Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7 : Bị Thấy Sạch

Tiểu thuyết gốc · 2203 chữ

Giải quyết xong vấn đề “có đi tắm hay không” Hàn Thiên lại vướng vào hai rắc rối khác – cởi y phục và dùng y phục nào để thay.

Ở rắc rối thứ nhất không phải Hàn Thiên vẫn ngượng ngùng khi cởi y phục mà là y phục dành cho nữ thời này khá phức tạp, dù bé gái thuộc loại nhà nghèo thì y phục trên người vẫn có đủ ba lớp – lớp y phục chính ở ngoài cùng, lớp y phục phụ nằm thứ hai và cuối cùng là lớp y phục lót. (Cả quần lẫn áo đều đều có ba lớp).

Hàn Thiên loay hoay nãy giờ đã ba phút mới cởi được lớp áo bên ngoài. (Quần dễ cởi, áo mới khó a).

Đồng thời cởi xong áo ngoài để lộ ra hai cánh tay đầy chất nhờn màu đen Hàn Thiên liền sực nhớ ra vấn đề thứ hai, hắn không có bộ y phục thứ hai để thay trong khi y phục hiện tại không khác gì tình trạng cơ thể hắn - cực kì bẩn lại có hương thơm cá nướng, nếu tắm xong mà dùng y phục cũ để mặc có khác gì không tắm đâu?

Như vậy muốn đi tắm chỉ có một biện pháp duy nhất, giặt y phục trước rồi mới tắm, nhưng giặt y phục lại phải đợi y phục khô mới mặc được a, tính toán lượng ánh nắng ở nơi này phải mất ít nhất hai canh giờ mới phơi khô được y phục, đồng nghĩa Hàn Thiên phải ở trong tình trạng lõa thể ít nhất hai canh giờ.

Không được, hai canh giờ quá dài, không nói sau lưng đang có một thiếu niên là nam nhân còn bản thân đang trong thể xác nữ nhân thì con suối này chưa hẳn là khu vực an toàn, một khi có biến cố xảy ra có thể sẽ phải bỏ lại y phục để chạy trốn, như vậy càng thảm, bộ y phục đó là tài sản duy nhất Hàn Thiên đang có a.

Nhưng nếu tắm xong cứ thế mặc y phục ướt rất dễ bị cảm lạnh, người luyện võ vẫn có thể chết vì cảm lạnh, ở đây Hàn Thiên mới chỉ có chút nội lực từ ăn cá nướng chứ cơ thể này còn chưa được tính là của người luyện võ, hiện tại cảm lạnh rất nguy hiểm, hay là đợi qua mấy ngày nữa rồi tắm sau.

Ừ, qua mấy ngày nữa rồi tắm, ít nhất ở nhà hoang trong hai ngày vừa qua không thấy có ai lui tới, tính ra tương đối an toàn, hy vọng mấy ngày tiếp theo tiếp tục không có người lui tới nhà hoang.

Thế là Hàn Thiên lại loay hoay mặc lại lớp áo ngoài, so với cởi ra thì mặc lại còn phức tạp hơn, trong lúc nhất thời Hàn Thiên làm rối tung hết cả lên, thoạt nhìn rất buồn cười.

Phía bên kia, trong khi Hàn Thiên còn đang loay hoay về vấn đề y phục với mớ suy nghĩ rối rắm trong đầu người thiếu niên đã theo hẹn canh chừng cho Hàn Thiên, đương nhiên phần lưng của “hắn” hướng về phía Hàn Thiên, “hắn” rất hiểu đạo lí “nam nữ thụ thụ bất thân thân”.

Có điều nãy giờ ba phút trôi qua rồi “hắn” vẫn chưa nghe thấy tiếng Hàn Thiên xuống nước nên hơi khó hiểu chậm rãi quay lại từng chút một tránh việc “thấy những gì không nên thấy”, sau mấy giây thiếu niên nhìn thấy Hàn Thiên đang vật lộn với mớ y phục rối tung liền phì cười.

“Tiểu cô nương này, đủ kì lạ, lại rất đáng yêu a” là suy nghĩ trong đầu thiếu niên vào lúc này, thiếu niên nghĩ Hàn Thiên sợ bị nhìn trộm nên đang phân vân không biết cởi ra hay mặc vào dẫn tới tình huống này.

Bị tiếng cười của thiếu niên làm cho giật mình, Hàn Thiên quay người lại thấy thiếu niên đang nhìn mình chằm chằm tay chân liền không được tự nhiên, ở đây Hàn Thiên không được tự nhiên không phải tức giận thiếu niên nhìn trộm mà là Hàn Thiên sợ thiếu niên phát hiện ra hắn không bình thường.

Bởi vì nhìn theo góc độ nào đi nữa Hàn Thiên đều cho rằng chẳng có người bình thường nào trong ba phút không cởi được y phục của chính mình, ngược lại còn làm cho y phục rối tung, cho dù y phục đó có phức tạp đi nữa nhưng đó là y phục của ngươi a.

