Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta nhặt được tiểu rồng!!!!

Tiểu thuyết gốc · 1664 chữ

Tư Đồ Bạch một thân hóa sói trắng tinh đi nhanh về phía bộ lạc. Thân hình săn chắc đi như cơn gió , mạnh mẽ đầy hung hãn. Thật ra thì anh bị gày bãy của tộc Dứu ( loài chồn hôi) bị ám sát, chỉ chút lơ đễnh, tộc Dứu đó sẽ tiếp tục trả giá vì việc làm ngu ngốc này , nhưng lại gặp giống cái này. Ngồi trên lưng , cô tò mò hỏi " thế giới này là thế giới nào, giống cái!!!!!" cô thân là loài người tự nhiên xuất hiện tại vườn thú , lại còn dữ...ai biết họ biết mình là loài người ăn thịt không ? coi chừng nghe xong biết mình ăn thịt tại trận luôn ...

" thế giới này là thú nhân lục đại " liếc đôi mắt âm trầm , đôi mắt của bạch lang này thật đẹp , lạnh lùng , bá đạo nữa.

" hả , thú....giống cái, hình như anh rất thích giống cái " cô vỗ tay lên đầu Tư Đồ Bạch như gây sự chú ý vậy.

" im mồm" dừng chân, giống nói chứa đựng sự ghét bỏ tột cùng, đôi mắt ánh lên sự lạnh lẽo đầy khinh bỉ.

"Thế giới này giống vô cùng trân quý , hiếm, mọi giống đực đều khao khát giống cái sinh cho mình ấu tế , dùy trì nòi giống.Nhưng giống cái thì sinh ra kiêu ngạo , yếu đuối , ngu ngốc" bước đi tiếp theo vượt qua con suối

' giống cái trân quý vì hiếm' cô cũng hiểu phần nào , thú cái quả thật là ....ngu ngốc a " nhưng sao anh lại cứu tôi" cúi người nhìn , cặp mắt xong xong mặt đối mặt. Cứu cô không về sinh ấu tế chứ,

" vì......" vì sao nhỉ? mình không biết vì sao? vì cô ấy chân bị thương nên mình cứu thôi , đúng vậy ? tự nhủ với mình. Bật chợt dừng lại , lấy trong không gian một tấ vải lớn màu đen , vứt lên cho cô " chùm lên "

" không, như vậy tôi không thấy đường"

" tiểu rồng, chùm lên , lớn lên yêu nghiệt như vậy sẽ thu hút rất nhiều giống đực" đến hắn ghét bỏ giống cái như thế vật ghê tỡm nhìn còn xiêu lòng nếu để giống đực khác thấy chắc hồn họ bị cô hút hết.

" ò đục hai cái lỗ nhỏ ở mắt cho ta nhìn đường, " cô công môi , ánh mắt ủy khuất , mất công mất việc , đời đang an cư lạc nghiệp xuyên vô đấy thậy là cái gì cũng phải thích ứng. Bắt gặp khuôn mặt cô chiếu ở dưới nước , anh không biết từ khi nào đôi mắt mình dịu hiền khi thấy cô nữa, cong môi , ủy khuất nhìn mãi cũng không chán cứ như cô ủy khuất lắm ấy ' tiểu rồng.......sao cứ phải dễ thương vậy chứ'

Đi qua một con dốc liền thấy những ngôi nhà bằng gỗ, bộ tộc Lang nhân rất hùng mạnh , không có bất cứ bộ tộc nào xâm chiếm được , cũng chỉ vì có sự điều hành và đoàn kết, lang mà....làm gì cũng có đồng đội.

" tộc trưởng về " Áp Đàn canh cổng thấy bóng dáng của Tư Đồ Bạch mừng như điên , tốt quá , tộc trường bình an vô sự, lập tức báo cho mọi người biết

" thật sao , tộc trưởng về rôi , tốt quá" thú nhân trong nhà ai nấy đều bước ra.

" có bị thương đâu không " giống cái túm tụm lại hỏi chen chút , Tư Đồ Bạch la giống đực mà ai cũng mong ước, mạnh mẽ , soái , bá đạo a.

" không , hoàn toan khỏe mạnh " Tần Hử duỗi tay lên cơ như ám chỉ rất còn khỏe lắm , yên tâm.

Mọi người ào ào đứng tụ pập lại sân nhà chính , đứng thành hai hàng vui mừng đón tộc trưởng trở về.

Tư Đò Bạch bước vào đã tỏa khí oai hùng , nhưng mọi người lại chú ý tới cái thứ chùm màu đen , họ không biết là ai chỉ ngủi được mùi hương giống cái.

" là giống cái" giọng nói vang lên , đồn thổi từ khu này sang khu khác

" mau gọi Hắc Phong va Bạch Tử về , nói với họ tốc trưởng về mang theo tiểu giống cái" Đảo Lư vãy tay gọi Mặc Tả.

" về rồi đây..." Bạch Tử vẫy tay cười , đi đến, vừa nghe thoang thoáng nói mang theo tiểu giống cái cấp tốc liền chạy về. Ai không biết tộc trưởng ghét giống cái cỡ nào , cỡ như nhìn là hận không giết luôn tại chỗ , giờ mang theo giống cái về lại còn cõng trên lưng nữa, có bao điều bất ngờ!!!

