Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu thầm – Chương 7

Phiên bản Dịch · 5309 chữ

Ở bên tôi một buổi sáng trong lành chẳng hiểu sao hôm nay tôi lại thức dậy sớm cũng may là hôm nay là ngày nghĩ của tôi vừa tính buớc xuống lầu thì thấy Trâm đang lay hoay làm bửa sáng cho gia đình…. tôi dừng chân lại lầu rồi ngó mắt nhìn vào hướng nhà bếp ….. Trâm liu khiêu làm bếp chẳng còn biết tôi đang đứng ở phía sau nhìn nữa ….. quả thật trâm đúng là một người phụ nữ giỏi giang về mặt đi làm lẫn nội trợ …tự nhiên chân tôi chẳng muốn bước xuống nhà tập thể dục nữa chỉ muốn đứng nhìn Trâm làm bếp thui… mà làm bếp thì cũng giống như mẹ của tui làm thui mà… có gì khác đâu nhỉ? do suy nghĩ suy nghĩ tôi đã tự động bước hụt chân làm té xuống cầu thang một cái Rầm…

_ Ui Da… >”< – tui la lên

-caca…. có sao không? sao bị té vậy nè?

-chạy nhanh quá té …. – tôi ôm chân nhăn nhó những vẫn cố gắng nói xạo cho bằng được …

-ủa? hôm nay caca ko đi làm hả?

-câu này anh phải hỏi em mới đúng? – tôi tự phán mà chả biết mình đang xưng anh với em , rùi tui chợt nhớ ra…. – ý… câu này caca phải hỏi trâm mới đúng? – mặt của tui lúc đó hơi xượng

-hôm nay trâm được nghỉ… – trâm nhìn tôi cười

-ờ… hum nay caca cũng được nghĩ…

-trùng hợp quá hen – lúc đó Trâm dìu tôi lại đằng ghế ở nhà bếp, tui thì đi cà nhắc ,-,- ….

-hình như là ko sao? – tôi đứng lại đi đi lại lại …..

-sức thuốc đi au hết bầm… lỡ nó bầm lên là khỏi đi đó…

-hì hì… – tôi cười rồi lấy chai thuốc của trâm tự sức ình …

-sáng sớm … nha – giọng em tôi vang lên chẳng biết sao nó xuất hịên từ lúc nào- hai người này ghê quá nha! – nó chắt môi lắc đầu

-ghê gì? ở đâu mà xuất hiện vậy hả? – tôi nói

-thì ở trển chứ ở đâu … – nó đáp tỉnh queo

-àh… – tôi tỏ vẻ chăm chọc nó – ở trển hả? sao không ở trển luôn đi ? xuống dưới đây chi vậy? ở đây chỉ dành cho người bình thường thui…

-ý hai nói em bất thừơng áh hả? – nó cáu mày

-hai không có nói… là do em nói…. – tôi đáp

-chị Trâm… Hai ăn hiếp em kìa…. – nó quay sang nhờ Trâm cứu nó

-chơi mà chơi cứu … – tôi trề môi

-em sẽ cho hai biết tay …..- nơ vơ nấm đấm hù dọa

-cả nhà mình hôm nay vui quá ta… sáng sơm nhộn nhip rồi …. – ba tôi từ phía sau cười nói

-da… ba … – tôi đứng dậy dắt ghế cho ba ngồi….-con kia đứng lên – tôi nhìn đứa em của tui

-tại sao phải đứng chỗ của em mà….

-nó muốn cho tôi ăn đứng mà… – giọng mẹ tôi

-đâu có đâu mẹ …. con tưởng Hai dành ghế nên con ngồi đây dành chỗ ẹ nè – xem nó lẻo lự chưa kìa…

-mẹ có nghe con nói là để dành ẹ đâu nè… – lúc đó mẹ tôi đã ngồi xuống kế bên ba của tôi

-xạo xự mặt bự – tôi phán cho nó một câu

-thức ăn của cả nhà đây ….. – tiếng của Trâm vang lên

-Út… – tôi ra dấu

-giề? – nó nhìn tui đáp

-phụ chị Trâm kìa… chứ mà giề giề…..

