Lâu ngày không thơ, nay đưa ra chủ đề cùng người ngâm thơ đối ẩm.
Chủ đề: Mùa đông
Thu tàn đông về lòng nhung nhớ
Gió ngàn buốt giá tình bơ vơ
Con tim giá lạnh vì ai đó
Đông nay vẫn thế vẫn đợi chờ.
-Phá Diệt-
Lá buồn rơi ở phía ngoài sân nhỏ
Gió lành lạnh lòng từng phút cô đơn
Cánh chim buồn vội tìm nơi tổ ấm
Chợt thấy rằng trời đã chuyển sang đông.
-Phá Diệt-
P.s:
Nay về Y Y lòng nhung nhớ
Thế nhưng lại thiếu bóng hình thơ
Tụ Quán thi nhân nào đâu hết
Để Thi Quán buồn lòng bơ vơ
ta ko biết làm thơ và chỉ góp ý là bên ta đang hè đổ lửa a nhớ đông ghê
-
Ngươi ở đâu mà hè.
-
bên vãn bối se lạnh rồi mà vẫn phàm nhân k có chân khí hộ thể chắc chớt quá 😭😭😭
-
Nam bán cầu, ta dốt địa lý a!
Mưa về đem giá lạnh đây
Đem cơn giá buốt chất đầy dòng sông
Lời ai nặng nỗi hoài mong
Rót cơn giá lạnh thắt lòng thi nhân
-
Lời người tri kỉ cố nhân/ Vào mùa đông ấy thắt lòng thi nhân/ Để rồi mỗi dịp đông phân/ cô đơn lạnh lẽo kết vần đối thơ
Người đi rồi… áo mùa thu khép lại
Giấu trong tà một chút nắng vàng hanh
Buồn của tôi thay lá mọc trên cành
Chưa rụng vội để chờ mùa thu khác
-
memories ·
Cái rét đầu mùa rưng rưng nỗi nhớ Nỗi nhớ em-nỗi nhớ một chiều mơ Nỗi nhớ bơ vơ hoang hôn nhuộm đỏ Bóng ai buồn rũ xuống mặt hồ xa.....
-
memories ·
Đệch cmt nhầm, xin lỗi đạo hữu
-
Chiều bây giờ cây đứng nghe gió hát/ Nhẹ nhàng thôi mà những lá buồn lay/ Trời mùa đông có vội vã hết ngày/ Lá có kịp đón một mùa thu nữa?
Cái rét đầu mùa rưng rưng nỗi nhớ
Nỗi nhớ em-nỗi nhớ một chiều mơ
Nỗi nhớ bơ vơ hoang hôn nhuộm đỏ
Bóng ai buồn rũ xuống mặt hồ xa
-
Phố trở mình ngơ ngác sáng hôm nay/ Có mùa Đông vừa qua đây bất chợt/ Chút hương thu còn bên đời yếu ớt/ Chiếc lá vàng cũng đã bớt lao xao.
-
memories ·
Ta bỗng chốc nhớ lại tháng năm nào/ Em ra đi trong ngày mưa Hà Nội/ Em mang đi tình yêu và mong đợi/ Của mối tình chớm nở lúc đầu đông...
-
Sáng mùa đông cơn gió thổi lồng lộng/ Lòng anh buồn vì nỗi lòng nhớ em/ Gió cứ thổi vào tim anh buốt giá/ Em đi rồi để anh buồn đơn côi.
Lại một mùa đông tới
Bao năm vẫn đợi chờ
Để người cứ vu vơ
Trước mùa đông giá lạnh...
-
Gió mùa đông rét lạnh/ chiếc lá rơi đầu cành/ Mùa đông nay không gấu/ Tâm vẫn còn cô đơn
Giá rét! lòng anh bỗng thấy sầu
Buồn chăng? Những nỗi nhớ đâu đâu
Đông xưa đan siết bàn tay ấm
Đông nay ngồi ngắm bếp lửa hồng
Người ta say đắm mặn nồng
Của tôi hơi ấm cầu mong an bình...
Vu vơ đứng trước mùa giá lạnh
Bước đi lao xao trên phố đông
Gặp người ngoảnh lại lòng mong nhớ
Kỉ niệm ngày xưa đã tan rồi
Chân hàn.
Thân phàm tại thế sầu da diết,
Ấm lạnh lòng người tiếc cho ta...
Đông về buốt lạnh đúng chân thiệt,
Có lạnh như giết hồn thi ca?
