Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mẹ chồng Lý Hỉ Mai

Phiên bản Dịch · 1919 chữ

Cố Hi nói; “Chuyện này bọn họ đã bồi thường rồi, coi như xong, có cảnh sát đảm bảo, cháu coi như bỏ qua.”

“Vậy là chuyện gì?” Thôn trưởng không nghĩ ra, người tham ăn lười làm như Lý Ái Quốc còn có công việc gì khác tìm mình?

“Bác, hôm nay cháu muốn nói một chuyện có lợi cho thôn chúng ta.” Cố Hi nói.

“A?” Thôn trưởng hứng thú. “Cháu nói đi.” Vị trí thôn trưởng của ông là được truyền xuống từ đời cha, về sau còn phải truyền lại cho con ông, cho nên chuyện có lợi cho người trong thôn, ông rất muốn nghe. Nhưng làm thôn trưởng mười mấy năm, ông cũng có bản lĩnh nhìn người, người không có tài cán gì như Lý Ái Quốc có thể có chuyện gì tốt để nói. Nhưng nghe chút cũng không sao.

“Bác, chuyện này cháu cũng có tư tâm.” Cố Hi nói. “Nhưng chủ tịch nói, chuyện tạo phúc cho dân, chúng ta đều phải làm. Cho nên dù có tư tâm, cháu cũng muốn mói… Bác, thôn chúng ta không có trường học, bọn trẻ đi học khá xa, chúng đi rất mệt. Hơn nữa nếu trên đường đi có chuyện gì, đây không phải là làm mọi ngươi lo lắng sao?”

“Trong thôn của chúng ta có trường học… Nhưng mà không có thầy giáo?” thôn trưởng nghĩ “Chẳng lẽ cháu muốn giới thiệu thầy giáo?”

“Bác thấy cháu như thế nào?” Cố Hi hỏi

“Cháu?” Mặt thôn trưởng ghét bỏ, chưa từng nghĩ đến Lý Ái Quốc, dù đưa đến tặng cũng không cần.

“Bác, tiền lương của thầy giáo là chính phủ trả? Mỗi tháng có bao nhiều tiền?” Cố Hi hỏi

Thôn trưởng đã hiểu, hóa ra hắn muốn tiền lương: “Mỗi tháng năm đồng, thêm một tờ phiếu thịt và mười cân lương thực.” Tuy không phải công nhân, nhưng nhà nước vẫn có trợ cấp cho giáo viên.

“Cháu dạy hai lớp, tiều lương, phiếu thịt và lương thực cháu không cần, bác cho cháu điểm công, cho cháu cơm ăn là được .”

Thôn trưởng bất ngờ, sao Lý Ái Quốc không cần tiền lương? “Vậy cháu làm thầy giáo làm gì?”

“Cháu muốn đưa Tiểu Thành Đồ đi học, nhưng thằng bé mới 6 tuổi, đến thôn khác xa như thế, cháu không yên tâm. Nếu như… Nếu như ở thôn khác bị đứa trẻ nhà khác bắt nạt, chúng ta làm cha mẹ cũng không quản được , dù có biết mà chạy tới, trẻ con cũng đã bị bắt nạt, người nói có đúng không?” Cố Hi nói.

Câu này nói đến nỗi lòng của Thôn trưởng. Nhà ai mà không có trẻ con? Dù là trẻ con nhà mình hiện tại không đi học, nhưng dù sao cũng sẽ đi.

Thực ra trong thôn không phải không có người nào biết chữ, tốt nghiệp cấp hai, cấp ba, cũng có vài người. Nhưng bọn họ không thích dạy học trong thôn. Hơn nữa không có gì có thể bảo đảm, 10 cân lương thực có đủ ăn không?

“Thôn trưởng, cháu biết chuyện mở trường học còn phải được trên huyện phê duyệt, nếu cháu dạy không tốt, sẽ có ảnh hưởng với ngài, hơn nữa lãng phí thời gian. Nếu không thì làm thế này, hiên tại còn vài ngày là đến tháng 9, cháu khai giảng trước vài lớp dạy chữ, giúp mọi người thoạt nạn mù chữ, ở trường học của thôn, không cần làm thủ tục gì, chỉ cần dọn dẹp lại, bác cũng tới tham gia thử, khi đó mới quyết định, bác thấy thế nào?”