Nói thật lúc đầu Hàn Thiên còn chưa có cảm giác gì về chuyện xuyên không nhưng bây giờ gặp chuyện Hàn Thiên khá hoang mang sợ thiếu niên phát hiện ra hắn từng chết một lần rồi mới sống lại ở đây, đây là một loại tâm lí rất bình thường.

Trong đầu Hàn Thiên thầm nghĩ:

-“Không được, phải tìm cách giải thích chuyện này cho hợp lí, không thể để thiếu niên biết được bí mật chết đi sống lại”.

Bất quá đây là do “có tật giật mình” khiến Hàn Thiên hoang mang không còn tỉnh táo mới có ý nghĩ này, trên thực tế việc làm rối tung y phục không phải vấn đề gì quá to tát, đặc biệt là y phục nữ nhân, rất nhiều người loay hoay mãi mới mặc xong được một bộ.

Hơn nữa nếu tỉnh táo Hàn Thiên có thể giải thích y phục này hắn mới mua hay mới nhặt hôm qua nên chưa quen thuộc hoặc do tạp chất dính trên cơ thể khiến y phục rất dính khó cởi ra chứ chẳng có ai nhìn thấy quần áo của một người rối tung lại liên tưởng tới người đó xuyên không, quá không liên quan a.

Nhìn Hàn Thiên một lần nữa lộ ra vẻ mặt xoắn xuýt thiếu niên rất muốn cười lớn sảng khoái, có điều thiếu niên cố gắng kiềm lại, trên môi nở một nụ cười rất thân thiện trấn an Hàn Thiên, tiện tay còn vẽ ra một loạt hình ảnh với ý tứ “ngươi có cần ta giúp gì không, bảo đảm không nhìn lén”.

Không biết có phải do nụ cười của thiếu niên kia có ma lực hay không mà nhìn thấy nụ cười đó Hàn Thiên bình tĩnh lại hơn nhiều, vừa bình tĩnh lại Hàn Thiên liền nghĩ ra một diệu kế đánh lạc hướng thiếu niên, hắn khoanh tay thủ thế tỏ vẻ tức giận với ý tứ:

-“Ngươi không nhìn lén vậy quay lại làm gì”.

Thiếu niên vội vàng đưa tay giải thích:

-“Ta không nghe thấy tiếng ngươi xuống nước nên mới quay lại”.

Hóa ra là vậy, lúc này Hàn Thiên mới hiểu ra thiếu niên không phải cố tình nhìn trộm, người ta là lo lắng cho hắn mới quay lại nha, thiếu niên này, đủ tốt bụng a, không chỉ chia sẻ cá nướng mà còn nghĩ cho hắn rất nhiều.

Qua mấy giây nữa nhận thấy thiếu niên không có nhiều biểu hiện “nghi hoặc” Hàn Thiên biết kế sách có tác dụng rồi, hắn tiếp tục đánh lạc hướng thiếu niên, Hàn Thiên chỉ vào y phục trên người rồi đưa ra một ngón tay, ý tứ:

-“Ta chỉ có một bộ y phục, không có đồ thay, không tắm nữa”.

Lần này tới lượt thiếu niên “hóa ra là vậy”, thiếu niên tiếp tục vẽ một bộ y phục nữ nhân, lại vẽ thêm một người nam nhân dùng nội lực làm khô y phục, ý tứ rất rõ ràng:

-“Ngươi cởi y phục ra đặt ở tảng đá kia rồi xuống tắm đi, chuyện làm sạch y phục để ta lo”, thiếu niên cũng không quên kèm theo một dấu hiệu “bảo đảm không nhìn lén” cho Hàn Thiên yên tâm.

Thấy vậy Hàn Thiên suy nghĩ một chút, cũng được, so với tắm hôm nay và mấy hôm nữa tắm thì hôm nay tắm vẫn tốt hơn, đồng thời từ ấn tượng đầu tiên Hàn Thiên cảm thấy thiếu niên không phải hạng người xấu xa, nếu người ta muốn “ăn” hắn thì đã “ăn” từ đầu chứ không cần màu mè như vậy, người ta là cao thủ còn hắn là một cô bé chân yếu tay mềm nha.

Có ý nghĩ này Hàn Thiên tiếp tục ra hiệu:

-“Quay mặt đi chỗ khác, ta tiếp tục cởi y phục”.

Thiếu niên thật sự rất nghe lời Hàn Thiên quay mặt đi, mãi đến năm phút sau….

-Bõm….

Âm thanh này vang lên đại biểu cho Hàn Thiên đã xuống suối tắm rửa, thiếu niên đợi thêm năm phút nữa bắt đầu đi lùi tới bên cạnh tảng đá, có lẽ để giữ ý tứ nên thiếu niên không có lấy tay cầm trực tiếp y phục của Hàn Thiên mà dùng nội lực cách không khống chế giặt quần áo.