-chị Trâm của Hai mà… đâu phải của em …..- tôi trợn mắt nhìn nó rồi đi qua phụ trâm dọn bửa sáng, Buổi sáng ngày nghĩ của gia đình tôi thật vui…. có tui và nó là cứ làm trò để ọi nguời cười… nhưng nó lúc nào cũng đem trâm vào hết… khiến tôi chẳng phải biết xử lý tình huống ra sao?

Ở quán bar như mọi ngày thường lệ của Thy, Quân và Như….

-tụi mày muốn đi du lịch không? – Thy cầm ly rượu và hỏi

-muốn muốn … – Quân hý hửng

-tao khoái đi du lịch lắm ah… – Như đang mơ tưởng về nơi du lịch mà mình

sắp đi …

-tao thích đi Mũi Né, Nha Trang , Đà Lạt …. – Quân nói liên tục

-stop… – Thy làm đứt đọan câu nói của Quân

-ê… tao đang nói sao mày nhảy vào họg tao vậy ha? _ Quân nói

-không có đi mấy cái địa đỉêm đó…

-chứ đi đâu? – Như và Quân đồng thanh

-đi nước ngoài… – Thy đáp tỉnh bơ

-nước ngoài … – Như và Quân trố mắt nhìn nhau

-uhm… đi không? – Thy hỏi

-nhưng tiền đâu mà đi -,- …. tụi tao tháng này xài lố …. hết tiền òi…

xin tiền cho ổng bả cạo đầu tao àh… – Như tiếc

-tui cũng vậy… mới bỏ tiền mua quà sn cho thèn bồ hết tiền òi …. – Quân

trề môi

-hai đứa bay … – Thy chắt lưỡi – mà đi đi …. ba tao lo hết … không sợ

gì đâu …

-ye! – Như và Quân đập tay với nhau

-coi bộ đổi địa đỉêm thú vị ta …. – Quân háo hức

-tiếc quá … _ như nói

-tíêc cái gì? – Thy hỏi

-nếu qua ngay mùa đông là tao ngắm tuyết òi …

-ùi trời…. chỉ uốn mùa đông phải không? – Thy chỉ cách gì đó cho Như

-ở nhà đúc đầu vào ngăn đá của tủ lạnh thấy mùa đông liền ..

-mày nha… chỉ tao cái cách gì kì cục vậy? – Như nhăn nhó

-hahaha…. – Quân thì ngồi cười hả hê ..

-chừng nào đi vậy? – Như hỏi

-đầu tuần sau đó … chuẩn bị đồ đi là vừa …

-ở bao lâu lận .. -Quân hỏi

-hai tuần … – Thy đáp

-Ok ….

Thế là cả đám bạn của Thy đồng ý …. Thy vẫn chưa biết là tôi đang ở trên đất nước Úc … gần như cả tuần đó Thy, Quân và Như chuẩn bị đồ đạc rất tươm tất và chú đáo chỉ chờ ngày lên máy bay và đi chơi thôi, còn Minh cả tuần đó Minh chăm sóc Thuyên rất rất là chu đáo …. còn tôi ở bên đây thì….

-Ngày mai cả nhà mình đi picnic chơi đi – ý kiến của tôi

-wow wo… – em tôi nó la lên

-nè thái độ gì đó ….

-không được òi.. mai bạn ấy chở em đi chơi òi… Hai đi với chị Trâm đi nhé..

-uhm.. mai ba mẹ cũng bận òi.. thui con vơi trâm đi đi .. dù gì hai đứa cũng đang rảnh … đi đây đo cho thoải mái về làm việc tiếp

-ơ … – tôi bị đớ khi cả nhà không ai chịu đi chung với tôi cả

-Trâm con đi chung với caca đi nha…. dạo này nó cũng căng thẳng dữ lắm .. – mẹ tôi lên tiếng

-dạ con sẽ đi .. – trâm gật đầu

-ủa? vậy cả nhà không ai đi sao? – tôi hỏi

-không ai hết… – em tôi nó lên tiếng – chỉ có hai người thui….

-nè không có nghĩ lung tung nghe chưa?

-em có nói gì đâu? mà hai phản khán ghê vậy?

