Chủ đề mới lạ và rất là hay ho a đây là cuộc thi
Chuyện chấm thi sẽ do chư vị chấm, ai được số cảm xúc nhiều nhất sẽ là người thắng, không tính tự like...
Những ai like cho câu trả lời nào thì hãy cmt xuống dưới câu trả lời đó, nội dung ít nhất phải có câu "đã like"
Thơ từ nguồn khác không phải sáng tác không được tính
Đề nghị chấm thi đàng hoàng...
Lúa thi xuất trước một bài... mời chư vị cùng tham gia... sẽ có giải thưởng LT hoặc TLT cho mem nào làm thơ kinh dị và hay nhất...
Hạn chót tính thưởng là 8h ngày 21/8/2018
Đêm canh tý... lê chân... qua phố vắng
Dốc cạn bình... men rượu... đắng lòng ta...
Nghe xào xạc... chỉ là... đôi cơn gió...
Rítttt qua khe... thổi chiếc lá xác xơ...
Trong men cay... mắt mờ... tai... chẳng thính...
Đâu phía trước... có phải bóng hình ai?
Vọng bên tai... tiếng rên... la... ai oán...
"Trả mạng ta! Trả mạng đứa con ta!"
Sâu tâm trí.... đậm đà... bàn tay máu!
Và phía trước... chỉ sắc trắng... một màu!
Gràooooo ~~~ !!! Một tiếng rùng mình.... lui chân bước!!!
Đập vào mắt mặt quỷ khó phai được!!!
Đầy vết sướt nước mắt và tơ máu!!!
Những vết đâm sâu hoắm nát ngũ quan!!!
Một tiếng thét ta ngã lăn ra đất!!!
Lết về sau trong sợ hãi hư thật!!!
Ta cảm giác thân ta chìm bể máu!!!
Nóng thân ta đau đớn thấu tận xương!!!
Lại xoay mình bên đường là chúng quỷ!!!
Mồm máu tươi khì cười nghe nhức nhói!!!
Ta bị trói kéo lê qua con phố!
Bị cắt thịt lột sát từng miếng da!
Nhưng miệng ta không thể hò hay hét!
Chỉ ú a mũi khẹt mà đớn đau!
Dòng nước mắt tuôn tràn theo dòng máu!
Ta đọa đày tận dưới địa ngục chăng!!?
Tiếng răng nhai "Rôm rốp" vọng bên tai...
Ta mở mắt... bầy cẩu giành xương nhai
Men rượu cay lại tràn lên tâm trí
Ra là mình chỉ là trong cơn say...
Trong sương trắng người say chân lê bước
Vẳng bên tai "Nại Hà" phía trước kia....
Đêm sau ra đứng cầu thang
Thấy cô gái trẻ hở hang đứng cười
Nhìn kỹ thì chẳng giống người
Đến gần đếm thấy có vài ngón tay ?
Bóng ai thấp thoáng trong đêm
Có cô gái trẻ làm thêm ngoài giờ
Một mình đứng đó bơ vơ
Tóc dài áo trắng ngẩn ngơ đứng cười
Nhìn kỹ thì chẳng giống người
Có hình không bóng mười mươi ma rồi
Cô gái mấp máy làn môi
Hỏi anh kia có lên đồi chơi không
Tôi sợ dựng hết cả lông
Gặp phải Ma nữ tìm chồng dương gian
o0obin_haysinhuno0o: Tôi bèn năn nỉ lạy van
Hỡi hồn cô gái chết oan ven đường
Tôi là người ở cõi dương
Làm sao hoà hợp cô thương tôi mà
Cô gái bảo dẫu là ma
Nhưng tình em vẫn thiết tha với chàng
Xin anh đừng có phũ phàng
Mà em bắt mất hồn chàng ra đi
Tôi bèn nổi giận một khi
Vạch quần làm bãi tức thì biến luôn
--google said--
-
Chép ở đâu ghi nguồn vào
-
Chị gg ghi rùi như.
Canh ba.
Khi gà chưa gáy sáng.
Kẻ độc hành vẫn lê bước trong đêm
Đường hoang.
Cỏ dại mọc phủ bờ.
Làn sương trắng.
Lượn lờ nghe lạnh giá.
Trời không trăng.
Chỉ có ngọn đèn dầu.
Buồn leo lét.
Mông lung trong làn gió.
Chợt từ đâu.
Vọng lại tiếng kêu gào.
Như oai oán.
Như than cho số phận.
Tiếng nất xa.
Nghe cứ tưởng như gần.
Khi bay bổng.
Khi luồng vào vòm lá.
Máu ai rơi.
Nhuộm đỏ lối đi về.
Nghe tí tách.
Như tầng không chảy xuống.
Mùi tanh hôi.
Xộc thẳng tận tiền đình.
Nghe nôn ói.
Dân trào lên tận cổ.
Kẻ độc hành.
Mang theo làn hơi nặng.
Tim tưng bừng tìm chỗ trốn nguy nan.
Lòng sợ hãi.
Mắt ngó nhìn dao dát.
Thì thất kinh.
Ôi cái quái gì kia.
........
Đèn tắt.
Mây mờ.
Sương trắng.
