Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vượt Độc Huyết Phong 2

Tiểu thuyết gốc · 1539 chữ

Chương 42: Vượt Độc Huyết Phong 2

Võ Huyền vẫn quyết định là sẽ một mạch chạy thẳng xuống núi.

Hắn vẫn cẩn thận như cũ chẳng dám đi nhanh, càng xuống dưới Huyết Phong xuất hiện ngày càng nhiều, nhất là những con Huyết Phong do thám.

Võ Huyền nhận thấy dường như mặt núi bên này xuất hiện nhiều Huyết Phong hơn mặt núi bên kia.

Điều này chứng tỏ đường đi của hắn càng nguy hiểm.

"Vù vù..."

Một con Huyết Phong không biết từ đâu lao đến Võ Huyền.

Tốc độ của nó chẳng hề nhanh cũng chẳng hề hung dữ giống đám Huyết Phong khác, thân hình cũng nhỏ hơn.

Võ Huyền nhìn kỹ thì xác định đây vẫn là loài Huyết Phong chỉ là nó khác với đám Huyết Phong do thám và Huyết Phong chiến đấu.

Việc của mấy con Huyết Phong này là đi tìm kiếm chất dinh dưỡng từ dược liệu mang về tổ để tạo thành mật mà thôi, chứ sức chiến đấu thua xa hai loại Huyết Phong kia.

Võ Huyền không dám gây ra động tĩnh quá lớn, hắn tung hết sức sử dụng Băng Quyền đánh chết con Huyết Phong đang muốn tấn công hắn.

Đánh chết con Huyết Phong, Võ Huyền không dám ở lại mà đi tiếp ngay.

Hắn đi đến một gốc cây Phong lớn, bỗng ngửi thấy một mùi tanh lồng khó chịu, hắn đưa tay áo lên để che mũi.

Ánh mắt dò xét xung quanh nhưng chẳng thấy điều gì bất thường, dưới đất và trên cây vẫn là một màu lá phong đỏ rực.

Võ Huyền đưa đầu ra sau cái cây lớn thì khung cảnh ấy khiến hắn xuýt nôn ra ngay lập tức.

Một đám lúc nhúc những con Huyết Phong đang xé từng miếng thịt trên một người đã chết, máu tươi chảy dài trên đất, xương trắng lộ rõ đến cả nội tạng cũng đều lộ hết ra ngoài.

Cảnh ấy sao không buồn nôn cho được.

Mộc Thố trong ngực Võ Huyền run rẩy, hai chân đập đập vào ngực hắn một cách rất gấp.

"Vù vù vù...vù."

Võ Huyền không hiểu sao tự dưng đám Huyết Phong kia lại không tiếp tục ăn nữa, chúng bay lên nhằm thẳng cái cây Võ Huyền đang đứng mà lao tới.

Võ Huyền nhìn đám Huyết Phong lao tới thì kinh ngạc, chẳng hiểu làm sao chúng lại tự dưng đổi mục tiêu sang hắn.

Song chẳng có thời gian nghĩ nhiều, Võ Huyền liền lao về phía chúng chứ chẳng thể quay lại phía đằng sau.

Võ Huyền cùng đám Huyết Phong sắp chạm nhau thì từ người hắn một làn sương trắng tỏa ra.

Đám Huyết Phong thấy Võ Huyền bên trong màn sương thì vẫn lao vào trong.

Võ Huyền thấy đám Huyết Phong vào thì thầm mắng một tiếng, mỗi Băng Quyền tung ra đều giết chết một con Huyết Phong.

Song càng ngày càng nhiều Huyết Phong vào bên trong Băng Sương tới mức làn sương trắng đổi sang màu đen từ lúc nào.

Võ Huyền giết chết hai con Huyết Phong gần mình, thấy cảnh này thì có chút hoảng, liền vận hết tốc lực lao ra khỏi làn sương hướng về dưới núi mà chạy.

Đàn Huyết Phong trong làn sương thấy mục tiêu đã rời khỏi, chúng liền lao ra khỏi làn sương đuổi theo Võ Huyền.

Võ Huyền ngoảnh đầu nhìn đàn Huyết Phong vì sao vẫn có thể đuổi theo mình.

Hắn đang thục mạng chạy thì Mộc Thố trong ngực lại đập đập liên hồi chỉ chân sang hai bên.

Võ Huyền cũng không rảnh mà nhìn sang, hắn đã nhận thấy được có vô số Huyết Phong bay ra từ những tổ ở trên cây Phong đang điên cuồng bay ra, mà mục tiêu bọn chúng nhắm đến là hắn.

Hắn vừa chạy trong lòng cũng buồn bực không thôi, kẻ khác thì bị một tổ đuổi, còn hắn sao lại bị cả dòng họ nhà Huyết Phong ra đuổi giết thế này không biết.

Bầu trời đằng sau Võ Huyền dần trời lên đen kịt, mà càng ngày càng nhiều Huyết Phong kéo ra đuổi theo hắn.

Võ Huyền tưởng trừng cả Huyết Phong của Độc Huyết Phong đang ở sau lưng hắn.

"Xong!" Võ Huyền mạnh mẽ dừng lại, phía trước hắn cả một bầu trời Huyết Phong đã sớm đợi hắn.