-thui…. hai chị em đừng có suốt ngày cãi nhau nửa … – ba tôi lên tiếng

-con vào bếp với Bác đi Trâm

-Dạ-tôi và trâm đưa mắt nhìn nhau

-mai đi chơi vui nhá… cơ hội nằm trong tay con đó … – ba tôi vỗ vai tôi

-dạ …. – tôi chỉ gật đầu …

Buổi sáng sớm cũng như mọi ngày bình thường nhưng có điều là hôm nay là chuyến đi chơi của tôi và Trâm thôi.

-chúc hai đứa đi chơi vui vẻ … – ba và mẹ tôi đứng ngoài cổng

-dạ… thưa ba mẹ con đi – tôi lên tiếng

-chị trâm đi có gì vui về kể em nghe nha – em tôi nó nhí nhố

-uhm.. chị nhớ mà thưa hai bác con đi …

Rồi chiếc xe cũng lăn bánh xa dần căn nhà

-hum nay tiếc ha có hai đứa đi thôi – tôi quay qua nói rồi nhanh chóng nhìn lại đường

-hì hì…. lúc cả nhà bận thì mình rảnh, lúc mình rảnh thì cả nhà bận.

-hum nay chúng ta vào rừng chơi đi – lời đề nghị của tôi

-vào rừng hả? an toàn không? – Trâm lo lắng

-hì hì… không sao? có người quản lý ở đó và cũng có người cắm trại ở đó

-hì hì… vậy thì đi …

-Trâm sợ hả? – tôi cười

-thì cũng sợ sợ….

-không sao đâu … yên tâm …

-trâm và mẹ có làm nhiều món caca thích ah…

-wow… vậy sao? vạy có món nào mà Trâm thích không?

-hì hì… có nhưng 1 món thui…

-sao vậy? đáng lẽ phải 50/50 chứ …

-thì… – trâm không biết trả lời tôi như thế nào

-lần sau trâm đừng làm gì tập trung cho caca quá….

-trâm biết rồi…

-hì hì…. lát nửa đến nơi chúng ta se đi vòng vòng … xuống suối… kiếm cái đó lạ lạ ….

-Trâm thích nhất là được xuống suối… mát lắm

-hì hì… chung tư tưởng nhỉ? caca cũng thích xuống suối

NÓi chuyện vui vẻ với nhau rồi chúng tôi cũng đến được khu rừng mà chúng tôi mong đợi

-wow đến nơi rồi – tôi bước ra xe hít thở không khí trong lành

-hôm nay có vẻ vắng quá caca ơi..- Trâm nhìn xung quanh

-uhm… vì hôm nay là ngày thường mà đâu phải ngày nghĩ đâu … như thế cũng hay đỡ phải vất vả kiếm chỗ …- tôi nói xong đi xuống đằng sau xe lấy những thứ cần thiết cho buổi picnic….cũng nhanh chóng chúng tôi cũng tìm ra được địa điểm thích hợp để trải tấm bạc và đặt đồ ăn lên đó

-lâu rồi Trâm mới đi chơi ,,,

-uhm… caca cũng vậy … ở Việt Nam toàn đi vòng vòng thành phố với tụi bạn

-hì hì…. caca vậy là sướng rồi… bên đây muốn đi chơi cũng khó lúc nào cũng công việc và công việc thui….

-uhm,,,, mốt làm việc chừng mực thui… ít mà hiệu quả cao….

-caca nhớ bạn của caca không? -lúc đó Trâm ngồi gọt táo nhìn tôi

-bạn hả? – tôi nói và tôi nghĩ tôi cảm thấy bây giờ nhớ Thuyên lắm, không biết Thuyên như thế nào rồi …. -uhm… cũng nhớ

-caca không nhớ Thuyên sao? – trâm hỏi tôi nhưng có vẻ hơi buồn buồn

-hì hì…. Thuyên hả? Thuyên có Minh rồi sao nhớ được … – tôi đánh trống lãng

-vậy còn người con gái kia?

-ai? – tôi chẳng biết Trâm đang nhắc ai

-Thy con chủ tịch Ngô…

-Thy Hả? – hình ảnh cô ta xuất hiện trong đầu tôi, làm tôi nhớ đến lúc cô ta hun tui, rùi nhốt tui ởi trong phòng phải trèo tường để vào nhà…. – không nhớ lắm đâu …, mà đầu tuần người bên chủ tịch Ngô nói là cho người qua công ty của Trâm phải không?

