Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nụ hôn

Tiểu thuyết gốc · 1595 chữ

Thương Khê sau một hồi cũng sang phòng Võ Huyền, hắn một hồi hướng dẫn hai nàng ngưng tụ đồ đằng, thì chính hắn cũng ngưng tụ một đồ đằng hình bông tuyết.

Hắn tạm thời chỉ lựa chọn cho mình hai con linh thú nhất cấp là Hỏa Phong Mã, Ma Thương Viên và Thủy Lê Giao, cả ba đều là lục thú lục cấp hậu kỳ, một con dùng để cưỡi, một còn lại dùng để bảo vệ khi có kẻ địch tấn công, một con dùng để di chuyển trên nước.

Còn về di chuyển trên không thì có lẽ trong thời gian sắp tới hắn chưa cần đến.

Từ hôm qua hắn đã chọn cho Thương Khê linh thú Hỏa Vĩ Hồ, thất cấp sơ kỳ, để nàng có thể phối hợp cùng nó luyện đan.

Còn Cương Thanh Thu thì hắn chọn cho nàng, Thủy Lưu Ngạc Quy, một linh thú có thể tấn công cũng phòng thủ, tuy nó không thể phối hợp tốt với Hỏa Sa Miêu của nàng, nhưng nó là con linh thú tốt nhất hắn có thể cho nàng hiện tại.

Cũng là tính toán cho cả hai người Cương Thanh Vân và Cương Thanh Vân, hai gần như thường xuyên đi với nhau, mà cả hai đều có sủng thú đối lập nhưng hỗ trợ cho nhau thì lại hoàn mỹ.

Võ Huyền thu Hỏa Phong Mã, Ma Thương Viên, Thủy Lê Giao vào trong đồ đằng, ba con sủng thú vừa vào trong đồ đằng, ba khỏa khống thú tâm bên ngoài của chúng lập tức vỡ thành từng mảnh nhỏ.

Nhìn hai người Thương Khê cùng Cương Thanh Thu vẫn đang ngưng tụ đồ đằng, Võ Huyền viết một mảnh giấy để lại cho hai nàng, rồi dẫn theo Cương Thanh Vân rời khỏi học viện.

Cương Thanh Vân tò mò hỏi Võ Huyền. “Huyền ca, chúng ta đi đâu?”

“Đi gặp mấy vị ca ca và tỷ tỷ của Thương Khê.” Võ Huyền nói. “Họ hiện tại làm việc dưới trướng của ta, ta mang muội theo để tiện sau này họ không gặp được ta thì muội hoặc Thanh Thu sẽ chuyển lời cho họ.”

Cương Thanh Vân nhu thuận gật đầu.

Võ Huyền vừa đến cửa, Thương Cuồng đã ra mở cửa cho hắn.

Võ Huyền vỗ vai Thương Cuồng. “Huynh gọi tất cả mọi người đến giúp ta.”

Thương Cuồng cũng không có hỏi Võ Huyền có chuyện gì mà phải tập hợp tất cả mọi người.

Sáu người rất nhanh đến phòng khách, nhìn thiếu nữ sau lưng của Võ Huyền không phải Thương Khê khiến năm người Thương Hổ có chút thất vọng.

Song sáu người nhìn Cương Thanh Vân giống như Cương Thanh Thu, đại công chúa Cương Thanh quốc vậy mà lại đi theo Hoàng Long làm việc cho hắn.

Võ Huyền kéo tay Cương Thanh Vân ra trước mặt sáu người. “Thương Khê hiện tại đang có việc của nàng ấy, ta dẫn Cương Thanh Vân đến để giới thiệu cho mấy người, sau này ngoài Thương Khê thì Thanh Vân và muội muội song sinh của nàng là Thanh Thu sẽ là người truyền tin cho mấy người.”

Hắn bầy ra mười tám khỏa khống thú tâm trên bàn. “Mỗi người chọn lấy một, sau đó ta sẽ dạy cho mọi người cách ngưng tụ đồ đằng.”

Sáu người Thương Hổ nghe chẳng quá hiểu Võ Huyền muốn làm gì nhưng sáu người cảm nhận được sức mạnh cường đại từ mười tám khỏa khống thú tâm.

Năm người Thương Ngưu chủ động bảo Thương Hổ nên chọn trước, bảy anh em họ luôn tin tưởng đại ca, cũng chính đại ca bảo họ quy phục Võ Huyền, nay được cơ duyên để đại ca chọn trước là phải lẽ.

Thương Hổ đắn đo một hồi thì chọn lấy một con Hỏa Cương Tê Ngưu lục cấp hậu kỳ, năm người khác cũng lần lượt lên chọn cho mình một con linh thú, Thương Ngưu, Thương Cuồng, Thương Mạnh đều chọn cho mình linh thú thiên về tấn công, còn Thương Hương và Thương Liên thì chọn linh thú thiên về phòng thủ và hỗ trợ.

Võ Huyền cảm thấy như vậy cũng tốt, hắn liền hướng dẫn sáu người ngưng tụ đồ đằng.

Việc ngưng tụ đồ đằng cũng không thể lúc một lúc hai là xong được, Võ Huyền cùng Cương Thanh Vân đến một góc, hắn nhân cơ hội luyện chế ra thêm đan dược hỗ trợ tu luyện cho Tiểu Ưng và Mộc Thố, cũng như luyện chế đan dược sẵn cho đám linh thú lục cấp, thất cấp trong tay hắn.

