Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Hổ Nha Khác Lạ

Phiên bản Dịch · 1557 chữ

Nhưng nghĩ đến suốt ngày cái đầu hói đó lủng lẳng trước mắt cô, Đường Quả nghĩ đến cũng có chút chướng mắt, mặc dù Hổ Nha có đầu trọc nhưng vẫn đẹp trai.

Vì vậy, chiếc lược năm ngón vẫn trôi chảy, dao phẫu thuật thay thế móng vuốt sắc nhọn của thú nhân, gặp được những sợi tóc thắt thành nút thì liền cắt bỏ, thủ pháp của Đường Quả được xem là mây trôi nước chảy.

Không dễ dàng gì mới chải suông tóc cho Hổ Nha, Đường Quả nhìn kỹ hơn và phát hiện tóc của anh bị cô cạo hơi xấu, nhưng vẫn có thể chỉnh lại thành tóc ngắn được.

Nhìn cơn mưa lớn bên ngoài hang động, trong đầu Đường Quả lập tức quyết định được kiểu tóc cô muốn cắt cho Hổ Nha.

Ngày hôm sau, ngay sau khi bình minh, Bạch Hà xuất hiện ở cửa hang còn sớm hơn thường lệ, theo sau là Hổ Liệp đứng cạnh ông.

Một người và một thú nhìn nhau ở cửa hang, rồi đồng thanh thở dài, rồi bước ra khỏi hang không chút do dự.

Cơn mưa lập tức trút xuống người họ, râu tóc của Bạch Hà và lông của Hổ Liệp gần như ướt đẫm và rũ xuống, cộng với sự bất lực và vẻ mặt khó khăn của hiện tại, trông thật sự ảm đạm.

Nghe thấy nhiều tiếng bước chân, Bạch Hà và Hổ Liệp ngẩng đầu, phát hiện hôm nay không chỉ có họ dậy sớm, mà cả các giống cái thú nhân trong động cũng đều dậy sớm.

Mỗi người nhìn nhau, lập tức biết biết tất cả đang trong tình huống nào, trong lúc nhất thời tất cả thú nhân bao gồm cả Hổ Liệp - con hổ ấu tể duy nhất chưa biến hình, không khỏi thở dài dưới mưa, sau đó không hẹn trước mà nhất trí cùng nhau chuyển sự chú ý về phía hang của Hổ Nha.

Hổ Nha nhân lúc Đường Quả chưa tỉnh dậy mà nghĩ đến việc đi gánh nước dùng trong ngày, anh vừa ra khỏi hang nhìn thấy rất nhiều thú nhân đứng bên ngoài hang động, tất cả những thú nhân này đều đang nhìn chằm chằm vào hang động của anh chuyện này là sao vậy?

Nhìn thấy một thú nhân kỳ lạ bước ra khỏi hang Hổ Nha, nếu thú nhân này không toát ra khí chất của Hổ Nha, Bạch Hà và những người khác chắc chắn sẽ lao vào tấn công anh ngay lập tức!

Nhưng chính vì thú nhân này tỏa ra khí chất của Hổ Nha nên Bạch Hà bọn họ không tấn công anh ngay lập tức mà đứng im ở đó, đây có phải là thú nhân Hổ Nha không?????

Còn bộ râu trên mặt đâu?

Biến mất hết rồi, chỉ để lại một khuôn mặt sạch sẽ.

Còn tóc trên đầu đâu?

Có, nhưng chỉ còn một ít thôi.

Hổ Nha trọc đầu liếc nhìn đám thú nhân ở đây, cuối cùng nhìn về phía Bạch Hà ở gần hang động của mình nhất, hỏi: "A phụ, mọi người đang làm gì vậy?"

"Hổ Nha?" Bạch Hà vẫn không thể tin được thú nhân trước mặt chính là Hổ Nha, ông đã nhìn thấy đứa con với bộ râu và mái đầu bù xù nhiều năm như vậy, bây giờ lại được thay thế bằng một con không có lông, thực sự rất không quen.

Hổ Nha nhìn Bạch Hà bằng ánh mắt bối rối, "A phụ, sao vậy? Ta có làm chuyện gì sai à?"

Hổ Nha nhìn trái phải chung quanh cũng không thấy sai chỗ nào, anh lại ngước mắt lên, vẻ khó hiểu nhìn Bạch Hà.

“A huynh.” Hổ Liệp chạy về phía Hổ Nha, vòng qua mấy vòng, cuối cùng đứng trước mặt anh, ngẩng đầu lên hỏi: “Tóc của a huynh đã cắt ngắn rồi à, còn râu thì sao? Thật sự đã bị nhổ rồi à?”

Nói tới chữ “nhổ”, Hổ Liệp nhếch mép. Bởi vì vừa nói ra đã khiến mặt hắn đau, bây giờ nhìn khuôn mặt trơn láng của Hổ Nha, hắn càng cảm thấy mặt mình càng đau hơn, sau này hắn cũng phải bị nhổ râu sao?!!

Khi Bạch Hà và những thú nhân khác nhìn thấy hàm dưới mịn màng của Hổ Nha, lúc đầu họ cảm thấy mặt mình đau, nhưng ngay sau đó thú nhân đã phản ứng lại, tại sao mặt Hổ Nha lại không sưng lên?