-hì hì.. uhn… công ty cũng đang chuẩn bị đủ thứ để tiếp đón họ đàn hoàn

-mà biết ai sẽ qua không? – tôi hỏi lo lắng

-nghe nói là sẽ có 4 người qua …

-uhm… thôi đi chơi mà bỏ qua cái đó đi …. chúng ta xuống suối chơi đi ..- tôi ngồi dậy đứng lên đưa tay trước mặt Trâm -đưa tay đây

-hả? – Trâm ngạc nhiên

-đi lẹ lên – tôi không cần đơi Trâm đưa tay lại tôi đã tự nắm lấy tay của Trâm để trâm đứng dậy rồi nắm tay Trâm dắt chạy ra Suối

-caca từ từ thôi …

-hì hì… nhanh đi …

Suối hôm nay mát quá, trong có thể thây được những viên đá, nước chảy róc rách, cứ như đang ở thiên đàn không có sự tranh đua giữa người và người, không phải nghe những tiếng xe ồn áo hằng ngày, không phải hít phải những khói bụi. Tôi xuống suối liền dùng tay hất những làn nước mát lên mặt của mình cứ như xóa hết những phìên não bấy lâu nay trong người của tôi…. và Trâm cũng vậy… Trâm ngồi trên những viên đá nhúng cả hai bàn chân xúông dưới suối…. Trâm cảm thấy thích thú khi có những chú cá cứ bơi quanh chân của Trâm…. chúng đến dùng miệng rỉa vào chân của Trâm như cách chào hỏi thân thiện của một vị khách mới ghé qua thăm nhà của chúng, trâm cười rất tươi rất xinh, tôi cũng khá lâu rồi không gần không nhìn thấy Thuyên hằng ngày như trước, người đang ở gần tôi nhất là Trâm…. tôi ước gì có thể dành hết tình cảm của mình cho Trâm nhưng thật khó …. tôi không biết trái tim của mình đang yêu ai…. có lẽ tôi là kẻ đa tình…. tôi có cảm giác thích Trâm nhưng tôi vẫn còn nhớ đến Thuyên nhiều, đôi lúc hình ảnh Thy xuất hiện trong đầu của tôi…… haiz…. nhức đầu quá…. tôi dùng chân đá những dòng nước đang chảy xuống kia …. rồi lắc đầu thật thật mạnh để xua hết đi bao nhiêu suy nghĩ….

- caca sao vậy? – Trâm hỏi khi thấy hành động kì lạ của tôi

-không sao? – tôi đứng dậy bước đến ngồi gần Trâm

-ở đây thích thật … ước gì tuần nào mình cũng lên đây …

-hì hì…. điều ước đó khó thực hiện lắm àh nha… có khi về già thì may ra … – tôi chọc Trâm

-công việc lúc nào cũng chiếm hết khoảng thời gian của ta từ sáng đến tối…

-uhm… càng lúc càng phát triển thì làm việc sẽ càng nhiều hơn thôi… – tôi vừa nói xong trâm lấy nươc hất vào mặt tôi – nè! sao hất nước vào mặt caca…

- hihi…. nửa nè – Trâm càng hất nhiều hơn

-không thể tha thứ được …. – tôi nhảy xuống dưới nước hất nước lại , Trâm dùng tay đỡ những cú hất nước của tôi

-caca ăn gian quá …. – Trâm cười thật tươi …. tôi đứng hình …những giọt nước tung tóe cùng với ánh nắng của bầu trời làm rạng ngời khuôn mặt của Trâm hơn -caca – Trâm gọi tôi khi thấy tôi cứ nhìn Trâm hoài

-ah … -tôi giật mình quay về thực tại

-mặt Trâm dính gì sao?

-uhm ,,, dính – tôi lém lỉnh trả lời mặc dù trên mặt của Trâm không có vết bẩn nào cả

-ở đâu vậy caca?

-đây nè … – tôi lấy tay chỉ vào má của mình

-hết chưa? – trâm hỏi

-chưa … còn nhiều hơn nửa…. – nghe nói vậy Trâm liền lấy nước rửa khắp khuôn mặt của mình

-hết chưa?

-chưa.,… dính nhiều hơn nửa kìa – tôi cười

-dính cái gì mà nảy giờ không ra vậy caca….

