Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoại Truyện 5

Phiên bản Dịch · 1559 chữ

Cô không biết phải làm sao cả, nhưng không thể nhờ anh chỉ dẫn. Bèn nương theo anh, tới đâu hay tới đó. Cô nắm chặt vật hình trụ trong tay, nó còn lớn hơn cô tưởng tượng. Đây chính là thứ bảo bối của đàn ông đó sao.

Nhìn nó ngây ngốc, một hồi cô bắt đầu sờ soạng, đưa tay chạm vào từng tấc da thịt của nơi đó, luồn xuống đến nơi có nhiều lông mao. Bên trong vùng lông mao rậm rạp ấy là hai dị vật có hình tròn, đang đong đưa lên xuống.

Một tay cô vươn ra, cầm nắm nó, xoa nhẹ nó một cách đầy âu yếm, vuốt ve.

“A……. ư….” Nghe tiếng anh rên rỉ thì thào, dường như rất khoan khoái. Anh thích chỗ này? Cô liền sờ nhiều hơn nữa, dùng cả hai tay vuốt ve hai vật đong đưa lạ mắt ấy. Cảm thấy vật tròn từ lúc có kích thích càng bắt đầu to hơn ra, và ở đỉnh đầu cũng chảy chút tia dịch lạ.

Minako vươn lưỡi nếm thử dịch trắng ấy, phần vì cô đang khát khô cả họng sau cú rên la. Cô đưa miệng vào nơi đó, hấp thụ lấy nó, liếm mút nó thật nhẹ nhàng. Anh bắt đầu có cảm giác căng tràn phát điên lên. Hai bàn tay kéo mông tròn của cô, lúc đó đang ngồi bệt, đẩy cho hướng lên trên, tạo thành tư thế cô quỳ sấp hai chân một chút. Một bàn tay bóp chặt mông tròn, vỗ vỗ vào nó, tay kia đưa vào nơi u huyệt nước đang dâng ào ạt, tiếp tục luật động mạnh mẽ hơn ban nãy.

Phản ứng thấy có vật lạ lại tiếp tục đi vào, Minako vừa mút vừa rên rỉ. Cô cảm thấy khoan khoái lạ thường, cảm giác rất mê đắm. Cô muốn nhiều, nhiều hơn nữa.

“Nữa… Kunzite… nhanh nữa! Mạnh nữa!!” Cô rên rỉ,vẫn không ngừng xoa nắn hai viên cầu nhỏ xinh, khuôn miệng vẫn lấp đầy vật cứng rắn đó.

“Em thỏa mãn anh, anh sẽ chiều em”.

Nghe thấy lời nói đó, Minako bắt đầu dùng miệng rút ra đưa vào nhiều hơn, y hệt cách anh đang làm với bên dưới của mình. Lúc va chạm vô tình chạm răng cô vào phần thịt gần đầu mút, làm anh càng khoan khoái nhiều hơn. Cô hơi cắn nhẹ vào nó để tăng thích thú nơi anh.

Chiều lòng theo cô, anh đưa một lúc ba ngón tay ra vào. Diện tích nơi đó lại được hé rộng thêm một chút, kèm cả cảm giác đau đớn như muốn xé rách da thịt cô. Chỉ là những ngón tay đã làm cô đau thế, tự hỏi nếu là vật trong miệng, liệu cô có ngất xỉu không?

Hai người bắt đầu đong đưa, dây dưa cùng khoái hoạt và kích thích dâng trào. Anh và cô cùng nhau lên đến đỉnh. Minako gào lên rên rỉ như muốn nói cho anh đây là cực hạn cuối cùng của mình. Còn anh thì nhanh chóng phóng túng thứ bạch dịch trong suốt ấy vào sâu trong miệng cô, làm cô suýt sặc sụa.

Bên dưới nơi ấy, tiếp tục chảy tràn từng đợt sóng ngọt ngào, đậm đặc mùi tình dục.

Minako nằm ngửa ra trên giường, cảm thấy thực mệt mỏi. Cảm giác ngứa ngáy ban nãy đã dần xuống, cô cũng không còn thấy nóng nữa. Dường như tác dụng của thuốc đã hết, sau hai lần cao trào của cô.

Nhưng anh vẫn cảm thấy không đủ. Cũng bởi chính anh chỉ một lần lên đỉnh, vả lại anh bị thuốc đưa trực tiếp, có phần mạnh hơn cô.

Bằng chứng là nơi đó lại tiếp tục căng lên, sau một hồi xìu xuống vì phóng thích bạch dịch.

Anh kéo người cô ra, xoạc hai chân của cô giang rộng về hai phía. Minako không khỏi bất ngờ, sao anh còn nhiều sức đến như vậy.

“Thôi… đừng mà… Em còn mệt lắm!” Cô năn nỉ ỉ ôi. Vả lại, cô sợ vật lớn ở đó.

“Ngoan, bây giờ cứ để đó cho anh.” Anh vỗ mông cô bốp bốp, nâng hai quả mông tròn lên, để nơi đó gần sát với thứ dục vọng của anh. Anh biết sau cao trào, dịch của cô đã phát tiết đầy đủ, nhất định sẽ dễ dàng hấp thụ được anh.

“Aaaa…” cô chưa kịp chuẩn bị, đã thấy thứ to lớn đó tiến quân thần tốc vào bên trong mình. Đau, đau kinh khủng. Dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhìn thấy vật bành trướng ban nãy, cô vẫn không thể chịu nổi cơn đau này.

