Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tính toán, tái đấu

Tiểu thuyết gốc · 1544 chữ

Thương Hổ nghe Võ Huyền hỏi thì nói. “Do thói quen thôi, dù ở trong nhà chúng ta vẫn luôn cử một người canh gác mỗi đêm, hôm nay đến lượt ta, hai người đi từ xa đến ta đứng trên nóc nhà đã nhìn thấy rồi.”

Võ Huyền nghe vậy thì gật đầu, hắn hỏi. “Việc tu luyện của các huynh thế nào?”

Nói đến việc tu luyện Thương Hổ mừng rỡ nói. “Nhờ đan dược và dược dịch của đệ, Thương Cuồng đã đột phá nhị cấp hậu kỳ, những người khác cũng có tiến bộ rất lớn.”

“Lần này vội vàng ta không mang theo gì đến, hai ngày nữa huynh tới học viện gặp Khê tỷ, tỷ ấy sẽ giao đan dược và dược dịch cho huynh.” Võ Huyền nói.

“Được.”

Ba người đi vào trong nhà, Thương Hổ rót trà cho Võ Huyền. “Mấy ngày qua ta và Thương Mạnh đã đến Lạc Sơn trấn điều tra về các thế lực ở đó, theo ta điều tra được thì trong Lạc Sơn trấn có trên năm mươi thế lực lớn nhỏ khác nhau.

Nhưng chủ yếu chỉ cần chú ý đến tám thế lực lớn nhất Lạc Sơn trấn là Miêu gia, Lôi gia, Hổ Kim gia, Hỏa gia, Hồng Minh binh đoàn, Cương Thanh các, Mạt Phiên binh đoàn, Thủy Sơn các.

Miêu gia, Hổ Kim gia, Hỏa gia là ba gia tộc đứng đầu Cương Thanh thành sau Cương Thanh gia mà Cương Thanh Các lại là cửa hàng của Cương Thanh gia, nói về thế lực của Cương Thanh gia thì khá phức tạp.

Cương Thanh gia hiện tại đang chia làm hai bên đối lập nhau, bên thứ nhất là hoàng đế Cương Thanh Mạc, bên thứ hai là Cương Thanh Di Nam là hoàng thúc của Cương Thanh Mạc, người đang nhằm chiếm ngôi của Cương Thanh Mạc.

Hai gia tộc Miêu gia và Hỏa gia chọn Cương Thanh Mạc, còn Hổ Kim gia thì chọn Cương Thanh Di Nam.

Lôi gia, Hồng Minh binh đoàn, Mạt Phiên binh đoàn, Thủy Sơn các thì là những thế lực mới nổi lên ở Cương Thanh thành, bốn thế lực này hiện tại đều đang đứng ở phía trung lập và những thế lực này đứng đầu đều có người là tứ cấp trung kỳ, nhưng vẫn có phần yếu hơn những thế lực cốt lõi phía trên của Cương Thanh thành.”

Võ Huyền hai tay đan vào nhau, hắn hỏi Thương Hổ:

“Cương Thanh Thu là đồ đệ của Ngô Sơn, chẳng lẽ có Ngô Sơn không giúp gì được cho Cương Thanh Mạc.”

Thương Hổ nhìn Thương Khê nói. “Điều này để Thương Khê giải thích thì rõ hơn.”

Thương Khê mỉm cười nói. “Đại ca, huynh và ta nói cũng đâu có khác biệt, đại khái là Ngu Linh học viện là một thế lực nhỏ của một học viện trên tầng hai, mà theo như lệnh của Trưởng Khống Giả những thế lực lớn ở các tầng không được tham gia vào việc tranh đấu của các thế lực ở tầng khác.

Có thể đệ không biết, con gái lớn Phong Mẫn Nghi của Phong Vũ viện trưởng lại là hoàng hậu của Cương Thanh Mạc, nhưng Phong Vũ viện trưởng lại chẳng thể giúp gì cho con rể của mình cả.

Điều duy nhất Phong Vũ viện trưởng có thể làm là để con trai Phong Nam Sương, một vị khống thú sư tứ cấp hậu kỳ đi theo thế lực của con rể nhưng mục đích chính là bảo vệ Phong Mẫn Nghi.”

“Thì ra là vậy.” Võ Huyền nghe Thương Khê giải thích thì hiểu ra, song đôi mi hắn nhíu lại, nghi hoặc nói. “Nhìn từ vị thế của người bên ngoài, ta thấy thế lực của Cương Thanh Mạc dĩ nhiên lớn hơn Cương Thanh Di Nam rất nhiều vì sao hắn vẫn để cho Cương Thanh Di Nam tồn tại.”

Thương Hổ lắc đầu nói. “Điều này thì ta không tìm hiểu quá sâu, dù sao việc tranh đấu của các thế lực lớn không phải điều mà ta lên xen vào.”

Võ Huyền vuốt vuốt ngón tay, hắn nói. “Chúng ta hiện tại tới Lạc Sơn trấn làm ăn đúng là không muốn tham gia bất cứ thế lực nào nhưng thực lực của chúng ta lại không đủ, nên việc suy tính hợp tác với một thế lực lớn là việc chúng ta nên làm, theo huynh chúng ta nên hợp tác với Cương Thanh Mạc hay Cương Thanh Di Nam.”

