Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 189: Xúc Động Là Ma Quỷ

Phiên bản Dịch · 7141 chữ

Sau Hội Nghị Thường Ủy , Lý Trường Vũ bị Bí thư Thị ủy Hồng Vỹ gọi đến văn phòng hắn . Hồng Vĩ Cơ chờ sau khi thư ký đi ra ngoài mới kéo ngăn kéo , lấy từ trong đó ra một cái bao lì xì đưa cho Lý Trưởng Vũ nói : " Chúc mừng a !! " Lý Trường Vũ nở nụ cười :" Long trọng như vậy a !! " , hắn sờ sờ phong bao ước lượng có khoảng một ngàn tệ , hắn vui đùa nói :" Ta cầm tiền của Bí thư Thị ủy không tính là hối lộ a ? " Hồng Vỹ Cơ cười nói :" Ngươi lại nói nhảm , tài khoản của ta trực tiếp được Ban Kỷ Luật Thanh Tra Thị ủy giám sát rồi đấy . Đây là tiền mồ hôi nước mắt của ta , ngươi không cần trả lại cho ta !" Lý Trường Vũ vui cười hớn hở thu bao lì xì rồi móc ra một bao thuốc lá Trung Hoa, lấy đưa cho Hồng Vỹ Cơ một điếu . Hồng Vỹ Cơ nhìn về phía hộp thuốc lá rồi liếc qua , lúc họp hội nghị Thường ủy hắn thường để ý xem người khác hút thuốc gì . Có nhiều vị Thường ủy viên hay hút một số thuốc lá xa xỉ , những cái này khẳng định không dùng tiền lương để mua. Hồng Vỹ Cơ chợt nhớ tới lúc Lý Trường Vũ bị điều tra , Ban Kỷ Luật Thanh Tra điều tra hắn , hắn thẳng thắn thừa nhận việc nhận quà là thuốc lá và rượu . Không thể tưởng được trận phong ba này cũng không để lại cho hắn quá nhiều sự ám ảnh, xem ra việc thu nhận thuốc lá và rược vẫn không bỏ.

Lý Trường Vũ châm điếu thuốc lá rồi ngồi xuống đối diện với Hồng Vỹ Cơ, hắn thổi ra một đám khói rồi nói :" Ta nghe nói Quyền Tỉnh Trưởng Tống Hoài Minh mới tới là môn sinh đắc ý của Kiều lão !" Hồng Vỹ Cơ gật đầu nói :"Ta cũng nghe nói , Tống Tỉnh trưởng tuổi trẻ có triển vọng, lúc tại Tĩnh An đảm nhiệm Bí Thư Thị Ủy đã khiến cho Tĩnh An phát triển sinh động. Xem ra không gian phát triển của hắn sau này rất lớn". Nói đến người ta, Hồng Vỹ Cơ lại không khỏi liên tưởng đến chính mình, trong nội tâm một hồi ai thán. Nếu không phải Hứa Thường Đứa gặp vấn đề mà trì hoãn mình thì hắn đã sớm trở thành Ủy Viên Thường Vụ Tỉnh ủy Bình Hải. Giời đây con đường làm quan của hắn không có khả năng thuận buồm xuôi gió nữa, có thể nói trước khi hắn đến Giang Thành, đường quan lộ của hắn một mực hanh thông. Lúc Lý Trường Vũ đang ở huyện Xuân Dương làm Bí Thư Huyện ủy thì hắn đã trở thành Bí Thư Thị ủy nhưng từ sau khi vào Giang Thành hắn có cảm giác dừng mà không tiến còn Lý Trường Vũ lại đang không ngừng thu nhỏ chênh lệch với hắn.

Lý Trường Vũ nói:" Tống tỉnh trưởng phải chờ tới Đại hội Đồng nhân dân tỉnh sang năm thì mới có thể đem cái chữ Quyền này xóa đi !" Hồng Vỹ Cơ từ lời của gã bạn học cũ này mà nắm được hàm nghĩa bên trong, hắn không khỏi nở nụ cười. Việc này đối với Tống Hoài Minh chỉ là cần thêm một chút thời gian thôi, đối với Tống Hoài Minh mà nói , Quyền Tỉnh Trường cùng Tỉnh Trưởng không có bất kỳ cái gì khác nhau. Còn Lý TRường Vũ thì lại bất đồng, sang năm Giang Thành cũng tổ chức họp Hồi Đồng Nhân Dân, tại Đại hội sẽ chọn ra Thị trưởng Giang Thành. Nhìn trước mắt để xem thì Quyền Thị trưởng Tả Viên Triêu không thể nghi ngờ là người có hi vọng nhất nhưng Thường Vụ Phó Thị trưởng Lý Trường Vũ gần đây chiến tích cũng nổi bật, rất có thể người sau vượt người trước. Hồng Vỹ Cơ về mặt cá nhân thì hắn vẫn hy vọng Lý Trường Vũ thắng lợi. Cùng vị bạn học cũ này chiến đấu dù sao so với Tả Viên Triêu thì vẫn thoải mái hơn nhiều lắm.

Tả Viên Triêu tuy rất thông minh nhưng trên phương diện chính trị lại thích náo động. Lý Trường Vũ thì thâm thầm nội liễm còn tính cách Tả Viên Triêu lại có vẻ góc cạnh. Loại người này nếu như vào lúc đắc thế thì ngày cả Bí Thư Thị ủy như mình thì cũng sẽ không được hắn để vào mắt. Huống chi , Hồng Cơ Vỹ vẫn một mực hoài nghi người lần trước tố cáo hắn chính là Tả Viên Triêu cho nên mới ra tay đối với đại ca mà ra tay hung hăng áp chế nhuệ khí của Tả Viên Triêu. Tả Viên Triêu giờ đây biểu hiện có vẻ rất khách khí đối với mình nhưng trong nội tâm của hắn chưa hẳn đã như vậy. Người làm chính trị có tu vi đến trình độ nhất định thì vấn đè lo lắng cũng rất toàn diện, sau khi suy nghĩ thì Hồng Vỹ Cơ kết luận là Tả Viên Triêu giờ đây nhất định đang rất hận mình.