Dĩ nhiên đan dược hắn luyện cho đám linh thú lục cấp, thất cấp không phải là đan dược tăng cấp hay bổ xung linh lực, mà chỉ là đan dược tích cốc giúp chúng nó đỡ đói, dù sao việc về sau cũng nhiều, với sức ăn của chúng bao nhiêu linh thú, hung thú, dã thú xung quanh cho đủ, cách đơn giản nhất cứ luyện chế thật nhiều Ngũ Lương đan để cho chúng ăn.

Còn về phần hấp thu linh lực thì đành ủy khuất cho chúng, sau này có cơ hội sẽ đền bù.

Võ Huyền trong lúc luyện chế cũng dạy Cương Thanh Vân cách luyện chế đan dược luôn, Ngũ Lương đan cũng chẳng phải đan dược cao cấp gì, chỉ cần phối chế ba loại Thanh Ngũ quả, Đam Lô hạt, Lương Túc hạt là được, ba loại dược liệu này thì mọc nhiều như nấm, phẩm cấp cũng không có thường được người dân Cương Thanh quốc hái về cho sủng thú ăn.

“Thanh Vân, muội chú ý, khi ngưng đan phải giữ tinh thân thật tỉnh táo, khống chế hỏa diễm phải vừa đủ để có thể ngưng tụ đan dược, lại phải tùy vào từng loại đan dược mà khống chế hỏa diễm khác nhau, bên trong mỗi đan phương đều đã ghi rõ, muội phải nhớ cho kỹ…” Võ Huyền vừa thuận tay ngưng kết ra một bình Ngũ Lương đan.

Cương Thanh Vân nhìn Võ Huyền chỉ trong vài phút đã luyện chế ra được một bình đan dược trong lòng ngưỡng mộ không thôi, cả buổi tối qua nàng miệt mài luyện đan nhưng chưa thành công cho dù một lần.

Võ Huyền chỉ hướng dẫn sơ qua cho nàng cách luyện chế, cùng đưa cho nàng đan phương, hắn cũng làm mẫu cho nàng một vài lần nhưng bước từ dược sư lên luyện đan sư cực kỳ khó khăn, dù nàng có thiên phú về luyện đan song không phải muốn thành công là được ngay.

Cương Thanh Vân cũng học theo Võ Huyền huy động hỏa diễm từ trong tay, ba loại dược liệu được nàng vừa mới sơ chế liền mau chóng hóa thành dược dịch, song đến bước ngưng tụ lại khó khăn nhất khiến nàng lúng túng tay chân.

Võ Huyền không có xen vào, hắn muốn để cho Thanh Vân tự giải quyết, như vậy sẽ tốt hơn so với có người cầm tay chỉ việc.

Võ Huyền luyện liền một lúc hai canh giờ không nghỉ, số Ngũ Lương đan nhiều đã không đếm nổi, hắn chia số Ngũ Lương đan làm hai phần, hắn giữ lại phần nhiều cho mình còn để cho Thương Hổ phần ít hơn.

Xong xuôi, hắn lại tiếp tục luyện đan cho Tiểu Ưng và Mộc Thố, khi vừa thu hỏa diễm về, thì Cương Thanh Vân nhào vào lòng hắn, nàng hưng phấn giơ sáu viên Ngũ Lương đan trong tay khoe với hắn. “Muội thành công rồi, tuy là đan dược không phẩm cấp nhưng muội thật sự luyện thành công, ngoại công chắc chắn sẽ rất vui.”

Nhìn thiếu nữ ngây thơ trong lòng hắn đang vui sướng vì lần đầu tiên luyện chế được đan dược thành công, hắn xoa đầu nàng. “Tốt lắm, cứ giữ tinh thần như thế này mọi chuyện sẽ thuận lợi.”

Cương Thanh Vân nhu thuận gật đầu, chợt nàng thấy mình đang ở trong lòng Võ Huyền thì xấu hổ không thôi, nàng đang muốn rời khỏi lòng hắn thì bị hai tay hắn ngăn cản.

Võ Huyền mỉm cười thì thầm vào tai nàng. “Cứ như vậy một lúc cũng không tệ.”

Hắn nói rồi liền hôn xuống đôi môi đỏ mềm mại của Cương Thanh Vân, hai tay khẽ xiết nàng vào trong lòng.

Cương Thanh Vân cả người khẽ run lên, trên mặt dần trở lên đỏ ửng, hai tay nhỏ chống lên ngực hắn, hai mắt nhắm chặt không dám hé ra, nàng cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ đang phả thẳng vào mặt mình, khiến tim của nàng đập thình thịch trong lồng ngực như muốn nhảy ra ngoài.

Võ Huyền thưởng thức đôi môi mềm mại đến nghiện, phải cho đến khi Cương Thanh Vân đã hít thở khó khăn hắn mới rời khỏi đôi môi của nàng, nhìn phần mái của nàng có phần lộn xộn do cọ xát với tóc của mình, Võ Huyền khẽ vuốt nhẹ nó sang một bên gọn lại như cũ cho nàng, chẳng biết có phải lần đầu hưng phấn hay không, hắn buột miệng hỏi. “Thanh Vân, lần nữa nhé?”

*Các bạn nếu thấy truyện hay hoặc chưa hay, xin cho mình thêm ý kiến để giúp mình có thể phát triển thêm.

Bạn đang đọc Khống Thú Đại Luc (Khống Thú) sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.