-dính nước đó …. hahah… – tôi nhanh chân phóng lên những bậc đá chạy về tấm bạc đã có đồ ăn hồi nãy Trâm dọn sẳn

-CACA …. – trâm la lên vì biết mình bị lừa … – không được chạy ….. – trâm dí theo tôi thì thấy tôi đã ngồi xuống ăn mất tiêu rồi

-caca đang ăn mà – tôi bị trâm giật miếng bánh trên tay

-không cho ….

-hôm nay trâm hư quá -tôi nhíu mày lắc đầu

-hư gì chứ? – trâm tức mình khi bị tôi nói như vậy

-bình thường rất dịu dàng , không bao giờ dành đồ ăn với caca…. hôm nay thì …. lộ rõ con người thật rùi nha …..

-caca cũng vậy…

-caca có làm gì đâu … – đến tôi bị trâm nói lại

-bình thường rất nghiêm túc ….không có nhí nhố như hum nay ..

-hehe… huề hen … – tôi cười nghiêng đầu

-hihi….

Rồi chúng tôi ăn nói cười vui vẻ với nhau … người khác nhìn vào cứ nghĩ chúng tôi là đôi tình nhân hạnh phúc nhất thế giới … có khi lâu lâu tôi cảm thấy rất vui vì trâm có những cữ chỉ như con nít vậy … thật sự gần như đây là lần đầu tiên tôi được thấy điều này vậy… có lúc trâm phùng má nói không với tôi ,,, tôi muốn dùng bàn tay của mình nựng vào đôi má hồng đó …. những ngọn gió đung đưa qua lại làm ắt tôi cảm thấy sụp lại …. và cả hai chúng tôi chiềm vào giấc ngủ trưa ngon lành dưới bóng cây lớn nghe tiếng suối chảy… cả hai nằm đối đầu với nhau …. buổi trưa cũng nhanh chóng trôi qua ….tôi vẫn chưa muốn dậy vẫn còn muốn ngủ nửa dù Trâm đó cố gắng lây tôi dậy .. nhưng vô ích tôi vẫn cứ nằm đó … Trâm bức cọng cỏ đưa vào mũi của tôi …..

-Dây không? – trâm ngoái chí đưa cọng cỏ vào mũi của tôi

-để cho caca ngủ tý nửa đi … – tôi dùng tay phũi mũi của mình ….

- 1..2 …3 ….. dậy

-át xì ….mấy giờ òi ….

- 3h chiều rồi đó …

-uhm… dậy dọn đồ vào là vừa …

Tôi cùng trâm thu xếp đồ lại nhanh chóng đặt lên xe …. nhưng tôi chưa muốn về muốn quay lại con suối lúc nảy …. tôi và trâm cùng đến con suối lúc nảy…. thì có chuyện xảy ra cho hai chúng tôi….

Khi chúng tôi đi đến con suối để chơi một lát rồi về thì ở đâu xuất hiện một con sói màu xám hung tợn, trên miệng của nó chảy nước vãi liên tục, nó làm cho cả tôi và Trâm đều cảm thấy sợ, Trâm nép sau lưng của tôi … nó cũng từ từ tiến tới chúng tôi… tôi nhìn xung quanh mình để kiếm một khúc cây để tự vệ mà không có… khi thấy khúc cây thì nó nằm ở đằng kia … nếu mà phóng qua đó thì Trâm sẽ bị nó vồ đến mà sé tan sát mất … đành đánh liều một phen … tôi dùng tay xô Trâm ra phía bên kia lúc đó nó phóng mình nhào đến tôi làm tôi phải té xuống đất … lăng lộn cùng với nó… bộ răng nanh của nó thật kinh khủng chúng quá sắt nhọn, đã thế còn bộ móng vuốt của nó nửa…nó cứ hết sức cào cấu … tôi bị trúng đòn của nó ngay tay và trên mặt ….Trâm thấy có khúc hơi to ở đằng kia… liền cô gắng chụp lấy nó và tiến tới dùng cây đập nó ….nó cảm thấy có vật gì đó đang đánh nó … nó quay sang làm cho Trâm sợ buông cây xuống và Trâm cũng tự ngã xuống đất… Trong tình thế này tôi liên chạy đến dùng chân đá nó thật mạnh làm cho nó văng ra… khi đá như vậy chân của tôi vướn vào phải sợ dây gì đó làm cho tôi té đè lên trâm lúc đó con sói nó cũng quay lại… chỉ còn cách tôi dùng thân thể của mình ôm lấy Trâm để bảo vệ cho Trâm, nhưng lúc đó sao tôi không thấy nó tấn công mình nửa lúc đó nhìn xung quanh không thấy nó đâu cả… tôi nghe tiếng ẳng ẳng ở phía trên đầu của mình… thì ra soi dây tôi mắc phải là cái bẩy dành cho nó …khi cảm thấy an tâm vì mình không bị loài sói hung dữ truy kích nửa… thì lúc này cả tôi và Trâm nhìn nhau …