Hồng Vỹ Cơ gạt tàn điếu thuốc nói:" Hay là đi Đông Giang làm bước đệm!" Hắn rất uyển chuyển chuyển nhắc nhở Lý Trường Vũ, muốn thắng được Tả Viên Triêu thì phải tìm được chỗ dựa mạnh trong Tỉnh. Đối với quan hệ giữ Lý Trường Vũ cùng Cố Duẫn Vũ hắn cũng có nghe thấy, nếu như Cố Bí thư thực sự ủng hộ Lý Trường Vũ thì phần thắng của Lý Trường Vũ sẽ rất lớn nhưng Tả Viên Triêu cũng là người do Cố Bí thư một tay nhấc lên vị trí Quyền Thị trưởng. Diều này khiến cho thế cục có vẽ cũng không quá rõ ràng. Hồng Vỹ Cơ trong quá khứ một mực vẫn cho rằng quan hệ giữa Tả Viên Triêu cùng Cố Duẫn Chi là rất gần nhưng sau sự kiện Phục dương ẩm thực tiết thì hắn nảy sinh sự hoài nghi rất lớn đối với điều này. Tại Giàng Thành , người Cố Duẫn Chi chính thức tín nhiệm hẳn là Trương Dương. Tả Viên Triêu lúc đó có khả năng bị chiến tích làm cho hôn mê ý nghĩ mà lại có thể lựa chon Trương Dương mà ra tay, cuối cùng lại làm cho Trương Dương đảo khách thành chủ, khiến cho cả đám lãnh đạo Giang Thành mất hết mặt mũi. Quyền Thị trưởng Tả Viên Triêu cũng thành trò cười. Sự tình trôi qua đã lâu mà hắn thủy chung vẫn không ngẩng đầu lên được.

Lý Trường Vũ cười cười:" Hồng Bí thư, chuyện kết hôn của ta đừng có truyền đi, ta sợ sẽ có ảnh hưởng không tốt!" Hồng Vỹ Cơ cười nói:" Ngươi có phải sợ được nhiều người tặng lễ vật a? Ngươi sợ cái gì, ta nghe nói lúc ngươi làm việc với Ban Kỷ Luật Thanh Tra đã mở một tài khoản chuyên dụng, phàm có ai cho ngươi tiền ngươi đều nộp vào tài khoản này sao? Ngươi không muốn nộp tiền thì có thể giao nộp vào mà!" Lý Trường Vũ cười nói:" Tính chất việc này hoàn toàn khác!" , sau khi giả trừ vụ song quy, Lý Trường Vũ đã rút ra kình nghiệm xương máu. Trên mỗi chặng đường làm quan Lý Trường Vũ đều có một bộ thủ đoạn, hắn nhớ rõ lúc đầu do thiếu kinh nghiệm nên nếu có bất luận kẻ nào tống tiền thì hắn đều không chút lưu tình trả lại, nếu trả không xong thì gửi qua bưu cục mà trả lại. Trong lúc đó sẽ đắc tội với người, khiến cho lúc triển khai công việc gặp nhiều vấn đề. Xã hội chính là như vậy, ngươi không thu lễ người ta sẽ có phương pháp khác làm cho đến cuối cùng ngươi chỉ có thể là người cô đơn.

Sau khi Lý Trường Vũ bị song quy thì đối với việc tặng lễ càng thêm kiêng kị nhưng mà hắn cũng không thể vì vậy mà mất đi trụ cột quần chúng cho nên mới nghĩ ra biện pháp này. Người ta tặng lễ thì hắn đều khách khí nhận lấy, dưới tình huống không trái với nguyên tắc thì có thể hỗ trợ cho người ta, có thể giải quyết vấn đề cho người ta thì giải quyết, chỉ có như vậy thì mới có thể hòa mình cùng cán bộ quần chúng chung quanh. Đây mới gọi là bình dị gần gũi, quan hệt tốt, mới có người nguyện ý nói với ngươi lời hữu ích, trên phương diện công việc cũng sẽ cùng ngươi tận tâm phối hợp, mới có thể nhìn thấy thành tích.

Lý Trường Vũ từng có vết xe đổ, loại tiền này không thể lấy được, nếu như không lựa chọn đem tất cả nhét vào hầu bao thì sớm muộn gì cũng sảy ra đại sự. Hắn là người có khát vọng chính trị nên sẽ khôn g lấy số tiền ấy mà đánh mất tiền đồ còn mấy bao thuốc với rượu tặng thì vẫn thu nhận. Song quy chẵng những không có lưu cho hắn quá nhiều ám ảnh mà ngược lại khiến cho khả năng xử lý của Lý Trường Vũ đối với loại sự việc này trở nên lo hỏa thuần thanh. Những vật này, nếu bị hỏi đến thì Ban Kỷ Luật Thanh Tra cũng sẽ không để trong lòng, về phần tiền mặt số lượng lớn Lý Trường Vũ tại Ban Kỷ Luật Thanh Tra thiết lập một tài khoản bí mật. Phầm là có người tống tiền cho hắn, Lý Trường Vũ đều đưa đến Bộ phận làm sạch chính trị mà nộp vào tài khoản chuyên dụng. Bí mật này, sau khi Hồng Vỹ Cơ bị tố cáo, Lý Trường Vũ đã ngẫu nhiên tiết lộ với hắn. Hồng Vỹ Cơ vỗ tay tán dương mà học theo Lý Trường Vũ.

Lý Trường Vũ thấp giọng nói:" Chuyện kết hôn, ta nguyên bản muốn thông báo rộng rãi nhưng lại sợ có người biết được lại cho là ta cố ý vòi tiền. Trong thể chế có rất nhiều trường hợp hiếu hỉ mà xảy ra chuyện rồi, ta không muốn rơi vào trường hợp này".

