Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phản Sát(2)

Tiểu thuyết gốc · 1814 chữ

Chương 8 Phản Sát(2)

Dương Thiên được Linh Nhi cổ vũ cảm thấy đắc ý, cười to:

“vẫn là Linh Nhi hiểu ta nhất!”.

Linh Nhi trợn mắt, nàng chỉ nói cho có hình thức thế thôi mà vẫn khiến Dương Thiên vui đến ra miệng như vậy, nó làm ngay cả nàng cũng cảm thấy bất ngờ.

Dương Thiên tiết lộ kế hoạch mà mình đã nghĩ ra :

“Kế hoạch của ta sẽ là thế này nè, đầu tiên ta sẽ dẫn dụ một bầy yêu thú đến bọn chúng, bọn chúng tất nhiên sẽ chạy tán loạn, đến lúc đó thì ta diệt từng em! Haha!”.

Linh Nhi thầm bĩu môi :

“ Vậy mà cũng là kế hoạch á? Có kế hoạch đơn giản đến như vậy luôn sao! Không hổ là công tử!”.

Dương Thiên thấy Linh Nhi nói thầm gì đó, tưởng là đang khen mình, lòng càng thêm đắc ý :

“Ta biết là kế hoạch của ta hoàn mĩ rồi, nàng đừng khen thêm nữa, ta ngại lắm!!”.

Linh Nhi :”….”

Để có thể dụ tất cả, kể cả tên thủ lĩnh chạy tán loạn thì ít nhất phải dụ con yêu thú chân sĩ cấp 3 mới chắc cú được, thấy như vậy Dương Thiên vội hội Linh Nhi :

“Linh Nhi! Gần đây có con yêu thú nào độ độ khoảng chân sĩ cấp 3 không?”.

Linh Nhi tra xét một lúc, rồi nói :

“Thưa công tử, gần đây không có một con yêu thú chân sĩ bậc 3 nào cả!”.

Thấy biểu hiện Dương Thiên thất vọng, Linh Nhi lại nói tiếp :

“ nhưng mà lại có một con yêu thú chân sĩ đỉnh, nó đang đi ngủ đông ở cái hang gần đây!”.

Dương Thiên nghe vậy cảm thấy hơi nguy hiểm tí, vì chênh lệch thực lực nên con yêu thú chỉ cần vỗ nhẹ cái là Dương Thiên đi đời nhà ma. Sau một lúc lâu suy nghĩ, Dương Thiên cắn răng :

" Được! Dụ nó thôi, ra xã hội làm ăn bưởng chải, liều thì ăn nhiều! Liều thôi."

Theo sự chỉ dẫn của Linh Nhi, Dương Thiên đi đến cửa hang động của con yêu thú này.

Được Linh Nhi cung cấp thông tin nên Dương Thiên biết được rằng đây là một còn Hắc Ma Hổ chỉ thích sống trong hang động tối, không thích ánh sáng nên chỉ ra ngoài khi đêm xuống.

Nhắc đến Hắc Ma Hổ thì phải nhắc đến Hắc Ma Thảo, được Hắc Ma Hổ tiêu hóa thức ăn mà thải ra, là một loại linh dược mà các luyện đan sư yêu thích vận dụng để luyện chế một loại đan dược- Thăng Sĩ Đan, là đan dược mà các gia tộc thường cho con em mình sử dụng để tăng tu vi nhưng vẫn luyện được căn cơ vững chắc.

Nghĩ tới đó thôi, Dương Thiên cũng khoái, khoái chảy nước miếng, Dù có được hệ thống cấp cho nhiệm vụ nhưng hầu hết đều là các loại đan dược trị thương và hồi chân khí, chứ không hề có đan dược gia tăng chân khí khiến Dương Thiên nhiều lúc bất mãn mà vòi vĩnh Linh Nhi khiến nàng trợn trắng mắt :

" Hệ Thống là giúp công tử trở thành tối cường, không phải cứ tăng cao cảnh giới là được đâu!!".

Dương Thiên bước vào trong hang động, mùi yêu khí rất là nồng nặc khiến Dương Thiên thầm sởn tóc gáy.

Trước Dương Thiên là một con hổ màu đen, có nhiều hoa văn rất quỷ dị chảy xuôi, chạy ngược trên cơ thể nó, giờ này em nó đang ngủ rất ngon lành.