Võ Huyền vội dùng Băng Sương bao phủ mình, lại đổ ra bàn tay tinh huyết của hung thú, vội vàng vẽ những văn tự lên trên mặt đất.

Từng loạt Huyết Phong như tên lao vào trong làn sương trắng thì bị đánh bật ra, một Hộ Linh trận tạm thời được Võ Huyền bày ra.

"Một canh giờ." Võ Huyền để Băng Sương tan đi, hắn ngồi trong Hộ Linh trận thầm nói.

Lục tung trong Càn Khôn Giời cũng không tìm thấy được thêm tinh huyết hung thú, Võ Huyền thầm mắng mình bình thường lười biếng không chịu đi bổ xung tinh huyết hung thú.

Những con Huyết Phong vẫn cứ lỳ lợm lao đến Võ Huyền nhưng đều bị Hộ Linh trận đánh bật ra.

Hắn cũng không tin mấy con Huyết Phong này có thể phá vỡ Hộ Linh trận, tuy chỉ là trận pháp hoàng cấp hạ phẩm nhưng với đám Huyết Phong có thực lực nhất cấp trung kỳ này có thể phá được.

Song hắn chưa biết qua một canh giờ mình làm sao thoát khỏi chỗ này.

Khi Võ Huyền đang nghĩ cách đối phó đám Huyết Phong bên ngoài, thì mấy con Huyết Phong chuyên tạo mật mang đến bên ngoài Hộ Linh trận một con Huyết Phong đã chết.

Hình dáng con Huyết Phong đã chết chẳng khác mấy con Huyết Phong tạo mật kia là bao, chỉ có khác là trên đầu nó có màu đỏ.

"Huyết Phong chúa, không phải đen như vậy chứ!" Võ Huyền nhìn con Huyết Phong đã chết bên ngoài thì đau khổ nói.

Huyết Phong chúa thật ra cũng là Huyết Phong lấy mật bình thường, nhưng có một số con đặc biệt khi sống đủ lâu nó có khả năng tự sinh sản ra ấu trùng Huyết Phong.

Thế nên các con trong đàn phong nó làm Huyết Phong chúa, công việc hằng ngày chỉ là đẻ ra ấu trùng Huyết Phong chứ chẳng mấy khi ra khỏi tổ.

Chẳng hiểu sao con Huyết Phong chúa kia lại chạy ra ngoài tấn công Võ Huyền rồi bị hắn đánh chết, chắc chắn cái mùi đặc biệt của nó trước khi chết tiết ra đã dính trên tay hắn, nên cái đám Huyết Phong mới điên cuồng đuổi giết hắn.

Thời gian một canh giờ cũng đã sắp qua, Võ Huyền bên trong Hộ Linh trận thì chỉ có thể hồi phục linh lực, hắn cũng cho Mộc Thố uống giải dược.

Nhưng tạm thời nó vẫn chưa thể chiến đấu, hắn chỉ đành lấy một hộp gỗ thường đựng dược dịch ra để nó vào trong, không quên để Tiểu Ưng dặn dò nó, chỉ đến khi trời tối mới được ra, rồi rời khỏi đây.

Vì hắn chỉ chốc nhát nữa thôi, phải chiến đấu với biết bao nhiêu con Huyết Phong sẽ chẳng có thời gian chiêu cố được cho nó.

Tốt nhất vẫn là ném nó sang một bên, đám Huyết Phong đã không chú ý đến sinh vật nào khác ngoài hắn, chắc chắn nó sẽ được an toàn trong thời gian ngắn, rồi tự mình rời đi.

Thời gian của Hộ Linh trận kết thúc, đám Huyết Phong sồng sộc xông vào.

Võ Huyền hai tay di chuyển sang hai bên, hàng loạt Phong Đao liên miên chém ra.

Đám Huyết Phong điên cuồng lao lên tất nhiên chẳng thể né được, con thì bị chém đứt làm đôi, con thì đứt cánh, con thì bay đầu.

Chúng rụng xuống đất như mưa khiến cả một nền đất đỏ trở lên đen kịt.

Có những con lọt lưới đến gần Võ Huyền thì bị linh lực của Võ Huyền trấn áp đẩy lùi.

Võ Huyền hai tay kiên trì duy trì Phong Đao không hề dám dừng linh lực tiêu hao cứ ngày một nhiều, lại thêm phải dùng linh lực bảo hộ cơ thể khiến linh lực trong người hắn cứ thế bị hút sạch ra ngoài.

Phóng đến đợt Phong Đao thứ năm, Võ Huyền đã cảm nhận được linh lực trong người mình đã cạn hơn một nửa.

Hắn liền dừng phóng Phong Đao lại, nhanh chóng lấy ra một bình dược dịch hồi phục linh lực.

Nhưng dược dịch hồi phục thì cần thời gian mới có thể đầy, Võ Huyền lại không có thời gian như vậy, hắn lại một lần nữa phóng ra Phong Đao liên miên chém chết đám Huyết Phong tới gần.

Song chỉ được đến bốn lượt Phong Đao, linh lực của Võ Huyền gần như cạn sạch.

Chẳng lẽ phải dùng đến nó, Võ Huyền cắn răng hai tay tạo thành thủ ấn đặc biệt.

Bạn đang đọc Khống Thú Đại Luc (Khống Thú) sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.