-trâm có sao không? – cánh tay tôi vẫn còn ôm lấy Trâm

-Trâm không sao hết …. Có Caca là nhiều vết thương quá ….

-hì hì..ngoài da thôi – tôi cũng ráng cười nhưng thật sự chúng làm rát hết cả thân thể của tôi, tôi vừa tính bỏ tay mình ra khỏi người trâm thì bên phía dưới chúng tôi đang nằm rung rinh

-động đất hả caca – Trâm hoảng sợ càng ôm chặt lấy tôi hơn

-caca không biết – tôi cũng phát cuốn lên –nhưng không sao đâu … có caca trâm sẽ không sao hết …-dứt câu nói là chúng tôi bị sập xuống nó là một cái hố … nói đúng hơn là cái bẩy thứ hai, lá rơi lả tả trên người chúng tôi… cả hai đều nhắm mắt nhưng sao vẫn có cảm giác lá rơi trên đầu chúng tôi …

-chúng ta không sao hết caca ơi..

-uhm… bị rơi vào hố rồi … -lúc này trâm mới thoát khỏi vòng tay của tôi – tôi đứng lên thì cái hố nó sâu qua khỏi đầu tôi khoảng 1m

-có cách nào ra được không caca?

-hình như là không? – tôi đi xung quanh xem thử có chỗ nào có đá hay gì không để làm vật leo lên ….-ah … -tôi có sáng kiến

-gì vậy caca?

-caca làm vật đệm… em leo lên đó lấy điên thoại gọi cho người đến là được rồi…

Thế là chúng tôi bắt đầu thực hiện nhưng sức tôi không còn nửa… vì hồi nảy đã vật với con sói lúc nảy một trận còn bị thương nửa… cả tay chân và mặt không có chỗ nào là không bị sướt cả…vì không đưa Trâm lên trên được tôi đã làm ngã …. Lúc đó Trâm té đè lên người của tôi…. Mặt tôi nhăn nhó vì đau … đau nhất là ở cánh tay và chân của mình …Trâm vội đứng dậy liền dìu tôi đến một góc kia ngồi… tôi bắt đầu cảm thấy mệt và tê rát cả người …

-Chân caca chảy máu nhiều quá – Trâm nhìn mà sót ruột – cả tay nửa…

-uhm… – tôi chỉ nói và nhắm mắt để cho cảm thấy bơt đau …

-để trâm kiếm cái gì đó siết lại áu đừng chảy nửa…

-không có gì để siết đâu trâm ah…

-phải có chứ … – Trâm lo lắng và ốc gắng nhìn xung quanh xem nhưng thật sự không có gì để siết cả… máu của tôi nó cứ chảy như thế và trâm đa đi đến quyết định ….

-Trâm làm cái gì vậy? – tôi hoảng hồn khi thấy Trâm đang cở nút áo của mình

-Lấy áo của Trâm xé ra làm khăn dằn máu lại cho Caca… nếu dể máu chảy nhiều quá sẽ nguy hiểm lắm …

-không được … -tôi phản đối- trâm với thân thể lỏa đồ vậy hả? sao được

-không sao đâu …

-đâu được Trâm là con gái đâu có thể mà … mà….- tôi hơi rối

-trâm sẽ lấy vải che mắt caca lại …

-nhưng nhưng … – tôi chưa kịp nói gì cả thì Trâm đã cởi bỏ hết nút áo của mình… tôi liền nhắm mắt quay mặt đi chỗ khác … thật sự có muốn cản cũng không cản được …rồi bên tai của tôi nghe tiếng xé vải xẹt xẹt … tôi nhắm mắt nói – sao Trâm cứ nhất quyết làm như vây chứ?