Hồng Vỹ Cơ tỏ vẻ hiểu biết, gật đầu nói :" Hảo, ta sẽ giúp ngươi giữ bí mật, nhưng mà rựu mừng ta nhất định phải được uống!" . Hắn dí mẩu thuốc lá vào gạt tàn nói :" Ngươi lo lắng rất chu đáo, rất nhiều việc vốn là chuyện tốt nhưng xử lý không tốt thì sẽ thành chuyện xấu. " Lý Trường Vũ ý vị thâm trường cười nói :" Cho nên ta muốn rời xa thị phi!".

Hồng Vỹ Cơ nhìn thẳng vào mắt Lý Trường Vũ, hắn phát hiện ra vị bạn học cũ này lòng dạ trở nên ngày càng sâu, tu vi chính trị cũng đã đột phá thăng cấp. Sự kiện song quy lần trước đối với Lý Trường Vũ mà nói là một đợt lịch lãm khó có được. Sau song quy, trên chính đàn biểu hiện của Lý Trường Vũ khiến cho Hồng Vỹ Cơ có loại cảm giác như phá kén thành điệp, Hồng Vỹ Cơ nói :" Vừa rồi trong Hội nghị Thường ủy ngươi đề xuất công việc công ty Phi Tiệp cũng không giống như là muốn rời xa thị phi a!!" Lý Trường Vũ nở nụ cười :" Chuyện này dù sao cũng phải có ngươi nhắc tới !" " Nói ra hữu dụng sao ?" " Dù sao cũng phải có người nói!" Hai người nhìn lẫn nhau, trong lòng đều minh bạch suy nghĩ của đối phương rồi không khỏi đồng thời cười ha hả.

Hứa Gia Dũng cùng Kiều Mộng Viện sóng vai đứng trên một khu khoáng thổ trống trải, sau đây không lâu, Hứa Gia Dũng sẽ biến khu đất này thành một khu xưởng sản xuất chế tạo lớn. Hắn ngồi xổm xuống, nắm lấy một nắm bùn cát sau đó chậm rãi buông tay ra, mặc cho cát bị gió thổi bay đi, trong đôi mắt chớp động hiện lên ưu thương nhàn nhạt.

Kiều Mộng Viện lẳng lặng đứng nhìn Hứa Gia Dũng. Nàng quen Hứa Gia Dũng ba năm trước, Hứa Gia Dũng là người bác học đa tài, cơ trí, rất nhanh đã bắt được tâm hồn thiếu nữ của nàng và nàng đã từng ám chỉ đối với Hứa Gia Dũng nhưng hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình. Hứa Gia Dũng đối với ám chỉ của nàng có vẻ thờ ơ. Sau khi Kiều Mộng Viện về nướ, quan hệ giữa nàng cùng Hứa Gia Dũng có tiến bộ lớn, giữa lúc hai người phát sinh tình cảm thì Hứa Thường Đức lại chết, đây là thời gian khó nhất của Hứa Gia Dũng. Lúc này Kiều Mộng Viện đến Đông Giang, thủy chung làm bạn với hắn, thông pha phần si tình này nàng đã đã động đến Hứa Gia Dũng và cảm tình của họ ở đoạn thời gian này đột nhiên tăng mạnh.

Theo ánh mắt của Hứa Gia Dũng, Kiều Mộng Viện cảm giác được tâm tình của hắn đối với Giang Thành. Ngay từ đầu Kiều Mộng Viện cũng không hiểu tại sao Hứa Gia Dũng lại chọn Giang Thành làm nơi phát triển, nhưng bây giờ nàng đã có phần minh bạch.

Hứa Gia Dũng nói :" Tiểu Viện, ta sẽ xây dựng một trung tâm sản xuất linh kiện máy tính tại Giang Thành, đây sẽ là trung tâm lớn nhất Trung Quốc thậm chí là cả Á Châu " Kiều Mộng Viện dịu dàng cười nói:" Ta tin tưởng ngươi có thể làm được, vô luận người làm như thế nào, ta đều ủng hộ ngươi!".

Hứa Gia Dũng đứng lên , cầm bàn tay bé nhỏ của Kiều Mộng Viện, nhìn vào mỹ châu của nàng đầy vẻ thâm tình nói:" Tiểu Viện, ta biết lần này em vì ta mà chịu áp lực rất lớn từ gia đình, ta không muốn em vì ta mà phải trả giá quá nhiều." Kiều Mộng Viện cắn môi nói:" Gia Dũng, việc ta đã quyết thì không có bất kì người nào có thể thay đổi được. Ta yêu ngươi, người nhà của ta không có quyền can thiệp". Quan hệ của nàng cùng Hứa Gia Dũng trong lúc đó có chút giống như tự việc định chung thân, cái này bị cha mẹ nàng kiên quyết phản đối.

Hứa Gia Dũng cảm động gật nhẹ đầu, hắn ôm vòng eo nhỏ nhắn của Kiều Mộng Viện nói :" Tiểu Viện, ta nhất định không để êm thất vọng !" Kiều Mộng Viện khoác cánh tay hắn nói :" Ta tin tường ngươi, hơn nữa lần này ta cũng không đầu tư nhiều tài chính, đại bộ phận đều do ngươi thu hút được từ Quỹ mạo hiểm quốc tế kia". Nàng nói khẽ:" Việc đầu tư sản xuất linh kiện máy vi tính ở trong nước ngươi vẫn không quá quen thuộc, lần này đầu tư lớn như vậy cũng rất mạo hiểm ".

Hứa Gia Dũng nói :" Làm bất cứ chuyện gì, chuyện trọng yếu nhất là phải nắm chắc tiên cơ. Lúc mới bắt đầu thì rủi ro nguy hiểm nhất định là rất lớn, rủi ro cao có nghĩa là đạt được lợi ích kếch xù càng lớn".