“Ý này hay.” Thím hai nói. “Cũng không lãng phí thời gian của mọi người, chỉ mấy người phụ nữ dọn dẹp. Nếu Ái Quốc dạy được , mở trường học cũng mang lại tiếng tốt cho ngài, tương lại chắc chắn sẽ đươc ghi nhận. Nếu ÁI Quốc dạy không tốt, cũng là do thằng bé làm, không ảnh hưởng đến ngài. Dù sao ÁI Quốc cũng tốt nghiệp cấp hai, mở lớp dạy chữ nhất định không có vấn đề. Ngài thấy sao?”

“Được, vậy Ái Quốc muốn mở lớp dạy chữ khi nào?” Thôn trưởng nói.

“Trưa mai thì sao ạ?” Cố Hi nói. “Không ảnh hưởng thời gian làm việc, sau khi mọi người nghỉ ngơi ăn trưa thì mở.”

“Được, vợ Nhị Ngưu, chiều nay gọi thêm mấy người dọn dẹp, Ái Quốc cháu chuẩn bị một chút.” Không ảnh hưởng thời gian làm việc, cũng có thể biết thêm mấy chữ, ông không có ý kiến.

“Cho cháu hỏi trường học có bàn ghế, bảng và phấn viết không?” Cố Hi hỏi

“Sau khi trường học đóng cửa, mấy thứ này đều cất ở đó không ai động đến.” khi trường thọc đóng cửa Thôn trưởng đã làm thôn trưởng, cho nên ông biết rõ chuyện này.

“Vâng, cháu đi qua đó, cảm ơn bác.”

Sau khi Cố Hi rời đi, Thôn trưởng gọi lại Thím hai: “Ta nói Ái Quốc thay đổi rồi.”

“Cha mẹ thằng bé đi rồi, Ái Quốc phải trưởng thành thôi.” Thím hai thở dài.

“Nói cũng có lý..” Thôn trưởng lại nói. “Còn chuyện này, Ái Trung nhà cô làm sao thế, mang con trai trưởng nuôi dưới tên em trai, chuyện này còn ta còn chưa từng thấy qua, sao nhà cô không nói thằng bé?”

Thím hai thở dài: “Ái Trung đã 26, có ý nghĩ của chính mình, chúng ta chỉ là chú thím, nói thằng bé thế nào được? Hơn nữa thằng bé là quan quân, sao có thể nghe lời chúng ta? Hơn nữa, Tiểu Thành Đồ là con của Ái Trung hay là con của Ái Quốc đều là cháu của chúng ta không phải sao?”

“Lời này cũng đúng… sau khi vợ chồng Đại Ngưu đi, mẹ chồng của cô cũng không chịu được mà bệnh, hiện tại đã khỏe hơn chưa?”

“Bà ấy vẫn vậy, việc của Lâm quả phụ không nói cho bà ấy, có ba chồng ở đó chăm sóc bà, không ai dám nói chuyện này cho bà.”

Sau khi Cố Hi về lại nghĩ đến một chuyện, câu nói học sinh cấp hai của Thím hai đã làm hắn bị đả kích, từ một người tốt nghiệp đại học hàng đầu biến thành người chỉ có bằng cấp hai, hắn chưa thể chấp nhận sự thật này. Cho nên hắn phải nâng cao bằng cấp, hơn nữa bây giờ là năm 57, đến năm 77 mơi có thi đại học, mọi người mới để ý đến bằng cấp, khi đó hắn mới 40 tuổi.

Hắn không muốn làm nông dân làm việc dưới ruộng, không muốn vào xưởng làm công nhân, cho nên phải dùng bằng cấp tìm công tác mình muốn.

Nhưng vấn đề là, hắn chỉ có bằng tốt nghiệp cấp hai, không vào được cấp ba, cho nên chỉ có thể vào lớp học đêm. Bây giờ lớp học ban đêm không phải muốn là có thể vào, cần có thư đề cửm hơn nữa số lượng hạn chế.

Ví dụ như xưởng dệt, xưởng thực phẩm, hợp tác xã,… đều có danh sách đề cử.

Trong trường học cũng có danh sách đề cử.

Nghĩ như vậy, tiểu học của thôn họ Lý nhất định phải mở, nếu không hắn không thể đi học lớp ban đêm.

Cố Hi vào trường học của thôn họ Lý. Cũ rách, nhưng không đóng cử. Trên cửa có mạng nhện, Lý Ái Quốc là học ở đây.

Trường học có 4 gian, ba phòng học và một phòng cho giáo viên.

