Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công bố 2

Tiểu thuyết gốc · 1601 chữ

Toàn thành trở lên náo động hơn bao giờ hết, mỗi kẻ mang một vẻ mặt khác nhau trước thông tin từ Độc Ánh Quảng Sương, chỉ có duy nhất những gia tộc trung lập là vẻ mặt chẳng vui chẳng buồn như trước, chuyện Trưởng Khống Giả xuất hiện thiếu chủ chẳng liên quan gì đến bọn họ.

Độc Ánh Quảng Sương cao giọng chấn an toàn bộ tiếng ồn:

“Xin các vị yên lặng để tại hạ có thể nói nốt những điều tiếp theo, theo cao tầng của Trưởng Khống Giả bàn bạc, thiếu chủ sẽ lịch luyện tại tầng một, tại một quốc gia tên là Cương Thanh quốc, vẫn như quy định cũ của Trưởng Khống Giả, trước khi đạt thực lực tứ cấp, thiếu chủ không thể hiệu lệnh cho thành viên của Trưởng Khống Giả.

Còn có một chuyện Trưởng Khống Giả cần các vị ở đây lưu ý, nghe cho rõ để tránh gây đến những việc xảy ra không cần thiết, từ ngày hôm nay, để có thể để mọi người tăng cường sống sót trên Ác Minh chiến trường, Trường Khống Giả khuyên toàn bộ các vị có thực lực cửu cấp trở lên đừng có rời khỏi tầng ba, nên chuyên tâm tu luyện để sức giết minh thú, nếu ai vi phạm lệnh ta vừa nói chính là chống lại toàn bộ Trưởng Khống Giả, và cũng có tin vui cho các vị là mỗi cổng ở các tầng được Trưởng Khống Giả tăng thêm hai trăm vị trưởng lão cửu cấp đến trấn giữ.

Còn đây là diện mục của thiếu chủ Trưởng Khống Giả chúng ta, xin các vị sau này có gặp sẽ cho thiếu chủ thì nể mặt Trưởng Khống Giả, cho thiếu chủ chút ít mặt mũi.”

Độc Ánh Quảng Sương vừa dứt lời toàn thành liền xao động, có người thì chăm chú nhìn vào diện mục của vị thiếu chủ Trưởng Khống Giả đang được Lưu Hồn Bích Ngọc đang được chiếu giữa quảng trường, có người thì lại lấy ra Lưu Hồn Bích Ngọc để lưu lại hình ảnh.

Chỉ thấy diện mục của Võ Huyền từ Lưu Hồn Bích Ngọc được hiện nên, một thiếu niên tuổi chỉ khoảng mười ba, mười bốn, diện mục kỳ lạ, một nửa mặt thì thanh tú, nửa mặt bên kia thì như ác quỷ, nhưng đối với những người ở trên tầng ba thì không quá chú ý đến diện mục của Võ Huyền mà chủ yếu chú ý linh thú phục sinh trên mặt hắn.

Lệ Minh Thương lạnh giọng nói chỉ đủ cho những người trưởng gia tộc ngồi dưới lão nghe thấy:

“Man Hoành Thiên tính toán thật sâu, cứ nhiên chọn được một thiếu niên có được linh thú phục sinh Sát Liên Hoa, nhưng sự khắt khe của lão với lựa chọn đệ tử không đơn giản như thế, vị thiếu chủ trẻ tuổi này khẳng định còn có điểm đặc biệt.”

Kim Cung Phương nhỏ giọng hỏi. “Lệ lão tổ, lệnh của Trưởng Khống Giả đưa ra ngằm không cho chúng ta đưa cửu cấp xuống dưới tầng một ám sát, chuyện này tính sao?”

Lệ Minh Thương mỉm cười mà như không cười. “Ngươi cho rằng Man Hoành Thiên sợ ngươi cho người có thực lực cửu cấp xuống hay sao? Nên nhớ Man Mộ Thần vẫn ở tầng một, Ngô Lưu cũng ở tầng một, tầng một chính là lãnh địa của Trưởng Khống Giả, nhưng còn bọn chúng, về ra lệnh cho bọn chúng hành động đi, nuôi nhiều ngày cần có kết quả, chỉ cần thể hiện một chút quấy phá là được.”

“Dạ.” Kim Cung Phương cung kính nhận lệnh.

Lệ Minh Thương đứng dậy khỏi ghế, lão lớn giọng nói. “Lệ Minh Thương thay mặt Đan phong chúc mừng Trưởng Khống Giả tìm được thiếu chủ tốt.”

“Mộng Thanh Hiên thay mặt Mộng gia chúc mừng Trưởng Khống Giả tìm được thiếu chủ tốt.”

“Vĩ Văn Khôi thay mặt Vĩ Văn gia chúc mừng Trưởng Khống Giả tìm được thiếu chủ tốt.”

Cứ như vậy toàn Ác Minh thành hướng về Man Hoành Thiên và Man Anh Trúc mà chúc mừng.

Các chủ Vạn Bảo các Hồng Liên Thanh thì một bên cười liên miệng, con của lão Hồng Thịnh Bảo vừa truyền tin, rất nhiều thế lực đang liên tục mua thông tin về thiếu chủ Võ Huyền, số kim sủng tệ thu về không ít, hàng không đủ cầu, thật là kiếm bộn, về sau nếu có thời gian lão tất phải xuống tầng một cảm ơn thiếu chủ mới được.