-vì tính mạng con người quan trọng….nếu không bị nhiễm trùng là tiêu … trên người caca có rất nhiều vết sướt và máu kèm theo …- lúc đó Trâm tiếng đến gần tôi nhưng tôi vẫn cứ nhắm mắt … trâm dùng tay xoay mặt của tôi lại, lúc đó Trâm mỉm cười rồi dùng miếng vải xé ra bịt mắt tôi lại …. –có phải ý của caca là như thế này không?

-Ờ ờ … – lúc đó tôi nghe được mùi hương từ thân thể của Trâm … một người con gái vì mình bay giờ không có miến vải che thân , thế rồi tôi đươc Trâm chăm sóc băng lại những vết thương …

-Xong rồi! – Trâm mỉm cười

-cảm ơn Trâm ….trâm lạnh không? – tôi hỏi vì thấy mình cảm thấy lạnh

-hơi hơi thui…

-caca xin lỗi… vì caca mà….-lúc đó tôi có cảm giác có cái gì đó như có vật mềm mềm đụng vào má của mình…

-cảm ơn caca đã cứu trâm … nhiêu đây thôi đâu đền hết ơn của caca chứ ..

-sao nói vậy? đó là việc caca phải làm mà …- tôi vẫn còn trong trạng thái bịt mắt nói chuyện cứ nhìn đâu đâu ….- Trâm thấy lạnh không?

-hì hì… hơi hơi thui… – thật sự lúc đó nghe vậy tôi ước gì có thêm cái áo thứ hai nửa để cho Trâm mặc nhưng không có…

-thật sự caca rất khó sử .. – tôi lắc đầu – ah …. Hay là …. Trâm mac áo sơ mi của caca đi …

-sao được ….

-không sao… caca có mặc áo thun trắng bên trong mà ..  – tôi mỉm cười, rồi tự cởi áo mình ra nhưng chẳng hiểu sao khi cử động tay của tôi nó đau và rát thế kia …- ui da…

-thôi được rồi caca … không cởi cũng được mà..

-đâu có được … trên người trâm bay giờ chỉ có chiếc áo trong của con gái thui… như thế lạnh lắm .. bệnh rồi sao đi làm … trâm cởi áo dùm cho caca đi … – tôi đề nghị, rồi Trâm cũng làm theo yêu cầu của tôi ..

Trâm tay run run khi cởi từng nút áo của tôi, còn tôi trong trạng thái bịt mắt cứ như là kẻ bị đuôi vậy thật là khó chịu làm sao… nhưng tôi không thể nhìn trâm đang mặt đồ trong được … như thế thật là bất lịch sự … tuy tôi và trâm “giống nhau” … nhưng suy nghĩ của tôi thì khác hẳn … nói thôi mọi người cũng hiểu rồi nhỉ…khi chiếc áo được cởi ra…

-xong rồi đó! Trâm mặc đi! Không lạnh đó..

-uhm.. – Trâm đang khoác chiếc áo của mình vào chưa kịp gài lại nút thì bỗng dưng xuất hiện một con chuột nó chạy qua làm Trâm hét toán lên – Á .. chuột – Trâm sợ quá đã nhảy vào lòng ôm chặt lấy tôi …. , tim tôi đập nhanh khi cảm thấy khuôn mặt đang áp phải cái gì đó thật mềm mềm, =,= mặt của tôi đang áp sát ngực của trâm , tay trâm đang ôm chầm cứng ngắt tôi …người khác mà nhìn vào =,= chắc họ không nghĩ là tình huống này là tại con chuột nó làm thành như vậy … chứ không phải chơi cái dạng bịt mắt đối phương sau đó người con gái cởi từng nút áo sơ mi của mình sau đó áp ngực của mình vào đối phương ….khi trâm phát hiện liền xuống khỏi người tôi và liên tục nói lời xin lỗi…

-có chuyện gì vậy trâm?