Bây giờ phòng học vẫn là hai lớp học một gian. Tiểu học, từ lớp vỡ lòng đến lớp 5, tổng cộng có 6 lớp, vừa đủ 3 gian phòng học.

Nhìn qua trường học một chút, Cố Hi chuẩn bị về nhà. Trên đường về lại nghĩ nhất định phải mua xe đạp. Nhưng không có phiếu thì phải làm thế nào?

Giờ nàu Lý Hỉ Mai cũng về đến nhà.

Nhà chồng của Lý Hỉ Mai ở chính là phòng do nhà xưởng cấp. Dựa theo thâm niên trong nghề, 50 mét vuông. Hai phòng ngủ một phòng khách. Phòng khách cũng là bếp, nhưng trong phòng không có nhà vệ sinh.

Nhà ở của xưởng có ba tầng, mỗi tầng có hai hộ, nhà vệ sinh ở tầng 1, tách riêng nam nữ. Cho nên ban ngày mọi người sẽ xuống dưới đi vệ sinh, buổi tối thì đi bằng bô.

Khi Lý Hỉ Mai vào nhà, mọi người trong nhà đang ăn cơm. Thấy nàng trở về có chút bất ngờ, sao lại về giờ này, sao không ở lại nhà mẹ đẻ ăn cơm?

Chồng Lý Hỉ Mai tên là Cao Lượng, không cao lắm, chỉ khoảng 1m65

Cao Lượng có mấy bạn làm học ở hợp tác xã, có lần hắn đến đó nhìn thấy Lý Hỉ Mai tới mua đồ, sau đó thích nàng.

Thật ra, dáng người Lý Hỉ Mai cao gầy, mặt cũng dễ nhìn Cao Lượng rất thích nàng, hơn nữa cũng muốn cải thiện chiều cao cho đời sau, nhờ bạn học hỏi thăm chuyện của Lý Hỉ Mai.

Sau khi hỏi thăm mới biết, trong nhà Lý Hỉ Mai là mẹ kế quản, thực ra cũng có để ý, thông gia không dễ bàn, nói gì đến mẹ kế. Nhưng nghe được thanh danh của Trương Nhị Thúy, lại thấy bà cho con gái riêng của chồng đi học đến tận cấp hai, hiện tại Lý Ái Trung tham qua quân ngũ, Cao Lượng cũng yên tâm.

Mẹ đẻ còn có người không cho con gái đi học, mẹ kế có thể làm, bà nhất định là người tốt.

Lại nói bây giờ người thất học nhiều, Lý Hỉ Mai tốt nghiệp tiểu học. Cho nên Cao Lượng nói với cha mẹ, sau đó nhờ người làm mối.

Lúc đó, Cao Lượng cũng làm trong xưởng cùng ba, một tháng lương 32 đồng.

Cho nên Trương Nhị Thúy đòi 188 đồng sính lễ.

Cha Cao Lượng làm trong xưởng 10 năm, Cao gia có thể bỏ ra được số tiền này, nhưng mà họ cảm thấy Trương Nhị Thúy đòi quá nhiều, lúc ấy còn chưa nói được. Nhưng Cao Lượng thực sự thích Lý Hỉ Mai, mẹ Cao lại hỏi thăm được Lý Hỉ Mai là người thành thật.

Cũng cắn răng đồng ý.

Không nghĩ tới sau khi cưới, Lý Hỉ Mai còn mang theo của đồi môn, so với con dâu không có của hồi môn, mẹ Cao cảm thấy Trương Nhị Thúy cũng biết cư xử.

Cùng một người thông minh làm thông gia, đương nhiên là chuyện tốt.

Huống chi sau khi Lý Hỉ Mai mang thai, Trương Nhị Thúy mỗi tháng cho 10 quả trứng gà còn có rau tươi. Tuy Lý Hỉ Mai cũng mang đồ về nhà đẻ, nhưng là có qua có lại, mẹ Cao càng thêm vừa lòng.

Chỉ là 1 tháng trước, Trương Nhị Thúy và Lý Đại Ngưu qua đời.

Mẹ Cao cảm thấy rất tiếc, Lý Hỉ Mai về nhà giúp đỡ, bà không phản đối. Dù sao Trương Nhị Thúy đối xử với Lý Hỉ Mai không tồi. Không nghĩ tới lần này giúp tận một tháng.

Bạn đang đọc Xuyên thành baba của nam phụ của Tử Sắc Mộc Ốc

Truyện Xuyên thành baba của nam phụ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Fedora666666
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.