Kiều Mộng Viện nhỏ giọng nói :" Trong quá khứ ta vẫn cho ngươi là người ổn trọng bảo thủ !" Hứa Gia Dũng cười nói :" Ta đang chờ đợi cơ hội !" " Gia Dũng, lần này sau khi kí kết hợp đồng, theo ta đi Bắc Kinh a!" Hứa Gia Dũng có chút ngẩn người. " Ta nghĩ ngươi nên gặp ông nội của ta, có lẽ ông sẽ đứng về phía chúng ta !" Hứa Gia Dũng lắc đầu :" Ta không muốn đi, ta không muốn bọn họ cho là ta muốn lợi dụng ngươi !" Kiều Mộng Viện tựa vào đầu vai hắn nói :" Gia Dũng, đúng là bởi vì như thế, ngươi nên gặp ông giải thích. Ta muốn bọn họ biết rằng ta yêu ngươi, ta muốn bọn họ biết ngươi là niềm kiệu ngạo của ta!" Trương Dương cầm tấm chi phiếu đặt ở trước mặt Tô Tiểu Hồng nói :" Hồng Tỷ, Châu về Hợp Phố!" Tô Hiểu Hồng nhìn về phía tấm chi phiếu liếc mắt một cái rồi vươn tay cầm lấy và nói khẽ :" Ta còn phải trông cậy vào ngươi, từ nay về sau bán mình làm nô lệ !" .Trong lời nói lộ ra một loại câu dẫn người ta Trương Dương cũng không dám tiếp chiêu, ha ha cười nói :" Hồng Tà, thịt ta quý giá lắm !" rồi hắn kéo ghế xoay ngồi xuống đối diện với Tô Tiểu Hồng :" Thơi gian gần đây quán bar làm ăn thế nào ?" " Không có trở ngại gì, Lão Nhai giờ đây đã tu sửa gần xong rồi, khách du lịch đến du ngoạn ngày càng nhiều. Đến khi mở ra toàn diện sinh ý hẳn là càng tốt " . Tô Tiểu Hồng đem chi phiếu cất đi sau đó đan hai bàn tay trắng noãn chống dưới cằm, tư thái có vẻ thập phần vũ mị mê người :" Ngươi biến mất lâu như vậy là đi làm cái gì vậy ?" " Vào trường Đảng tỉnh học tập, chờ thăng quan !" " Ta chúc mừng ngươi trước, có muốn ăn một bữa trưa chúc mừng hay không ?" . Trương Dương nhìn đồng hồ nói :" Ta sẽ mời thêm vài vị bằng hữu!" Tô Tiểu Hồng cười nói " Thành, dù sao cũng là Phương tổng thanh toán !" Lý Trường Vũ cũng không nghĩ là Trương Dương về sớm như vậy, hắn đem cây thuốc Trương Dương đưa cho hắn cất vào ngăn kéo sau đó nói :" Thế nào, đi nghỉ có hài lòng không ?". " Đi Đông Giang rồi vòng sang HongKong, đánh nhau mấy trận, mắng chửi mấy người, nhàm chán đến cực độ !" Lý Trường Vũ không khỏi nở nụ cười, hắn châm một điếu thuốc lá, hút một hơi, phả ra hai luồng sương mù nói :" Trở về rồi chuẩn bị đi làm ?" Trương Dương gật nhẹ đầu :" Ta cuối cùng cũng không thể ở bên ngoài phiêu diêu a, mất hơn một tháng rồi !" Lý Trường Vũ nói :"Đi, ngày mai bắt đầu đi làm, vẫn cho ngươi quản lý mảng du lịch, Lão Nhai cùng công trình tường thành cổ đã sắp xong rồi , tranh thủ trong mười ngày tới có thể mở cửa đón khách". Lý Trường Vũ đây là có hảo ý, công trình Lão Nhai cùng tường thành cổ Trương Dương có nhiều công lao cho nên chiến tích của nó có thể tính trên đầu hắn.

Tuy nhiên cái Trương đại quan nhân quan tâm cũng không chỉ có chiến tích đơn giản như vậy, hắn còn băn khoăn là lần này có được tăng cấp bậc hay không. Nhìn thấy Lý Trường Vũ nói nửa ngày nhưng lại không đề cập đến cái này thì không phải có phần nóng vội. Hắn ho khan một tiếng nhắc nhở Lý Trường Vũ nói :" Ta phụ trách khai phá thị trương nhưng vẫn là khoa cấp a!? " Lý Trường Vũ đối với thằng nhãi này cực kỳ minh bạch, hắn một lần nữa thi triển Thái Cực thôi thủ công phu nói :" Trương Dương, ngươi bây giờ là phó chủ nhiệm đảm nhiệm chiêu thương nhưng hưởng đãi ngộ như Cục Phó, khi ta bằng tuổi ngươi thì vẫn chỉ là một cái khoa viên, ngươi còn trẻ ...... ".

Trương Dương vừa nghe thì biết lần này không đùa giỡn nữa, hắn thở dài nói :" Được, ngài đừng nói nữa, ta hiểu rồi, ta an tâm làm tốt công tác của mình, ngươi đừng khó xử!" Lý Trường Vũ nhìn ra tâm tình của hắn, mỉm cười nói :" Chờ sau khi ngươi hàm thụ bằng cấp xong ở trường Đảng thì con đường sau này rất thuận lợi. Ta nghĩ khi ngươi bằng tuổi Tần Thanh thì nói không chừng cũng đạt được trình độ chính trị cao như nàng ".

Trương Dương trong lòng tính toán, Phó phong , Trưởng phòng, Phó cục , cho dù hết thảy thuận lợi thì cũng phải mất vài chục năm. Đã không trông cậy vào người ta thì hắn chỉ có thể đè ý nghĩ này xuống mà nhìn Lý Trường Vũ nói :" Còn có một sự kiện, Cố Giai Đồng có ý tiếp nhận Xí nghiệp sản xuất dược Giang Thành ".

