau này nàng cứu giúp tất cả nữ nhi khi gặp khó khăn, nàng quyết tâm dựng nên tửu lầu và đặc tên no là " Xanh "
Ng ta uống rựu trên lầu tại quán Xanh, nên sau này họ thường gọi tắt là Lầu Xanh Quán hoặc Lầu Xanh Tửu..v..v
Truyện đến đây là hết rồi. Mong các bạn đón xem các tập sau.
Chẹp chẹp! Ta thặt ko biết phải nhận xét như thế nào nữa. Có thể là ta đọc ngôn tình nhiều quá chăng🤔!
Có ng cạnh trang vs hạ băng cũng tốt, sẽ giúp ta tiết kiệm đc một khoản khi zô lầu xanh bàn chuyện... Làm ăn a
Nghề này đang hot ah. Vân du vừa mở hàng đã có người cạnh tranh ngay. Cảm ơn tú bà đã đem đến cho các đồng đạo yy giới 1 thú vui tao nhã
-
Ta nhớ lão ca quá
-
sau lão ca ra đảo rồi
-
Chết do đọc sắc quá nhiều nên tại hạ tự nghĩ ra cảnh tiếp rồi.....a di đà phật