- Lúa -
-
Lúa sao hôm nay không dùng bút danh Ninh Nguyễn nữa
-
cglcb ·
lão thanhak37 tìm ngươi hoài kìa lúa
Ninh Nguyễn đi rèn luyện rồi, chừng nào Lúa lớn lại về.
@thanhak37 lão ca tìm Lúa à? Dạo này oải quá, mới bị chấn thương nên giờ mới lên được.
-
Ta muốn hỏi biên tập tới đâu rồi. Phần viết về Lãng và vực chủ cùng Lạc là đệ phụ trách .những phần Lão viết thì đệ thêm lời bình vô
Hôm nay đông bắc gió tràn về
cái lạnh kinh người lạnh lạnh ghê
ngoài trời mưa gió sương phủ kín
Từng đàn chim vẫn cứ đi về
Sorry Diệt Tôn ta không còn hứng thú làm thơ lúc này hẹn dịp khác. Chúc đồng môn một ngày táp *** ý lộn tốt lành
Đêm qua gió lạnh tràn về
Đêm nay gió buốt tái tê trong lòng
Giờ này anh có biết không?
Thu tàn sắp hết mùa đông bắt đầu.
Gió lướt qua chỉ là cơn gió
Em lướt qua lấy trái tim anh
Gió thổi lá bay mùa đông tới
Như ngày em bước khỏi đời anh..
Em đang đan nốt đường len cuối Kết áo cho nhanh gửi đến chàng Gió lạnh mây buồn vương lạc lối Em sợ anh lạnh lúc đông sang
Anh đi xây mộng cùng sương gió Phiêu lưu qua muôn vạn nẻo đường Bây chừ hoa đã nhạt hương phấn Mỏi mòn chờ đợi bóng người thương
Theo mây gió lạnh qua song lạnh Buốt giá con tim buổi đợi chờ Chiều ni sầu vắng lặng cô quán Rừng thưa buồn than van Đượm vết hoang tàn
Sương đêm dâng lên ngập sông núi Rưng rưng nhớ thương anh ngấn lệ Cố ngăn, ngăn lệ đừng tuôn đổ Đêm em đan nốt cho xong mũi cuối cùng
-
Cách 2 hàng để xuống dòng
Thu đi đông đến sầu cô quạnh
Hàn phong sương lạnh, chỉ mình anh !
Một cuộc tình nữa vào dĩ vãng
Rạn nứt con tim, chẳng thể lành
...
( Còn nữa mà chưa nghĩ ra ^^)
Đang hè đổ lửa chang chang nóng
Buồn trông mong ngóng đợi đông sang
Mênh mang nhớ lại mùa đông trước
Lạc bước trên đường đến yy.
-
Cái mùa thu nó lạc đâu rồi
Thu trôi đông sắp lại tràn về
Lạnh lẽo, u sầu thiếu gấu ôm
Nghẹn ngào vét cạn trăm đồng cuối
Cô ơi bán cháu gấu chân dài
Ta chưa thấy chủ đề này trên bộ sưu tập trong Quán. Thêm vào đi nào trưởng lão
-
Quên a! Thêm ngay thêm ngay
Cái rét đầu mùa luôn mang theo nỗi nhớ
Cứa rất nhẹ nhàng, cứa từng vết vào tim
Để nhắc lại thứ đã là kỉ niệm
Suốt bao năm vẫn mong mỏi, kiếm tìm
-
Làm một bài nào đạo hữu
Đông hỡi, xin đông đừng đến đây!
Xin đừng phủ tuyết trắng nơi này
Đừng cho tôi nhớ người năm ấy
Để vết thương lòng này nguôi ngoai.
Em về cố hương, tôi ở lại
Lạc giữa phương Tây, tôi khờ dại
Không em, lòng tôi đã lạnh giá
Con tim vẫn đập, chẳng còn rung.
Mới xuất quan, vào làm một bài.
Đông đã tỉnh giấc ngủ dài năm cũ
Để chiều nay ủ rũ gió mùa sang
Làn heo may trôi bãng lãng mơ màng
Trong ngơ ngác màu thu tàn còn lại
-
Bổn tọa đây, có chuyện gì
Mưa thu tí tách suốt đêm trường
Gợi chuyện tình buồn mắt lệ vương
Giấc mộng trăm năm không trọn vẹn
Nửa đời điên dại gọi người thương
-
Ta đang nghĩ lôi mấy cái bài trong thi quán mấy trăm năm trước ra xem lại ấy mà