Thương Hổ trầm ngâm một lúc rồi nói. “Xét về tình hay xét về lý, ta thấy chúng ta nên hợp tác với Cương Thanh Mạc.

Về tình chúng ta là người quen với Ngô Sơn chỉ cần đệ bảo hắn một câu việc làm ăn của chúng ta sẽ thuận lợi, về lý thì phía Cương Thanh Mạc có Miêu gia rất biết cách buôn bán, đặc biệt là Miêu Cơ người đứng ra chủ trì Miêu gia hiện tại, nàng ta tuy chỉ hai mươi năm nhưng đã một mình quản lý nhiều cửa hàng buôn bán của Cương Thanh Mạc.

Tại kinh thành có một cửa hàng lớn tên Tam Thế gia có thể nói độc nhất vô nhị ở Cương Thanh quốc, nếu có dịp đệ có thể đến đấy xem.”

“Trước cũng không vội, đợi một vài ngày nữa ta rảnh rỗi sẽ đến đấy xem thử.” Võ Huyền nhìn mặt trời đã lên, hắn đứng dậy nói:

“Hiện tại ta phải về học viện trước, từ khi nhập học ta vẫn chưa lên lớp buổi nào.”

Thương Hổ nghe vậy thì cũng không giữ Võ Huyền ở lại, ba người vừa ra cửa thì gặp Thương Cuồng cả người đang mồ hôi nhễ nhại đi vào.

Nhìn thấy Võ Huyền, Thương Cuồng cười nói. “Võ Huyền, thật lâu không thấy đệ, có muốn so đấu một chút không?”

Võ Huyền mỉm cười chỉ lên mặt trời nói. “Ta còn nửa canh giờ để trở về học viện, không sẽ muộn mất buổi học.”

Thương Hổ nghi hoặc hỏi. “Đệ đi xe ngựa đến đây sao? Sử dụng truyền tống trận chỉ mất vài phút là trở về học viện.”

“Có truyền tống trận? Sao Khê tỷ lại dẫn ta đi xe ngựa.” Võ Huyền nhìn Thương Khê một bụng nghi hoặc nói.

Thương Hổ vỗ đầu Thương Khê trách cứ. “Con bé này luôn tiết kiệm tiền, đi truyền tống trận thì mất mười sủng tệ một lần, còn đi xe ngựa chỉ mất ba sủng tệ thôi.”

Võ Huyền nhìn Thương Khê xấu hổ mà bật cười, hắn nói đỡ cho Thương Khê để cho nàng đỡ xấu hổ. “Tiết kiệm là tốt, nhưng hiện tại chúng ta có tiền.”

Hắn nhìn Thương Cuồng mà nói. “Được vậy chúng ta đấu một trận làm nóng người, ta cũng muốn xem kết quả luyện tập trải qua sinh tử của mình ra sao, lần này huynh chỉ cần phong ấn linh lực ở nhị cấp trung kỳ là được và ta chỉ dùng một sủng thú thôi.”

“Được vậy ta cũng chỉ dùng một sủng thú.” Thương Cuồng cười lớn nói.

“Vậy thì bắt đầu thôi, Tiểu Ưng.” Võ Huyền gọi Tiểu Ưng từ bên trong khống thú tâm ra.

Tiểu Ưng vừa xuất hiện, hai người Thương Hổ và Thương Cuồng khuôn mặt lập tức ngưng trọng, họ là chiến thú sư, sự liên kết của họ với sủng thú của mình hơn hẳn khống thú sư, hai người cảm nhận được uy áp huyết mạch từ trên người Tiểu Ưng đang chèn ép sủng thú của mình.

Dù cấp độ cao hơn nhưng đẳng cấp huyết mạch vẫn khiến hai người cảm thấy vô cùng khó chịu, Thương Hổ hỏi Võ Huyền. “Võ Huyền, con tuyết ưng này là sủng thú mới của đệ sao?”

Võ Huyền vuốt ve đầu Tiểu Ưng đậu trên cánh tay mình mà nói. “Không, nó là con Băng Ưng của ta, chẳng qua đây mới là hình dạng thật của nó.”

Thương Hổ đầu óc nhanh nhạy, nghĩ đến Võ Huyền có hai linh thú cửu cấp bảo hộ nên không hỏi gì thêm, hắn đứng ra làm trọng tài giúp hai người so đấu.

Võ Huyền đưa Mộc Thố từ trong áo ra cho Thương Khê giữ hộ.

Không đợi Thương Hổ hô bắt đầu, hai người Võ Huyền và Thương Cuồng đã lao vào nhau.

Khác với tính toán trong lần trước, Võ Huyền sử dụng Băng Quyền lao vào đấu tay đôi với Thương Cuồng, nhờ phục dụng Phí Hàn Tinh, uy lực sủng kỹ băng hệ tăng thêm ba phần, lượng linh lực thuần khiết bên trong bản mệnh thú tâm cũng khiến Băng Quyền có sự thay đổi nhất định.

Hỏa Trảo cùng Băng Quyền mạnh mẽ va chạm vào nhau, điều bất ngờ là Võ Huyền có thể đấu ngang sức với Thương Cuồng mà không bị đánh bật ra.

*Các bạn nếu thấy truyện hay hoặc chưa hay, xin cho mình thêm ý kiến để giúp mình có thể phát triển thêm.

Bạn đang đọc Khống Thú Đại Luc (Khống Thú) sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.