Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 6

Phiên bản Dịch · 502 chữ

Hai ngày rồi không gặp, mình cố tình lảng tránh em, lảng tránh cả những tin nhắn đi chơi chung cùng em, "Hôm nay anh bận rùi, khi khác YN nhớ". Ban ngày mình ngủ như chết, đêm thì không ngủ được, đôi chân bước nhẹ giữa hai hàng phố vắng.

Dạo đêm, luôn đem lại một cảm giác lạ lùng và trầm lắng, đôi chân cứ bước đi như không bao giờ mỏi. Ánh đèn khuy rọi xuống đường mờ ảo, hàng quán 2 bên thường ngày ồn ã bây giờ đen kịt như lòng chảo..."XÓA" mình đang cố xóa em ra khỏi tâm trí, muốn quên đi hết tất cả, tất cả những ngày hai đứa đi chơi, xem phim, đùa giỡn...xóa cả đi cái hôm mưa mà 2 đứa ngồi sát bên nhau, im lặng và chỉ có tiếng mưa thôi, "không biết em có cảm thấy gì không, nhưng anh lúc đó thấy vui và hạnh phúc lắm".

Bây giờ mình ước, ước gì em đừng đến từ một nơi quá xa xôi, gần thôi, thật gần thôi...Và anh đã có thể nói lời yêu em...thật đấy anh không nói dối đâu, anh sẽ nhấc bổng em lên và hét thật to"Anh yêu em, YN ơi anh yêu em"

Và khi con người ta lâm vào một bước đường cùng nào đó, dường như ta không thể kiểm soát được bản thân, cơ thế cứ để nó tự trôi đi cùng dòng suy nghĩ dài vô tận.

Sáng sớm, khi tỉnh dậy mình đã ở trước khách sạn nơi em ở, từ lúc nào không hay, chắc tại đêm qua tâm trí đã dẫn mình tới đây và gục ngã tại đây: hàng ghế đá mà mình hay chờ em, dù có chờ đến khi ngày tận thế mình sẽ vẫn chờ...Mình bật máy điện thoại mà đã tắt từ hôm qua , tổng đài nhắn về có 20 cuộc gọi nhỡ, trong đó có 7 cuộc là của em.

Em bước ra khỏi cửa, cũng vừa kịp nhận ra mình chạy lại gần với giọng bực tức...

- "hôm qua anh đi đâu đấy, bác gái và em gọi mãi mà không được"

-..."hôm qua...hôm qua anh...anh qua nhà một người bạn, mà máy hết lại pin nên..."

- "mà sao tóc tai quần áo anh xộc xệch thế này"...

Chưa kịp để mình trả lời thì T, người yêu em lên tiếng:

"YN, đi thôi em, hôm nay mình còn nhiều việc phải làm lắm"

Em chỉ kịp chào mình và đương nhiên, khoác tay gã T kia và vụt mất. Mình không nhìn lại, đứng chết trân một chỗ thật lâu, mắt mình đã ướt, chắc là do bụi,...nhưng không phải..., mình đang khóc...

Tiếng tin nhắn, rung lên trong túi, gạt đi nước mắt dòng tin nhắn dần hiện lên, đó là của em trai mình: "Thôi, anh về đi, nhà đang lo đấy, ko sao đâu, mọi chuyện sẽ ổn dần thôi. "

Bạn đang đọc Yêu Em Nhanh Thế của Namko313
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.