Võ Huyền hiện giờ đang trong lớp học không rõ mình đã nổi tiếng khắp tầng ba, chẳng những thế thông tin về hắn là thiếu chủ của Trưởng Khống Giả không ngừng lan rộng xuống cả tầng hai.

Qua vài lời cuối của Doãn Nguyệt, lớp cuối cùng cũng được nghỉ, hôm nay cũng chẳng thấy Cương Thanh Văn đến làm phiền, năm người đi thẳng đến truyền tống trận đi đến phía hoàng cung.

Để được bảo vệ kỹ lưỡng tránh cho kẻ xấu có chủ ý không tốt Tam Thế gia được xây cách hoàng cung vài trăm mét, xung quanh đều là binh lính của Cương Thanh hoàng đế đóng chú, chỉ cần có dị biến ở Tam Thế gia, ba quân xung quanh lập tức sẽ phong tỏa toàn bộ, vây bắt lấy kẻ gây rối loạn.

Tam Thế gia được thiết kế xây mười tầng, từ xa nhìn lại có thể thấy nó xa hoa chẳng khác nào hoàng cung, mái đình uốn cong, ngói đỏ, gỗ mộc sơn vàng ánh kim, bên trên đỉnh tháp một con vật đầu rồng, thân sư, vuốt ưng đang ngậm miệng ngự ở phía trên trông uy phong vô cùng.

Võ Huyền theo sử sách biết được, con vật ngự trên tháp kia có tên là Long Sư, là vật trấn thất thoát tài sản, bởi thiên phú huyết mạch của nó chỉ nuốt vào chứ không nhả ra, nói chính xác hơn là con vật này không có hậu môn để nhè những vật đã ăn ra, được người xưa xưng là thần giữ của.

Mà theo Cương Thanh Thu nói thì tòa tháp này chính là được sự cho phép của Cương Thanh Mạc cho người xây theo thiết kế của Miêu Cơ.

Năm người đi đến Tam Thế gia, binh lính cùng hậu vệ xung quanh nhìn thấy Cương Thanh Thu thì liên tục cúi đầu chào.

Cương Thanh Thu nói với một người hộ vệ. “Miêu Cơ tỷ tỷ hẹn ta hôm nay lên phòng gặp nàng, đừng để người tới làm phiền chúng ta.”

“Dạ.” Chúng hộ vệ cùng binh lính cung kính đáp.

Cương Thanh Thu dẫn bốn người Võ Huyền vào trong, dường như với Tam Thế gia nàng đã rất quen thuộc, đưa thẳng chúng Võ Huyền vào trong tìm một bên thang có hai hộ vệ canh giữ mà đi lên, chứ không đi cùng những người khác đi lên.

Võ Huyền lần đầu tiên vào Tam Thế gia cũng thấy bất ngờ, Võ thôn nhà hắn khi trước cũng là mạch giao thương chính của Trung Giả sơn mạch với bên ngoài, tuy nói phồn thịnh hơn hẳn so với Tam Thế gia, nhưng để gói gọn quy mô từ nhiều tiểu thương cùng các người bán lại thì không thể so với Tam Thế gia.

Theo Thanh Thu giải thích, Tam Thế gia tại tầng một, tầng hai sẽ dùng để cho những tiểu thương thuê cửa hàng, từ tầng ba đến tầng bảy sẽ dùng để bán dược liệu, dược dịch, bảo khí, khoáng thạch cùng với thu mua thịt của một số hung thú.

Tầng tám là nơi tổ chức đấu giá hội, tầng chín và tầng mười là nơi ở cũng như luyện dược và bảo khí của dược sư và luyện khí sư, từ tầng mười trở lên đều là nơi ở của Miêu Cơ và một số người quan trọng trong thế lực của Cương Thanh Mạc.

Nghe Thanh Thu giải thích kỹ càng, Võ Huyền đã hiểu rõ được Tam Thế gia, hắn chỉ tò mò là nàng lại kể ra nhiều bí mật như thế cho hắn.

Năm người đi bộ lên tới tầng mười một, hai người hộ vệ nữ nhìn thấy Cương Thanh Thu thì cúi chào, một người chủ động dẫn năm người đến một phòng trống, trên cánh cửa có dán một chữ thiên.

Nữ hộ vệ nói. “Chủ nhân chỉ muốn gặp Võ Huyền công tử cùng hai vị công chúa, xin hai vị vào đây chờ đợi.”

Thương Khê nhìn Võ Huyền thấy hắn gật đầu nàng liền đi vào phòng, còn Đại Hùng thì xua tay nói. “Ta không vào có được không? Ta muốn xuống dưới tìm mua một bảo khí vừa tay.”

Nữ hộ vệ nói. “Vậy thì mời công tử đứng đây chờ ta, để ta đưa Võ Huyền công tử cùng hai vị công chúa đi gặp chủ nhân.”

Nữ hộ vệ nói rồi đưa tay ra dấu hiệu mời Võ Huyền đi theo nàng, nữ hộ vệ dẫn ba người đến một căn phòng chính giữa dãy phòng thì tự mình quay lại chỗ Đại Hùng.

Cương Thanh Vân và Cương Thanh Thu đều đưa mắt nhìn nhau, không ngờ Miêu Cơ tỷ tỷ lại tiếp Võ Huyền ở phòng ngủ của nàng ta.

Bạn đang đọc Khống Thú Đại Luc (Khống Thú) sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.