Giữa đồng hoang.
Thấp thoáng bóng hình ai.
Tà áo trắng.
Người phiêu bồng lơ lửng.
Tay ôm đầu.
Miệng há.
Mắt chẳng còn....
-
Tên này mấy nay onl ghê nhỉ.
-
LạcKỳNam ·
Có mấy lúc ta, được ngồi lại online. Rảnh cứ lên chơi, mần hoài stress lắm...
Ánh trăng tròn le lói xuống vòm cây
Kẻ đang say buồn bã lê từng bước
Bởi đằng sau là nợ nần bởi đỏ đen
Hắn muốn say cho quên hết mọi thứ
Hắn muốn giải tỏa hết nỗi buồn
Nhưng túi trống cái gì cũng không có
May mắn thay phía trước một nữ nhân
Mái tóc đen xoã dài xuống cả chân
Vóc dáng người say đắm hết nam nhân
Chiếc váy trắng thuần khiết nổi trong đêm
Kẻ say rượu thèm khát lê chân đến
Lửa của rượu đi kèm lửa nam nhân
Hắn hai tay đè cả người kia xuống
Nhưng lửa nóng trong người chợt vụt tắt
Bởi khuôn mặt ấy....không phải người.
Chiếc lưỡi dài nhẹ nhàng quấn quanh cổ
Lành lạnh đau xương cốt vụn chẳng còn
Kẻ ngu ngốc vẫn là ma men say?
................
Đường về nhà sao mà tăm tối
Không ngọn đèn đuốc lối đi đêm
Bước chân lẽ bóng trong đêm trắng
Hiu quạnh nghĩa trang vắng bóng người
Chân bước mà lòng ta run sợ
Lá cây xào xạt khẽ đìu hiu
Bỗng nhiên nghe tiếng cười đâu đó
Phóng mắt nhìn quanh chẳng thấy ai
Lòng run rẩy tâm thêm xác định
Miệng niệm Nam mô phóng về nhà.
Ta viết vui thôi
TTTL mau mau qua bên ta góp 1 bài
-
đang bận chuyện QUán chủ dở hơi đây này
-
Chuyện
Nửa đêm thức giấc mơ màng
Bóng ai thấp thoáng bên khung cửa sổ
Bạch y phất phơ tung bay
Tóc dài tung bay, chắc đây là nữ
Nàng bỗng ngoái lại nhìn ta
Chưa nhìn thì đỡ nhìn rồi, than ôi
Mặt trắng hơn cả tờ giấy
Hốc mắt sâu ngoáy đen thui như mực
Ngũ quan tàn phá không còn
Mắt còn chảy máu ròng ròng như mưa
Đôi môi tái nhợt khẽ nhếch
Để lộ nguyên hàm răng nanh như cẩu
Chiếc lưỡi đỏ lòm khẽ liếm
Nàng như cười như không nhìn vào ta
Khiến tim ta muốn vỡ ra
Bỗng dưng nghe tiếng ai gọi bên tai
Thằng quỷ sáng rồi dậy mầy
Ta làm thơ không chuyên nên đừng gạch đá nhé
-
Sao ko qua bên ta đột phá
-
Sao ko qua bên ta đột phá
Tiếng thơ sôi trào trong thi quán
Ai oán chủ đề quá éo le
Phòng the trước giờ toàn xác sống
Cống nạp tâm hồn cỗi âm ti
Khi không lại ra chủ đề dị
Có bị gì đâu mà phải kinh
Ngọc trinh đến đây ta còn hiếp
Khiếp vía gì đâu lũ oan hồn.
Sáng nay mặt anh thất thần
Muốn giúp nhưng anh không cần
Nay nhà có ( đám ) tang bốn lần
Người thân dần dần ra đi
Mình anh nuôi nấng thằng Bi
Thế nhưng anh lại không bi thương tí nào
Buổi tối anh ngồi trên sàn
Tay cầm con dao rồi mài
Mặt anh bỗng nhiên thất thường
Treo lên nụ cười thấy mà ghê ghê
Thế là anh hướng phòng Bi
Máu tươi văng vướng khắp nơi
Bên cạnh là xác thằng Bi
Cùng đó có 4 thây khô........
(Cạn văn)
gió rít là tà
mưa mù lất phất
trăng mờ mây át
thấp thoáng tàn ảnh
âm u...
âm ẩm hơi đất
lành lạnh hơi sương
phảng phất mùi hương
râm ri tiếng cười
nghĩa địa...
-
momo998 ·
thơ ca ghê
Cả Nhà Thương Nhau
Đung đưa ghế gỗ trong phòng
Đung đưa chiếc võng theo dòng thời gian
Khúc khích trẻ nhỏ cười vang
Khúc khích trong đám tang người vô danh
Nhẹ rơi vài giọt trong lành
Nhẹ rơi máu đỏ mong manh ngọt ngào
Con thương phụ mẫu biết bao
Con nằm con uống con cao hứng cười.
Hi hi hi hi, hi hu
Hu hu hi hi, hi hi hu hu.
Vụ này ca cũng muốn tham gia lắm nhưng sợ làm thơ kinh dị xong ca phải đi thay quần nữa…