Lý Trưởng Vũ gật nhẹ đầu, chuyện này hắn đã sớm nghe Cố Giai Đồng nhắc tới. Tình hình sản xuất xủa Xí nghiệp sản xuất dược Giang Thành trước mắt xác tực là cần tài chính từ bên ngoài rót vào " " Ngươi yên tâm đi, chuyện này ta sẽ đặc biệt lưu ý. " Phương Văn Nam cũng không nghĩ là Hứa Gia Dũng cùng Kiều Mộng Viện cũng sẽ đến. Kiều Mộng Viện tuy làm kinh doanh không lâu nhưng nàng tại Vân Anh danh khí rất lớn, gần đây tại Khu khai phá Giang Thành cũng đầu tư rất lớn nên đã thành tiêu điểm của giới thương nhân Giang Thành. Tuy đến đây nàng lấy thân phận hôn thê của Hứa Gia Dũng, hơn nữa biểu hiện như con chim nhỏ khép nép vào người Gia Dũng nhưng trong mắt tất cả mọi người Kiều Mộng Viện mới là chủ đạo.

Biểu muội của Kiều Mộng Viện là Thì Duy cũng được mời đến. Trương Dương đưa bọn họ giới thiệu với Phương Văn Nam . Hắn vốn muốn mời Cổ Giai Đồng đi nhưng Cổ Giai Đồng từ khi phụ thân hỏi đến quan hệ giữa nàng cùng Trương Dương thì nàng càng chú ý xử lý mối quan hệ này theo hướng tận lực tránh đi cùng Trương Dương nơi công cộng. Tình cảm của hai người chuyển từ bán công khai sang quan hệ ngầm .

Bởi vì đa số mọi người đều là lần đầu tiên gặp mặt cho nên nói chuyện đều có vẻ cẩn thận Đây là lần thứ hai Trương Dương thấy Kiều Mộng Viện, cảm giác Kiều Mộng Viện rất ít nói chuyện, nhất là trước mặt Hứa Gia Dũng thì biểu hiện lại thập phần văn tĩnh. Mỗi khi Hứa Gia Dũng nói chuyện thì nàng đều dừng lại, hai mắt lẳng lặng nhìn Hứa Gia Dũng, trong ánh mắt tràn đầy thâm tình. Trương Dương không khỏi âm thầm cảm thán, Hứa Gia Dũng không biết đã cho nàng ăn mê hồn dược gì mà làm cho Kiều Mộng Viện lại mê luyến như vậy .

Hứa Gia Dũng làm cho Trương Dương cảm giác là hắn thực sự thoát thai hoán cốt, trong cả bữa tiệc tối hắn trò chuyện vui vẻ trấn định mà tự nhiên, từ trên người hắn không cảm nhận được bất luận sát phạt chi khí nào.

Tô Tiểu Hồng đối với kế hoạch đầu tư của Hứa Gia Dũng có chút hứng thú, thỉnh thoảng lại hỏi cái này cái kia. Hứa Gia Dũng cũng biểu hiện ra vẻ thân sĩ, kiên giẩn giải thích tư tưởng cơ bản của mình.

Việc sản xuất linh kiện máy vi tính đối với Phương Văn Nam mà nói vẫn là một cái gì đó lạ lẫm. Hắn cũng không cho rằng lĩnh vực này có thể mang lại bao nhiêu tiền. Hắn nhìn Hứa Gia Dũng chậm rãi nói mà coi Hứa Gia Dũng như một người trẻ tuổi theo đuổi mục tiêu xa vời. Nghành sản xuất xuất công nghệ cao của Trung Quốc chẳng qua là vừa mới bắt đầu, ngày từ đầu đã đầu tư nhập nhiều thiết bị như vậy chỉ sợ không thu hồi được vốn. Phương Văn Nam về căn bản vẫn là một thương nhân truyền thống, hắn chuyên tâm vào lĩnh vực sản xuất truyền thống còn lĩnh vực IT không nằm trong phạm trù nhận thức của hắn.

Cái chính thức khiến cho Phương Văn Nam chú ý vẫn là Kiều Mộng Viện. Nha đầu nhìn như nhỏ nhắn xinh xắn này bối cảnh gia đình lại thâm sâu không phải bình thường. Theo Phương Văn Nam được biết thì mục tiêu của nàng cũng không phải là phát triển khoa học kỹ thuật đơn giản như vậy. Kiều Mộng Viện xuất hiện nhất định sẽ nhấc lên một hồi sóng gió tại giới Giang Thành. Phương Văn Nam đã dự liệu được, sau này khó tránh được phải cùng nàng cạnh tranh. Tuy nói trước mắt cũng chưa có bất luận dấu hiệu gì, tuy nhiên cái mà giới thương gia truy cầu là lợi nhuận, đây là một điều kiện tiên quyết nên sớm muộn gì hai bên đều có một hồi tao ngộ chiến.

Ai cũng không muốn gặp phải địch nhân như Kiều Mộng Viện. Đối địch với nàng có nghĩa là đối địch với đại gia tộc sau lưng nàng. Trương Dương cũng không ngoại lệ, đêm nay Hứa Gia Dũng mặc dù không có biểu lộ ra bất luận địch ý gì nhưng Trương Dương vẫn có thể kết luận. Cừu hận của Hứa Gia Dũng đối với mình thì không cách nào xóa đi được. Hắn càng biểu hiện ra sự lạnh nhạt thì càng địa biểu cho sự cừu hận càng sâu. Mình là địch nhân của Hứa Gia Dũng thì đồng nghĩa là địch nhân của Kiều Mộng Viện. Trương Dương cảm giác được áp lực chưa từng có, Hứa Gia Dũng đầu tư vào Giang Thành có lẽ chỉ là cách hắn bày bố cục. Hắn vẫn nhớ y nguyên một câu nói khi gặp Hứa Gia Dũng tại đường Ninh Tĩnh -- Thật ra tử vong không phải là kết cục đáng sợ nhất, cái chính thức đnágsợ nhất là mất đi hết thảy những gì mình có.

