Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế hoạch bất ngờ.

Phiên bản Dịch · 478 chữ

Cậu đứng dậy, đập bàn cái rầm, làm nhỏ ngồi bên cạnh suýt té ghế!

“Em làm gì vậy?”-Bà cô đẩy lại cái gọng kính trên sống mũi, khó chịu.

Cậu đi thẳng ra ngoài trước những cặp mắt mở to thao láo vì ngạc nhiên mà không nói lời nào, khiến bà cô tức hộc máu!


“Rầm!”-Một trong những cánh cửa khối 11 đã “ăn đủ”.

“Em muốn tìm ai?”- Bà cô này có vẻ kìm nén tốt hơn.

“Cho em gặp Tuệ Trân!”-Cậu dõng dạc nói, khiến mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô. Cô lập tức đứng dậy, vừa đi vừa cúi đầu:”Em xin lỗi, xin lỗi ạ…”

Mới ló mặt ra tới cửa, cô đã bị cậu nắm cổ tay lết đi xềnh xệch không thương tiếc.

“Này, làm gì vậy?”-Cô gắt.

Im lặng.

“Buông tôi ra đi, có gì từ từ nói!”-Cô bỗng cảm thấy có một luồng điện nguy hiểm xung quanh cậu.

Cậu cứ lôi cô đi như vậy, nghĩ thế nào lại dẫn đến ngay nhà vệ sinh.=.=

“Tới đây…làm gì?”-Giọng cô run run.

Cậu nóng mặt, quát:” Đừng có hiểu lầm, tôi không có đồi bại như vậy!”

“Thế tới đây làm gì?”-Cô ngây ngô hỏi.

“Thì để tỏ…”-Bất chợt cậu khựng lại, đưa tay ôm đầu.

Đúng là rảnh rỗi sinh nông nổi mà!

Chỉ tại nhỏ Bảo Ngân, không đâu đi gieo rắc tùm lum vào đầu mình, đúng là chết tiệt!

Đang trong giờ học lại kéo người ta đi tỏ tình, thế có điên không?

Nếu chỉ có thế thì không nói lại còn kéo người ta vào cái chỗ này…

Tỏ tình ở nhà vệ sinh thì có hơi…

Kkkkkkk!!!!

“Này có sao không?”-Cô huơ huơ tay trước mặt cậu.

“Hừm…”-Cậu xoa xoa cằm rồi chạy đi với tốc độ nhanh nhất.

“Gì vậy?”-Cô không hiểu nổi tên này bị ám bệnh gì, bèn đi về lớp với cái tâm trạng gọi là…

“Rầm!”-Lần này là cửa phòng phát thanh “ăn đủ”.

Thật không may cho cậu là trong phòng đang hiện diện ông thầy giám thị nổi tiếng lâu đời là “xe đâm cũng không chết”!

“Làm gì?”-Cái giọng hằm hè của ông ta thường vang lên những lúc đã thực sự khó chịu.

“Em muốn mượn phòng phát thanh một chút!”- Đâm lao đành phải theo lao vậy.

“Có lịch không?”- Ông ta tiếp tục chất vấn.

Thế là câu chuyện sướt mướt bắt đầu từ đây…

“Thầy ơi em sắp chuyển trường, em muốn nói lời tạm biệt với tất cả các bạn, ai em cũng quen hết á, giúp em được không thầy?”

Ông thầy nhíu mày, suy nghĩ một lát, rồi nói:” Đấy thì xài đi, tao ày mười phút, tha hồ mày tạm biệt bạn mày!”


Kéo mic ra tận giữa sân, cậu khẽ hắng giọng:

Bạn đang đọc Yêu Em Trọn Đời, Bằng Một Lời Giả Dối của Yuu Bo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.