Theo từng cái phất tay của thiếu niên từng đoàn từng đoàn nước suối được “hắn” cách không khống chế rơi vào y phục của Hàn Thiên, bằng mắt thường có thể thấy được y phục đang được rửa sạch rất nhanh, mới một phút mà đã không còn chút nào tạp chất dính trên y phục rồi.

Sau đó thiếu niên lập tức chuyển sang việc làm khô y phục, cảnh làm khô y phục hơi giống lúc nướng cá, từng động tác thiếu niên bày ra rất điêu luyện giống như thường sử dụng võ công vào những việc này chứ không phải ý tưởng bất chợt khi gặp Hàn Thiên.

Tóm lại rất đẹp mắt.

Ở dưới suối, Hàn Thiên vừa tắm vừa tập trung quan sát thiếu niên để “lôi kéo sự chú ý” của bản thân ra khỏi chuyện “nhìn bản thân”, hắn phát hiện thiếu niên này chỉ có ngoại hình giống hắn kiếp trước chứ cử chỉ hành động khác biệt nhiều lắm.

Kiếp trước Hàn Thiên rất cứng nhắc chỉ biết luyện võ, còn từng cử chỉ của thiếu niên từ lúc gặp đến bây giờ quá mang tính nghệ thuật rồi, nào là vẽ tranh nội lực, nào là nướng cá, nào là giặt đồ, những chuyện tưởng chừng rất bình thường vào tay thiếu niên lại biến thành “nghệ thuật”, thực không thể tưởng tượng nổi.

Hàn Thiên thầm nghĩ:

-“Có lẽ sau này nên học một chút, cách sử dụng võ công như thế này khá thú vị”.

Ừ, vẫn chỉ quy về “võ công”, Hàn Thiên đã hơi thay đổi từ lúc tới Thiên Vũ Đại Lục nhưng tính cách cứng nhắc chỉ biết tới võ công không phải một ngày hai ngày liền có thể đổi, hắn vẫn là Hàn Thiên của ngày nào.

Qua thêm ba phút nữa thiếu niên hoàn thành xong công việc Hàn Thiên vẫn chưa tắm xong liền không có gì nhìn, “sự chú ý” bắt đầu lung lay, muốn tẩy hết tạp chất là phải kì cọ, lúc này Hàn Thiên cảm giác được “làn da của bản thân” cực kì mềm mại, xúc cảm chạm vào rất tuyệt vời.

-“Đây là làn da của mình sao, thật sự rất mềm a”. Hàn Thiên không tự chủ được nổi lên ý nghĩ này.

Dần dần Hàn Thiên bắt đầu kì cọ tới những vùng nhạy cảm….

-“Tâm tĩnh như gương, tâm tĩnh như gương, đây chỉ là tắm, không nên nghĩ loạn”.

Hàn Thiên liên tục trấn định bản thân, đáng tiếc những lời trấn định này không có tác dụng gì nhiều, cơ thể nữ nhân nhạy cảm hơn nam nhân nhiều lắm, với tư cách là một nam nhân khi chạm vào những vùng nhạy cảm nữ nhân “của bản thân” Hàn Thiên vẫn không chịu nổi khẽ run rẩy, trong miệng kém chút phát ra tiếng rên rỉ.

Đột nhiên….

-A…. bõm….

Âm thanh “a” chính là âm thanh kinh ngạc pha chút đau nhức Hàn Thiên phát ra, còn âm thanh “bõm”…. Rất giống với âm thanh một người té gục xuống nước.

Hai âm thanh này vang lên khiến thiếu niên ngay lập tức quay người lại, “hắn” chắc chắn cô nương kia có chuyện rồi.

Quả nhiên, vừa quay người lại thiếu niên đã thấy “Hàn Thiên phiên bản nữ” ngất xỉu dưới suối, thiếu niên không nghĩ nhiều đến âm thanh “a” hay nam nữ thụ thụ bất thân thân quơ tay nắm lấy y phục của Hàn Thiên rồi đạp khinh công xuống suối ôm lấy Hàn Thiên mang lên bờ.

Vì thời gian cấp bách nên thiếu niên chỉ kịp dùng y phục che lại cho Hàn Thiên chứ không có mặc lại, sau đó thiếu niên một đường ôm lấy Hàn Thiên được bao bọc trong đống y phục phi thẳng vào trong rừng….

P/s: khụ, chương sau, sẽ tiếp tục có cảnh “hài hước”… đồng thời có bạn nào đoán tại sao lại có "a" ở đây không :)).

Bạn đang đọc Xuyên Không... Lệch Giới Tính sáng tác bởi TiểuBảoTrùngSinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBảoTrùngSinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 185

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.