Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiếu kì

Tiểu thuyết gốc · 1585 chữ

Phủ chúa Trịnh,

Bên trong một căn phòng nhỏ phát ra từng trận kiều diễm, từng âm thanh động lòng người phát ra. Chỉ thấy bên trong phòng là 1 nam 2 nữ trần như nhộng đang quấn lấy nhau. Từng trận thở dốc phát ra, người nam thì đang lên xuống từng đợt, nữ thì người dưới kẻ kế bên.

Đang trong lúc cao trào, bỗng ngoài cửa có tiếng gọi:

- Bẩm chúa công, có người cầu kiến gấp.

Người nam bên trong phòng bỗng khựng động tác lại, khuôn mặt hắn lập tức chuyển sang màu tím. Người đưa tin đứng phía ngoài 1 lúc lâu, chợt cửa phòng mở ra, 1 người đàn ông từ bên trong phòng hầm mặt đi ra, "bốp" một phát rõ to, đoạn gằn giọng mà nói:

- Ngươi có biết hậu quả nếu như dám cắt ngang chuyện tốt của ta hay không?

Tên đưa tin vừa bị tát nằm sấp mặt dưới đất nghe vậy liền hốt hoảng bò tới ôm lấy chân người đàn ông kia, vừa mếu máo vừa nói:

- Chúa công tha mạng, nô tài biết là không nên quấy rầy chúa công, nhưng thực sự đây là việc gấp, người kia đã dặn dò nô tài là phải mời chúa công ra càng nhanh càng tốt.

Chỉ thấy người được gọi là chúa công hừ một tiếng, đoạn đá tên nô tài ra xa rồi bảo:

- Vậy ngươi nói xem chuyện gì mà gấp đến độ quấy rối việc tư của ta, nếu ta cảm thấy nó không quan trọng như lời ngươi nói thì tự biết hậu quả rồi đi.

Người đưa tin hốt hoảng quỳ úp mặt xuống đất:

-Bẩm chúa công, nô tài không biết việc gấp đó là gì, nhưng người đưa tin bảo với nô tài nếu chúa công có hỏi thì trả lời rằng:"Sự việc kia đã xử lí xong nhưng vẫn còn vài vấn đề nhỏ, thỉnh chúa công tới đình viện hội họp gấp".

Người đàn ông nghe được nửa đoạn đầu liền giơ chân đá tới tên nô tài kia, nhưng khi nghe được đoạn sau thì khuôn mặt bỗng trầm xuống, cái chân đưa ra cũng chợt khựng lại.

Tên nô tài đang quỳ úp mặt kia chỉ nghe tiếng bước chân đi ngang qua, cho tới lúc tiếng bước chân nọ đã nhỏ dần, hắn ta mới ngẩng đầu lên, sau đó đứng dậy mà 2 chân vẫn còn run cầm cập. Tên chúa công đi ra tới ngoài cổng, bỗng đứng lại rồi đưa ngón cái lên làm động tác kéo 1 đường ngang cổ, sau đó lại tiếp tục bước đi.

Tên nô tài kia chưa kịp bước ra bước thứ 2, chỉ thấy toàn bộ thân thể bị chẻ ra làm đôi, sau đó đổ ập xuống mặt đất, quỷ dị là không có một giọt máu nào chảy ra từ cái xác đấy. Chỉ thấy một tên hộ vệ bước tới, nhìn vào cái xác trước mặt, chợt lắc đầu rồi ra hiệu cho vài người tiến tới dọn dẹp.

Cảnh này hắn đã thấy nhiều lần, nên cũng đã tập thành thói quen, dù sao thì ai cũng biết tính cách của tên chúa công kia. "Lại chuẩn bị có một vài người bị thủ tiêu rồi đây" hắn nghĩ thế, rồi cùng những người khác lui đi.

Tên chúa công kia bước tới phủ, liền thấy một hắc bào nhân đang ra hiệu. Hắn liền bước nhanh tới trước mặt kẻ đó, vẻ mặt gấp gáp, giọng nói cũng có phần gắt gỏng:

- Đã có việc gì xảy ra, tại sao xử lí sạch sẽ như thế rồi mà vẫn còn vấn đề, sao lại như vậy được?

Tên hắc bào nhân khẽ nhíu mày, đoạn giơ cánh tay lên:

- Trịnh Sang ngươi bình tĩnh, bên ngoài này không tiện nói chuyện, tìm nơi nào kín đáo hơn đi, đây không phải là chỗ để bàn bạc.

"Là ta lỗ mãng, mời vào phủ." - Trịnh Sang ổn định lại, đưa tay làm một thủ thế, sau đó hai người đi vào trong phủ. Phía xa xa, một lão nhân đang quét sân chợt ngừng tay rồi liếc mắt về phía bên này, sau đó lại quay lưng đi làm tiếp công việc của mình.

Khu rừng Bán Nguyệt

Hiện bên trong khu vực ngoại lâm đang khá là náo nhiệt. Một đứa trẻ với mái tóc đỏ đang phóng hết tốc lực về phía trước trên cả tay lẫn chân, hết rẽ trái rồi lại ngoặc phải, thỉnh thoảng lại chui vào bụi cây nào đó rồi lại vọt ra. Theo sau là một đám thợ săn mười mấy người, dẫn đầu bởi lão tam nọ.