Nếu bộ râu của anh thực sự bị nhổ đi, khuôn mặt của anh sẽ không thể hồi phục được như thế này chỉ sau một đêm!

"Râu?" Hổ Nha có chút không hiểu vì sao Hổ Liệp lại hỏi về bộ râu của mình, sau đó nhớ đến việc Đường Quả tối hôm qua giúp anh cạo râu, cười nói: "Ồ, râu của ta à, tối qua Đường Quả dùng cốt đao giúp ta cạo sạch rồi, thế nào? Nhìn không đẹp sao?"

Nghĩ đến đêm qua anh phát hiện ra Đường Quả nhìn chằm chằm vào mặt mình ba lần, Hổ Nha liền cảm thấy vui vẻ.

Cạo sạch rồi? Bạch Hà và những thú nhân khác đều bối rối, nhưng nhìn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của Hổ Nha, lại thấy mặt anh không hề sưng tấy, họ liền biết rằng anh không hề cảm thấy đau đớn khi cạo râu.

“Hả ~” Tất cả thú nhân không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng nếu có thể loại bỏ bộ râu mà không cần nhổ ra thì sẽ không phải lo lắng về việc giống cái bảo họ nhổ râu bằng tay rồi.

“Thật kỳ quái.” Hổ Liệp thành thật nói.

Hắn đã quen nhìn thấy Hổ Nha với mái tóc và bộ râu lộn xộn thành một mớ, đột nhiên nhìn thấy một Hổ Nha sạch sẽ và ngăn nắp, hắn tin rằng không một ai trong toàn bộ lạc Cự Hổ có thể đủ quen với việc nhìn thấy nó.

"Kỳ quái?" Hổ Nha đưa tay sờ sờ cằm và đầu của anh, kỳ thực anh cảm thấy rất không quen, hơn nữa anh không có tóc, mưa lạnh đập vào đầu vào mặt, anh thấy rất khó thích nghi, nhưng...

“Nhưng Đường Quả thích ta như thế này, tối qua cô ấy không có việc gì mà nhìn ta tận ba lần.” Hổ Nha không khỏi cười rạng rỡ khi nói ra lời này.

Đối với lời nói của Hổ Nha, rất nhiều thú nhân không khỏi có chút dao động trong lòng, dù sao thì đêm qua các giống cái đều nhìn chằm chằm vào bộ râu của họ, bọn họ biết nếu các giống cái nhìn thấy Hổ Nha như thế này, nhất định họ sẽ bị bảo làm theo giống vậy.

Vì vậy, những thú nhân nhanh trí lập tức bước tới hỏi Hổ Nha cách cạo râu.

Trong hang, Đường Quả đứng quay lưng vào vách hang, lặng lẽ lắng nghe tiếng nói chuyện bên ngoài.

Sau khi cô giúp Hổ Nha cắt tóc xong vào tối qua, Hổ Nha mở mắt ra cũng không hề hỏi gì, như thể thực sự râu và tóc của anh được cạo bằng cốt đao vậy.

Nhưng cô biết trong thâm tâm Hổ Nha chắc chắn rõ ràng thứ lướt qua lướt lại trên mặt anh sắc bén đến mức nào, và đó tuyệt đối không phải là con cốt đao.

Đêm qua cô đã cầm dao phẫu thuật gấp gọn trong tay và đợi Hổ Nha hỏi thứ cạo râu trên mặt anh là vật gì, nhưng sau khi Hổ Nha thu dọn xong mọi thứ nên thu dọn, anh cũng không hỏi gì, chỉ bảo cô nghỉ ngơi sớm, sau đó nằm xuống mặt đất ngủ trước.

Thái độ của Hổ Nha khiến cô nhẹ nhõm, nhưng cũng khiến cô có chút lo lắng, liệu anh có nói cho Đại Lâm và những người khác biết chuyện này hay không, rồi sau đó hỏi xem thái độ của họ như thế nào trước khi quyết định nên đối xử với cô ra sao.

Ở đây lâu như vậy, từ cuộc trò chuyện với Hổ Liệp, cô đã sớm biết họ trung thành với bộ lạc đến mức nào, giữa bộ lạc và cô, cô không có niềm tin rằng Hổ Nha sẽ từ bỏ bộ lạc và chọn cô.

Nhưng đây không phải là câu hỏi mà cô chỉ có thể chọn một câu trả lời, bởi vì cô không muốn làm gì động đến họ, hiện tại cô chỉ muốn sống ở đây, nếu có thể, nếu Hổ Nha luôn quan tâm đến cô như thế này, thì cô và Hổ Nha sẽ kết bạn lữ, chuyện này cũng không phải là không thể.

Chỉ là Đại Lâm và những người khác luôn bận tâm về cô, nếu họ biết rằng cô sở hữu một vũ khí sắc bén có thể nhẹ nhàng không tiếng động giết người chỉ bằng một đòn, sự bận tâm của họ đối với cô chắc chắn sẽ tăng lên, thậm chí cũng có thể cho rằng cô có hại đối với bộ lạc.

Bạn đang đọc Xuyên Không Thú Thế: Thú Phu, Ngoan Ngoãn Nghe Lời của Huyễn Lê Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuachTyHanh
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.