Hứa Gia Dũng bưng chén rựu lên, chủ động về phía Trương Dương nói :" Trương Dương, ngươi là Phó chủ nhiệm phụ trách chiêu thương, cũng là người phụ trách khái phá du lịch của Cục du lịch, ta tin tưởng sau này cơ hội hợp tác của chúng ta nhất định rất nhiều".

Trương Dương mỉm cười nói :" Hy vọng ngươi đem tiền cuồn cuộn đổ vào khai phá khu Giang Thành. Giang Thành nguyện ý cùng các ngươi cộng đồng phát triển." Hứa Gia Dũng cười nói :" Khi ngươi nói những lời này, khẩu khí giống như Thị trưởng Giang Thành vậy! ". Cả đám đồng thanh nở nụ cười.

Sau khi tiệc tối chấm dứt, Trương Dương cũng không có lập tức rời đi, mà cung Phương Văn Nam đi lên tầng cao nhất, hai người sóng vai nhìn về phía xe Cadillac của Kiều Mộng Viện vừa biến mất trong bóng đêm . Phương Văn Nam nói :" Thật sự không rõ, tại sao nàng phải đến Giang Thành gây rối ?".

Trương Dương không nói gì, từ một bên cầm lấy một lọ nước lạnh uống một ngụm nói :" Cách giải thích hợp lý nhất chính là người ta xem trọng điều kiện kinh doanh của Giang Thành ." Tô Tiểu Hồng mặc sườn xám nhạt lượn lờ từ phía sau đi tới, nàng tiếp lời nói :" Người ta đây là phu xướng phụ tùy, nếu như không phải Hứa Gia Dũng nhìn trúng địa phương này thì Kiều Mộng Viện cũng sẽ không nghĩ đến Giang Thành Phương Văn Nam nói :" Kiều Mộng Viện vừa tới Giang Thành đã bức nhiều thương gia đi khỏi Đông Giang, qua đó có thể thấy được nàng cường thế thế nào, sau này tại Giàng Thành thị phi chỉ sợ ngày càng nhiều." Tô Tiểu Hồng nói :" Bọn họ làm là IT hình như không va chạm gì với ngươi a? Có câu đồng hành là oan gia, ngươi làm ăn trong lĩnh vực xây dựng, taij sao lại cảnh giác với người ta vậy?".

Trương Dương cười nói :" Phương lão bản sợ danh đầu thủ phú ( người giàu nhất ) Giang Thành bị nàng tranh mất!" . " Ai thích tranh thì tranh, ta mới không muốn tranh cái danh thủ phú này. Chuyện tốt không thấy đâu nhưng mỗi lần quyên tiền giúp nạn dân thiên tai thì ta đều phải xung phong lên trước !".

Tô Tiểu Hồng dí sát vào bên người Trương Dương, đem một tấm chi phiếu trả lại cho Trương Dương nói :" Sau này đừng làm thế a! Rất không tốt", Trương Dương vừa nhìn đã biết nàng đem năm vạn thừa trả lại cho mình. Thật ra Trương Dương khi trả tiền cũng đã nghĩ Tô Tiểu Hồng sẽ không tính lãi vay với hắn nhưng vẫn làm vậy, là con người a!, nhiều khi vẫn phải dối trá. Người thông minh thường thường không cần nói nhiều, Trương Dương cũng không có chối từ, rất sung sướng đem chi phiếu thu trở về.

Tô Hiểu Hồng nói :" Tiền kia cũng không phải vô duyên vô cớ ta cho ngươi mượn, ở chỗ cửa vào Lão Nhai, ta muốn đặt một cái hộp đèn quảng cáo, chuyện này ngươi phải cho ta làm." Trương Dương cười nói :" Thành, chờ ngày mai ta đi Cục du lịch làm cho ngươi chuyện này!". Tô Hiểu Hồng nói :" Ngươi yên tâm a!, tiền thuê đặt quảng cáo một phân ta cũng không thiếu!".

Trương Dương khá lâu rồi không tới Cục du lịch, đối với tình hình của Cục du lịch gần đây cũng không quá rõ ràng. Ngày hôm sau hắn trở lại bộ phần khai phá thị trường thì tất nhiên là được đám thuộc hạ nhiệt liệt hoan nghênh. Tình cảm giữa Chu Hiểu Vân và Tô Cường ngày càng ổn định, Chuyên Thăng thì đã thuận lợi thông qua khảo thí, thời gian gần đây biểu hiện của nàng ngày càng sinh động. Nàng đem tình hình Cục du lịch thời gian gần đây kể cho Trương Dương, Trần Kiến Hòa và Hà Thụ Lôi hai người vội vàng viết báo cáo tổng kết cuối tháng, Đổng Cát Danh vẫn đang nghỉ bệnh.

Trương Dương từ khi bị tạm điều đi Xương Dương hiệp trợ công tác chiêu thương thì cũng khống có hỏi đến việc tại Cục du lịch. Sau khi nghe Chu Hiểu Vân hồi báo hơn nửa giờ thì mới đem công tác thời gian gần đây điểm lại một lượt. Thật ra công việc cửa Cục du lịch chỉ đơn giảm là giám sát chỉ huy vài cái công trình trọng điểm khai phá du lịch. Hiện nay công trình Lão Nhai và tường thành cổ sắp mở cửa đón khách, công tác quay phim chung quanh cảnh khu cũng đã được triển khai. Việc mời chào cho thuê đặt biển quảng cáo cũng đang tiến hành. Điều khiến cho Cục du lịch ngoài ý muốn là công tác cho thuê địa điểm quảng cáo lần này lại nhanh chóng một cách thần kỳ. Chu Hiểu Văn nghe Trương Dương nói muốn đặt biển quảng cáo tại cửa vào Lão Nhai thì nói khẽ :" Công tác cho thuê địa điểm đặt quảng cáo là do Hổ Phó trưởng cục phụ trách, hay là chờ hắn về hỏi đi!".