Lam Bỉnh từ trong nhà chải chuốt vuốt ve đầu óc đón Tư Đồ Bạch ai dè nghe được mang về tiểu giống ái liền chạy ra xác định, quả nhiên là vậy, lại còn chùm vải lên , bí mật cái gì ??

Tư Đồ Bạch bông tiểu rồng lên , không để ý đến ánh mắt to tròn như quả trứng của mọi người

" trời ơi, tộc mẫu" Hắc Phong ít nói thế mà lần này lại ngạc nhiên bất tận

" lần đầu tiên thấy tộc tưởng như vậy"

" không lẽ là tộc trưởng đang theo đuổi giống cái này"

" vậy thì biết đường biết lối mà coi trọng , khéo sau này là tộc mẫu" Áp Đàn để tay lên môi vẻ như khẳng định.

" vậy có phải tộc mãu của chúng ta sẽ rất đẹp sao" Bạch Tử cười ha hả vui vẻ

" đẹp mấy đẹp nữa cung không bằng Lam Bỉnh" giọng nói chanh chua của Ái Hồng chỉ tay phá đám , Lam Bỉnh là con của tộc trưởng đời trước, sinh ra đã ngâm thìa vàng , chỉ có Lam Bỉnh hợp đôi xứng lứa , cái thú hoang kia chắc chắc rất xấu xí.

" đẹp, nếu đẹp sao tộc trưởng không động lòng mặc dù ngày nào cũng lờ lờ đi qua" Bạch Tử cười như không cười , óc quá mà.

" đó là tộc trưởng quá chú ý tới nhiệm vụ " Năng Gía cũng phản khác

" vậy sao......mấy bữa không có tình hình mới , mà ngày nào cũng lượn qua thì sao không chú ý " Bạch Tử không thu kém , hiếm lắm mới thấy tộc trưởng đích thân đem giống cái về ắt hẳn sẽ là tuyệt vời.

" vì......" Ái Phương chưa nói hết cậu thì Hắc Phong nhẹ nhàng buông câu " vì tộc trưởng không thích Lam Bỉnh " rồi rảo bước đi về lều tộc trưởng.

" ngươi im mồm , con giống cái đó sẽ không bao giờ là tộc mẫu , chùm vải không ra cái dạng gì , chắc vì nang xấu hơn ta , ngại ngùng mới phải làm vậy " Lam Bỉnh nghe sôi cả máu

" phải là vì đẹp quá mới che lại đỡ bị chú ý , đây chắc chắn là chủ ý của tộc trưởng đánh giấu chủ quyền đây mà " Áp Đàn cầm gậy nói nhanh một hồi rồi đi ra canh cổng.

" không..con giống cái thu hoang sẽ không bao giờ đẹp hơn ta , vật bẩn thỉu sẽ không , cũng chỉ là cái ngu ngốc" Lam Bỉnh hét toáng lên, giọng chanh vang khắp cả bộ tộc.

RẦM....RẦ,..RẦM...

" ra đây , đạp hỏng mấy người có đóng cái mới không" A Lộc mở cưa mà bất ngờ, giống cái " đóng cửa lại...giống cái này sao thế"

" chùm đầu làm gì , bỏ ra , còn ai nữa đây , úp mở" lấy tay định kéo xuống thì Tư Đồ Bạch chặn lại , ý không cho

" khiếp..làm sao"

" trật chân " giống cai yếu đuối như thế , sao lại để trật chân được nhìn hình như có dấu hiệu bị sưng , cái tên này không biết chăn sóc gì cả. A Lộc cử chỉ vẫy lại ý bảo đặt xuống " có thể tháo cái này được không " chỉ vào đôi giày cô đang đi

" được chứ " giọng nói phát ra êm tai , dịu dàng nhỏ nhẹ như tiếng suối chảy vậy.

" thật đẹp , đôi chân này thật hoan hảo "

Đôi chân trắng nõi , mịn mà , đôi chân không đen hay chai chân , cầm chân cô nắm mềm mại đến từng tất da tất thịt. Xác định điểm đau nhất, dùng ngón tay cái xoa day từ nhẹ đến mạnh chừng 2 phút, đồng thời bảo cô nhẹ nhàng cử động khớp cổ chân ,thổ ngưu tất 1 nắm, rửa sạch, giã nát, bó vào khớp cổ chân " được rồi , nhớ cẩn thận "

Tư Đồ Bạch ngồi yên xem cứu chữa , thật là ...đến cái chân còn ngạc nhiên nếu lấy khắn ra thì ....tiểu rồng à , tiểu rồng, để phần cho yêu nghiệt còn hưởng nữa.

" bảo Bạch Tử chuẩn bị chỗ ở cho giống cái"

" bây giờ " A Lộc ngước mắt nhìn , việc này của Bạch Tử chứ của mình đâu

" đi đi"

" ta là thú ý " Khuôn mặt cự tuyệt

" nhờ ...."

" nhớ chiếu cô , người đừng làm tộc mẫu sợ , à mà ngươi sao gặp được giống cái này ?" khoát tay thì thầm to nhỏ

" tiểu rồng là ta nhặt được được" đôi mắt liếc về phía miếng vải đen , đang ngó nghiêng.

Bạn đang đọc Xuyên không thú nhân đại lục : lão công có người bắt nạt ta....!!!!!! sáng tác bởi HắcTiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcTiểu
Thời gian
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.