“Ưm….. a…. ha…” Minako bắt đầu dần quen với cơn đau, trong người cô bỗng truyền đến một khoái cảm tê dại. Tê ngứa từ nơi anh đâm xuyên vào, dẫn lên từng thớ thịt, từng dây thần kinh trong người cô. Có một cảm giác thật sung sướng đang bao phủ.

Anh bắt đầu rung lắc từng nhịp, lúc mạnh lúc nhẹ để cô dần quen với sự có mặt của anh. Từng đợt chuyển động của anh cuốn theo từng làn sóng nước cứ ào ạt tuôn ra, tuôn ra, kèm theo những tơ máu đang chảy giọt. Đó là minh chứng cô mất đi trinh tiết người con gái.

“Kunzite… nhanh… nhanh lên một chút”. Vì đã dần quen rồi, cô bắt đầu ham thích nhiều hơn, muốn có nhiều hơn nữa. Ngay lập tức mông đùi cô bắt đầu chuyển động, dần hướng đến chỗ anh để cảm nhận sâu hơn nữa cảm giác khoan khoái đó.

Hai tay Minako bắt đầu chống lên giường, ngửa thẳng người lên trên, dần tiến về phía anh. Đôi chân kẹp vòng sang bên hông anh làm điểm tựa, đỡ lấy sức nặng đang hướng lên của mình. Bàn tay trống trải của anh bắt đầu cầm lấy hai bầu sữa non đang đung đưa trước mắt, tiếp tục xoa nắn mạnh mẽ, tăng thêm kích thích cho cô.

Ở phía dưới, anh rút ra, rồi nhanh chóng tiến vào vội vã làm cô không kịp chuẩn bị, chỉ có thể đưa người đón lấy từng trận va chạm từ anh. Từ đau đớn chuyển thành thân quen, cô càng rung lắc mãnh liệt nhiều hơn nữa.

Hai người dán chặt vào nhau, ngực chạm ngực, hai bàn tay đan lấy, đôi môi hôn cuồng nhiệt quấn quýt, tuôn theo từng đợt nước bọt trào dâng, ướt át ở đôi môi. Phía bên dưới, hai vật tượng trưng cho âm dương hòa hợp đang quấn lấy vào nhau, bạch dịch của anh cùng từng đợt sóng nước trong suốt trong người cô hòa lẫn vào nhau, không phân biệt được. Lông mao của cả hai cũng đã thấm đẫm ướt, ướt tràn lên phía đùi, phía bụng, và trên chăn gối.

Cứ tiếp tục như thế, họ lên cao trào một lần, lại một lần. Cùng nhau dây dưa đến tận trời tối sầm, mới tỉnh dậy ăn chút điểm tâm.

“Em thấy thế nào rồi?” – Kunzite ân cần hỏi. Lúc nãy chắc anh làm cô đau lắm.

Minako lắc đầu nhẹ nhè, cũng đã đỡ hơn rồi. Mặc dù lúc nãy vẫn còn rất đau. Nhưng bây giờ chỉ hơi tê tê chút thôi. Cô nghĩ mình chịu được.

“Chuyện Amu, em tính thế nào?”

“Ngày mai em sẽ lên công ty, xử đẹp cô ta! Hừ! Em vẫn chưa quên giận vụ chuốc thuốc đâu!!” Báo hại cô và anh mất hết lý trí như vậy, còn nghĩ nếu cô không tới kịp, mọi thứ sẽ thế nào.

“Nghĩa là… em không muốn chúng ta làm vậy?” Anh nhếch mép cười, muốn thử lòng cô xem sao.

“Ai nói!” Minako phản ứng ngay lập tức. “Em… em chỉ là không muốn chúng ta bên nhau là vì thuốc.”

Anh cười tươi hơn, rốt cuộc cô cũng đã thành thật hơn rồi. Thật tốt, nói như thế nghĩa là cô muốn bên anh nhiều hơn, mà không cần phải dựa vào lý do chết tiệt đó.

“Nếu em vẫn muốn, đêm nay ta sẽ tiếp tục. Thời gian còn nhiều” Anh chỉ chỉ về hướng đồng hồ, ngụ ý nói với cô rằng họ sẽ làm suốt đêm.

“Á…. Biến thái!!” Minako đỏ mặt bừng bừng.

Đêm hôm đó, họ thực sự đã quây quần cùng nhau đến gần trời sáng. Cảm giác bên nhau khắng khít làm họ không muốn xa rời nhau thêm phút nào nữa. Minako bây giờ đã hiểu, vì sao Makoto quyết đòi lấy Nephrite cho bằng được, dù sắp tới anh phải có 5 năm đi nước ngoài, không thể ở bên bạn ấy. Thì ra cảm giác ở bên nhau là như vậy, thật khiến người ta quyến luyến khó rời.

Nhìn anh ngủ say, cô nắm chặt lấy bàn tay thô to đó, áp lên má, như lần đầu tiên lúc nhìn anh trong phòng y tế, cô đã làm như vậy. Nếu như anh muốn cô ở bên, cô nguyện ý sẽ bên anh cả đời.

Là cả đời, sẽ không xa rời…

~ Hoàn Ngoại Truyện ~

Bạn đang đọc Yêu Nhầm Người Gỗ Đá của Tiểu Liên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.