-con chuột …

-oh oh ….- trâm vốn sợ chuột từ nhỏ..- hồi nảy có cái gì đó áp vào mặt Caca, trâm biết không? – tôi hỏi

-ah ah … cái đó là ….là … – trâm ngượng đến đỏ mặt không biết phải trả lời tôi như thế nào

-cái gì vậy? – tôi vẫn hỏi

-ah …cái tay của trâm thôi…- Trâm nhanh chóng cái nút áo sơ mi lại

-uhm… -tôi gật đầu …- nhưng sao nó có vẻ ….

-không có gì đâu .. – Trâm liền nhảy vào không cho tôi nói – không biết chừng nào mình được ra khỏi đây nhỉ?

-hì hì… trâm mặc áo vào rồi phải không? – tôi hỏi

-uhm…

-vậy caca mở cái vải này ra được chứ?- tôi hỏi và đưa tay về phía sau đâu –cột cứng quá hình như không tháo được – tôi càng cố gắng tháo nó càng siết chặt …

-để trâm mở ra cho … – Trâm đi lại đưa tay vào phía sau đầu của tôi , ánh mắt trâm nhìn tôi mỉm cười , quả thật lúc này cả hai rất gần.. đến mức tôi có thể nghe cả mùi cơ thể của Trâm…mặt đấu mặt nhưng một bên thấy một bên thì không….rồi trâm cuối cùng cũng mở ra được… mắt tôi bị che bởi vải nên khó chịu lúc mở mắt ra tôi chớp mắt liên tục …. Nhìn trâm rồi mìm cười …

-hì hì… thấy đường rồi … cái áo có vẻ hơi rộng nhỉ?

-uhm…. Hơi rộng …

-trâm nhỏ người mà…  … nhưng mặc thế này trông quyến rủ lắm ah … – tôi nghĩ sao nói vậy – Sb hay trai gì chắc chịu không nổi quá – tôi cười lắc đầu …

-vậy người đối diện trâm có chịu nổi không? – trâm nói cứ như hàm ý vậy

-hehe… – tôi cười …..

-trả lời đi chứ sao lại cười …

-không! Trâm mà có chuyện gì…. Chắc bị ba mẹ caca quánh chết

-hihi…. Trâm nói vậy thui …

-trời! –tôi nhìn xuống ta và chân của mình – cái gì mà tan nát hết vậy nè…. -,- …

-caca bi trầy nhiều lắm ah… – trâm đến gần tôi – khuôn mặt chỗ này nè… – trâm lấy miến vải chấm chấm rồi dùng miệng thổi …

Trái tim tôi nó đang đập … và có sự xuất hiện của thần trái và thần phải …

-trái: xử nó đi … hehe… – khuôn mặt cười nhảm nhỡ

-phải: không được … tình cảm trâm dành cho caca là thật lòng

-trái: ui giời …. Mà caca đa tình mà… thích một thui… thích cả ba cũng vui chứ ..

-phải: nhà ngươi nín… yêu chỉ một không có tạp chủng

-trái: sb cũng có quyền lăng nhăn thui – nói thản nhiên như đó là điều hiển nhiên

-phải: đừng để tên đó dụ dỗ, hãy nghe trái tim nói ….

-trái tim : uhm… hãy iu thương và giữ trâm bên cạnh của caca…. Đừng để vuột mất

-trái: nín đi mày!

-trái tim : cái gì? – tức giận

-trái: xạo xự!- mặt trơ

-phải: trái tim nói đúng …. Nhà ngươi mới là người cần nín đó- bắn tỉa

-trái: yêu Thuyên kìa…. Sao lại yêu Trâm…. Caca vẫn còn tình cảm nhiều mà…

-phải: nín… Thuyên có gia đình rồi..

-trái tim: công nhận nó cập nhật tin tức chậm ghê …tội quá – trái tim thản nhiên nói

-trái: ta biết rồi.. không cần phải dạy…

-phải: tui với trái tim xử nó đi …- đề nghị

-trái tim: được … lâu lắm rồi không cho tên này một trận … chưa thấy quan tài là chưa muộn lệ rơi mà..

-trái: ê ê… soa hai ăn hiếp một…

-phải: công lý luôn thắng

Sau một sự chiến đấu quyết liệt thì… tôi nắm lây bàn tay nhỏ bé của Trâm đang lau vết thương trên tráng của tôi…..

Đọc tiếp Yêu thầm – Chương 8

Bạn đang đọc Yêu Thầm của Caca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.