" Giờ ta chạy tới bứt mấy cây Hắc Ma Thảo rồi chạy như điên ra cửa động hả!"- Dương Thiên hỏi Linh Nhi.

"Đúng rồi! Hắc Ma Hổ nếu không ngửi được mùi của Hắc Ma Thảo thì chúng sẽ thức dậy ngay, nếu công tử còn ở lại thì nó cho ngay hai ba cái vuốt là công tử đi đời ngay!!".

Dương Thiên nghe tới đấy và tưởng tượng thì thấy hơi thốn, càng cẩn thận hơn đi sượt qua bên người con Hắc Ma Hổ. Phát hiện được Hắc Ma Thảo, Dương Thiên thầm nhũ bình tĩnh, đi tới cây Hắc Ma Thảo. Bề ngoài cây Hắc Ma Thảo giống như là một loại cỏ, nhưng toàn thân lại đen nhánh một màu, và nó to hơn cây cỏ thường rất nhiều, Dương Thiên vội bứt bụi cỏ và chạy thật nhanh ra khỏi hang.

Chỉ trong chốc lát, trong hang động vội truyền ra một tiếng gầm thật lớn, con Hắc Ma Hổ to lớn không ngửi được mùi Hắc Ma Thảo đã thức dậy, lần theo dấu vết còn sót lại của Hắc Ma Thảo mà chạy đuổi theo Thiên.

"Đù! Sao nó vẫn đuổi theo ta?" Dương Thiên chạy như điên, cảm giác em Hổ vẫn đang dần rút ngắn khoảng cách với mình nên rất hoảng.

Linh Nhi bình thản đáp :

" Nó vẫn có thể lần theo dấu vết Hắc Ma Thảo phát ra để đuổi theo mà."

"Thế quăng đi cho nói khỏi đuổi theo nữa!" Dương Thiên trong đầu phát sáng.

" Công Tử bị ngốc thật à! Quăng nó đi rồi thì kế hoạch của công tử đổ sông, đổ bể đấy!".

Dương Thiên lúc nãy rất sợ nên bị lúng túng, giờ nghĩ lại thì vỗ đầu :

" Ừ ha! Quăng nó đi rồi thì nãy giờ làm mọi thứ đều là công cốc à!".

Sau đó Dương Thiên lại nói :

" Nhưng mà chiếu theo tốc độ này! Nếu như ta vẫn không thể đến kịp lũ cướp trước khi con Hắc Ma Hổ đuổi tới thì ta xong đời đấy!"

Linh Nhi hé môi cười :

" Công Tử bây giờ mới biết sợ ư? Lúc nãy ai kêu liều mạng hào hùng lắm đây mà!".

Dương Thiên hối thúc :

" Đừng chọc ta nữa! Mau nghĩ cách giúp đi, nó sắp đuổi tới rồi!".

" Vẫn phải dựa vào Linh Nhi a!" Linh Nhi bĩu môi

Nói xong, Linh Nhi liền trao đổi với hệ thống một lúc

"Ting! Ban thưởng công tử Thần hành phù sơ cấp x1, thay thế bằng cưỡng chế nhiệm vụ tìm kiếm(0/1)".

Dương Thiên chửi thầm :" Móa, hệ thông nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của đây mà!". Nhưng đứng trước dâm uy của hệ thống, Dương Thiên vẫn phải cắn răng chấp nhận. Đùa à? Mạng sống phải quan trọng hơn chứ! Chủ yếu còn sống là tốt rồi.

Cầm lấy thần hành phù, Dương Thiên bóp nát, một luồng lực lượng kì diệu không thuộc về Thiên vội tràn xuống chân hắn, khiến hắn có cảm giác rằng nếu như hắn muốn thì hắn có thể bay lên cả vũ trụ vậy. Tận hưởng cảm giác phê lòi mà thần hành phù mang lại, Dương Thiên mê mẩn mà không để ý con Hổ nó dí gần sát đít rồi, phải đợi Linh Nhi nhắc nhở, hắn mới sực tỉnh mà vắt chân lên cổ chạy, nhanh đến mức khiến con Hổ phải hít khói. Thấy con mồi mình sắp đuổi kịp lại vượt mặt mình, con Hắc Ma Hổ nổi giận gào lên rồi cũng hết sức đuổi theo Dương Thiên ở phía sau.