Hai người đang nói chuyện thì nhân viên văn phòng Thôi Kiệt đi đến, Chu Hiểu Văn nói :" Thôi Kiệt, ngươi tới vừa đúng lúc, việc đặt hộp đèn quảng cáo tại lối vào Lão Nhai đã có ai nhận chưa?".

Thôi Kiệt nghĩ nghĩ một chút rồi nói :" Việc này do Hổ Cục trưởng phụ trách, hình như là đã đáp ứng với Tập thể khí tài Tần Quang nhưng mà hợp đồng không ký!" Trương Dương tối hôm qua đã đáp ứng với Tô Hiểu Hồng, nói là sẽ giúp nàng đặt biển quảng cáo ở lối vào Lão Nhai. Chuyện hắn đã đáp ứng người khác thì đều muốn thực hiện được. Hắn và Phó cục trường Hồ Quang Hải cũng không có cái gì mâu thuẫn, từ khi vào Cục du lịch đến nay thủy chung vẫn bình an vô sự nên cho rằng cái này Hồ Quang Hải hẳn là cho hắn mặt mũi. Hợp đồng không ký thì chứng minh chuyện này vẫn còn đường sống. Ngay cả chính quyền cũng có thể trở mặt không nhận thì Cục du lịch bọn họ đồng dạng có thể.

Ôm tâm tình như vậy Trương Dương đi tìm Hồ Quang Hải. Điều khiến cho hắn ngoài ý muốn là khi hắn đưa ý định đặt hộp đèn quảng cáo tại lối vào Lão Nhai cho quán bar của Tiểu Hồng thì lại bị Hồ Quang Hải mỉm cười cự tuyệt. Hồ Quang Hải lắc đầu nói :" Trương trưởng phòng, không phải ta không nói tình cảm a!, chuyện này cũng không dễ làm, ta đã đáp ứng với Tập thể khí tài Tân Quang rồi. Cục du lịch của chúng ta là cơ quan nhà nước, việc đã đáp ứng người ta rồi nếu lật lọng thì những cán bộ như chúng ta sẽ mất đi thành tín, công việc sau này sẽ triển khai như thế nào?" Nghe Hồ Quang Hải nói như vậy, Trương Dương trong nội tâm cũng có chút khó chịu. Tất cả mọi người đều ở trong một đơn vị a, ai mà không biết hắn là ai !? Ngươi mặc dù là Phó cục trưởng, ta mặc dù chỉ là Trưởng phòng khai phá thị trường nhưng ta còn là Phó chủ nhiệm chiêu thương, hưởng thụ đãi nghộ cấp Phó cục như ngươi. Dựa theo cấp bậc thì hai ta cũng coi như được là bình khởi bình tọa. Nói tới cống hiến của ta đối với Giang Thành, đối với Cục du lịch thì lão tử càng bỏ qua ngươi không biết bao nhiêu lần. Ngươi lại có thể đem cái giọng quan cách này ra đùa giỡn với ta. Tuy nhiên hắn trải qua nhiều kinh nghiệm thì trình độ hàm dưỡng cũng tăng lên. Trương đại quan nhân đối mặt với biểu hiện của Hồ Quang Hải tỏ ra hàm dưỡng rất tốt, đương nhiên cái đó cũng do Hồ Quang Hải lúc nào cũng tỏ ra tươi cười. Vươn tay ra không đánh người, có khuôn mặt tươi cười, người ta cũng không có chọc giận ngươi, chỉ là tỏ vẻ chuyện này không dễ làm.

Trương Dương kiên nhẫn nói :" Mục tiêu chính của Lão Nhai là phát triển du lịch nên đối tượng được đặt đèn quảng cáo ở đây cũng phải phục vụ cho việc buôn bán. Hồ Phó cục trưởng, ngươi xem tại cảnh khu chúng ta lại cho một cái tập thể khí tài gì đó quảng cáo có phải là chẳng ra cái gì không? Hơn nữa, hợp đồng còn chưa kí, ngươi lo lắng cái gì chứ?". Trương đại quan nhân cho là mình đã rất cho Hồ Quang Hải mặt mũi, đầu tiên là nhắc nhở hắn, ngươi chỉ là một gã Phó cục trưởng, sau đó lại cho hắn biết hợp đồng còn chưa ký kết, hết thảy đều còn cơ hội, ngươi nhiều ít cũng phải cho ta cơ hội chứ.

Nhưng Hồ Quang Hải vẫn lắc đầu nói :" Trương trưởng phòng a!, chuyện này chỉ có thể như vậy thôi, nếu chúng ta lật lọng thì những thương gia khác nhất định sẽ nghi vấn về thành tín của chúng ta, hậu quả thật là nghiêm trọng." Hắn cười nói :" Như vậy đi , nếu còn vị trí quảng cáo khác thì để cho nàng lựa chọn phương án tối ưu đi?".

Trương Dương cũng thật sự không muốn nói nhiều, hắn gật nhẹ đầu rồi đi ra ngoài gọi cho Tô Tiểu Hồng đem lời của Hồ Quang Hải nói lại với nàng. Tô Tiểu Hồng vừa nghe đã vui vẻ nói :" Ta thấy lúc trước ta tìm hắn để thuê vị trí ấy, hắn ra sức khước từ, thì ra là có chuyện như vậy, chỗ Tập thể hình khí tài là của đệ đệ hắn mở ra. Trương Dương, nếu chuyện này không dễ làm thì chuyện này coi như ta chưa nói!" Trương Dương vừa nghe vậy thì bốc hỏa, mẹ nó, Hồ Quang Hải, ngươi luôn mồm nói với ta cái gì thành tín với nguyên tắc, nói đến nửa ngày thì ra là nước phù sa không chảy ruộng người. Hôm nay ta muốn xem, cái Cục du lịch này là do Hồ Quang Hải ngươi định đoạt hay là Trương Dương ta định đoạt. Hắn cúp điện thoại rồi quay người đi lại văn phòng Hồ Quang Hải.