- Uầy, có thật đây là đứa trẻ bị vài người bảo là bị sói tha đi không thế, sao giờ nó lại trông như vầy, không khác gì một con sói non.

Lão tam quay sang nhìn người nọ:

- Theo ta đoán thì rất có thể vì một lí do nào đó mà con sói đã không làm thịt thằng bé mà nuôi nấng như một đứa con của nó, nhưng vấn đề là tại sao lại có trường hợp sói lại nuôi một đứa trẻ loài người thế này, điều gì đã xảy ra vào cái đêm đó?

- Lão tam nghĩ giống ta, cái trường hợp này chắc ai trong số chúng ta cũng mới gặp lần đầu, đúng là ảo thật đấy. Nhưng mà, tại sao chúng ta truy đuổi nãy giờ mà lại không thấy con sói nào nhỉ, nếu theo giả thuyết trên thì giờ này hẳn thằng nhóc đã phải hú lên gọi bầy đàn ra trợ giúp rồi chứ.

Hú...ú...ú....

- ...

Thằng nhóc sau khi chạy được một đoạn, như có vẻ nghe hiểu lời tay thợ săn vừa nói, nó liền hú lên từng tiếng ngắt quãng, đôi mắt chợt lóe lên sự gian xảo.

- Anh em cẩn thận!!

Với kinh nghiệm săn thú quanh năm, đám thợ săn lập tức giảm tốc độ lại một nhịp, sau đó toàn bộ đều ngưng trọng hẳn lên. Âm thanh của thằng nhóc vẫn vang vọng, mọi người vẫn đang duy trì mức độ cảnh giác cao nhất có thể.

Chợt có tiếng xào xạc từ phía trước vang lên, tiếng bước chân như có như không đang tiến dần về phía đoàn người. Lão tam liền rút cây cung sau lưng xuống, những người khác cũng bắt đầu rút vũ khí của mình ra.

Đoàn thợ săn nhìn chằm chằm về phía phát ra âm thanh, chợt "vút" một tiếng, chỉ thấy một mũi tên bay ra từ phía lão tam, bay về khu vực có âm thanh. Âm thanh xào xạc kia bị ngắt quãng một lúc, sau đó thay thế bằng âm thanh của một con vật đang giận dữ phóng hết tốc lực về phía trước.

Từ trong bụi rậm lao ra một con sói to lớn với bộ lông đen tuyền bao phủ toàn thân, đôi mắt đỏ rực đang nhìn chằm chằm về phía đám người, một mùi hăng nồng nặc phát ra từ con vật khiến cả đoàn thợ săn phải nhíu mày lại.

Các loài dã thú ở nơi đây có thể hấp thu linh khí trong trời đất để cường hóa bản thân, nên về sức mạnh lẫn hình thể đều lớn hơn không biết bao nhiêu lần so với loài người. Con sói đen trước mặt trông có vẻ to hơn những con sói xám bình thường, nhưng màu lông trên người lại khác biệt hoàn toàn, có vẻ như đây là một con sói biến dị.

Những loài thú biến dị như con sói này rất hiếm khi xuất hiện, nhưng nếu xuất hiện thì trừ khi bạn đi theo đoàn đội, còn không là về với đất mẹ ngay trong một nốt nhạc.

Những tay thợ săn khi thấy con sói liền bắt đầu hoảng sợ, không tự chủ được mà lui về sau. Không phải vì bộ dáng con sói, mà vì sói thường đi theo bầy đàn của nó, con trước mặt này hẳn là một con đầu đàn.

Như để chứng minh suy nghĩ của đám thợ săn, một bầy sói không một tiếng động xuất hiện phía sau lưng con sói đen nọ, từng cặp mắt đầy sự khát máu nhìn về phía những người thợ săn kia.

- Bỏ mẹ rồi lão tam, nước đi này chúng ta đã đi sai còn đi lố nữa chứ.

- Không nghĩ tới thằng nhóc thực sự được sói nuôi dưỡng đâu. Đuổi vào tới tận đây mới thấy kì này đi chơi hơi xa.

Những con người quay mặt nhìn nhau, nhận thấy sự hối hận trong mắt đối phương. Chỉ vì tò mò về đứa trẻ kì lạ kia mà giờ đây toàn đội có khả năng bỏ mạng lại trong khu rừng này. Lão tam đưa tay lên day huyệt thái dương duy trì sự bình tĩnh, đoạn quay sang bảo với đám người:

- Giờ có nói gì thì cũng muộn rồi, tập trung lại hỗ trợ lẫn nhau, mở đường máu thoát ra khỏi đây thôi. Lão nhị với lão ngũ theo ta bọc hậu, những người còn lại chia thành nhóm 3 người. Hãy chuẩn bị tinh thần về gặp ông bà bất cứ lúc nào đi, bọn sói này chưa bao giờ chừa lại người sống đâu.

Bạn đang đọc Xuyên Việt sáng tác bởi bruhthatcate
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bruhthatcate
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.