" Đây! Đây là ta thật sao, chạy kiểu vầy thì bọn vận động viện ở thế giới cũ tuổi gì sánh vai với mình!" Dương Thiên cảm thán nhưng vẫn không quên tự sướng.

Dương Thiên thu hồi suy nghĩ, tầm mắt hướng về trước, thấy được chỗ mà bọn cướp đang tụ họp. Cầm lấy cọng Hắc Ma Thảo, Dương Thiên vận chân lực rồi ném mạnh vào chỗ của bọn cướp, sau đó nhảy vào bụi bên trái xem xét tình hình.

Bọn cướp đang ăn nói, vui vẻ thì bỗng nhiên có một bụi cỏ, bay thẳng đập vào mặt tên thủ lĩnh khiến bọn chúng giật mình.

Tên thủ lĩnh ăn nguyên bãi cỏ vào mặt, quát lên :" ĐỨA NÀO!!!". Một tên có kiến thức trong đoàn nhận ra Hắc Ma Thảo, hét lên :

" Là Hắc Ma Thảo, thưa thủ lĩnh, nó là dược liệu quan trọng mà bọn luyện đan sư rất cần, bán cho chúng nó thì được cả đống tiền chứ chẳng chơi."

Tên thủ lĩnh bán tín bán nghi vì bị một bãi cỏ quất vào mặt lại là linh dược cao cấp :

"Thật à?!".

" chắc chắn là nó" Tên đó khẳng định.

Tên thủ lĩnh lòng mừng rỡ, đang định muốn mở tiệc ăn mừng thì một tiếng gầm thật to vang lên khiến hắn phải giật mình nhìn sang. Chỉ thấy một con hổ với hoa văn màu đen đang nhìn hắn một cách giận dữ.

Tên có kiến thức lúc nãy hoảng sợ :" Là Hắc Ma Hổ, loài yêu thú chuyên canh giữ Hắc Ma Thảo, chạy thôi thủ lĩnh!".

Hoảng sợ trước uy áp của con Hắc Ma Hổ, tên thủ lĩnh chỉ kịp hét lên một tiếng rồi bị con Hắc Ma Hổ xé xác. Bọn đồng bọn thấy tên thủ lĩnh bị xé xác thì hoảng sợ chạy tán loạn ở tứ phía. Dương Thiên núp ở trong bụi kinh hồn :

" thì ra đây là sức mạnh tương đương Chân Sĩ đỉnh hay sao, thật là mạnh, nếu không có thần hành phù của Linh Nhi thì ta cũng sẽ chết đến không thể chết hơn rồi!".

Tên Hắc Ma Hổ thấy tên thủ lĩnh chết nên ngậm lấy cọng Hắc Ma Thảo rồi quay về con đường lúc nãy, Dương Thiên sau khi xem xét một hồi, chắc rằng nó đã đi thì nhảy ra khỏi bụi, đi tới chỗ bọn cướp, hắn thấy một số đồ đạc quý giá nên hắn đã lấy bỏ vào trong cái bao mà hắn thấy bên cạnh đoàn cướp.

Linh Nhi cười :

"Công Tử làm vậy chỉ càng thêm mỏi thôi, khuyến mãi cho công tử món này nè".

"Ting! Kích sát thủ lĩnh đoàn cướp, nhận được nhẫn không gian 10m x1

Nhẫn không gian: chiếc nhẫn thần kỳ có thể chứa mọi vật( trừ vật còn sống) bỏ qua khối lượng của chúng, rất nhỏ, gọn, nhẹ và tiện lợi."

Dương Thiên mừng rỡ cảm ơn Linh Nhi khiến cô nàng đắc ý, sau đó nhanh tay đem tất cả tài sản chung của bọn cướp thu vào nhẫn không gian của mình. Sau khi thu xong, Dương Thiên cười lạnh:

" Nào! Bây giờ bắt đầu cuộc đi săn thôi!!".

~~~~

Mọi người đã ăn tối chưa ạ!!!!

Bạn đang đọc Tối Cường Chân Thể sáng tác bởi yy52188463
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy52188463
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.