Hồ Quang Hải nhìn thấy hắn lượn một vòng rồi trở lại thì trong lòng thầm kêu không ổn nhưng trên mặt vẫn chồng chất tiếu dung nói :" Trương trưởng phòng còn có việc gì a?".

Trương Dương nói :" Việc quảng cáo tại lối vào Lão Nhai ta quyết định rồi! Ngươi đem đám Tập thể khí tài kia đẩy đi!" Nghe Trương Dương nói vậy, sắc mặt Hồ Quang Hải lập tức thay đổi. Mọi người đều có huyết tính, Hồ Quang Hải tuy bình thường tính tình cũng tốt nhưng vẫn có phần quật cường. Đối với loại nhân vật cường thế như Trương Dương hắn vẫn một mực cẩn thận nhưng ở sâu trong lòng vẫn xem thường, cho rằng Trương Dương chỉ là nương tựa theo Phó thị trưởng Lý Trường Vũ mà kiêu ngạo như thế. Hơn nữa, hắn cho rằng Trương Dương ngươi dù cường thế thế nào thì ngươi dù sao cũng là hạ cấp của ta. Ta là Phó cục trưởng Cục du lịch, ta là lãnh đạo của ngươi, ngươi dù sao cũng không nên dùng cái loại giọng điệu mệnh lệnh này để nói với ta. Trên mặt Hồ Quang Hải tiếu dung biến mất, hắn lắc đầu nói :" Tiểu Trương, chúng ta là cán bộ quốc gia, nhất định phải công tư rõ ràng, ngươi làm nhưi vậy là khó cho ta rồi!". Không đến một bước cuối cùng, Hồ Quang Hải vẫn không muốn cùng Trương Dương trở mặt.

Trương Dương cười lạnh nói :" Xong rồi a! Cái gì mà công tư rõ ràng, ngươi nghĩ rằng ta không biết Tân Quang hình khí tài kia là do đệ đệ ngươi mở ra sao? Cái này gọi là công tư rõ ràng a? " Mặt Hồ Quang Hải tái xanh, tư vị bị người ta ngay mặt vạch trần cũng không tốt gì, hắn có chút tức giận đứng dậy nói :" Trương Dương , Tân Quang tập thể hình khí tài nắm được việc quảng cáo, thủ tục đầy đủ hết, không có bất kì nhân tốt nào không tuân theo quy định, ngươi không cần phải ngậm máu phun người!". " Cái việc quảng cáo này ta đã định rồi, nguyên nhân rất đơn giản, Lão Nhai là cảnh khu du lịch, Tân Quang vào đây quảng cáo xét về chỉnh thể cảnh khu là không hợp!" Hồ Quang Hải cũng động chân khí, hắn lớn tiếng nói :" Đây là quyết định của toàn thể lãnh đạo Cục du lịch sau khi thảo luận, ngươi không có quyền thay đổi!". Sau khi nói xong, hắn cảm giác được còn chưa đủ độ mạnh yếu:" Ngươi quản việc khai phá thị trường của ngươi đi, chuyện này không thuộc về phạm vi phân công quản lý của ngươi !".

Trương đại quan nhân hai mắt liếc xéo Hồ Quang Hải, hắn trong quá khứ tại sao không phát hiện ra con chó này đáng ăn đòn như vậy? Vinh quang của Cục du lịch ngày hôm nay còn không phải một tay ta lấy về. Việc đầu tư vào cảnh khu cũng do một tay ta thu phục, giờ đây Lão Nhai xây dựng xong, ta muốn giành một vị trí đặt hộp đèn quảng cáo mà có người ra sức khước từ, Trương Dương ta dễ khi dễ vậy sao?

Hồ Quang Hải bị ánh mắt của Trương Dương làm cho sợ hãi, dù sao chuyện của Trương Dương lúc trước đánh Phó cục trưởng Cao Hứng Quý mọi người đều biết. Hồ Quang Hải cũng sợ hãi chuyện này sẽ rơi vào đầu mình, hắn run giọng nói :" Ngươi .....Muốn làm gì ?" Trương Dương nheo hai mắt lại, tràn ngập khinh thường nói :" Hồ Phó cục, ngươi đừng sợ hãi, ta không đánh ngươi đâu, những việc tay chân này ta lâu lắm rồi dã không làm! Giờ đây ta cho ngươi một cơ hội, ngươi lập tức gọi cho đệ đệ ngươi, hủy ngay việc kia đi sau đó đó cùng Tô Tiểu Hồng ký kết, ta sẽ coi như hết thảy không có việc gì phát sinh".

Hồ Quang Hải tức đến nỗi toàn thân lạnh run:" Ngươi ......Ngươi......là cán bộ quốc gia sao?......Ngươi......Ngươi lưu manh......Ngươi vô lại!".

Tay phải Trương Dương đột nhiên như thiểm điện vung ra, hung hăng vả vào miệng Hồ Quang Hải một cái, đánh cho Hồ Quang Hải quay một vòng tại chổ rồi ôm mặt ngã ngồi trên mặt ghế. Hắn kinh ngạc nhìn Trương Dương, thằng nhãi này rõ ràng nói là không đánh người a!!

Trương Dương thở dài, nhìn tay phải mình nói:" Xúc động là ma quỷ, ta còn phải kiếm chế hơn nữa, ngươi nói ta là lưu manh mà ta không đánh ngươi thì chẳng phải là lưu manh nữa rồi?"

Bạn đang đọc Y Đạo Quan Đồ của Thạch Chương Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi infinite
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 559

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.